Harry không muốn thừa nhận là mình đã đứng trước gương tủ quần áo xoay qua xoay lại vài lần rồi, chỉ vì muốn tìm một bộ quần áo thích hợp – bởi hắn vừa muốn thể hiện thành ý, vừa lại không cần quá nhiệt tình. Đáng tiếc bình thường Harry không để ý ăn mặc, cho nên vô luận hắn có phối đồ như thế nào, đều tìm không được quần áo hắn muốn, cuối cùng hắn lấy ra một cái áo thun màu lam cùng với một cái quần kaki lửng, miễn miễn cưỡng cưỡng mặc vào, trong lòng có chút oán hận sao mình lại không nghĩ tới chuyện đi đặt làm, cái ý tưởng quỷ quái gì đây trời! Hắn lẩm bẩm vài câu, Malfoy cũng không phải là một tên gia hỏa cần phải quá cảnh giác, hắn nhớ mình cũng không căng thẳng như vậy khi găp Hắc Ma Vương.
Nhưng mà sự khẩn trương này thật sự tồn tại. Harry khẩn trương khi hẹn hò với Draco, không biết y sẽ dẫn mình đi đâu nữa? Nhưng hắn cũng không thể rối rắm lâu, hắn nghe thấy chuông cửa dưới lầu vang lên, Harry cũng thèm bận tâm đến cái đầu rối bời của mình, được rồi, cái đó hoàn toàn không có biện pháp có được không, đó là gien di chuyền của gia tộc Potter cho nên hắn chưa bao giờ được thể nghiệm một mái tóc nhu thuận sẽ có cảm giác như thế nào, chờ đến khi hắn đi đến cửa, hắn mới ý thức được mình vừa rồi quá vội vàng. Harry đứng lặng yên trước nắm cửa ba phút, mới chậm rãi mở cửa ra.
Nam nhân với mái tóc bạch kim lộ ra, Draco hướng Harry cười cười, trên tay hắn là một bó hoa bách hợp. Lỗ tai của Harry đỏ hồng, hắn tiếp nhận bó hoa, trong miệng miễn cướng nói: “Được rồi, kỳ thật ta không thích ngươi xem ta là nữ nhân mà đối đãi.” Hắn chớp chớp mắt, Draco chỉ muốn che lại cái mũi của mình, bởi vì máu mũi của y như muốn phun ra tới nơi rồi, nga, cuộc hẹn hò hoàn mỹ của y không thể chấm dứt chỉ vì mất máu quá nhiều ah.
[Editor: Bắt đầu từ chỗ này mình sẽ thay đổi xưng hô giữa Harry và Draco]
“Em còn chưa chuẩn bị xong hả?” Draco nhẹ giọng hỏi, Harry cảm giác được tay của y để ở trên đầu mình xoa xoa, Harry kéo tay y ra, lẩm bẩm nói: “Ai nói vậy, em đã chuẩn bị xong rồi.” Hắn nghiêng đầu ngắm cách ăn mặc hôm nay của Draco: Áo sơ mi đen trắng đan xen cùng màu với chiếc quần kaki lửng, bao lấy đôi chân thon dài của y, làn da trắng nõn, nhưng vô cùng phù hợp với ngũ quan tinh xảo của y.
“Em không thể không hoài nghi anh biết triết tâm trí thuật đó.” Harry nhìn nhìn cách ăn mặc của mình, Draco nhướng nhướng mày nói: “Em nghĩ không sai, chúng ta thật là tâm linh tương thông. Quần áo đôi, như em đã nhìn thấy.”
“...Được rồi được rồi, chúng ta sẽ đi đâu?” Harry đem mặt vùi vào lòng bàn tay mình, tim hắn đập nhanh quá, “Chúng ta sẽ trải qua một ngày bên ngoài đó.”
“Anh thế nhưng không tán thành chúng ta sẽ ở bên ngoài cả ngày.” Draco hướng hắn lộ ra một nụ cười xấu xa, “Ít nhất buổi tối phải về tới nhà.”
“....Anh cái tên hỗn đãn này.” Harry cảm thấy như cả thân mình như bị thiêu cháy, hắn cố ý đem mắt của mình dời khỏi Draco, “Anh chạy xe?” Draco sấn tới như có như không hôn lên trán Harry.
“Đúng vậy.” Y cười cười, sau đó Harry cảm nhận được bên hông của mình xuất hiện một bàn tay, liền cảm thấy chân mình hẫng lên, Harry không có giãy giụa, trải qua nhiều lần như vậy, hắn đã sớm quen – Draco lại đem hắn ôm lên. “Chúng ta ngồi xe đến công viên giai trí.”
“...Địa phương đó sao?” Harry lẩm bẩm vài câu, “Chúng ta đi thật sao?”
“Anh đoán em chưa đi qua nơi đó, còn anh cũng chưa từng đi qua, chúng ta đều là lần đầu tiên đi, hiển nhiên anh muốn tất cả lần đầu tiên của em đều thuộc về anh...”
Mặt Harry lập tức đỏ lên. Hắn không nghĩ tới Draco có thể đem một chuyện đơn giản như vậy nói thành tình sắc như vậy. Draco ôm hắn đi ra cửa, Harry tùy ý kéo cửa lại, sau đó y đem Harry vào chỗ ngồi, trong lúc đó Harry vô cùng tự giác mà ôm lấy eo của Draco, người nào đó cảm thấy trong lòng mình vô cùng ngứa ngáy, Harry ngoan ngoãn như vậy, tựa hồ chỉ xuất hiện trong mơ của mình, Draco hoài nghi chính mình còn đang nằm mơ chưa có tỉnh lại. Nếu vậy thì không cần tỉnh lại... Draco trong lòng nghĩ, ta liền có thể có được em ấy lâu hơn.
- ---
Bọn họ rất nhanh liền đến công viên giải trí, vừa xuống xe, Harry nhanh chóng đóng cửa xe lại, tìm một góc bắt đầu nôn thốc nôn tháo.
“Merlin ah! Em trước giờ... Nôn... Không biết anh có sở thích đua xe đó...” Harry suy yếu nói, Draco cười cười ngồi cạnh hắn, y lấy ra một bình dược ở trước ngực mình, hướng Harry quơ quơ, “Nơi này của anh có dược... Bất quá...”
“Anh muốn em phải làm gì?” Harry cảnh giác hỏi. Draco nở một nụ cười muốn bao nhiêu đơn thuần có bấy nhiêu đơn thuần nói, “Em đoán xem?”
“... Anh cảm thấy như vậy rất thú vị sao?”
“Rất đơn giản... Kêu anh một tiếng ba ba dược liền cho em.” Draco tiếp tục nói, Harry ngẩng đầu hung hăng trừng mắt liếc nhìn y một cái, “nghĩ cũng đừng nghĩ... Nôn...”
“Được rồi được rồi. Anh như thế nào nhẫn tâm làm khó em chứ.” Draco lấy dược ra rồi uy tới miệng Harry, nhưng mà tay hắn không lấy khỏi môi Harry ngay, ngược lại bắt đầu dùng ngón tay vuốt ve nó, thậm chí vươnngón tay, cạy vào hàm răng của Harry, sau đó thâm nhập càng sâu, bắt đầu dây dưa với đầu lưỡi của Harry, hắn nỗ lực dùng lưỡi đẩy đầu lưỡi của hắn ra ngoài, nhưng lại đem tới động tác càng thêm kich kiệt từ Draco.
“Anh... Buông tay...” Harry vươn tay cầm lấy tay của Draco, hơn nữa còn dùng răng hung hăng cắn ngón tay của Draco, người nào đó như bị điện giật rút tay lại, Harry rốt cuộc có thể tự do hoạt động miệng của mình, “Anh người này...”
“Chúng ta nên đi vào, nga, vé này.” Draco nhanh chóng đem vé đưa tới trước mặt Harry, thành công dời đi chú ý của người nào đó, không tiếp tục đối với chuyện vừa rồi phản ứng kịch liệt nữa, Draco mắt sắc nhìn thấy Harry đã đem vói vào trong áo khoác, tuy rằng Harry không thể ở trước mặt nhìn người như vậy lấy ra đũa phép, nhưng mà – không thể làm hắn phát hỏa lớn lên ah.
Harry giãy giụa đứng lên, nhưng bởi vì ngồi xổm lâu quá, một trận tê dại từ lòng bàn chân truyền lên, hắn suýt nữa lảo đảo mà ngã ngồi trên mặt đất rồi. Draco duỗi tay kéo hắn lại, “Muốn anh cõng em không?” Y xấu xa nói, Harry cảnh giác cực tuyệt y.
“Hoàn toàn không thể tưởng tượng được chúng ta vậy mà chơi trò này.” Harry nhìn hàng dài người đang xếp hàng phía trước, đều là người lớn cùng với con cái của họ. Nhìn cái bảng tên đáng yêu trước mặt “Gấu nhỏ Duy Ni cùng các bạn nhỏ của hắn”, Harry vi diệu liếc mắt nhìn Draco một cái.
“Đừng nhìn anh như vậy, bảo bối. Anh chỉ muốn chúng ta có thể tìm về tuổi thơ mà thôi.” Draco nhún vai, nói.
“Cũng không nên bằng cái phương thức này ah!”
“Kỳ thật anh cảm thấy một nhà mình chơi cũng không tồi, em là vợ của anh, anh là chồng của em. Tên con của chúng ta anh cũng nghĩ kỹ luôn rồi – Kêu Scorpius.” Draco tiếp tục nói, Harry che mặt, hắn buồn bực với suy nghĩ kỳ lạ của Draco.
“Nhưng mà... Anh phải biết rằng, chúng ta đều là nam đó.” Harry vô lực nói, sinh con đẻ cái? Nói giỡn hả!
“Chuyện này không thành vấn đề, anh nghĩ kỹ rồi, chúng ta có thể có được con cái của mình.” Draco tin tưởng tràn đầy nói, Harry cảm thấy ánh mắt từ bốn phía bắn lại đây, hắn chú ý tới chuyện hồi nãy bọn họ nói chuyện thanh âm có chút lớn, những người nơi này hẳn đều nghe được suy nghĩ kỳ lạ của Draco... Harry cảm thấy như mặt mình hồng thấu luôn rồi, thẹn đến nỗi chỉ muốn tìm một cái khe trống mà chui thẳng vào đó. Hắn kéo tay Draco, giống như chạy trốn mà rời khỏi khu vực nhi đồng.
Draco ngoan ngoãn mặc hắn lôi kéo mình, cũng không nhắc nhở hắn. Chờ đến khi Harry phát giác ra buông lỏng tay, Draco mới cười ra tiếng. Harry hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn y một csi, y như cũ vẫn không thu liễm nụ cười của mình lại, y kéo tay Harry, chỉ chỉ trò chơi trước mắt, “Bánh xe quay? Chúng ta chơi trò này được không?”
“Lớn già đầu rồi... Trò chơi trẻ con vậy mà vẫn muốn chơi...” Harry không tình nguyện nói.
Draco chớp chớp mắt nói: “Bây giờ anh chỉ muốn nói là, em đáng yêu quá đi, lại phi thường mê người, anh bây giờ chỉ muốn hôn em đến hít thở không thông.”
Harry nghiêm túc nhìn y, “... Đừng tưởng anh khích lệ em như vậy, thì em sẽ cùng anh chơi trò này. Cái này chán lắm, hơn nữa thời gian nó quay một vòng, cùng phải đến hơn mười phút.”
“Anh nói thật đó. Cái khác không nói, hơn mười phút là đủ rồi.”
Sau đó bọn họ ngồi xe quay, đến khi hết một vòng, Harry rốt cuộc hiểu Draco nói một cách ý vị thâm tường hơn mười phút là đủ rồi là ý gì, bởi bây giờ hắn đang liều mạng mà thở dốc, để hô hấp, hắn quả thật bị Draco hôn đến hít thở không thông. MÀ đầu sỏ gây tội vẻ mặt lại vô cùng vô tội nhún vai nói: “Tại sao em lại không biết hít thở ah?”
...Hắn có thể nói là vì hắn quá hưởng thụ nụ hôn này nên quên cả việc phải hô hấp không? Trái tim hắn không ngừng đập đã là hay lắm rồi có biết không!
Sau đó Harry liền chứng kiến đủ loại hành vi ấu trĩ của Draco, bọn họ đi vào nhà ma, Harry mờ mịt nhìn Draco núp sau lưng mình, y lấy ra đũa phép, cho mình một cái bùa huyễn thân, đem những nhân viên giả quỷ giả ma trong nhà ma dọa cho chạy tán loạn... Draco cũng không quên đùa giỡn hắn, núp ở sau lưng, tay vẫn luôn ôm chặt lấy hắn, hoặc bất thình lình hôn một cái lên mặt hắn, quả thật là tâm tính của một đứa nhỏ!
Nhưng mà... Harry lại thích Draco như vậy, cái này làm cho hắn có cảm giác, người này chỉ vây quanh hắn, một lòng chỉ có hắn, cho hắn một loại cảm giác thỏa mãn cùng vui sướng. Cuối cùng bọn họ đi chơi vòng xoay ngựa gỗ, Harry vừa mới chọn một con thú một sừng ngồi lên, Draco liền nhảy lên, ôm hắn, để thừa một con kế bên, thân thể hai ngươi dán sát vào nhau, đem cái cằm của mái đầu bạch kim gác lên vai hắn. Y thậm chí còn cướp lấy tất cả bong bóng trong tay của chú hề, kéo Harry chạy, sau đó lại đem chiếm lợi phẩm trong tay giao hết cho Harry, tiếp đó nhân lúc hắn không chú ý đến thì lén hôn lên môi một cái.
Bọn họ rời đi công viên vào buổi chiều, vào rạp chiếu phim, Harry nghiêm túc xem phim, mà Draco lại nghiêm túc nhìn hắn, y mua hai hộp bắp rang, từng chút từng chút uy cho Harry, Harry rất hưởng thụ sự quan tâm như vậy, hắn phát giác đây mới chính là cảm giác yêu nhau chân chính.
Hôn nhân không phải cứ chắp vá là có thể ở với nhau suốt đời, hôn nhân như vậy thường thường sẽ bị sự giả dối sau này phá hủy. Harry nhớ về những buổi đầu hẹn hò với Ginny, hoàn toàn không giống vậy, Harry thậm chí không thể đoán ra bước tiếp theo Draco tính toán sẽ làm gì, nhưng hắn với Ginny thì sao? Mỗi một bước đều như là thuận lý thành chương, cũng không khó đoán, giống như là chuyện tiếp theo đó tất nhiên sẽ xảy ra vậy, sự hỗ động giữa hắn cùng với Ginny, vừa đơn điệu lại nhạt nhẽo khi Draco xuất hiện liền đánh vỡ, nó không thể mang đến sức sống và sung sướng mà Harry muốn, mà ở Draco trùng hợp lại có thể làm được điểm này.
Khi trong rạp chiếu phim mọi người đều phát ra một trận cười, Harry nhẹ nhàng nở nụ cười theo.
“Anh lại đây.” Harry hướng Draco vẫy vẫy tay, Draco tới gần hắn, y cảm thấy gương mặt chợt lạnh, tiếp theo y nghe được câu nói mà y muốn nghe nhất, câu này so với nhưng câu nói trước kia y được nghe như là “Ta sẽ mua chổi tia chớp cho ngươi” cùng “Thành tích của ngươi vượt qua Hermione · Granger” càng kích động nhân tâm hơn, bởi vì nó được Harry nói ra, câu nói hắn luôn mơ mộng suốt bảy năm, Harry nói —— em cảm thấy anh càng thích hợp với em hơn, chúng ta bên nhau đi.
Một tiếng thét vang lên, mọi người đều nhìn về hàng ghế thứ ba, Draco trực tiếp đứng lên, đem Harry bế lên xoay vài vòng, y lộ ra một nụ cười thắng lợi, vô cùng trong sáng không một chút tạp chất nhưng lại rất mê người.
“Đúng vậy, anh thắng rồi.”
Draco thấp giọng nở nụ cười.