Hợp Đồng Ly Hôn Trước Khi Tôi Mất Trí Nhớ

Chương 78: Chương 78




Đoàn Dự nhìn gối đầu trong thùng rác, tâm tình thoải mái không ít, nhìn đồng hồ rồi đi vào phòng bếp pha một tách cafe, bắt đầu xử lý công việc.

Lúc mười giờ sáng, nhân viên khách sạn đến dọn dẹp phòng.

Dì quét dọn phòng nhìn thấy mấy cái gối trong thùng rác, nhất thời có hơi ngoài ý muốn, sao lại có khách ném gối vào thùng rác.

Cầm lên xem thì cũng không phải gối của khách sạn của họ.

Sờ cái gối này thì có cảm giác không giống bình thường, dì quét dọn cũng biết khách sống ở đây là một vị đại minh tinh vô cùng có tiếng, phỏng chừng cái gối này là do người ta tự mang theo, vừa nhìn đã biết không phải loại rẻ tiền.

Dì quét dọn lấy chiếc gối ra sau đó đi đến phòng khách hỏi: “Thưa ngài, tôi vừa nhìn thấy chiếc gối này trong thùng rác, có phải ngài vô tình bỏ vào không?”

Đoàn Dự đang xử lý tài liệu thì ngước mắt lên nhìn một cái: “Không phải.”

Dì quét dọn có hơi kinh ngạc: “Cái này... Ngài muốn vứt cái này?”

Đoàn Dự: “Ừ, vứt đi đi.”

Dì quét dọn nhìn chiếc gối trắng trẻo mập mạp trong tay, nhất thời có hơi không hiểu mạch não của người trẻ tuổi.

Ném cái gối đi cũng được, nhưng nếu khách đã nói ném đi thì dì quét dọn cũng không nói gì nữa, mà ném cái gối trắng trẻo mập mạp mà Lộ Viễn Bạch mang tới từ trong nhà cùng với phế phẩm vào trong túi nilon màu đen.

Dì quét dọn đang dọn dẹp được một nửa, đột nhiên có người sửa chữa thiết bị đồ điện đứng ngoài cửa.

Người đàn ông gõ cửa, dì quét dọn đi qua mở cửa phòng, là một gương mặt xa lạ.

Nhuộm tóc vàng, bên trên mặc áo đồng phục làm việc, phía dưới mặc quần bó sát màu đen, cả người đầy khí chất.

Sau đó, cậu trai trẻ sửa chữa nhìn dì quét dọn một cái, thản nhiên nói: “Tôi đến đây để sửa chữa máy giặt, nghe nói máy giặt trong phòng này bị hỏng.”

Dì quét dọn có hơi nghi hoặc, trước kia đến sửa thiết bị gia dụng cho khách sạn phần lớn đều là một người đàn ông lớn tuổi, nhưng gương mặt của người này hoàn toàn xa lạ.

Cậu trai trẻ sửa chữa kia cũng nhìn ra nghi ngờ của dì, có hơi không kiên nhẫn mà bực bội: “Vương sư phụ của công ty tôi hôm nay nghỉ không thể làm việc, nên công ty cử tôi tới.”

Còn kéo đồng phục công nhân trên người cho dì quét dọn xem, nói xong thì lập tức muốn đi vào trong.

Dì quét dọn thấy thế thì vội vàng ngăn cản: “Ai! Cậu chờ một chút, tôi còn chưa nói cho vị khách phòng này có người đến sửa chữa đây, tại sao cậu cứ thế xông vào được!”

Cậu trai trẻ sửa chữa kia thấy dì quét dọn ngăn cản cậu ta thì có hơi mất mặt, trên mặt tràn đầy không kiên nhẫn: “Vậy bà nhanh thông báo cho người ta biết đi.”

Dì dọn nhìn anh ta một cái, sau đó quay lại và nói: “Thưa ngài, khách sạn của chúng tôi phát hiện ra rằng máy giặt trong phòng tắm bị hỏng, bây giờ có một thợ sửa chữa đến để sửa chữa, ngài có tiện không?”

Đoàn Dự vẫn nhìn tài liệu, đầu cũng không ngẩng lên: “Tiện.”

Khách sạn trong huyện nhỏ này cũng đã có từ rất lâu đời, chuyện hỏng đồ gia dụng gì đó thường xuyên xảy ra, để không ảnh hưởng đến việc sử dụng bình thường của khách thì họ sẽ sửa chữa chúng trong khoảng thời gian sớm nhất.

Huống hồ phòng của Lộ Viễn Bạch là đặt dài hạn, đặt liên tục trong bốn tháng.

Thân phận đặc thù của Lộ Viễn Bạch là ngôi sao có lưu lượng lớn, nếu như ở huyện nhỏ này của bọn họ quay phim thì chỗ này sẽ trở nên nổi tiếng, nhất định có không ít fan cùng người hâm mộ phim tới tham quan rồi thuê phòng gì đó, đến lúc đó khách sạn của bọn họ cũng có thể mượn chuyện này để quảng bá rồi nâng cao doanh thu của bọn họ.

Nghe Đoàn Dự nói tiện, lúc này dì quét dọn mới cho cậu trai trẻ sửa chữa kia tiến vào.

Cậu trai trẻ sửa chữa kia không kiên nhẫn nhìn dì quét dọn một cái.

Bà già này cũng thật nhiều chuyện.

Sau đó đi vào trong phòng còn nhìn đông nhìn tây.

Trong phòng có rất nhiều đồ hiệu xa xỉ có tên tuổi lớn.

Ánh mắt của cậu trai trẻ sửa chữa nhìn đồ đạc trong phòng thì rụt lại

Dì quét dọn thấy anh ta đi vào rồi đứng đó không mang giày cũng không đi vào trong, nhắc nhở: “Nhìn cái gì, mau sửa máy giặt đi.”

Cậu trai trẻ sửa chữa nghe xong thì khoát tay: “Biết rồi, biết rồi.”

Nói xong thì cầm hộp dụng cụ đi vào trong.

Thật ra hôm nay bên công ty không phải phái cậu ta tới, lão sư phụ Vương thường xuyên đến khách sạn này sửa chữa hôm nay cũng không xin nghỉ.

Anh ta chỉ là một người mới vào công ty chưa được mấy ngày, cũng không có kinh nghiệm làm việc gì, bên công ty kia muốn tự đập biển hiệu mới phái anh ta tới đây, người được đề nghị ban đầu vẫn là sư phụ Vương sửa chữa như cũ, chẳng qua anh ta đã lừa gạt lão già kia, tự mình tới đây.

Anh ta nghe nói gần đây có đoàn làm phim đến thị trấn nhỏ của bọn họ quay phim, còn có mấy ngôi sao nổi tiếng ở khách sạn này, hôm nay đi sửa máy giặt chính là trong phòng của một vị đại minh tinh.

Cậu trai trẻ sửa chữa này tuổi cũng không lớn, cũng chỉ mười chín tuổi, đối với cái gì cũng mới mẻ, kỳ thật cũng không chú ý đến chuyện trong giới giải trí, mà minh tinh cũng chỉ biết mấy ngôi sao khiêu dâm đóng phim quy mô lớn, còn lại thì cái gì cũng không chú ý.

Nhưng trong lòng không chịu nổi tò mò.

Cậu ta thật sự muốn nhìn kỹ hơn xem người nổi tiếng có gì khác với người bình thường.

Trong lòng cậu ta cho rằng chỉ cần giả vờ một chút là được rồi

Tuy nhiên khi vừa vào phòng, cậu trai trẻ còn chưa nhìn thấy đại minh tinh đã bị một phòng đồ hiệu cao cấp hấp dẫn.

Sau lời nhắc nhỏ của dì quét dọn, lúc này cậu ta mới lấy lại tinh thần, xách theo hộp dụng cụ đi vào trong.

Đi vào trong ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông khí chất khác người ngồi trên sofa.

Cậu trai trẻ sửa chữa nhìn thoáng qua, trong lòng suy nghĩ cái gì đó, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại di động từ trong túi ra, thần không biết quỷ không hay chụp ảnh người đàn ông ngồi trên sofa.

Nhưng bởi vì khi chụp ảnh thì cậu trai trẻ sửa chữa đang di chuyển, cho nên ảnh chụp có hơi mờ, không thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng dáng người cùng trang trí nhà cửa xung quanh lại chụp rất rõ ràng

Vừa đúng lúc dì quét dọn cũng mới xong dẹp ở đây.

Sau khi cậu trai trẻ sửa chữa đi vào, cậu ta cũng không thèm liếc mắt nhìn chiếc máy giặt bị hỏng kia, bỏ hộp dụng cụ xuống rồi đi đến bên cạnh dì dọn dẹp.

“Thím à, người ngồi bên ngoài chính là đại minh tinh ở khách sạn chúng ta à?”

Dáng vẻ của Đoàn Dự tuấn tú, khí chất trên người cũng không tầm thường, cậu trai trẻ sửa chữa cũng không biết về các nam minh tinh trong giới giải trí, dù sao một người đàn ông như cậu ta không có việc gì lật xem nam minh tinh, nữ minh tinh thì cậu ta cũng chỉ nhận ra mấy người đi theo xu hướng gợi cảm

Ai ngờ sau đó dì dọn dẹp lại lắc đầu: “Không, vị tiên sinh đặt phòng kia không ngồi bên ngoài, hình như là họ Lộ.”

Cậu trai trẻ sửa chữa kia nghe xong thì không mặn không nhạt trả lời một tiếng vì chính cậu ta cái gì cũng không biết

Nhưng trong lúc nhất thời còn có hơi lắm chuyện, nếu ngôi sao kia là Lộ tiên sinh, vậy ở chung phòng với một người đàn ông có phải là quá mức kỳ quái hay không. Truyện Khác

Trong đầu cậu trai trẻ sửa chữa kia đột nhiên có một suy đoán.

Người đàn ông ngồi bên ngoài kia không phải là nhân lúc quay phim ở nơi tĩnh mịch này mà tới bao nuôi tiểu bạch kiểm chứ.

Trong giới giải trí này, cũng không cần người trong ngành tự mình nói, trong lòng người ngoài đều giống như hiểu rõ, biết giới giải trí là một cái vại nhuộm lớn, có một số ngôi sao trước mặt là một vẻ, sau lưng lại là một kiểu, cũng không ít lần ở khách sạn tìm thiếu gia tiểu thư gì đó giúp họ giải tỏa nỗi sầu.

Cậu trai trẻ sửa chữa nói nhỏ: “Người đàn ông bên ngoài… Không phải là người giàu bao nuôi ngôi sao đó chứ?”

Dì quét dọn thấy hơi khí chịu khi cậu trai trẻ sửa chữa máy giặt không làm việc mà liên tục hỏi thăm tin tức của khách hàng: “Chuyện của khách, hỏi nhiều như vậy làm gì?”

Cậu trai trẻ sửa chữa nghe vậy chợt nở nụ cười giễu cợt, giống như cậu ta đã đoán đúng vậy.

Đoàn chừng người trong khách sạn này cũng không ít người biết chuyện đại minh tinh bao dưỡng tiểu bạch kiểm mà ra tay bảo vệ.

Cậu trai trẻ sửa chữa thờ ơ nói: “Đây không phải là lần đầu tiên tiếp xúc gần với ngôi sao lớn như vậy nên tò mò sao? Bà thím, thím nói cho tôi biết thì tôi sẽ sửa máy giặt ngay lập tức không nói nhảm nữa.”

Dì quét dọn thấy vậy lúc này mới không kiên nhẫn nói: “Không phải, một vị tiên sinh khác chỉ tới ở một tháng, cậu mau sửa chữa đi.”

Cậu trai trẻ sửa chữa nghe xong, lúc này mới xoay người ngồi xổm xuống mở hộp công cụ ra.

Trong lòng đã đoán được phần nào, người đàn ông bên ngoài kia chính là tiểu bạch kiểm, đại minh tinh không chịu được cô độc nên được bao nuôi sống ở căn phòng này.

Trong lòng cậu trai trẻ sửa chữa trào phúng đại minh tinh sống trong căn phòng này, dù có là người nổi tiếng hay không, cũng đều là nam nhân, dục vọng cơ bản không phải là không có, cũng giống như cậu ta sẽ đi tìm người phụ nữ hoặc tiểu bạch kiểm để giải tỏa.

Sau khi đáp ứng được thắc mắc của mình, cậu trai trẻ sửa chữa khó xử cầm dụng cụ trong tay rồi nhìn máy giặt.

Cậu ta bỏ học từ cấp hai, đến ngày hôm nay cũng đã lăn lộn nhiều, đi làm thuê khắp nơi, nhưng bởi vì thái độ ngỗ ngược cùng bất lịch sự nên hầu như đi làm ở nơi nào cũng không quá một tuần sẽ bị ông chủ đuổi việc.

Công việc này cậu ta được thuê vào để bảo trì đồ dụng, căn bản không có mấy việc sửa chữa này, làm sao cậu ta có thể biết sửa một chiếc máy giặt như thế nào. Nhưng cậu ta vẫn đánh lừa sư phụ Vương để tới xem minh tinh mà thôi.

Ai ngờ không nhìn thấy minh tinh lại được nhìn thấy tiểu bạch kiểm được minh tinh bao dưỡng.

Thấy dì quét dọn thỉnh thoảng nhìn cậu ta vài cái, cậu ta vô cùng mất kiên nhẫn mà nắm tóc, sau đó đổ đầy dụng cụ ra bắt đầu sửa chữa máy giặt.

Rất nhiều bộ phẫn đã được tháo ra nhưng vẫn không tìm thấy chỗ để sửa.

Cậu trai trẻ sửa chữa có hơi chột dạ lấy linh kiện máy giặt, vị trí vốn còn nguyên vẹn bây giờ đều bị cậu ta tháo dỡ không lắp lại được.

Dì quét quét dọn xong thấy cậu ta còn chưa sửa xong, nhất thời không khỏi tiến lên hỏi: “Sao còn chưa xong.”

Cậu trai trẻ sửa chữa không dám ngẩng đầu nhìn dì quét dọn mà bắt đầu mở to mắt nói dối: “Chỗ hỏng có hơi đặc biệt, cần thêm một chút thời gian.”

Dì quét dọn nghi ngờ nhưng cũng không nói gì.

Nhưng sau khi dì quét dọn đã dọn dẹp xong nơi khác rồi trở về, cậu ta vẫn chưa sửa xong máy giặt.

Dì quét dọn: “Cậu có thể sửa nó không? Cậu tháo rời máy giặt ra như vậy thì nó sẽ không hỏng luôn sao?”

Nói xong thì tiến lên nhặt linh kiện máy giặt rải rác trên mặt đất lên.

Không biết dì quét dọn đã nói câu nào kích thích vào điểm đau của cậu trai trẻ kia, cậu ta một cước đá bay linh kiện mà dì quét dọn muốn nhặt lên.

“Bà già như bà sao lại ở đây dông dài cái gì chứ? Tôi còn không hiểu ý của bà sao? Để bà ở đây nói tôi như vậy?”

Nói xong còn vô cùng mất kiên nhẫn đạp máy giặt một cước: “Không phải tôi không biết sửa, chính là bởi vì bà ở đây thúc giục tôi cho nên tôi mới sửa không tốt, đây không phải là lỗi của tôi.”

Dì quét dọn đột nhiên có hơi tức giận, người thanh niên nhuộm lông vàng trước mặt này thật sự rất không lễ phép.

“Cậu thanh niên, cậu nói vậy làm sao mà nghe được, chẳng qua tôi chỉ tới xem tiến độ sửa máy giặt của cậu thôi, nhưng cậu đã tháo máy giặt thành như vậy mà vẫn sửa không xong, vậy mà cậu còn đổ lỗi cho tôi sao? Đây không phải là việc cậu biết làm nên chúng tôi mới thuê cậu tới sao?”

Cậu trai trẻ sửa chữa càng ngày càng thấy khó chịu: “Chết tiệt.”

Ngay sau đó thì hung hăng tiến lên đẩy đánh bả vai dì quét dọn một cái.

Tuy rằng bộ dạng của cậu trai trẻ sửa chữa gầy gò ốm yếu, nhưng rốt cuộc mà nói cũng là một người trẻ tuổi, dì quét dọn bị đẩy như vậy trong nháy mắt loạng choạng không đứng vững ngã xuống mặt đất, phía sau còn có máy ủi cao bằng nửa người.

Dì quét dọn bị dọa đến mức một tay che ngực lại: “Cậu thanh niên này sao còn động thủ chứ!”

Cậu trai trẻ sửa chữa khinh thường liếc mắt nhìn dì quét dọn một cái, sau đó xoay người bắt đầu thu dọn hòm dụng cụ định rời đi, về phần máy giặt bị cậu ta tháo ra chia năm xẻ bảy, cũng không thèm liếc mắt một cái.

Sau khi dì quét lấy lại tinh thần, vội vàng lấy điện thoại di động ra muốn gọi điện thoại cho bộ phận an ninh khách sạn.

Nhưng hành động này vừa đúng lúc cậu trai trẻ đứng dậy nhìn thấy được.

“Bà già này làm gì vậy?!”

Trên mặt cậu trai trẻ sửa chữa xuất hiện vẻ tức giận, tiến lên cướp lấy điện thoại di động của dì quét dọn.

“Mẹ kiếp, tôi khuyên bà đừng nên xen vào chuyện của người khác, nếu không tôi cũng không xem bà có phải già yếu hay phụ nữ trẻ con hay không, ông đây vẫn đánh bà đấy.”

Dì quét dọn: “Ở nhà cậu được dạy dỗ như thế nào vậy? Rõ ràng là chưa sửa đồ gia dụng bao giờ vậy mà còn…”

Cậu trai trẻ sửa chữa càng nghe thì càng mất kiên nhẫn, sau đó giơ tay lên muốn đập điện thoại di động cướp được vào mặt dì quét dọn.

Dì quét thấy vậy vội vàng né tránh, nhưng lúc này cậu trai trẻ sửa chữa thẹn quá hóa giận túm lấy tay áo của dì quét dọn không buông tay.

Ngay khi dì quét dọn sợ hãi nhắm mắt lại, nhưng cảm giác đau đớn trong dự đoán không rơi xuống.

Dì quét dọn lặng lẽ híp mắt lại, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh bà ấy, cánh tay mạnh mẽ nắm lấy bàn tay đang hướng tới của cậu trai trẻ sửa chữa.

“Mày…”

Khuôn mặt của cậu trai trẻ sửa chữa vô cùng khó coi, không phải bởi vì cảm thấy bây giờ rất mất mặt mà là cánh tay bị bắt vô cùng đau, giống như sắp gãy vậy.

“Buông… Buông ra! Buông ra!”

Bởi vì đau đớn trên cánh tay mà cậu trai trẻ sửa chữa không nhịn được kêu lên.

Đoàn Dự lạnh lùng nhìn người trước mắt, ánh mắt khinh thường tựa như đang nhìn một tên hề nhí, cậu trai trẻ sửa chữa bị người đàn ông trước mắt nhìn đến sống lưng phát lạnh, nhất thời trên trán toát một lớp mồ hôi lạnh.

“Xin lỗi.”

Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông truyền đến từ trên đỉnh đầu của cậu ta.

Mặt của cậu trai trẻ sửa chữa vô cùng khổ sở, lúc này không có chút do sự nào hướng về phía người đàn ông nói: “Thực xin lỗi! Xin lỗi anh trai, tôi xin lỗi! Anh trai, anh thả tôi ra đi.”

Ai ngờ cậu trai trẻ đã xin lỗi mà Đoàn Dự vẫn không buông tay.

Mà ánh mắt nhìn thoáng qua dì quét dọn bên cạnh, cậu trai trẻ sửa chữa kia sửng sốt, cậu ta cho rằng xin lỗi là bởi vì làm hỏng máy giặt trong phòng của người đàn ông, không nghĩ tới người đàn ông này muốn cậu ta xin lỗi bà già này.

Nhưng bây giờ cánh tay giống như muốn gãy ra, nhất thời cậu trai trẻ sửa chữa đến mặt mũi cũng không cần vội vàng nói với dì quét dọn: “Xin lỗi dì, thật sự xin lỗi.”

Dứt lời, người đàn ông mới buông tay giống như sợi xích ra.

Mặt của cậu trai trẻ sửa chữa trắng bệch, vội vàng xách hộp dụng cụ rời đi, nhưng mà mở cửa phòng ngay lập tức nhìn thấy bảo vệ đi thang máy đến tầng này.

Cậu trai trẻ sửa chữa được mời đi uống trà, hơn nữa còn bồi thường cho bộ phận bảo vệ một ngàn mới thả được thả người.

Sau khi cậu trai trẻ sửa chữa từ khách sạn đi ra, nhất thời tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, quay đầu lại ánh mắt hung hăng nhìn về phía cửa khách sạn, trong đầu đều là ánh mắt khinh bỉ của Đoàn Dự.

Ánh mắt kia làm nổi bật sự chật vật hài hước của cậu ta.

Cậu trai trẻ sửa chữa nắm chặt điện thoại di động trong túi, nghiến răng nghiến lợi.

“Mẹ kiếp, tên mặt trắng bán mông chờ cho tôi!”

Sau khi cậu trai trẻ sửa chữa rời đi, dì quét dọn vội vàng nói lời cảm ơn với Đoàn Dự, thần sắc của nam nhân vẫn thản nhiên không nói gì.

Dì quét thấy máy giặt bị tháo rời có hơi tiếc rồi nói: “Tiên sinh thật sự rất xin lỗi, máy giặt hôm nay có lẽ không sửa được rồi, tôi sẽ liên hệ với bộ phận càng sớm càng tốt trong vòng hai ngày đặt phòng cho ngài một cái khác.”

Thiết bị khách sạn ở huyện nhỏ này cũng không phát triển lắm, nếu đưa tới đây cũng phải mất một ngày.

Dù sao thì cậu trai trẻ sửa chữa máy giặt kia tới đây cũng không biết sửa máy giặt, còn tháo dỡ máy giặt thành hình dạng này, chỗ không hỏng cũng làm cho hỏng.

Đoàn Dự nghe xong gật đầu, sau đó thì ra khỏi phòng giặt, dì quét dọn sau khi dọn dẹp mọi ngóc ngách trong phòng thì cũng rời đi.

Nhất thời, trong phòng chỉ còn lại một mình Đoàn Dự.

Đoàn Dự đang xử lý công việc, công việc này kéo dài cả một ngày, chờ bận rộn xong cũng đã là hơn sáu giờ tối.

Đoàn Dự nghĩ rằng Lộ Viễn Bạch trở về sẽ tắm rửa trước, cho nên nghĩ bây giờ anh nên đi tắm trước, để tránh khi Lộ Viễn Bạch trở về hai người muốn tắm rửa cùng lúc.

Dù sao cũng không muốn để Lộ Viễn Bạch cùng anh tắm rửa.

Đoàn Dự đi vào phòng rửa mặt, sau đó đi vào phòng tắm rửa sạch.

Lúc đi ra, hạ thân quấn khăn tắm, sau đó lau tóc.

Lúc lau tóc ánh mắt quét tới máy giặt ủi cao nửa người kia, bộ đồ ngủ hình gấu trắng của Lộ Viễn Bạch vẫn nằm yên ở đó.

Lộ Viễn Bạch tổng cộng có hai bộ đồ ngủ gấu con, một bộ gấu nhỏ đáng yêu, một bộ gấu mật ong.

Bởi vì hôm qua con gấu nhỏ đáng yêu bị đánh, còn bị ném xuống sàn nhà, cho nên Lộ Viễn Bạch muốn giặt quần áo một chút, nhưng sau khi tắm rửa xong thì quên mất.

Đoàn Dự nhìn bộ đồ ngủ kia vài lần, sau đó lại nhìn thoáng qua máy giặt đã không thể dùng được nữa do cậu trai trẻ sửa chữa kia sửa thành.

Ngay sau đó như ma xui quỷ khiến khom người từ trong bồn giặt ủi cao nửa người lấy áo ngủ gấu nhỏ ra, sau đó bỏ vào bồn rửa mặt.

Đoàn Dự đứng tại chỗ nhìn vài giây, sau đó lấy điện thoại di động ra.

Nên giặt quần áo như thế nào?

Vô số câu trả lời xuất hiện trong nháy mắt.

Đoàn Dự sơ qua một chút, sau đó bắt đầu lục lọi tìm kiếm nước giặt trong đáp án, cuối cùng tìm được nước giặt trong tủ nhỏ.

Đoàn Dự không biết dùng bao nắp, nhưng nhìn bộ đồ ngủ hẳn là sẽ không cần dùng quá nhiều, sau đó “chỉ” đổ một nắp lọ vào.

Đoàn Dự dựa theo đáp án đưa ra trên mạng bắt đầu giặt đồ ngủ cho Lộ Viễn Bạch, nếu lúc này có người tiến nhất định sẽ nhìn thấy, một người đàn ông trên người cơ bắp săn chắc, cánh tay cơ bắp nhô lên, đang cúi đầu chuyên tâm giặt bộ đồ ngủ gấu nhỏ trong tay.

Mà hai má gấu dễ thương trên áo cũng bởi vì người đàn ông dùng quá nhiều sức nên có cảm giác hơi méo mó.

Đoàn Dự giặt đi giặt lại nhưng vẫn không hiểu gì sao càng giặt quần áo càng nhiều bọt.

Giặt một bộ quần áo cũng phải mất hai mươi phút đồng hồ mới xong.

Nhưng mà khi Đoàn Dự mở quần áo đã giặt ra thì phát hiện nút áo ngủ của gấu nhỏ chỉ còn lại một cái.

Khuôn mặt luôn lạnh lùng của người đàn ông sửng sốt, căn bản không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Giặt quần áo xong bị tuột mất một hàng cúc.

Không chỉ cúc áo rớt xuống, áo ngủ còn bị giặt nhăn nhúm, ngay cả khuôn mặt đáng yêu của gấu nhỏ trong nháy mắt cũng trở nên xấu xí.

Đoàn Dự nhìn bộ đồ ngủ trước mắt nhất thời không nói nói lên lời, rõ ràng anh dựa trên đáp án trên mạng mà giặt quần áo, nhưng không biết vì sao cuối cùng giặt ra bộ dạng này.

Tuy rằng có một chút khác biệt so với trong tưởng tượng, nhưng cuối cùng Đoàn Dự vẫn vô cùng bình tĩnh phơi áo ngủ gấu nhỏ, cũng không biết có phải là do lương tâm cắn rứt hay không mà bộ đồ ngủ gấu nhỏ được Đoàn Dự treo ở vị trí vô cùng kín đáo.

Ngay khi Đoàn Dự vừa tìm chỗ để phơi quần áo, ở cửa ra vào vang lên tiếng mở cửa.

Lộ Viễn Bạch đã trở về.

Ý thức được Lộ Viễn Bạch trở về, Đoàn Dự bước ra khỏi phòng tắm định đi ra ngoài đón người.

Nhưng mà lại bị Lâm Mục đi theo Lộ Viễn Bạch đưa đồ vào bắt gặp.

Lâm Mục thấy lúng túng một lúc sau đó vội vàng tìm đường cho chính mình: “Anh Viễn, đồ đạc để ở đây, tôi về trước.”

Nói xong nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Lộ Viễn một cái, bước chân vội vàng rời đi.

Thật sự là không nghĩ tới Lộ Viễn Bạch vừa về nhà lại kích thích như vậy, con người độc thân như anh ta không nên tiếp tục ở lại tự chuốc lấy nhục mà rời đi thì tốt hơn.

Lộ Viễn Bạch: “...”

Đoàn Dự đi lên phía trước: “Đã về rồi?”

Lộ Viễn Bạch liếc mắt nhìn người đàn ông này một cái, sau đó nhàn nhạt ừ một tiếng.

Đoàn Dự rũ mắt nhìn cậu: “Về nhà không nên làm gì đó sao?”

Lúc này trên người Đoàn Dự chỉ có một cái khăn tắm, nửa người trên rắc chắc lộ ra ngoài, lời nói này làm cho người ta có một loại sắc khí không nói nên lời.

Lộ Viễn Bạch nghe xong sửng sốt, sau đó khuôn mặt nghiêm túc nói: “Cả ngày trong đầu anh chỉ biết suy nghĩ đến thứ không đúng đắn.”

Đoàn Dự nghe xong thì đột nhiên nở nụ cười.

Lộ Viễn Bạch có hơi ngoài ý muốn, ngay sau đó nghe Đoàn Dự nói: “Anh nói là cái ôm khi trở về nhà.”

Lộ Viễn Bạch đã có ký ức ba tháng trước, vậy nên mỗi khi về nhà hai người sẽ làm gì hẳn cậu cũng biết.

Ba tháng trước, mỗi lần Đoàn Dự về nhà thì Lộ Viễn Bạch đều chờ ở cửa chính cho anh một cái ôm chân thành nhiệt liệt, cái ôm kia quá mức mềm mại cùng động tâm.

Thế cho nên bây giờ Đoàn Dự còn nhớ rõ lần đầu tiên về nhà bị Lộ Viễn Bạch ôm lấy tâm tình.

Lộ Viễn Bạch nghe xong có hơi xấu hổ, trên mặt giả vờ lãnh đạm cũng xuất hiện một tia vỡ vụn.

Cậu không ngờ rằng lời trong miệng của Đoàn Dự chỉ cái này, cậu nhìn trên người đàn ông chỉ quấn một chiếc khăn tắm còn nghĩ rằng…

Đoàn Dự hiển nhiên cũng đã nhìn ra, nhưng lại không cho người ta cơ hội trốn tránh, khom lưng tới gần tai cậu: “Em đang suy nghĩ cái gì không đứng đắn?”

Lộ Viễn Bạch nghe xong vội vàng đẩy Đoàn Dự rồi sải bước đi vào phòng tắm.

Đoàn Dự nhìn Lộ Viễn Bạch khóe miệng nở nụ cười.

Lộ Viễn Bạch tắm rửa xong cùng Đoàn Dự ăn cơm tối sau đó định đi ngủ, bận rộn cả một ngày, bây giờ cậu mệt mỏi không chịu nổi, sáng mai cũng có cảnh quay sớm.

Nhưng mà khi Lộ Viễn Bạch nằm trên giường thì phát hiện gối đầu của cậu không thấy đâu, cũng có thể nói gối đầu của Đoàn Dự không thấy đâu.

Lộ Viễn Bạch mạnh mẽ ngồi dậy, sau đó bắt đầu tìm kiếm xung quanh.

Đoàn Dự ngồi trên sofa trong phòng khách đọc sách, nhưng vẫn luôn quan sát động tĩnh bên trong phòng ngủ.

Ba, hai...

“Anh có thấy cái gối của em không?”

Quả nhiên, đúng như Đoàn Dự dự đoán, Lộ Viễn Bạch bởi vì không tìm được gối đầu mà đi tới cửa phòng ngủ hỏi han anh.

Đoàn Dự buông sách xuống, sau đó giả vờ như không biết: “Không có, làm sao vậy?”

Lộ Viễn Bạch mím môi: “Gối đầu của em không thấy đâu.”

“Có đúng vậy không?”

Khóe miệng Đoàn Dự nhếch lên một nụ cười không dễ nhận thấy.

Điều đó thật tồi tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.