[Hp Đồng Nhân] Yêu Anh Đã Thành Thiên Tính

Chương 36: Chương 36: Lucius malfoy




Harry thực muốn ra ngoài đi dạo, bạn biết đấy, bắt một Gryffindor ở yên một chỗ suốt mấy tháng là chuyện không thể, thế nhưng khi nghĩ tới cái bụng bầu này, thế giới Muggle nhất định là không đến được rồi. Cậu cũng không muốn bị bắt đi mổ xẻ nghiên cứu.

Từ sáng sớm Snape đã đến Hogwarts, cậu còn nhớ rõ vẻ mặt chán ghét và không kiên nhẫn của người đàn ông khi nói tới đám học sinh trong trường, được rồi, Slytherin không tính trong đám nhóc đó.

“Bibi, chuẩn bị cho tôi, tôi muốn đến Hẻm Xéo.”

“Bụp” một tiếng, Bibi xuất hiện trước mặt Harry, chỉ là cặp mắt to như trái bóng bàn kia đang ướt sũng: “Bibi là gia tinh hư, chủ nhân Snape căn dặn không được để chủ nhân Harry ra ngoài một mình, nhưng Bibi không thể chống lại mệnh lệnh của chủ nhân Harry. Ôi! Bibi nên làm gì bây giờ...”

“Dừng lại!” Harry đau đầu nhìn gia tinh đang dập đầu không ngừng kia, nếu Hermione ở nơi này thì không chừng sẽ quở mắng cậu ngược đãi sinh vật thần kỳ mất.

“Nghe đây Bibi, tôi không phải đi một mình, bạn cứ âm thầm đi theo tôi là được.” Cậu cũng không muốn lấy sinh mệnh của mình và đứa nhỏ ra đùa giỡn ngay thời điểm này.

“Ah, Bibi nhất định sẽ bảo vệ chủ nhân Harry.” Sau khi Bibi hăng hái chuẩn bị tốt hết thảy thì lập tức ẩn núp. Harry thở phào, vào phòng lấy ra cây đũa phép đã lâu chưa sử dụng, vuốt ve hoa văn trên cây đũa, có lẽ cậu nên nhờ Sev chỉ bảo thêm về bùa chú. Nhưng mà... vỗ về phần bụng, được rồi, hiện tại đó không phải là ý kiến hay.

Quăng ra một nhúm bột Floo, lần này cậu đặc biệt chú ý tới cách phát âm, biết đấy, Hẻm Knockturn chẳng phải là nơi thích hợp để đi dạo đâu.

“Hẻm Xéo!” Sau một trận choáng váng, Harry hạ xuống, may mà không có chỗ nào không khoẻ.

“Đi đâu đây? Hiệu sách? Không, ừm, người mang thai thích hợp nuôi sủng vật không nhỉ?” Harry khó xử đứng trên đường. Lưu lượng người ở Hẻm Xéo vẫn rất đông, hôm nay Harry đặc biệt mặc bộ áo chùng phù thủy màu đen, chính là không muốn bị xem như ngoại tộc. “Được rồi, trước đến tiệm sủng vật đi.” Nhớ tới Hedwig của mình, cậu thấy có chút hoài niệm nên trực tiếp đi đến nơi đó.

Khi đến gần cửa tiệm, cậu liền nghe được tiếng kêu của đủ loại động vật, có chút nhìn không nổi đám động vật chung quanh, “Kính chào quý khách, tôi có thể giúp gì cho ngài?” Nhân viên cửa hàng ân cần đi tới trước mặt cậu, mùi của một vài loài động vật trên người gã làm Harry khẽ cau mày.

“Chào ngài, tôi muốn mua một con sủng vật, nhưng mà...” Harry hơi khó mở miệng, “Tôi muốn hỏi người mang thai có thể nuôi sủng vật chứ?”

Gã nhân viên nhỏ gầy của cửa hàng kia gật đầu: “Là bà xã của ngài sao? Không thành vấn đề, phần lớn sủng vật đều không thành vấn đề.” Harry khô cằn nhếch môi: “À, có thể giới thiệu cho tôi chút không?” Có lẽ cậu nên cảm thấy may mắn vì bộ áo chùng rộng rãi này giúp mình bớt xấu hổ.

“Đây, ngài xem những con mèo này, còn có lũ cóc này, à... Có lẽ cú mèo cũng không tồi, vô cùng thực dụng...” Harry vừa nghe giới thiệu vừa xem xét những con vật đó. Cóc! Không, nhơ nhớp làm cậu nhớ lại tình huống xử lý bọn nó khi lao động phục vụ. Còn cú mèo... Mặc dù không tệ, nhưng dù sao cũng không phải là Hedwig. Harry có chút thất vọng thu hồi tầm mắt.

“Cho tôi xem mấy con mèo đi.” Có lẽ những sinh vật lông xù sẽ càng được yêu thích. Nhưng cậu không thể xác định vẻ mặt khi Snape nhìn thấy chúng nó, cười gian xảo, thật sự không tệ nha. Cuối cùng Harry chọn một con mèo nhỏ màu trắng mới vừa cai sữa không lâu, nhóc kia có một đôi mắt xanh lục rất xinh đẹp. Hai cặp mắt xanh lục nhìn nhau, “Gọi cưng là Green nhé, nhóc con?”

“Meo meo “ Con mèo nhỏ híp mắt nhẹ giọng kêu một tiếng, Harry thỏa mản thanh toán 5 Galleons rồi rời đi.

Đứng trước cửa hàng, Harry tính toán lộ trình kế tiếp, nhưng không có kết quả.

“Đây là.... của Severus?” Thanh âm trầm thấp nhưng giàu từ tính vang lên phía sau Harry, làm cậu giật mình. Quay đầu lại liền bị một mạt sáng vàng kim làm loá mắt, người đàn ông thân hình thon dài đưa lưng về phía mặt trời, ông trời tựa hồ đặc biệt chiếu cố hắn, trên gương mặt giống như điêu khắc lúc này có chút kinh ngạc, mái tóc dài bạch kim chỉnh tề chải ra sau đầu, cây gậy chống trong tay tượng trưng cho thân phận của hắn.

“Ngài Malfoy.” Harry đèn nén sự kinh ngạc, mỉm cười coi như hữu hảo, gật đầu chào hỏi. Lucius Malfoy lặng lẽ đánh giá cậu bé trước mắt, so với lần trước, ừm, mê người hơn một chút. Tiến lên, hắn bất ngờ nắm lấy bàn tay của Harry rồi đặt lên đó một nụ hôn xã giao, làm cậu hoảng sợ cũng vô cùng khó xử, nhưng sự tao nhã của Malfoy cứ như hành động của hắn chỉ là việc hết sức bình thường, khiến cậu không thể chỉ trích.

“Harry, không để ý tôi gọi cậu như vậy chứ?”

“Ah, đương nhiên.”

Lucius mỉm cười, “Có lẽ nơi này không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, tôi có thể có được vinh quang và may mắn để mời cậu ngồi xuống một lát không? Quán cà phê bên kia thì sao?” Harry âm thầm bĩu môi, ông tự đi trước luôn rồi, căn bản không cho tôi cơ hội lựa chọn mà.

Lucius Malfoy xoi mói hoàn cảnh trong quán cà phê, nếu không phải vừa vặn gặp được cậu bé này, thích thú liếc nhìn phần bụng cậu bé, vừa rồi hắn có thấy tư thế bảo vệ bụng của cậu ta.

“Cà phê hay là gì nào?”

“Nước trái cây.” Harry băn khoăn nhìn người đàn ông tư thế tao nhã ở đối diện, có chút khó hiểu, vì sao hắn lại mời mình?

Uống một ngụm nước trái cây, Harry nhịn không được mở miệng, “Ngài Malfoy, ngài có chuyện gì muốn nói với tôi sao?” Cậu đi thẳng ngay vào đề khiến cho kẻ thích quanh co như Lucius phải sửng sốt, lập tức khẽ cười: “Tôi đoán Harry nhất định là một Gryffindor.” Giọng điệu khẳng định làm Harry khựng lại một chút, “... Đúng vậy, chẳng lẽ có đặc thù phân biệt gì sao?”

Lucius thầm cười cậu đáng yêu, mặt ngoài lại đổi đề tài, “Ừm, có lẽ là không lễ phép, vừa rồi tôi chú ý thấy cậu cứ luôn...để ý đến bụng của mình?” Thuyết minh rất tốt cho tinh túy “muốn nói lại thôi”, nét lưỡng lự và cẩn thận rất hoàn mỹ trên gương mặt hắn làm người ta cảm thấy không nói cho hắn biết chính là có lỗi. Được rồi, Harry cảm thấy cậu thật sự không có hảo cảm với Malfoy.

“Vâng, tôi, đã có thai sáu tháng rồi.” Lucius nhịn xuống không phun ngụm cà phê trong miệng ra, tuy rằng có thể mơ hồ đoán được hành động kỳ lạ gần đây của Severus, nhưng khi chính tai chứng thực vẫn rất rung động a. Không khỏi lần nữa đánh giá cậu bé này. Một đầu tóc ngắn màu đen, khuôn mặt thanh tú tinh xảo rất đáng yêu, xuất sắc nhất chính là đôi mắt xanh lục trong trẻo kia, thân hình nhỏ gầy...

Cúi đầu nhấp một hớp cà phê để giấu đi tinh quang trong mắt, động tác của Severus khi nào thì nhanh như vậy?

“Khụ! Harry, dưới tình huống như vậy, Severus không ở bên cậu nhiều hơn sao?” Câu hỏi giống như quan tâm. Hai tay Harry cầm lấy ly thủy tinh xinh đẹp, ánh mắt rời rạc: “Vâng, tôi nghĩ Sev có rất nhiều chuyện phải xử lý, về phần của tôi... Ngài cũng biết mà, các ngài không phải ở trên cùng một chiếc thuyền sao?”

Tay Lucius khựng lại một chút, theo bản năng vỗ về cây gậy chống, đôi mắt màu lam xám như che phủ bởi một lớp sa tanh làm người ta thấy không chân thật.

“Lựa chọn của Severus, có lẽ tốt hơn so với trong tưởng tượng.”

Chủ đề sau đó chính là tán gẫu vụn vặt. Khóe môi Harry giật giật, nghe người đàn ông kia lải nhải những điều cần chú ý khi nam phù thuỷ mang thai, nhìn Malfoy thi thoảng lại lâm vào hình thức ngốc ba ba. Cậu mơ màng nghĩ: Sev anh ấy, cũng có loại tâm tình này chứ?

Sau khi tạm biệt với Malfoy, Harry không còn tâm tình dạo phố nữa, cậu tin rằng ở cuộc trò chuyện vừa rồi, Malfoy đã có được tin tức mà hắn muốn từ trên người cậu, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, cậu thật sự rất ghét Slytherin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.