[HP Twilight Cross-Over] Tôi Chỉ Là Harry

Chương 37: Chương 37: Kết cục




“Joey?” Aro đè thấp tiếng nói, hắn có dự cảm, Joey tuyệt đối sẽ quấy rầy kế hoạch của mình.

“Edward phải kết hôn. Anh không được quấy rầy họ!” Joey đi đến bên Aro, trừng hắn. Marcus thức thời kéo Kells đang muốn xem kịch đi ra ngoài.

Ra khỏi phòng chủ, Marcus áp Kells lên vách tường, “Kells, tôi cảnh cáo cậu, không cho phép đụng vào Carlisle.”

“Anh cứ vậy liền không tin thực lực của Carlisle.Anh vẫn cho hắn ta là tiểu quỷ vẫn cần anh bảo vệ. Hừ. Sao giờ không thấy hắn về tìm anh.” Kells không phục quay đi… Không nhìn mặt Marcus.

“Cậu biết, khi đó là tôi ép y.” Marcus cúi đầu, ánh mắt màu đỏ tươi nháy mắt ảm đạm xuống.

“Hừ. Anh vĩnh viễn đều bảo vệ hắn. Khi nào thì nguyện ý nhìn xem người bên cạnh.” Kells bạo lực đẩy Marcus ra, đi đến bên kia, rời đi thân ảnh bị bám vào một trận gió không nhỏ.

“Thực xin lỗi.” Marcus cúi đầu nói, không biết là nói cho ai nghe.

oOo

“Aro.” Joey thấy Aro ngoắc cậu, bảo cậu qua. Joey chậm quá tiêu sái qua, ngồi lên đùi Aro.

“Joey. Em hôm nay có chút làm càn.” Sắc mặt Aro tựa hồ có chút khó coi, tuy rằng đã đủ tái nhợt nhìn không ra nhan sắc khác, nhưng Joey cảm giác được Aro quả thật mất hứng.

“Được rồi, em thừa nhận, vừa rồi là em không tốt, em không nên không hiểu quy củ như vậy.” Joey trong lòng bĩu môi, hảo hán không ăn mệt, trước thừa nhận sai lầm.

Nhưng Joey hiển nhiên không cảm giác được tay Aro đặt trên tay cậu.

“Nhưng mà, không cần đi tìm họ phiền toái, được không?” Joey sát qua thân thể Aro, hôn môi Aro. Đầu lưỡi cố gắng liếm môi Aro.

“Joey.” Aro nhìn nam hài ra sức câu dẫn mình, bất đắc dĩ nở nụ cười, “Quên đi, nếu lại có tiếp theo. Anh sẽ không đáp ứng em.”

“Ân.” Joey cười cong mắt, “Em đáp ứng anh biến mắt thành màu đỏ, anh không thể thưởng cho em sao?” Muốn cặp mắt màu vàng biến thành màu đỏ tràn ngập dục vọng, cũng không phải chuyện một sớm một chiều.

“Không tiếp tục sao? Joey.” Aro cười nhìn Joey.

“Ôm em về phòng ngủ đi.” Joey làm nũng với Aro, cậu biết Aro thực dung túng mình, cho dù yêu cầu có chút không thích hợp cũng đều được cho phép, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không cần xúc phạm đến điểm mấu chốt của hắn.

oOo

“Carlisle, Joey gởi tin nhắn cho em. Cậu ấy nói đã giúp chúng ta giải quyết phiền toái, nhưng mà Aro nói đây là lần cuối cùng.” Harry cầm di động chạy đến cạnh Carlisle đang trang trí cho hôn lễ dưới lầu.

“Joey thật sự rất cố gáng!” Edward vui vẻ kêu một tiếng.

“Tui đây cũng không thích cậu ấy. Cậu ấy quá thân với Carlisle!” Harry kêu to về phía Edward, sau đó đáng thương hề hề nhìn Carlisle còn có hé ra mặt oán phụ.

Carlisle bất đắc dĩ cười cười, “Harry.” Carlisle sờ sờ đầu Harry, “Hôm nay em đút sữa cho Mộc Mộc chưa?”

“Nga, Mộc Mộc, nó đang ngủ. Ngày mai là hôn lễ của Edward, Carlisle em phải mặc lễ phục mới.” Harry kéo tay Carlisle, “Joey nói Aro luôn thích cách ăn mặc của cậu ấy. Hừ hừ.”

Carlisle sửng sốt một chút, Aro thích cách ăn mặc của Joey, y cảm thấy đơn giản là tốt rồi.”Tốt, Alice sẽ cho em ý kiến.” Carlisle sờ sờ túi tiền.”Túi tiền anh có thẻ tín dụng, em đi với Alice, anh nghĩ Bella sẽ nguyện ý đi.”

Harry ai oán nhìn Carlisle, “Muốn đi với anh cơ.”

Emmett bất đắc dĩ trở mình cho một cái xem thường, nhún nhún vai với Edward.

“Sau hôn lễ, chúng ta đi, được không? Bây giờ có chút bận.” Carlisle cũng có chút bất đắc dĩ, Joey này lại nói gì với Harry.

“Được rồi.” Harry phẫn nộ xoay người về phòng, sau đó còn mỗi bước quay lại dùng ánh mắt đáng thương với Carlisle.

Vì thế, buổi chiểu tiếp theo, Carlisle rốt cục cảm nhận được bất đắc dĩ đến muốn chết là cảm giác gì, rốt cục hôn lễ của Edward cũng tới rồi.

Bella vừa mới chấm dứt kiếp sống trung học của mình đã mặc áo cưới màu trắng, Jessica thậm chí cho rằng Bella là vì mang thai. Harry đứng cạnh Carlisle, nhìn Bella dưới Charlie làm bạn chậm rãi tiêu sái đến cạnh Edward, trong lòng tràn ngập cảm động, đương nhiên, còn có chờ mong.

Harry trộm kéo tay áo Calisle, nháy nháy mắt với y, sau đó nhìn phương hướng của Edward và Bella, thực rõ ràng là nói, em cũng muốn một cái hôn lễ.

Edward cùng Bella đang nhớ kỹ lời thề trang nghiêm, đó như là căn cứ xác minh vĩnh viễn.

Carlisle dùng sức nắm tay Harry, ôn hòa nhìn cậu cười.”Đương nhiên, chúng ta sẽ có một cái hôn lễ. Thuộc về em và anh.”

Bella phát hiện mình mang thai trước tuần trăng mật, kiên trì sinh đứa nhỏ kia. Jacob lựa chọn bảo vệ Bella, đây không quan hệ đến tình yêu, chỉ là vì chúng ta là bạn. Hắn đương nhiên cũng ghi sâu Renesmee vào lòng.

Tất cả đều dựa theo cốt truyện mà phát triển.

Nhưng mà cũng không giống vậy, đại khái chính là Aro cũng không đến làm phiền.Joey lại lần nữa phát huy tác dụng của mình. Trí nhớ đối với Sirius Joey cũng đã nhớ tới, nhưng vượt qua chủng tộc là không còn tình cảm lưu luyến. Joey sáng suốt lựa chọn Aro một chút cũng không có cách cãi lời.

Nhưng mà, Aro thủy chung vẫn lo lắng Renesmee nửa vampire, mang Joey đến Forks. Mà Sirius cũng mang theo Rupees đến nhà Carlisle.

Nhiều năm hiểu biết, Sirius cũng không như trước kia sợ hãi nhóm Cullen.

Joey với Sirius bốn mắt nhìn nhau, Aro không phản đối họ gặp lại. Joey nở nụ cười, bởi vì cậu thấy xin lỗi cùng áy náy cùng với yêu say đắm thản nhiên trong mắt Sirius.

“Đúng vậy, đây là do em muốn, vô luận như thế nào, anh sẽ vĩnh viễn nhớ rõ em. Mà anh cũng sẽ được em khắc ghi vĩnh viễn.Sirius. Em, bất diệt bất tử.” Lời nói thản nhiên, mặt Joey vẫn mỉm cười, cậu quay đầu nhìn Aro, “Aro. Chúng ta về nhà nào.”

Kết quả, cuối cùng cũng không gặp Renesmee, bởi vì cô đang cưỡi người sói nhỏ không biết chạy đi đâu.

Tất cả đều có kết thúc tốt đẹp, ngoại trừ Edward không thể chấp nhận con gái anh với người sói yêu nhau, được rồi, dưới trấn áp vũ lực của nữ vương Bella thăng cấp thành vampire, anh cũng không thể không khuất phục.

Harry vui nhất là khi cậu với Bella cùng bắt nạt Edward, Edward còn không thể phản kháng.

Đương nhiên, không thể thiếu Carlisle.

Một đêm, Harry oa trong lòng Carlisle, nhìn ngôi sao chợt lóe ngoài cửa sổ, “Carlisle, sinh mệnh của chúng ta như là ngôi sao sao?”

Carlisle hôn nhẹ tóc Harry, “Harry, bất luận bao lâu, chúng ta vĩnh viễn cùng một chỗ, anh vẫn luôn thế. Em vĩnh viễn không một mình.”

Thanh âm Carlisle nhẹ nhàng như lá cây rơi xuống đất, mềm nhẹ như vậy, cơ hồ lặng yên không một tiếng động.

Harry không đáp lại Carlisle, cậu dùng hành động của mình chứng minh tất cả, cố gắng hôn môi Carlisle, không mang theo một tia ***.

Dưới bầu trời đêm, cũng không biết ai nói gì, thở hổn hển nghe được một câu.

“Harry, đối với anh mà nói, em chính là em, chính là Harry. Anh yêu em, vĩnh viễn.”

“Em cũng yêu anh. Carlisle.”

Dưới bầu trời sao, Rupees kéo tay Sirius bước chậm trong rừng cây gần nhà Cullen, nơi này một con dã thú cũng không có.

“Sirius. Anh và em vĩnh viễn bên nhau sao?” Rupees dừng lại cước bộ, nhìn ánh mắt Sirius.

“Đương nhiên.” Sirius nhìn lại Rupees.

“Muốn biết tên thật của em không?” Rupees cười nhìn Sirius.

“Ân hừ. Đương nhiên. Anh đã sớm thấy, không ai lại dùng tiền để làm tên của mình.” Sirius trêu tức nhìn Rupees. (Rupees dịch ra là đồng Rupi, là một loại tiền tệ của Ấn Độ)

“Nhớ kỹ, Sirius Black. Tên em, Dark Lord.”

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.