Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
(*)Bá khí trắc lậu:
Bá khí: Chỉ ngạo khí, nhuệ khí, tài hoa hoặc là khí thế cuồng dã vân vân;
Trắc lậu: Trực tiếp ý tứ là từ bên cạnh chảy ra. Đến từ lưu hành các loại băng vệ sinh quảng cáo từ bên trong “Không trắc lậu” .
Bá khí trắc lậu: Nói đơn giản, chính là thô bạo sản sinh lượng quá nhiều, băng vệ sinh không ngăn được hắn bá khí chảy ra. Sâu sắc hàm nghĩa chính là cảm thấy một người một loại nào đó khí độ biểu hiện quá phận quá đáng, gây nên nhẹ nhàng phản cảm, tiến tới đem hắn cùng băng vệ sinh công năng phối hợp lên thuyết minh tiến hành trêu chọc.
Cẩm Dương mới lặng lẽ đi ra khỏi phòng, cầm chìa khóa cửa, đi ra khỏi nhà mình, đi đến nhà của Lâm Thâm Thâm.
...
Cẩm Dương mở cửa phòng của Lâm Thâm Thâm ra, lúc đi vào phòng ngủ của Lâm Thâm Thâm, Lâm Thâm Thâm vừa đúng lúc tắm xong đi ra, đang khom người, tìm đồ lót ở tủ quần áo.
Mái tóc hơi ẩm ướt của cô rủ ở sau lưng, người tùy ý quấn một chiếc khăn tắm, để lộ một mảng lớn da thịt trắng nõn ra ngoài, dưới ánh đèn vàng trong phòng ngủ chiếu xuống, nhìn càng quyến rũ hơn.
Cẩm Dương vừa vào phòng ngủ, đã nhìn thấy hình ảnh kiều diễm này, anh hơi khựng lại, giống như là bị hình ảnh trước mắt hấp dẫn, không kiểm soát được đôi chân cất bước đi tới.
Lâm Thâm Thâm đang cầm đồ lót trong tay, vừa định tháo khăn tắm ra mặc vào, chợt có một cánh tay bền chắc vòng qua eo mình.
Lâm Thâm Thâm bị dọa sợ hết hồn, khẽ hét lên, cô nghiêng đầu nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Cẩm Dương đập vào mắt mình, cô há hốc miệng hỏi: “Sao anh lại tới...”
Cô còn chưa kịp nói xong chữ “Đây” cuối cùng, Cẩm Dương đã cúi đầu xuống, phong bế đôi môi của cô lại, tay cũng nâng lên theo, nắm lấy bàn tay đang giữ khăn tắm của Lâm Thâm Thâm, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay của Lâm Thâm Thâm, rồi rút khăn tắm ra khỏi bàn tay của cô, chỉ trong chốc lát, chiếc khăn tắm rơi xuống trên đất, Lâm Thâm Thâm không một mảnh vảo che thân đứng ở trước mặt Cẩm Dương.
Hai mắt của Cẩm Dương dần trở nên đỏ ngầu vì dục vọng, anh vừa hôn Lâm Thâm Thâm, vừa kéo cô lui về phía mép giường phía sau, sau đó hôn xuống cổ của cô, đẩy ngã đè ép cô xuống trên giường.
Cẩm Dương vừa hôn Lâm Thâm Thâm, vừa nhanh chóng cởi quần áo của mình ra.
Lúc này Lâm Thâm Thâm mới cảm giác được, nhiệt độ cơ thể của Cẩm Dương cao hơn so với mình rất nhiều, thậm chí phái nói là nóng bỏng, anh còn chưa làm gì, người cô đã phủ một tầng mồ hôi mỏng.
Cẩm Dương không thể phân biệt rõ mình xung động thế này là do Bác Duệ mang đến, hay là do nhiều năm không gặp Lâm Thâm Thâm, bây giờ gặp lại, cô lại không nhận ra anh, nói tóm lại là anh vận động rất kịch liệt, thậm chí có hơi thiếu kiên nhẫn.
Lâm Thâm Thâm đã làm với anh rất nhiều, mặc dù trước kia cô đã từng sinh con, nhưng trước khi gặp lại Cẩm Dương, cô chưa từng quan hệ với người đàn ông nào, nên mặc dù không có lớp màng trinh kia, nhưng về bản chất cô không khác gì cô gái không có kinh nghiệm. Vì vậy, cô hơi không thích nghi được với chuyện này, đặc biệt là hôm nay Cẩm Dương làm vừa vội vừa gấp gáp, chọc cho nửa người dưới của cô tê dại, mang theo nỗi đau âm ỉ.
Thời gian của Cẩm Dương vẫn kéo rất dài như cũ, đến cuối cùng Lâm Thâm Thâm vẫn không thể nào chịu nổi giống như trước kia, có nhiều lần, cô suýt nữa đã ngủ mê man vào lúc anh mang cô lên cao triều, nhưng vừa nghĩ đến chuyện khó khăn lắm mới gặp được anh, còn cần anh cùng mình tham dự buổi họp thường niên của xí nghiệp Lâm thị vào hai ngày tới, vì vậy cô cắn răng quyết chịu đựng đến cùng.
Nhưng cũng may là, hôm nay Cẩm Dương chỉ duy trì tài nghệ bình thường, không làm Lâm Thâm Thâm đến chết đi sống lại, vì vậy sau khi kết thúc, Lâm Thâm Thâm vẫn miễn cưỡng giữ được sự tỉnh táo.
Cẩm Dương không mang bao cao su, hai người cũng không có ý định sinh con, vì vậy ở giây phút sau cùng, Cẩm Dương rút người ra, bắn chất lỏng nóng bỏng kia vào trên bụng của Lâm Thâm Thâm, cảm nhận được hơi nóng, toàn thân Lâm Thâm Thâm khẽ run rẩy hai lần.
Cẩm Dương chống cánh tay ở cạnh người Lâm Thâm Thâm, giữ nguyên tư thế ở trên người cô, cho hô hấp của mình dần dần ổn định lại, anh mới ung dung đứng dậy…