Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thừa lúc túi xách của cô mở ra, anh cúi người nhanh tay cầm túi nilon từ bên trong ra sau đó giơ trước mặt mình.
Giây tiếp theo, sắc mặt của anh khó coi vô cùng.
Nhiều năm như vậy, dù là quá khứ hay hiện tại, từ trước đến nay ở trước mặt Lâm Thâm Thâm, anh vẫn vẫn không cách nào khống chế được tính tình của mình.
Anh duỗi túi nilon tới trước mặt cô, quơ quơ chiếc túi, không nhịn được táo bạo: “Lâm Thâm Thâm, em có bệnh sao? Em đi gặp Tạ Thiếu Hoa còn mang theo bao cao su làm gì? Chẳng lẽ em muốn hợp tác với cậu ta chính là lên giường với cậu ta sao?”
Lâm Thâm Thâm nhìn theo ngón tay anh thấy được bao cao su.
Sắc mặt của cô vẫn rất bình thường, thật ra từ sau khi đến Mỹ, trong túi xách của cô luôn để một bao cao su chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Thật ra cũng có liên quan nhiều đến phong cách sống của người bên đó.
Lâm Thâm Thâm mím môi lười giải thích với anh, chỉ tùy tiện ném túi xách xuống sofa, sau đó ưu nhã đứng lên, cầm di động định vào toilet.
Cẩm Dương nhìn bộ dáng không chút để ý của cô càng thêm bực bội, anh vươn tay, thô lỗ nắm lấy cổ tay cô kéo cô tới trước mặt mình, sau đó bóp lấy cằm của cô, nhìn vào đôi mắt của cô.
Đôi mắt cô vừa lớn vừa đen nhánh, bên trong lấp lánh sáng ngời, anh càng nhìn càng không nhịn được cơn giận từ sâu đáy lòng, sau đó cúi đầu hung hăng mà hôn cô.
Nụ hôn vừa điên cuồng vừa thô bạo.
Anh cắn lấy môi cô, lại cướp lấy di động trong tay cô ném xuống sàn nhà, sau đó giơ tay bắt đầu cởi lễ phục trên người cô xuống.
Bởi vì khóa kéo nằm ở bên eo, vừa nhỏ vừa bí mật, Cẩm Dương sờ soạng một hồi vẫn không sờ đến vị trí, cuối cùng bực bội mà giơ tay xé thẳng từ ngực xuống, chiếc váy xé tung ra làm hai.
Lâm Thâm Thâm kêu lên một tiếng, Cẩm Dương lại chặn môi cô, vừa hôn vừa túm cô đi vào phòng ngủ.
Vào phòng ngủ, Cẩm Dương không ch Lâm Thâm Thâm cơ hội thở dốc mà áp đảo cô lên giường, lột sạch nội y sót lại trên người cô, vừa hôn cô vừa cởi quần áo trên người mình xuống.
Lâm Thâm Thâm bị Cẩm Dương đè ở trên giường không thể cử động hơn nữa còn bị anh hôn tới tấp, thật vất vả mới chờ đến lúc anh buông lỏng, cô mới thấy anh đã cởi trần đè lên người cô.
Lâm Thâm Thâm muốn tránh đi, Cẩm Dương lại chẳng hề tức giận, ngược lại còn cầm chiếc bao cao su của cô xé ngay trước mắt cô, dùng giọng điệu hung tợn như thể hận không thể bóp chết cô, nói: “Tôi thật đúng là điên rồi.”
Sau đó anh dùng sức cử động cơ thể, lực đạo mạnh mẽ làm Lâm Thâm Thâm không chịu nổi, cô muốn phản kháng lại nghe thấy giọng điệu uy hiếp của Cẩm Dương vang lên bên tai: “Lâm Thâm Thâm, đây là lần cuối cùng, nếu em còn để tôi thấy em đi gặp bất cứ người đàn ông nào còn mang theo bao cao su trong túi thử xem.”