Hợp Hoan Đại Ma

Chương 3: Chương 3: Tu vi tăng lên!




Cố Phi cùng Tôn Huyền ngoan ngoãn theo sau Tô Bách Du, rất nhanh liền đi đến chổ Nhậm Đức Ân.

Nhậm Đức Ân chức vụ chính là quản lý các mỏ khoáng, giờ này bên trong đình viện của hắn có rất nhiều đệ tử đang ghi danh đi đào khoáng, tất nhiên việc ghi danh chấm công các thứ đều là do các đệ tử của Nhậm Đức Ân làm, hắn chỉ việc ngồi nhấm trà mà thôi.

Nhậm Đức Ân thấy Tô Bách Du đến, liền đứng lên đi ra chào hỏi, Cố Phi và Tôn Huyền bái kiến Nhậm Đức Ân, rồi cho đến đám đệ tử trong đại sảnh bái kiến Tô Bách Du...

“ Có gì vào trong nói. “ Sau một loạt thủ tục chào hỏi, Nhậm Đức Ân khoát tay mời Tô Bách Du đi vào trong phòng khách.

“ Mời huynh ngồi! “

Tô Bách Du đi đến ngồi xuống, Cố Phi cùng Tôn Huyền yên lặng đứng phía sau hắn.

“ Không biết huynh tìm ta có việc gì? “ Nhậm Đức Ân nhìn Cố Phi cùng Tôn Huyền lại nhìn nhìn Tô Bách Du ngồi đối diện như biết nhưng vẫn hỏi.

“Cũng không có gì, chỉ là hai cái đệ tử vi phạm nội quy, phiền Nhâm sư đệ cho bọn nó đi đào khoáng 10 ngày làm trừng phạt mà thôi! “ Tô Bách Du đáp.

“ À, không có gì phiền! “

Nhậm Đức Ân cười cười, có thể nói cả Tinh Vân Tông trưởng lão thì chỉ có Tô Bách Du là trưởng lão quản mấy chuyện nhỏ nhặt này, các trưởng lão khác thường sẽ gọi mấy cái chấp pháp đệ tử đến giải quyết, hoặc là trực tiếp nhắm mắt cho qua, tuổi trẻ mà, có đệ tử nào không háo thắng.

Nhậm Đức Ân hướng bên ngoài hô:“ Trương Vĩnh Sơn... “

Chỉ vài giây, một nam tử khoảng 23 tuổi, tóc dài bàn kỵ, đầu đội ngọc quan, mày kiếm mắt sáng, mặt như đao gọt giống như góc cạnh rõ ràng, da thịt trắng noãn không mang theo một tia tì vết.

Nhìn ra thân cao một mét tám, thân mặc cẩm y áo bào trắng, eo đâm đai lưng ngọc, người đeo một chuôi bốn thước Thanh Cương kiếm, nam tử này chính là đại đệ tử của Nhâm Đức Ân, tên gọi Trương Vĩnh Sơn.

Trương Vĩnh Sơn đi vào, Nhậm Đức Ân liền nói:

“ Đưa hai vị sư đệ ra ghi danh đào khoáng, thời gian 10 ngày, hai vị sư đệ là đến chịu phạt cho nên không phát tiền công, không miễn phí chuyên chở, không miễn phí cung cấp Ích Cốc Đan! “

“ Vâng, sư phụ! “

Cố Phi cùng Tôn Huyền đi theo Trương Vĩnh Sơn ra đại sảnh ghi danh, sau đó giao ra 2 viên Linh Thạch phí chuyên chở, rồi cùng một đám hơn trăm tên đệ tử khác lên phi chu bay đến Mỏ Linh Cát.

Đến nơi, Trương Vĩnh Sơn tạm giữ tất cả túi trữ vật của đám đệ tử rồi giao cho mỗi người một cái Kim Thuổng, tất cả liền bắt đầu vào việc.

Trong trí nhớ, “Cố Phi” trước khi được Liễu Như Sương sư tỷ bao nuôi, đã từng đi đào khoáng qua, cho nên hắn liền bắt đầu vào việc mà không cần chỉ dẫn.

Cuối tháng 5, cho nên mới sáng nhưng thời tiết đã cực kỳ nóng, bất quá đối với võ giả thì không ảnh hưởng gì.

Đám đệ tử vận chân khí truyền vào Kim Thuổng đào, cho nên tốc độ không thua gì một cái xe múc ở Địa Cầu.

Đào được khoảng một tiếng đồng hồ, Cố Phi bụng đói cồn cào, hắn tiến vào trại, hướng Trương Vĩnh Sơn xin nhận lại túi trữ vật, từ bên trong lấy một viên nhất giai Ích Cốc Đan nuốt vào.

Ăn vào một hạt nhất giai Ích Cốc Đan, liền có thể bổ sung cả ngày thể lực tiêu hao, hơn nữa, năng lượng bổ sung còn tốt hơn ăn uống thông thường gấp mấy lần.

Thời gian từ từ trôi qua, không giống như ở địa cầu ngày làm tám tiếng nghĩ trưa các thứ, nơi này làm luôn trưa, mai cho đến trời tối mới được nghĩ.

Làm việc nhiều tất nhiên tiền công cao, là 10 viên hạ phẩm Linh Thạch mỗi ngày khiến cho rất nhiêu tu vi thấp đệ tử bay vào làm, tu vi cao thì không thèm làm rồi, bởi bọn họ tùy ý săn giết một cái nhị giai yêu thú liền bán được 50 viên hạ phẩm linh thạch à.

Một ngày làm việc trôi qua, đám đệ tử đều lên Phi Chu trở về sơn môn, duy chỉ có hai người Cố Phi cùng Tôn Huyền là ở lại dựng lều ngủ, à không, còn có mấy cái nội môn đệ tử tu vi khá cao đến trực đêm canh giữ mỏ khoáng.

Tôn Huyền hẳn là tiết 2 viên hạ phẩm Linh Thạch phí vận chuyển mới không về, nhưng Cố Phi thì khác, hắn ở lại đêm là vì hắn muốn trốn đi khỏi tông môn, bên ngoài rộng lớn vui vẻ như vậy, lại có hệ thống, hắn việc gì phải ở trong cái ao nhàm chán này?

Cố Phi ngồi trong lều, từ trong túi trữ vật lấy ra Tụ Khí Đan.

Tụ Khí Đan, chỉ cở hạt trân châu độ lớn, mang theo nhàn nhạt mùi thơm ngát, dùng mắt thường đều có thể trông thấy từng sợi linh khí tại đan dược mặt ngoài lưu động.

Cố Phi đem Tụ Khí Đan nuốt vào miệng bên trong.

Kinh Nghiệm +1000

Tu vi tăng lên Tụ Khí Cảnh Lục Chuyển ( 200/600 EXP)

Cố Phi vô cùng kinh ngạc, sau đó là vui vẻ, theo trong trí nhớ “Cố Phi”, khi nuốt vào đan dược hắn lấy nhanh nhất tốc độ hấp thu đan khí, tại thể nội vận hành một cái đại chu thiên, đan khí liền chuyển hóa làm chân khí, chứa đựng tại đan điền Khí Hải, thế nhưng là vẫn như cũ có 8 thành đan khí xói mòn. Hắn vẻn vẹn chỉ là hấp thu một viên Tụ Khí Đan 2 thành đan khí.

Thế nhưng giờ này thì khác, Cố Phi nuốt vào Tụ Khí Đan, đan khí ngày lập tức hóa thành chân khí chui vào đan điền khí hải, hơn nữa mức độ hấp thu là 100%, không bị thất thoát dù chỉ một chút, phải chăng chỉ có tạp chất là bị tống ra ngoài mà thôi.

Cố Phi biết cái này là do công lao của hệ thống, nếu không phải hệ thống chỉ là một cái trí năng thì hắn đã lao vào ôm lấy nàng hôn hít cảm ơn.

Cố Phi lấy hết hai lọ Tụ Khí Đan trong túi trữ vật trút hết vào mồm nhai như như ăn đậu, “oanh” một tiếng, kinh khủng đan khí toàn bộ bị hệ thống trợ giúp hóa thành chân khí chui vào đan điền khí hải.

Kinh Nghiệm +1000

Kinh Nghiệm +1000

Kinh Nghiệm +1000

...

Tu vi tăng lên Tiên Thiên Cảnh Nhị Chuyển ( 5200/20000 EXP)

Nháy mắt có lại lực lượng như lúc trước được hệ thống tạm thời buff cho, Cố Phi vui vẻ cười tít mắt.

Thời gian trôi qua, khi các đệ tử khác đã chìm vào giấc ngủ, Cố Phi mới chui ra khỏi lều, nhẹ nhàng rời khỏi Mỏ Khoáng, chạy vào Vân Vụ Sâm Lâm trốn đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.