Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Chương 240: Chương 240: Quả xoài có độc (8)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lâm Thâm Thâm nhìn quanh hiện trường, cũng không thể không thừa nhận Lục Đình Phương trang trí thật sự không tệ, trên màn hình lớn, thỉnh thoảng chiếu những bức hình từ nhỏ đến lớn của Lâm Viễn Ái, cây cối trên bãi cỏ biệt thự treo đầy đèn màu, tỏa sáng lấp lánh.

Nhìn thấy nhiều người đến chúc Lâm Viễn Ái sinh nhật vui vẻ như vậy, người làm chị như Lâm Thâm Thâm nhìn thấy, tâm tình cũng vô cùng tốt, mà Lâm lão phu nhân có thể là hiếm lắm mới có việc vui như vậy, trên mặt cũng nở nụ cười, tinh thần nhẹ nhàng khoan khoái.

Tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu vào tám rưỡi tối, khi Lâm Thâm Thâm Lâm Viễn Ái đến, mới chỉ tám giờ, bên trong có không ít người là nhân viên xí nghiệp Lâm thị và một số đối tác, cho nên Lâm Thâm Thâm cùng Lâm lão phu nhân đi chào hỏi, mà Lâm Viễn Ái thì đi chào hỏi bạn học của mình đến tham gia tiệc sinh nhật.

Cẩm Dương đã đến, mặc bộ đồ tây trang màu đen nghiêm túc, dáng người thẳng tắp đứng dưới một chiếc cây không quá thu hút, trong tay cầm một ly rượu, đang nói chuyện với một người đàn ông trẻ tuổi.

Lâm Thâm Thâm cùng Lâm lão phu nhân đi chào hỏi, đúng lúc đi ngang qua bên người Cẩm Dương, Lâm Thâm Thâm giơ ly rượu trong tay lên, cười cười với Cẩm Dương, xem như bắt chuyện.

Tám giờ hai mươi phút, người lục tục đi vào buổi tiệc biệt thự càng nhiều, bầu không khí càng thêm phần náo nhiệt.

8:25, tiếng nhạc trong biệt thự bật lớn, lấn át âm thanh trò chuyện, khi Lâm Thâm Thâm và nói chuyện một vị tiểu thư, còn chứng kiến Lâm Viễn Ái kề vai sát cánh với một bạn học nam uống rượu.

Tám điểm hai mươi bảy phút, cách lúc mở màn, còn có ba phút, Lâm Thâm Thâm đã lâu không tham gia buổi tiệc như này, nghĩ đến lát nữa mình sẽ ra múa, thoáng có chút căng thẳng, bèn đi đến nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm.

Mà Lâm Viễn Ái, thì nhận một cuộc điện thoại, là Lục Tương Nghi gọi tới.

Bởi vì lúc này tiếng âm nhạc hơi to, Lâm Viễn Ái không nghe rõ âm thanh trong điện thoại, cố ý đi ra khỏi biệt thự, tìm một nơi yên tĩnh nghe điện thoại di động: “Chị, chuyện gì vậy?”

“Viễn Ái a, hôm nay chị có vụ làm ăn, tới chậm một chút, hiện tại chị đã đến gần đây, nhưng không biết làm sao để đến biệt thự, em đi ra cổng đón chị đi.”

Lâm Viễn Ái nhìn đồng hồ, còn có ba phút, bèn cẩn thận hỏi địa chỉ Lục Tương Nghi, cất bước, đi về phía Lục Tương Nghi.

Tám giờ hai mươi tám phút, Lâm Thâm Thâm từ nhà vệ sinh đi trở về hiện trường buổi tiệc.

Lâm Thâm Thâm bưng ly rượu, đi mấy bước, thời gian đã nhảy tới tám giờ hai mươi chín phút.

Tiếng âm nhạc càng thêm to, đen màu treo xung quanh cũng càng sáng mạnh hơn.

Lúc này khách quý chào hỏi cũng dần dần yên tĩnh trở lại.

Đúng 8:30, khách quý đứng quanh sàn nhảy, âm nhạc điếc tai nhức óc bỗng dưng ngừng lại, Lâm Thâm Thâm sải bước chân cao nhã đoan trang, chậm rãi đi đến giữa sàn nhảy.

Nhưng mà, chờ khi cô đứng yên ở đó, chủ nhân của buổi tiệc sinh nhật hôm nay, Lâm Viễn Ái lại không hề xuất hiện ——

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.