[Hp Đồng Nhân] Trở Về Quá Khứ

Chương 5: Chương 5: Severus Snape




“Em không muốn nhìn ông ấy đau khổ thêm một chút nào nữa.”

“Giáo sư Severus, con có thể nói chuyện với thầy không?”,Lily mỉm cười nhìn vị giáo sư độc dược mặc cho ánh mắt khiếp đảm của mọi người xung quanh. Lần đầu tiên lại có một học sinh ngang nhiên chạy dãy bàn ăn của các giáo sư.

Severus vẫn duy trì biểu cảm lạnh nhạt không quan tâm nhưng trong lòng lại không ngừng gợn sóng, cố gắng dùng Bế quan bí thật để che dấu suy nghĩ của mình.

“Thầy không cần phải dùng Bế quan bí thuật đâu.”

Severus vẫn im lặng.

“Giáo sư!”, Lily có chút tức giận, “Chẳng lẽ khi thầy gặp bà ngoại Evans cũng sẽ dùng Bế quan bí thuật sao? Thầy không cần phải luôn tự trách mình như thế, bà sẽ không vui nếu biết thầy luôn tự làm khổ mình về cái chết của bà đâu!”

Nhìn thấy Severus thờ ơ, Lily triệt để nổi bão, “Giáo sư Severus Snape, thầy cho thầy là ai? Thầy lấy tư cách gì mà tự nhận lấy hết mọi hậu quả cùng trách nhiệm lên người mình? Thầy biết không, bà ngoại vốn chưa bao giờ dù chỉ một lần trách cứ thầy...”

“Làm sao mi dám chắc cô ấy chưa từng trách ta?”, Severus khàn khàn trả lời mệt mỏi.

“Thầy biết đến Viên đá Phục sinh chứ?”, Lily nhìn thẳng vào đôi mắt Severus mang theo chút thất vọng rồi dần nhỏ giọng.

“Con nghĩ có lẽ thầy biết một chút về nó, nếu thầy có thể tìm được chiếc nhẫn nhà Gaunt một trong số các Trường sinh linh giá của daddy Voldemort thì thầy sẽ có được đáp án thầy luôn mong muốn. Viên đá ấy có thể giúp thầy gặp được bà Evans. Con không biết bà ấy nói gì với thầy nhưng con nghe papa Harry từng kể, sau khi thầy gặp bà ngoại xong thầy liền từ chức rồi bỏ đi viện cớ là muốn nghỉ ngơi. Con nghĩ có lẽ bà ấy đã cho thầy một câu trả lời thoả đáng. Con chỉ nói tới đây thôi còn quyết định thuộc về thầy, thưa giáo sư. Nếu thầy muốn tìm viên đá hãy đến nhà của lão già Gaunt. Dù là con hay bà ngoại Evans đều luôn mong thầy hạnh phúc!”

Lily nói xong liền xoay người rời đi về lại ví trí bàn ăn của mình, không quan đến sự kinh ngạc của nhóm giáo sư phía trên. Mà Ron kế bên cũng không khỏi tặc lưỡi gặm gà, “Tớ chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng khổ sở lão bóng nhờn, nay được chứng kiến quả nhiên là mù hai con mắt!”

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Lily cũng không lên tiếng nữa chuyên tâm dùng bữa. Dumbledore phía trên công bố tin tức quan trọng về giải đấu Tam Pháp thuật dẫn đến vô vàn sự kích động của lũ phù thuỷ nhỏ tuổi.

Tiệc tối kết thúc, các học sinh quay về kí túc xá. Scorpio cùng Rivaille tạm biệt Alex và Lily rồi trở về phòng của mình. Im lặng đi theo huynh trường nhà mình, hai người chợt phát hiện họ được xếp ở chung với nhau. Ở tại kí túc xá Grynffidor, Lily được phân riêng hẳn một phòng lớn hơn nữa có lẽ căn phong này rất lâu rồi chưa từng có ai ở qua. Nhìn bụi băm bám trên đồ vật, cô chán ghét nhăn mặt lập tức dùng một bùa Scourgify để lau dọn sạch sẽ. Làm xong mọi thứ thì trời cũng đã khuya.

Bên Alex cũng rất thoải mái, hắn cư nhiên được hiệu trưởng cho ở cùng với Harry và Ron. Ở cùng với papa, ai lại không vui vẻ.

Còn tại nhà Slytherin, Rivaille cùng Scorpio vẫn chưa ngủ, cả hai đều mệt mỏi nhưng vẫn thức để thay đổi cách bài trí gian phòng cho hợp với mắt thẩm mỹ của mình. Dù sao họ cũng là người kĩ tính và theo chủ nghĩa hoàn hảo.

Đương nhiên, trong buổi tối này cũng có nhiều việc xảy ra như Alastor Moody mắt điên trở thành giáo sư dạy Phòng chống Nghệ thuật hắc ám mới, thực chất kẻ này lại là Bartemius Crouch cải trang. Hắn lẳng lặng bỏ tên Harry vào chiếc cốc lửa rồi nhanh chóng rời đi. Bởi dù bọn họ có đến đây cũng không thể ngăn được sự phát triển của lịch sử.

*13.04.18*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.