"Tôi sẽ không đi ra ngoài, tôi vẫn chưa ngắm kỹ quần áo ở đây, chưa chọn được thứ mình muốn mua." Yên Lam nói cũng không nhìn các nàng, điềm
nhiên chọn quần áo.
Người phụ nữ kia nghe thấy lời đó, quay đầu,
nhìn Yên Lam, có chút sắc đẹp, nhưng chỉ bằng như vậy mà con bé này còn muốn đạt được trái tim của Cận Thế Phong, rõ là mộng tưởng hão huyền. Ả đi tới trước mặt Yên Lam, " Vị tiểu thư này, cô ăn mặc như vậy lại đi
mua sắm trong một cửa hàng danh tiếng như thế này không cảm thấy rất
mất tiêu chuẩn ở đây sao? Chẳng lẽ cô không biết một bộ quần áo ở đây
đều trị giá bằng mấy tháng lương?"
Yên Lam quay đầu lại nhìn ả,
thản nhiên nói, "Vậy thì không phải phiền cô hao tổn tâm trí đâu, giá
tiền những bộ quần áo này tôi đọc được." Nàng chỉ vào nhãn mác trên quần áo.
Người phụ nữ kia thật không ngờ Yên Lam lại xem thường ả như vậy, là bởi vì là buổi tối hôm đó Cận Thế Phong chạy đuổi theo cô ta
sao? Nhưng mà, cô ta đã ở cùng Cận Thế Phong sao? Nhưng nếu cô ta ở cùng Cận Thế Phong, sao lại thoát khỏi sự theo dõi của những phóng viên kia? A! Ả nhớ ra rồi, khoảng thời gian trước đây, người đàn bà xen vào giữa Y Lâm và Cận Thế Phong được nói đến trên tạp chí không phải là cô ta sao?
"Hôm nay cô tới một mình? Hắn không có đến cùng cô?" Ả cố ý hỏi loại câu hỏi này, muốn làm cho Yên Lam lúng túng.
Yên lam quay đầu lại nhìn ả, nghi hoặc hỏi, "Hắn, là ai?"
"Cô đừng giả vờ nữa, chính là Cận Thế Phong đó!" Người phụ nữ kia nói.
Người phụ nữ kia cười gian ác, "Chẳng nhẽ hắn không cùng cô ra ngoài sao? Hay là hắn căn bản là không muốn mang cô ra ngoài? Có lẽ… Uhm, đúng rồi, kẻ thứ ba thì đúng là không thể để lộ diện, tôi thiếu chút nữa đã cũng
quên mất, Cận Thế Phong là dạng người gì, hắn sao có thể quyết một lòng
với cô, cô cũng chẳng qua là một kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của người
khác mà thôi!"
Mấy câu sau ả nói rất lớn tiếng, dường như chính
là muốn nhân viên phục vụ ở đây đều nghe thấy ả đang nói gì, đúng vậy, ả muốn cho tất cả mọi người biết, người phụ nữ trước mặt này chỉ là kẻ
thứ ba phá hoại tình cảm giữa Y Lâm và Cận Thế Phong.
Nhân viên
phục vụ ở đây dĩ nhiên không phụ lòng kỳ vọng của ả, lập tức đã bắt đầu
gọi điện thoại cho phóng viên. Những phóng viên kia nhận được điện
thoại, đã biết tiêu đề cuả tin tức ngày mai sao có thể không lập tức
đến nơi. Hơn nữa, đương sự Yên Lam này, lúc trước bọn họ chính là hao
tổn hết tâm tư cũng không có phỏng vấn được.
Yên Lam cũng không
biết trong lòng của người phụ nữ kia có chủ ý gì, về phần chuyện scandal tình ái đã qua đi, nàng cũng không muốn nhắc lại.
Yên Lam đã
chọn được một bộ quần áo, cầm lấy nó sau đó quay đầu lại nhìn ả đàn bà
kia, bình tĩnh nói, " Có một số việc cũng không phải như cô tưởng
tượng!" Sau đó lại mở miệng nói, "Chị gái này, cô đã nói xong chưa? Nếu
như cô đã nói xong rồi, tôi nghĩ tôi nên thử quần áo rồi, cô có thể từ
từ tiếp tục chọn quần áo của cô, tôi không ngại giúp cô thanh toán hết
tất cả." Nói xong Yên Lam cầm quần áo đi vào phòng thử quần áo, cuối
cùng trước khi đi vào lại quay đầu lại nói một câu, "Quên nói với cô, là dùng thẻ của Cận Thế Phong giúp cô thanh toán đó." Nàng còn hươ huơ thẻ bạch kim trong tay một chút.
Ở trong phòng thử đồ, Yên Lam nhìn
chiếc áo khoác màu đỏ thẫm trên người, cắt may rất đẹp, cổ áo hình chữ
V, thiết kế đặc biệt làm nổi bật vòng eo, vạt áo xéo, cũng rất phù hợp
với lứa tuổi của nàng, khá tao nhã. Hơn nữa hôm nay nàng cũng mặc màu
đỏ, nàng thực sự cũng đã đủ nổi bật.
Dĩ nhiên Yên Lam không biết chính là sau khi nàng mở cánh cửa này ra, nàng mới thật sự nổi bần bật.
"Tiểu thư, giúp tôi gói cái này lại là được rồi, cảm ơn."
Người phụ nữ kia dường như vẫn chưa tin những lời Yên Lam vừa mới nói, đi tới bên cạnh bàn thu ngân, thấy chiếc thẻ plastic trong tay nhân viên phục
vụ quả thực là của Cận Thế Phong. Ả thực sự thật không ngờ người phụ nữ
kia có bản lĩnh như vậy, lại có thể đánh bại Y Lâm.
Trông thấy
những phóng viên kia đã tới trước cửa, người phụ nữ kia biết cơ hội đã
tới. " Loại hồ ly tinh như cô, kẻ thứ ba, đi phá hoại tình cảm người
khác, còn bày ra một vẻ mặt không có gì đáng kể kia, cô không sợ có báo
ứng hả!" Ả thừa dịp Yên Lam vẫn chưa có phản ứng, mở miệng nói. Ả có thể mượn cơ hội này phô trương bản thân một chút, " Sứ giả chính nghĩa của
giới nghệ sĩ, tức giận phê phán kẻ thứ ba" như vậy, sự nổi tiếng của
mình lại càng tăng cao.
Yên Lam nào biết được ý đồ xấu xa của
người phụ nữ này, lấy thủ đoạn đê tiện như vậy gia tăng sự phô trương
cho bản thân mình. Còn tưởng rằng ả đang diễn kịch, nói ào ào như mưa
như gió, nhưng khi nàng nhìn thấy một đám phóng viên chạy vào, chỉ biết, giờ đây mình cũng thê thảm rồi! Những phóng viên kia nhìn thấy Yên Lam, liền tung ra đủ loại câu hỏi.
Rốt cuộc Yên Lam cũng biết vì sao
vừa nãy người phụ nữ kia muốn lớn tiếng nói như vậy về quan hệ giữa nàng và Cận Thế Phong lại còn thêm Y Lâm. Hóa ra ả có dự tính như vậy à!
Gừng càng già càng cay! Người phụ nữ kia thật là nham hiểm mà!
"Xin hỏi cô vì sao muốn xen vào giữa Cận tổng tài và Y Lâm?" "Xin hỏi cô vì
sao muốn làm kẻ thứ ba?" "Xin hỏi cô cảm thấy Cận tổng tài là thật tâm
thích cô sao?" "Xin hỏi cô có biết hay không, hai tuần nay, Cận tổng tại không hề liên lạc với Y Lâm, có phải bởi vì cô mà bọn họ đã chia tay
rồi hay không? Mấy ngày nay, có phải cô vẫn luôn ở cùng Cận tổng tài một chỗ hay không a?" … Những câu hỏi liên tục không ngừng lũ lượt kéo đến.
Yên Lam có chút chật vật không chống đỡ nổi, đành phải ba mươi sáu kế chạy
là thượng sách, chuồn mất! Nàng quay đầu lại nói với nhân viên phục vụ,
"Quần áo của tôi để lại đây trước, tôi sẽ quay lại lấy, cảm ơn."
Sau đó nàng ngẩng đầu, cười cười nói , "Thực ra sự việc là như thế này,
chúng ta có thể qua bên này nói." Nàng dẫn những phóng viên kia đi tới
lối vào cửa hàng danh tiếng, chỉ có như vậy nàng mới có thể thuận lợi
chạy ra khỏi cửa.
"Thực ra, chuyện này, hay là mọi người hỏi Cận
tổng tài đi." Yên Lam nói, bất thình lình ngạc nhiên nói, "Thế Phong,
anh đã đến rồi! " Ngay lúc tất cả phóng viên quay đầu lại nhìn, Yên Lam
cấp tốc hướng về phía cửa, chạy ra đường.
Những phóng viên kia
thấy đầu đề tới tay lại đã vụt mất, nhất định không cam lòng! Cho nên
liền đuổi theo sau Yên Lam, thế cho nên trên đường phố liền hình thành
nên một cục diện như thế. Yên Lam chạy ở phía trước, một đoàn phóng viên đuổi theo ở phía sau, vừa đuổi theo vừa hô, " Cô đừng chạy mà! Yên tiểu thư… "
Không chạy mới là đứa ngốc đó! Yên Lam nghĩ thầm, càng di chuyển bước chân nhanh hơn.