Hợp Đồng Yêu

Chương 13: Chương 13: Giận




Part 1:

Ko khí trong xe giờ im lặng đến đáng sợ. Vợ tôi mặt hầm hầm, cô ấy bực tức thì tôi cũng bực vậy, tôi bực, tôi điên, tôi ghen. Đi gặp đối tác gì mà mặc đầm voan hở trước hở sau, mỏng đến độ trong suốt thế kia?. Cô ấy ko biết là cô ấy quyến rũ như thế nào sao?.

- Đến rồi em vào đi, anh đợi ở đây. Lát anh đón em về.

- Cái gì? Anh có bị hâm ko đấy? Đi gặp phụ huynh học sinh mà anh làm như là đi học mẫu giáo ko bằng vậy? Anh về đi, em tự biết đừơng về.

- Ko, anh sẽ đón em về, em đừng lằng nhằng nữa.

- Anh……Được anh cứ đợi đây đi

Làm sao cô ấy biết được tôi lo sợ đến mức nào, tôi sợ cô ấy đẹp quá, tôi sợ cô ấy sẽ bị người khác lợi dụng khi ko có

tôi bên cạnh. Tôi phải bảo vệ vợ mình, bảo vệ tình yêu của tôi.

***

Hay lắm, lần này nó sẽ cho hắn ta biết tay, muốn đợi à? Đợi tới sáng luôn đi nhá.

- Hi My, đây này.

- Vâng, em chào anh…Con chào bác ạ.

- Xin giới thiệu với em đây là bác Liên, mẹ của em Lan này đây.

- Vâng em chào chị ạ.

- Nghe cháu Phong nói cháu là My giáo viên bản ngữ từ Canada sang phải ko?

- Vâng ạ, cháu là My.

- Chào em chị là Lan, chị hiện là người mẫu. Chị muốn bồi dưỡng thêm tiếng anh của mình để khoảng 6 tháng nữa chị đi Anh.

- Vậy giờ chúng ta vào vấn đề chính luôn nha……..

- ………………..

- ……………..

Sau 1h30 phút nó cũng kết thúc xong buổi nói chuyện và ăn uống cùng học viên mới của nó. Chị Lan – học viên nó, đúng là người mẫu có khác. Thật sự chị ấy rất xinh, body chuẩn ko chê vào đâu được. Nhìn lại nó xem, ôi tủi thân ghê gớm.

- Này My!.

- Gì vậy anh?

- Chúng ta đi tăng 2 nha. Được ko? Coi như phần thưởng cho anh vì đã giúp em nghỉ phép được 3 ngày an toàn.

- Hìhìhì, ok phần thưởng này có vẻ thiệt cho anh đấy.

- Muốn đi cùng người đẹp thì phải chịu thiệt 1 chút chứ.

Mỗi lần nói chuyện cùng sếp nó, nó đều cảm thấy rất thoải mái như đang trò chuyện cùng các friend của nó ở Cannada vậy. Nhắc đến Canada nó lại nhớ đến Ryan, nỗi đau nó cố đè xuống giờ lại trỗi dậy.

- Em sao vậy?

- À, ko gì. Chúng ta đi đâu bây giờ anh?

- Đi xem phim hài nha. Dạo này trông mặt em bí xị hà.

- Vâng thưa sếp

Nó vờ chào kiểu quân đội với sếp nó, sếp nó cười ngất ngưỡng cốc đầu nó tội lanh chanh.

- Khoan đã, chỗ này còn cửa nào ra ngoài nữa ko anh, như cửa sau hay cửa phụ gì đấy?

- Đề làm gì? Cửa chính sao ko đi?

- À, tại vì….. mà anh nói trước đi, có cửa khác ko?

- Có, nhưng đề làm gì cơ chứ?

- Tuyệt, let’s go.

Nó cười ranh mãnh, kéo tuột Phong đi với khuôn mặt ngơ ngác ( chưa tiêu hoá xong đấy mà ^^).

Nó đi chơi gần cả đêm với Phong, đi xem phim, đi dạo, đi ăn các món ven đường Sài Gòn. Vui ko thể tả, vui đến nỗi nó quên rằng đang có 1 người đang chờ đợi và lo lắng cho nó.

Gần 12h rưỡi nó mới lết về nhà.

Ding dong ding dong……..

- Cô chủ, sao cô về trễ thế? Cậu chủ lúc nãy rất tức giận về việc cô chủ đi trễ đấy ạ.

- Thôi chết, anh ta có nói gì cháu ko?

- Cậu chủ tức giận lắm, bảo là cô về sẽ cho biết tay.

- Anh ta đâu rồi hai?

Nó xanh mặt nuốt nước bọt đánh ực.

- Dạ cậu chủ ngủ rồi ạ, đợi cô lâu quá cậu ấy đi ngủ rồi.

- Phù, may quá. Thôi cháu vào đây ạ.

Nó nhẹ nhàng leo lên từng bật thang đẩy cửa nhè nhẹ vào phòng. Nó cố gắng ko phát ra 1 tiếng động nào dù là nhỏ nhất.

- Đi chơi cùng trai giờ mới mò về đấy à?

- Hả? Anh chưa ngủ sao?

Nó hốt hoàng đến run cả người, nó như con mèo ăn vụn bị bắt quả tang.

- Cô mong tôi ngủ để trốn vào trốn ra cùng bồ nhí cho dễ à?

Chồng nó ngồi bật dậy.

- Cô có biết lúc nãy tôi đứng đợi bao nhiêu tiếng ko? Gần 5 tiếng đồng hồ đấy? Gặp đối tác, gặp đối tác hay gặp bạn trai nhí của cô thế?

Tên già chết tiệt đấy nói với giọng mỉa mai hết mức có thể. Bây giờ thì nó ko thể nào chịu được nữa.

- Này anh đừng thấy tôi làm thin thì lấn tới nhá, đúng tôi đi gặp đối tác đấy, rồi tôi đi chơi đấy tôi đi chơi với bạn trai đấy. Anh tưởng là chồng hờ của tôi thì muốn mắng gì mắng muốn quản gì quản hả?

- Cô nói cái gì?

Chồng nó đột nhiên đứng dậy, ép sát nó vào tường, 2 tay hắn bóp chặt lấy 2 tay nó.

- Cô lặp lại cho tôi nghe, cô đã đi với ai đến giờ mới về hả?

- Tôi……….

Nó sợ đến cứng cả họng, đôi mắt hắn đỏ ngầu. Hai tay hắn bóp chặt lấy tay nó, đau ko chịu nổi.

- Tôi bảo cô nói, nói…

Chồng nó rít lên từng tiếng qua kẽ răng.

- Tôi đi cùng sếp tôi, anh làm gì mà hét lên thế?

- Sếp cô là thằng nào, sếp mà dẫn nhân viên đi tới tận đêm hôm thế này à?

- Sếp tôi là ai anh ko cần biết, bây giờ anh làm ơn bỏ tay tôi ra, anh đang làm tôi đau đấy.

Chồng nó đôi mắt long lên song sọc, hất tay nó ra rồi quay lưng bước ra ngoài sập cửa 1 cái rầm làm nó suýt rớt tim.

- Làm cái gì mà ghê thế. Đi có 1 tí mà làm như tận thế hay sao ấy.

Nó vừa xoa xoa tay mình vừa lầm bầm mắng tên chồng ko bình thường của mình.

- Mà sao hắn giận dữ vậy? Thật sự bực lắm hay sao? Mính đâu có lỗi gì đâu? Thôi mặc xác hắn, mai lại cười hì hì nữa thôi ấy mà.

Nó vô tâm đến mức ko biết rằng đêm nay sẽ có 1 người mất ngủ, đêm nay sẽ có 1 trái tim đau

Part 2:

Sáng, nó uể oải ngồi dậy.Đây là lần đầu tiên sau gần 2 tháng ở VN nó ngủ mà ko có tên Trí bên cạnh. Kể cũng buồn thật nhưng biết làm sao được. Chả nhẽ giờ bắt nó ra ngoài kia năn nỉ hắn ư? Ko đời nào, nó có làm gì sai đâu cớ chứ.

- Hai ơi, hôm nay ăn sáng là gì thế ạ?

- Dạ bánh mì trứng.

Nó bước xuống lầu

đã thấy tên Trí ăn gần hết phần của hắn.

- Này ko đợi em à? Háu ăn thế?

Nó vờ đùa đùa mỉm cười duyên cùng chồng nó, bù cho những lời ko hay tối qua. Dù gì nó cũng có 1 phần xíu xiu lỗi.

Im lặng.

Chồng nó vẫn thản nhiên ăn, ko có 1 chút gì gọi là thành ý đáp lại nó. Bực, ko muốn giảng hoà thì thôi, đây xem ai giận dai hơn ai nào.

***

Tôi ngồi văn phòng nhớ lại chuyện đêm qua, tối qua tôi và My đã hẹn hò cùng nhau. Tuyệt vời, nhớ lại vẫn còn thấy ngọt ở tận đáy lòng.

Rinh rinh rinh……..

- Tao đây gì vậy?

- Tao đang buồn, qua bar Flower của thằng Việt cùng tụi tao giải sầu coi.

- Ok

Tôi với lấy cái áo khoác, đi nhanh ra cửa.

- Hi anh Phong, đi đâu vội vậy?

- My, may quá. Đi chơi cùng anh ko?

- Đi đâu ạ?

Tôi kéo tay cô bé đi nhanh.

- Đi bar.

- Mới sáng sớm đi bar gì anh?

- Thôi đi đi, lát biết. Tôi muốn đưa cô bé ra mắt tụi thằng Việt và Trí, chắc chắn tụi nó sẽ ganh tỵ với tôi.

***

- Phong ơi, tụi tao đây nè.

Chúng tôi bước nhanh lại phía thằng Việt, tôi vừa kéo ghế cho My thì thằng Việt mắt to như cái đèn xe ô tô.

- Trời My, đâu đây thế?

- Ơ! Anh Việt, ủa sao anh ở đây vậy?

- Thì bọn anh rủ thằng Phong lại đây mà.

- Thế mày và My quen nhau à?

- Ừh, em này là vợ chưa cưới của thằng Trí mà.

Tôi còn chưa kịp hiểu gì thì thằng Trì trong quầy rượu bước ra với hai chai rượu lớn. Thằng Trí vừa nhìn thấy My thì mặt biến sắc.

- Trí, lâu rồi ko gặp. Khẻo ko?

- Bình thường thôi, ai đây?

- Mày đùa với tao à, thằng Việt mới nói với tao đây là vợ chưa cưới của mày.

Tôi nói 3 từ ” vợ chưa cưới” mà lòng mình quặng đau. Tại sao thế? Sao em ko nói với tôi em là người đã có chủ. Để bây giờ tôi đã trót đem lòng mình yêu em.

- Biết vậy thì tốt, vậy mày là gì của vợ tao?

- Sếp

Đột nhiên thằng Trí nó đứng dậy

- Tối qua mày đi chơi với vợ tao phải ko? Nói tao biết tối qua mày và vợ tao đã làm gì?

Tôi thấy thằng Trí gằn lên từng tiếng 1

- Thì đi vòng vòng, rồi đi ăn. Hết

- Phải ko?

Thằng Trí nó vờ cười cười lắc lắc ly rượu.

- Tao chả nhẽ nói dối mày àh?

- Ok, tin mày. Uống dzô.

***

Nó quan sát chồng nó từ nãy giờ, chồng nó hôm nay lạ lắm. Lúc nãy đến giờ hắn ko nhìn nó 1 lấy 1 cái nào cả. Qủa là chuyện lạ nhất từ trước đến giờ.

- Anh à, đừng uống nữa, anh say rồi.

Nó cố gắng can ngăn chồng mình, từ nảy đến giờ chỉ có 3 người đàn ông mà uống gần hết 3 chai rượu lọai lớn. Nhưng hình như chỉ 1mình chồng nó uống.

- Tôi ko say, cô bỏ tôi ra.

- Anh, anh say lắm rồi, theo em về đi.

- Tránh ra, tôi ko say.

- Thôi để anh dìu nó ra gọi taxi.

- Vâng cám ơn anh

Nó ghét nhất cái tật uống chả được bao nhiêu mà ham hố của chồng nó.

- Nằm xuống đi, mệt muốn chết. Hừ nặng như heo.

Nó quẳng chồng nó xúông giường, người gì mà nặng thấy gớm. Nó vừa toan bước đi thì chồng nó kéo nó xuống người hắn, hắn ghì chặt nó vào trong vòng tay mình.

- Đừng bỏ anh. Anh ko muốn xa em đâu. Đừng mà.

Hắn nói gì thế trời, ôi tim nó đập mạnh quá. Nó nghe rõ được cả tiếng tim hắn, nó cố vùng ra khỏi vòng tay hắn. Nhưng cánh tay hắn mạnh quá, hắn ôm nó chặt quá, nó ko tài thể nhúc nhích được.

- Anh yêu em, anh yêu em mà. Đừng rời anh. Anh yêu em lắm.

Nó bắt đầu thấy má mình nóng rang, hắn nói gì thế? Yêu…yêu nó, thật ko?

Ko thể nào, đừng đùa chứ, hắn ghét nó đến độ muốn làm thịt nó luôn thế mà yêu gì. Hay đang mơ cô nào mà lại ôm nhầm nó. Tự nhiên nó thấy ghét quá, nó bật khỏi người hắn, lấy chân đap phùng phụp vào người lão.

- Đồ dê cụ nè, mơ con nào mà ôm tôi hả? Chết đi đồ già ham hố. Hứ mệt muốn đứt hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.