[Hp Đồng Nhân] Trở Về Quá Khứ

Chương 17: Chương 17: Lời tiên tri




“Chẳng phải lời tiên tri sinh ra là để phá vỡ sao?”

Đối với ba đứa nhóc tự xưng là con của mình, Voldemort vẫn không thể buông sự cảnh giác xuống. Hắn tin vào độ chính xác của ma pháp huyết thống nhưng không có nghĩa hắn sẽ không nghi ngờ. Cùng Harry Potter kết hôn và có con, hắn cảm thấy chắc chắn là não mình đã hỏng hoặc bị ai ếm lời nguyền độc đoán rồi.

Voldemort ngồi trên ghế trầm tư suy nghĩ, có quá nhiều thứ đã vượt khỏi những dự tính ban đầu của hắn và hắn buộc phải tự vẽ lại một kế hoạch mới cho mình ngay bây giờ. Nếu tương lai hắn và thằng nhãi kia cưới nhau vậy lời tiên tri năm xưa có thay đổi? Voldemort kinh ngạc đứng dây, hắn dường như đã quên mất sự việc này. Hắn cần một lời tiên tri hoàn chỉnh để chứng thực bời tương lai mà đám nhóc kia kể cùng với tiên tri của Severus nói lúc trước chính là hai khung cảnh khác nhau.

Cùng lúc đó, ở trường học Hogwarts, Harry trăn trở trên giường. Tay cậu gác lên trán, có gắng nhắm mắt ngủ nhưng lại không thể. Quá nhiều việc xảy ra gần đây khiến cậu phải suy nghĩ. Xung quanh mọi người đều đã ngủ thậm chí cậu còn nghe được tiếng ngáy nho nhỏ của Ron.

Harry thở dài thườn thượt. Khi ở nghĩa địa, cậu vẫn không hiểu rõ rốt cuộc vì sao Voldemort lại tha một mạng cho mình. Dù không lãnh Avada Kedavra cũng ít nhất phải nếm vài cái Crucio chứ không thể nào mà tên mặt rắn kia lại dễ dàng buông tha cậu vậy được. Có ma pháp huyết thống thì thế nào, kết hôn và sinh con với tử địch dù là cậu cũng không tin tưởng nổi huống chi là kẻ đa nghi như Chúa tể Hắc ám. Harry lăn qua lăn lại, càng nghĩ càng nhức đầu, dứt khoát nhắm mắt cố gắng ngủ tuy nhiên không thành công.

“Đây là đâu? Mình lại nằm mơ nữa sao?”, Harry thì thào phát hiện mình đang đứng trong một căn phòng ngủ mang đậm hơi thở quý tộc, từ cách trang trí cũng có thể đoán được chủ nhân nơi này chắc hẳn là một Slytherin.

Tấm rèm màu xanh lục thêu hình rắn khẽ lay động ở cửa sổ. Các góc giường lớn được thiết kế với hình trụ gỗ cùng phía trên là các tấm màn đen rũ xuống che khuất đi cảnh vật bên trong. Đối diện là một chiếc bàn làm việc kiểu cũ chất đầy vô số các cuốn sách phép thuật hắc ám và văn kiện. Harry cẩn thận bước đến vừa nhướn mắt nhìn liền hoảng sợ, trên tờ giấy đó chữ kí Voldemort hiện lên hết sức rõ ràng.

Hóa ra Voldemort cũng rất bận!, Harry thầm nghĩ vô cùng tự nhiên ngồi lên cái ghế gần đó, đột nhiên nghĩ đến vấn đề gì đó cậu hốt hoảng đứng lên. Khoan đã nếu vậy hiện tại mình đang ở phòng ngủ của tên mặt rắn?

Ngay sau đó cậu liền nghe thấy tiếng cửa chậm chạp bị đẩy vào. Harry vội vã chạy đến sau tấm rèm trốn tránh và không may nghe được cuộc đối thoại của một người một rắn đang bước vào đây.

{Voldy, ngươi rất tin tưởng ma pháp kia?}

{Không hẳn, tuy nhiên hiện tại ta muốn nghe một lời tiên tri hoàn chỉnh.} giọng điệu lạnh lùng và uy quyền này chỉ có thể là người kia {Nó đang ở trong Sở Bảo Mật...Xuất hiện đi Potter!}

Harry biết mình đã bị phát hiện, cậu kéo tấm rèm rồi bước ra gãi gãi mái tóc rối của mình {Sao ông biết tôi ở đây?}

{Dark Lord không gì là không biết Potter.} Voldemort cười lạnh khoanh tay trả lời, hắn rất không hài lòng vì sự xuất hiện của tên nhãi này ở đây.

{Hóa là mi, hai người cứ ở lại nói chuyện ta đi đây!} Nagini cực kì thức thời trườn ra ngoài, cái đuôi quấn lấy chốt cửa đóng lại.

{Potter, ta mong mi hiểu thế nào gọi là riêng tư! Ta không biết mi vào đây bằng cách nào nhưng bây giờ ra ngoài ngay cho ta!} Voldemort nhíu mày ra lệnh.

{Tôi không biết cách để ra ngoài! Tôi ngủ một giấc và mở mắt ra đã thấy mình ở đây!} Harry oán giận cãi lại, cậu căn bản cũng không có điên mà đêm hôm khuya khoắt đột nhập vào không gian của Chúa tể Hắc ám {Vừa nãy ông cùng con rắn kia nói cái gì thế? Lời tiên tri gì mang liên quan tới tôi và ông?}

{Mi không biết?} Voldemort nhếch môi, đũa phép vung ra liền xuất hiện hai chiếc ghế gỗ, {Xem ra lão già Dumbledore cũng bảo vệ mi rất kĩ!}

{Tôi không biết thì sao? Liên quan tới ông?} Harry trợn mắt hỏi ngược lại, thong thả ngồi xuống ghế

{Được rồi, ta sẽ cho mi biết lời tiên tri::Người có sức mạnh đánh bại được Chúa Tể Hắc Ám sắp xuất hiện, sinh ra bởi những người đã ba lần thách thức hắn, sinh ra khi tháng thứ bảy chết đi và Chúa Tể Hắc Ám sẽ đánh dấu người này như một kẻ tương đương với hắn:: tuy nhiên đây chỉ là một nửa ta biết mà thôi còn nửa kai thì ta không rõ....} Voldemort nheo đôi mắt đỏ tươi lại, hắn không ngờ sẽ có lúc hắn lại cực kì bình tĩnh ngồi nói chuyện với kẻ thù của mình.

{Cho nên, con mẹ nó ông liền lên cơn đi giết tôi?} Harry siết chặt tay, đôi mắt ngọc lục bảo bùng lên ngọn lửa tức giận {Nếu ông không tin lời tiên đoán chết tiệt đó, ba mẹ tôi đã không phải chết oan uổng! Chẳng phải lời tiên tri sinh ra là để phá vỡ sao?}

Voldemort nghe thấy lời nói cuối cùng của Harry bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

*11.05.18*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.