Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 297: Chương 297: Đặc tuyển không phải hắn




Những thế gia và quý tộc này không phải xem thường nhà mạo hiểm bọn bố sao, còn cố ý hắt rượu lên người Hội trưởng chúng ta. Nhìn đi, dù sao mình là một nhân vật nhỏ, có thể giết được mình chắc?

“Được rồi, được rồi”, Thời khắc mấu chốt vẫn là Arthur ra tay, bàn tay vỗ vỗ trên vai Milo, “Milo, chúng ta đã cùng đến bãi săn yêu thú, mọi người đều không phải người ngoài. Anh cũng phải nể mặt tôi một chút chứ. Nào, tình cảm đến đâu uống đến đó“.

Nói xong nhẹ nhàng chạm ly với Milo, không đợi hắn phản ứng Arthur đã uống cạn chén của mình.

Milo hơi choáng, tế ti Arthur là ai, không nói đến thân phận, địa vị và khí thế của hắn, riêng việc hắn ủng hộ và chăm sóc những nhà mạo hiểm như mình đã không thể không nể mặt hắn rồi.

Mà Milo mặc dù kích động nhưng cũng không phải thằng ngu, hắn cũng nhìn thấy ánh mắt của Ranu, thể diện cũng có rồi, lúc này chính là lúc báo đáp.

Milo lập tức hào phóng uống liền ba chén, “Người khác bảo ta uống, đánh chết cũng không thể uống, nhưng Arthur đã nói thì ta phải nghe, chết cũng phải uống!”

Chỉ một lát sau sát thủ Milo của Công hội mạo hiểm đã say không biết phương hướng rồi. Lúc đầu còn bị động uống, sau đó dứt khoát ôm chai rượu lảo đảo đi lên trước.

Mình trần ra trận tìm người đấu rượu, tửu hứng vừa lên hắn còn điên cuồng hơn bất kì ai, làm cho mọi người được mở rộng tầm mắt.

“Này, các ngươi bắt nạt người mới hả?”

Không biết từ lúc nào Avril cũng đã gia nhập, nàng đi đến bên người Trâu Lượng cố nhịn cười. Nhìn cảnh Milo chệnh choạng ôm bom cảm tử đó, lại liên tưởng đến vẻ ngoan cố vừa rồi quả thật làm mọi người khó nhịn được cười.

“Hê hê, khuấy động bầu không khí mà“.

Trâu Lượng sờ mũi cười cười.

Avril lườm Arthur một cái, có một số việc ngầm hiểu mà không nói. Việc này của Trâu Lượng vừa để trợ hứng, đồng thời cũng có ý hàn gắn quan hệ giữa Công hội nhà mạo hiểm với các quý tộc thế gia.

Bây giờ Arthur đã đưa ra thông tin rõ ràng, hắn coi Ranu và Công hội nhà mạo hiểm là bạn, trong mảnh đất một mẫu ba sào Jerusamer này sẽ không có ai còn không mở mắt. Một chút khó xử trước đây chỉ cần mọi người uống rượu với nhau là đã qua rồi.

Uống rượu, mọi người đều là anh em ruột, hết thảy đều là phù vân!

Tiệc rượu đến một nửa, rốt cục Stephen cũng cân nhắc xong. Vừa rồi hắn coi như bị Arthur tát vào mặt trước mặt tất cả mọi người trong vòng tròn quyền lực trung tâm Jerusamer.

Nhưng vậy thì sao?

Người ta bây giờ chính là có năng lực này, có khí thế này, bị tát má trái Stephen còn phải ngoan ngoãn giơ má phải ra.

Trừ phi hắn không muốn lăn lộn ở Jerusamer nữa.

Cho nên chỉ do dự một hồi, Stephen đã lựa chọn sáng suốt khuất phục, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, run rẩy đội chén rượu trên đầu. Arthur không cho hắn cầm hắn cũng không dám cầm. Nếu thật sự làm vậy sợ rằng sẽ trở thành Stanford thứ hai?

Trên đầu vẫn còn ướt rượu, Stanford còn chật vật hơn Ranu và Milo lúc trước nhiều. Hắn rón rén chen vào, hạ người xin lỗi Arthur thỉnh cầu hắn tha thứ.

“Đại nhân Arthur, vừa rồi là ta lỗ mãng. Nể tình mọi người đều là người Jerusamer, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, cái này...”

Thân là một gia chủ, mặc dù chỉ là gia tộc loại 2, nhưng Stephen đã bao giờ ăn nói khép nép như vậy?

Trâu Lượng chậm rãi nâng chén: “Chỉ cần ngươi được Hội trưởng Ranu lượng thứ Ta bên này sẽ không tính toán nữa“.

Một câu nói đã đẩy Stephen run rẩy đội chén rượu đến trước mặt Ranu.

“Hội trưởng Ranu, cái này, vừa rồi có đắc tội, xin lỗi”, gương mặt Stephen co giật một chút, phải nhẫn nhịn.

“Không dám nhận, không dám nhận!” Đầu óc Ranu rất tỉnh táo, hắn biết đây là Arthur cho mình một cơ hội, nhưng làm người ngàn vạn lần không được quá kiêu ngạo. Được lợi thì dừng, kết nhiều thiện duyên mới là chính đạo.

Sự thật cũng là như thế, khi Ranu chủ động đi lên cầm chén rượu trên đỉnh đầu Stephen xuống song phương thở phào nhẹ nhõm trong lòng, họ biết chút mâu thuẫn vừa rồi đã qua.

Khách chủ tận hoan

Dưới sự vô tình hay cố ý của Arthur, thượng tầng Jerusamer rốt cục bị thống nhất thành một khối. (Xong phần Jerusamer-DG)

Mọi người uống rượu trao đổi tình cảm, đồng thời nghĩ đến tương lai tốt đẹp của Jerusamer. Tất cả mọi người đều rất hài lòng, đều cảm thấy không tồi. Quan hệ với tế ti Arthur tiến thêm một bước, hộ cũng nhìn thấy tương lai tươi sáng.

Chuyện giao tiếp này Trâu Lượng đã thuần thục, có điều khi bầu không khí đang tốt đẹp đột nhiên có chuyện ngoài ý muốn.

“Tế ti Arthur đại nhân!”

Một thiếu nữ tộc Cat mặc y phục tăng lữ lảo đảo xông vào tiệc rượu, Trâu Lượng và Avril nhận ra nàng là tiểu học muội bình thường đi theo Lộ Dao nghiên cứu một số dược phẩm, nghe nói là một em họ bà con xa của Lộ Dao, tên gọi Lucy.

“Làm sao rồi?” Trâu Lượng khoát tay tạm dừng uống rượu với những người xung quanh, đứng lên hướng về Lucy.

“Là, là...” Thiếu nữ thở dốc chạy đến bên người Arthur, lắp bắp hồi lâu không nói nên lời. Những người xung quanh càng sốt ruột nàng càng không nói được.

“Đừng nóng vội”, Trâu Lượng lên tiếng trấn an.

“Vâng!”, Lucy đỏ mặt, lắp bắp nói: “Vị nữ kị sĩ đại nhân đến...từ thành Kỵ Sĩ kia tới tìm chị tôi, tôi...tôi lo sẽ có chuyện, kị sĩ Danny...mang theo rất nhiều người!”

“Ờ”, Trâu Lượng nhíu mày. Không thể nào, vị nữ kị sĩ Danny kia không phải đến ăn theo sao? Tại sao giờ đây lại làm khó dễ, hơn nữa còn tìm tới Lộ Dao.

Trong lòng lo lắng cho học tỷ, hắn cũng không cách nào tiếp tục bữa tiệc này. Trâu Lượng vội vã cáo từ các vị thế gia và quý tộc tại đây rồi mang Avril, Lucy và Hội trưởng Ranu chủ động yêu cầu đi theo cùng nhau rời khỏi.

58 vị tế ti chiến ca đều đã nằm bò, muốn động cũng không động nổi.

Một đường vội vã, đồng thời Trâu Lượng và những người khác cũng đang suy đoán, vị nữ kị sĩ trẻ tuổi nhất thành Kỵ Sĩ này chỉ thấp hơn Neberro của đế đô, là nữ kị sĩ cấp bạc trắng trẻ tuổi thứ hai. Trong lúc Arthur và những người khác chúc mừng lại một mình tìm tới Lộ Dao, đến cùng là vì chuyện gì?

Kích động? Không, với tính tình lãnh đạm của vị kị sĩ Danny kia thì nàng cũng không phải một người kích động.

Hay là... Sớm có kế hoạch?

Thần miếu.

Trước phòng tu luyện của tế ti kiến tập Lộ Dao, hơn hai mươi kị sĩ thành Kỵ Sĩ thủ vệ trước phòng chật như nêm cối. Bất luận kẻ nào, bao gồm các tế ti Thần miếu đều bị ngăn ở bên ngoài, không đoán ra đến cùng vị kị sĩ Danny này cần làm gì.

Có lẽ chỉ có số ít người mới biết tin tức.

Do có những kị sĩ này thủ vệ, trước của phòng Lộ Dao lộ ra một luồng không khí căng thẳng.

Trâu Lượng cùng Avril, Luci, Ranu chạy tới, những người khác đều bị ngăn lại, chỉ có Trâu Lượng được cho phép tiến vào.

Không đoán ra trong hồ lô của kị sĩ Danny có thuốc gì, có điều Trâu bạn học cũng không sợ. Chỉ cần Lộ Dao không có việc gì là được. Nơi này là địa bàn của chính mình, bất kể đối phương có mục đích gì cũng không sợ.

Sau khi gõ cửa đi vào, Trâu Lượng lập tức thấy Danny và Lộ Dao đang dùng ánh mắt đấu với nhau, một hùng hổ dọa người, một do dự nhưng kiên quyết chống cự lại.

Trong phòng tràn ngập mùi vị đối chọi gay gắt.

Có điều Trâu bạn học chỉ nhìn một cái đã không nhịn được cười khổ.

Bà nội Bear, đúng là quan tâm sẽ bị loạn!

Hiện ra trước mặt Trâu Lượng là Lộ Dao và Danny đang đánh một ván cờ thú, cũng tương tự như cơ tướng của kiếp trước, Thú tộc bình thường đều biết, lúc rảnh rỗi quý tộc cũng hay chơi.

Hơn nữa càng làm cho người ta không nói được lời nào là nữ tế ti Lộ Dao bình thường vẫn ôn hòa này bây giờ ngược lại đang chiếm ưu thế trên bàn cờ. Thế cờ của Danny bị chèn ép mãnh liệt, chỉ vài nước nữa là không thể chống cự. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

“Không chơi nữa“.

Thấy Arthur đi vào, Danny với vẻ mặt lãnh đạm vẫy tay đẩy bàn cờ xuống.

“Đánh không thắng em được“.

“Ha ha, bình thường đội trưởng Danny đều bận tu luyện, đương nhiên không có thời gian chơi cái này”, Lộ Dao lộ ra một nét đắc thắng vui sướng hiếm thấy, dịu dàng cười nhặt bàn cờ lên.

Vừa nhặt vừa quay đầu nhìn về phía Arthur, “Bạn đến vừa lúc, đội trưởng Danny có việc cần nói với chúng ta“.

“Ờ”, Trâu bạn học khẽ gật đầu, có điều ánh mắt không thể tránh né bộ ngực trắng muốt của học tỷ đang cúi đầu nhặt bàn cờ kia, khe sâu hun hút!

Trắng như tuyết, khụ khụ, từ đàn ông huyết khí phương cương yêu nhất.

Cũng là sự tự hào của phụ nữ.

Lộ Dao quá hiểu Arthur, vừa thấy ánh mắt của hắn nàng sao có thể không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Nàng đưa tay che ngực có chút hờn dỗi, cắn nhẹ môi dưới, trừng mắt xoay người lại, để lại một bóng lưng mơ mộng cho Trâu bạn học.

Thấy Lộ Dao đi vào phòng trong, cố ý để lại không gian cho mình và Danny, Trâu Lượng thu hồi tâm tư ngồi xuống trước mặt Danny.

“Không biết đội trưởng Danny dùng phương thức này mời ta đến là...”

Người thông minh sẽ không cần úp mở, rõ ràng Danny có chuyện đặc biệt gì đó muốn tìm mình, có điều lại không muốn bị các quý tộc và thế gia đó nhìn thấy.

Trên mặt vị nữ kị sĩ lạnh nhạt như cũ, mái tóc vàng bù xù xoăn tít lộ ra sự kiêu ngạo và ngang bướng của tộc Lion. Bộ ngực Nàng cũng ưỡn lên kiêu ngạo. Dùng ánh mắt kiếp trước của Trâu thần côn thì đây chính là thành công của nàng, kiêu ngạo lộ ra vẻ cao nhã, chờ đợi sự chinh phục mạnh mẽ.

Đương nhiên Trâu thần côn chỉ tán thưởng đơn thuần mà thôi, người mạnh như vậy không phải giai đoạn hiện nay hắn có thể đối mặt chính diện.

“Nói ngắn gọn, nhiệm vụ của ta đến Jerusamer là để trao đổi”, tiếng nói trầm thấp của Danny tiếp tục, “Cụ thể chính là chọn lựa nhân tài trẻ tuổi của tỉnh Thần Diệu đưa về tỉnh lị Daros tiến hành khảo sát và thực luyện, cuối cùng tìm ra người có tư chất đưa đến đế đô, tiếp nhận đặc huấn của kỵ sĩ trưởng Neberro“.

Trâu thần côn ngẩn người: “Kỵ sĩ mặt lìn?” Khoát tay áo, “Ta không hứng thú với cái gọi là đặc huấn của hắn, Lộ Dao bên này ta cũng quyết định được, hắn không dạy được chiến ca!”

Nữ kị sĩ hơi kinh ngạc, khóe miệng ngược lại lộ vẻ tươi cười, kị sĩ mặt trời biến thành kỵ sĩ mặt lìn thô tục, người tuổi trẻ này thật là ngông cuồng.

“Đây là ý chỉ của Giáo hoàng”, một đôi mắt xanh thẳm của nữ kị sĩ nhìn vị tế ti trẻ tuổi đối diện chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm như biển.

Đây mới là sứ mạng thật sự của nàng. Bất kể xuất phát từ mệnh lệnh của ai, sứ mạng cuối cùng, quan trọng nhất của nàng vẫn là hoàn thành ý chỉ của Giáo hoàng. Đây là chức trách chủ yếu của kị sĩ Thần miếu.

Trâu Lượng sững sờ một chút, “Có lựa chọn không?”

“Không có“. Danny cũng trả lời rất dứt khoát.

“Mười cao thủ trẻ tuổi của đế đô đã chọn xong, bốn tỉnh phía nam chúng ta sẽ chọn ra mười người từ trong số rất nhiều chiến sĩ. Các ngươi là đại biểu của Thần Diệu, cần làm vẻ vang cho Thần Diệu!”

Danny chuyển giọng: “Thời gian không đợi người, thực luyện trường lần này được chọn tại tỉnh lị Daros, các tuyển thủ còn lại của tỉnh đều sắp đến rồi. Ngày mai chúng ta phải lên đường“.

Trâu Lượng gãi đầu, “Lần này vội như vậy, một chút manh mối ta cũng không có. Đội trưởng có thể tiết lộ với ta một chút không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.