Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào

Chương 202: Chương 202: Trì Nguyên Dã ghen tuông với mèo con




Editor: Nguyetmai

Điềm Tâm đùa nghịch móng vuốt của Tiểu Dã, nghiêng đầu hì hì cười nhìn Trì Nguyên Dã, “Như vậy cũng tiện cho tôi nhìn vật nhớ người mà, cậu nhìn xem, ngày nào tôi cũng có thể nhìn thấy nó, gọi nó là Tiểu Dã. Nếu hôm nào cậu không ở nhà, có nó tôi có thể nhớ tới cậu mỗi phút mỗi giây…”

Hừm, nghe vậy có vẻ cũng không tệ lắm.

Trì Nguyên Dã rất hài lòng với lý do này của Điềm Tâm, đặc biệt là câu “nhớ tới cậu mới phút mỗi giây“.

Nghĩ tới đây, Trì Nguyên Dã không nói thêm gì nữa, coi như ngầm đồng ý.

Sau khi về tới nhà, Điềm Tâm bắt đầu sắp xếp ổ, thức ăn, nước uống và cát mèo cho Tiểu Dã.

Sau khi làm xong hết, cô ôm Tiểu Dã ngồi trên ghế sofa, mở điện thoại tìm kiếm tư liệu về giống mèo Ragdoll.

Trời ơi, hóa ra giống mèo này lại đắt tới vậy sao? Một con mèo Ragdoll thuần chủng có giá tận vài chục nghìn nhân dân tệ!

Xem tới đây, gương mặt nhỏ bé của Điềm Tâm cũng cứng lại. Cô quay đầu nhìn Trì Nguyên Dã đang ôm laptop làm việc bên cạnh, “Cậu tốn bao nhiêu tiền mua Tiểu Dã vậy?”

Trì Nguyên Dã vẫn nhìn thẳng màn hình, giọng điệu ung dung, “Năm mươi nghìn.”

OMG! Năm mươi nghìn tệ, cậu tặng cô năm mươi nghìn tệ mà không thèm chớp mắt như vậy sao?

Cô quả nhiên không hiểu nổi thế giới của đám nhà giàu…

“Meo...” Tiểu Dã nằm trong ngực cô, ngước đôi mắt xanh tròn xoe, kêu lên một tiếng với Điềm Tâm.

Tiểu Dã Tiểu Dã, hóa ra lai lịch của em lại đắt đỏ cao quý như vậy, chị đây cũng suýt không dám nuôi em rồi ~/(ㄒ o ㄒ)/~~

Điềm Tâm bế Tiểu Dã lên, mặt đối mặt với chú mèo nhỏ, cọ mũi mình vào đầu mũi nhỏ béo mập của nó.

“Đúng rồi, không biết Tiểu Dã là đực hay cái nhỉ?” Điềm Tâm thắc mắc.

Chị Trương lau tay vào tạp dề bước tới, cũng không kiềm chế được mà trêu chọc nhóc mèo dễ thương.

Chị Trương lật bụng chú mèo ra xem, kiên quyết khẳng định, “Là đực!”

“Cái gì?!” Trì Nguyên Dã nghe thấy thế, cuối cùng cũng dời mắt khỏi màn hình laptop, tức giận trợn mắt nhìn Tiểu Dã đang vùi mình trước ngực Điềm Tâm.

Tiểu Dã bị tiếng thét của Trì Nguyên Dã dọa, chớp chớp đôi mắt vô tội dụi đầu vào lồng ngực Điềm Tâm, cả người cũng bắt đầu run lên.

“Trì Nguyên Dã, cậu thét cái gì? Cậu dọa nó sợ rồi đấy!” Điềm Tâm vội vàng vuốt ve Tiểu Dã, bất mãn ngước mắt nhìn cậu.

Trì Nguyên Dã bực tức, khốn kiếp, sao con mèo này lại là mèo đực? Con nhóc tiểu học lại còn ôm nó vào ngực nữa? Sao lại thân mật vậy?!

Cậu không thể nhẫn nhịn nổi, dù cho nó có là một con mèo cũng không thể!

Gương mặt đẹp trai của Trì Nguyên Dã banh ra, nghiêm nghị trợn mắt, tức giận trừng Tiểu Dã nằm trong ngực Điềm Tâm.

Tiểu Dã run rẩy, lại tiếp tục cọ vào ngực Điềm Tâm.

Chị Trương cười híp mắt, “Con mèo nhỏ này rất biết nhận mặt người, có vẻ nó rất thích cô Lạc đấy.”

Trì Nguyên Dã nghe đến đây, gương mặt đã tối sầm lại, “Con nhóc tiểu học, cô mau bỏ nó xuống!”

Điềm Tâm không hiểu, “Tại sao? Nó đáng yêu thế này cơ mà, tôi muốn ôm nó.”

Nói xong, Điềm Tâm vui vẻ hôn Tiểu Dã một cái, hừm, lúc nãy chị Trương vừa tắm cho Tiểu Dã xong, toàn thân Tiểu Dã bây giờ đều sạch sẽ, thơm nức.

Gương mặt đẹp trai của Trì Nguyên Dã vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cậu đặt máy tính sang bên cạnh, tiến lên mấy bước, tóm Tiểu Dã ném xuống sofa.

Tiểu Dã tròn ung ủng, cả người béo mập giống như quả bóng lăn trên ghế sofa, kêu meo meo hai tiếng.

Điềm Tâm nổi giận, trợn mắt nhìn cậu, “Trì Nguyên Dã, sao cậu lại bắt nạt nó!”

Nói xong, cô vội vàng đứng dậy bế Tiểu Dã lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.