Đối với dân chúng đế đô thì ngày này quả thật rất đặc biệt. Sân đấu Huy Hoàng đã trình diễn không ít huy hoàng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thật sự cần tìm ra đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ.
Đối với trận đấu này Benedict mười lăm vẫn ký thác kỳ vọng. Chỉ có điều đã sắp đến giờ thi đấu mà trên sân đấu Huy Hoàng mới chỉ có mấy chục ngàn người xem.
Điều này kém quá nhiều so với mong muốn, cái gì khó nắm chắc nhất?
Lòng người!
Đúng là buồn cười, biểu hiện của Arthur hoàn toàn có thể nói là kinh diễm, nhưng đó là chiến ca, còn chiến đấu lại là một chuyện khác.
Peloponnisos quả thật rất mạnh, còn Khỉ... tộc Monkey? Thằng này ở đâu chui ra đây?
Chỉ có rất ít dân chúng đế đô là người hiểu biết, còn lại tựa hồ đều chỉ theo tâm lí đám đông. Muốn thu hút đông đảo Thú tộc đến xem đấu là chuyện không hiện thực, có thể có bốn năm mươi ngàn người như vậy đã coi như nể mặt Giáo hoàng lắm rồi.
Trên mặt Benedict mười lăm không nhìn ra vui hay giận, có điều tâm tình đại nhân Sanchez lại không tồi, hắn đang chuyện trò vui vẻ với mấy người xung quanh.
Các đại nhân vật trong các công hội nghề nghiệp đều đến, đương nhiên bọn họ cũng muốn xem trình độ của những người trẻ tuổi này.
Trận đầu Peloponnisos gặp Khỉ, các tuyển thủ khác cũng đều đến đủ. Mỗi người ở đây đều có thể trở thành đối thủ vòng sau, ai cũng không dám xem thường.
Khu tuyển thủ ở tầng dưới cùng của khán đài, có thể xem tình hình chiến đấu ở khoảng cách gần nhất.
Peloponnisos và Khỉ chạy ra trước sân đấu, Peloponnisos vĩnh viễn nghiêm túc còn Khỉ vẫn luôn hoạt bát, xem ra đối thủ không hề làm hắn cảm thấy sợ hãi.
Các nhà cái hoàn toàn không xem trọng Khỉ, thất bại là tất nhiên, mọi người chỉ cá độ xem Khỉ có thể chống đỡ trong thời gian bao lâu.
“Nếu như Peloponnisos không chơi đùa thì trong vòng ba chiêu đã có thể giết chết gã này!”
Saphire nói lạnh nhạt, đối thủ của hắn là Buenaven, Saphire căn bản không để vào mắt. Trạng thái của hắn rất thoải mái, gặp Buenaven quả thực không khác gì được vào thẳng vòng sau.
“Saphire, ngươi thật quá đáng, bên ngoài đa số đánh cược là năm phút đấy”, Lolita cười nói.
“Hơ, loại mặt hàng này ấy à? Lẽ nào định biểu diễn trò chạy trốn trước mặt nhiều người xem như vậy?”
Saphire tỏ ra hết sức khinh thường, xem ra sau khi cảm thấy mình có thể dễ dàng vào vòng sau thì Saphire cũng ngày càng tỏ ra kiêu ngạo.
Tại đế đô Lolita tuyệt đối xem như bạn thân của Michiwa, hai người bị chia vào một tổ lại không có áp lực gì. Lolita cũng là phú hào nhưng gia tộc lại không hề có yêu cầu quá cao đối với nàng. Tiến vào vòng hai, có thể thể hiện năng lực của mình đã là đủ rồi, đương nhiên nếu có thể thắng thì càng tốt. Có điều khi đối mặt với Michiwa Lolita lại không có áp lực gì. Bời vì nàng hiểu rõ là Michiwa quá mạnh.
Đứng ở khu tuyển thủ chỉ có Long Gia là người phía bắc, hắn là một chiến sĩ chín chắn và rất ít lời. Hôm qua trong thời điểm mấu chốt Long Gia còn nhảy ra đỡ một đòn cho Trâu Lượng. Kỳ thực mặc dù phía nam và phía bắc có cạnh tranh nhưng vì đều là các tỉnh nên bọn họ cũng tương đối hoà thuận chứ không hề quá kiêu căng tự phụ như những người đến từ đế đô.
“Saphire, ta cá là chẳng những Khỉ có thể đỡ được ba chiêu mà ba mươi chiêu cũng không thành vấn đề”, Trâu Lượng đột nhiên nói.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không nghĩ tới Arthur sẽ khiêu khích trắng trợn như thế.
Saphire kêu lên một tiếng, “Nếu gã này có thể trải qua ba mươi chiêu dưới tay Peloponnisos thì tên ta sẽ đảo lại!”
Trong Thú tộc tên cũng đại biểu danh dự của một người, đảo ngược tên lại bình thường có nghĩa là làm nhục.
“Ha ha, được, không tới ba mươi chiêu thì tên ta cũng đảo ngược“.
Trâu thần côn tỏ ra không hề có áp lực. Arthur, Thurar, Thuram, hình như cũng không hay cho lắm.
Saphire câm miệng, đối mặt với Arthur muốn ngang ngược là chuyện không hề dễ dàng, ít nhất Saphire còn chưa có sức mạnh đó.
Trên sân đấu Neberro đã tuyên bố chiến đấu bắt đầu, sân đấu vang lên tiếng hoan hô, bà nội Bear, không phải cho hai vị tuyển thủ mà là cho Neberro...
Không biết có bao nhiêu người đến đây vì Neberro.
Khỉ vẫn hi hi ha ha như cũ, vừa bắt đầu đấu hắn lập tức nhảy về phía Peloponnisos. Hắn có sự linh hoạt của sát thủ, hơn nữa còn rất giỏi trong chuyển hướng khi nhảy, đây là thứ sát thủ bình thường không thể có được.
Vấn đề là vậy mà Khỉ dám tay không đấm một quyền về phía mặt Peloponnisos, gan tương đối không nhỏ.
Peloponnisos ra tay như chớp, một quyền đấm về phía Khỉ đang ở giữa không trung. Khí thế của một quyền này thật sự không thể ngăn cản chính diện. Mọi người chỉ cảm thấy áp lực rợp trời ngập đất đến ngạt thở, muốn né tránh cũng không kịp. Nhưng hiển nhiên Khỉ không cần phải tránh, thân là một thành viên của trận tuyến phía bắc, làm sao hắn không biết sức mạnh của lão đại mình chứ.
Ầm...
Khỉ bị đánh lộn nhào năm vòng ra ngoài.
“Khỉ, chơi thật đi, để ta được thấy bảy mươi hai đường sát côn của ngươi nào“.
Khỉ bò lên, cái đuôi đung đưa có vẻ kinh ngạc, “Tại sao ngươi biết?”
Từ khi tham gia đặc huấn tới nay hắn chưa từng sử dụng, những trận đấu bình thường hắn đều đánh đấm lung tung cả.
“Chuyện Montaeris không biết không hề nhiều“.
“Hê hê, hê hê, tốt, ngươi đã muốn thử xem thì ta để ngươi thử xem, có điều lão Đại, một khi tính cách khỉ của ta đã bùng nổ thì không thu lại nổi đâu“.
Trong ánh mắt Khỉ có thêm một chút sát khí, Peloponnisos cười, “Đến đi“.
Nói rồi ngoắc ngoắc tay, Khỉ lộn nhào về phía sau, trong tay có thêm món vũ khí độc môn của hắn, một cây gậy cấp đồng thau dài hai mét. Áo giáp trên người hắn lại phi thường đơn giản, thiết kế cố hết sức không làm ảnh hưởng đến độ linh hoạt của động tác.
Ầm...
Gậy đột nhiên dộng mạnh xuống đất, lập tức khí thế của Khỉ xảy ra sự thay đổi về chất, trong mắt tràn ngập vẻ tàn nhẫn, một côn đập tới.
Xu thế Thái Sơn áp đỉnh.
Chát...
Quyền và côn va chạm, Khỉ không hề lùi lại bước nào, thậm chí còn chấn động cho Peloponnisos hơi lắc lư, mà loại phản kích này tựa hồ còn làm cho Khỉ càng thêm hưng phấn.
Liền sau đó thân thể thẳng lên, gậy chỉ thẳng vào ngực Peloponnisos. Tính ngang ngược của Peloponnisos phát tác, hắn không thèm nhìn mà trực tiếp dùng thân thể đón đỡ.
Tăng...
Peloponnisos trực tiếp bị một côn đâm lùi một bước.
Đây là điều tất cả mọi người đều không nghĩ tới, nhưng Trâu Lượng lại cực kì rõ ràng. Vai trò của vũ khí không chỉ là sự kéo dài của thân thể mà kỹ xảo sử dụng vũ khí còn có thể tăng cường sức mạnh.
Côn pháp là kĩ xảo vừa cương vừa nhu, thiên phú dị bẩm sức mạnh của Khỉ cộng thêm tính linh hoạt của bản thân tộc Monkey hoàn toàn đủ để thỏa mãn tính vừa cương vừa nhu này.
Một đòn đắc thủ, trong nháy mắt Khỉ dùng hai tay nắm côn, đột nhiên lại là đòn đập xuống. Cánh tay phải Peloponnisos giơ ngang lên đỡ, đồng thời cả thân thể áp vào. Đối phó binh khí dài thì phải áp sát.
Đoàng...
Gậy bắn lên, mặc dù Peloponnisos không áp sát được như mong muốn nhưng cũng đã tới gần một bước dài. Gậy của Khỉ lập tức thu lại, tay cầm chính giữa gậy, mà Peloponnisos đã phát lực xông tới.
Vù vù...
Cây gậy xoay tròn trong hai tay Khỉ với tốc độ cao như một chiếc chong chóng trực tiếp đánh Peloponnisos bay ra ngoài. Thân thể Peloponnisos còn đang ở giữa không trung thì đầu gậy đã hất lên, lập tức đánh thẳng vào cằm Peloponnisos.
Đoàng...
Hoàn toàn liền mạch.
Đợt giao thủ đầu tiên, Peloponnisos có một thân sức mạnh nhưng vẫn không thể nào tới gần.
Lúc này Khỉ đã múa gậy phát động công kích, lúc còn cách Peloponnisos năm sáu mét thì đột nhiên Khỉ chống gậy xuống đất, cả người bay tới đá về phía Peloponnisos như đạn pháo.
Peloponnisos vừa đưa hai cánh tay lên đỡ đã phát hiện không đúng, đối phương chỉ mượn lực trên người hắn rồi vung gậy bay lên. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Một cú xoay người.
Một côn đổ ập xuống đầu trực tiếp đánh ngã Peloponnisos.
Máu chảy xuống từ trên đỉnh đầu Peloponnisos, lần đầu tiên vị thiếu chủ Montaeris này bị thương.
Sắc mặt Saphire khó coi như xác ướp. Khỉ là sự kết hợp giữa sức mạnh và khéo léo, cây gậy trong tay đã thuần thục đến lô hỏa thuần thanh, cho dù loại người không quá chú ý đến kỹ xảo như Bỉ mông cũng có thể thấy được.
Huống hồ sức mạnh của Peloponnisos không hề yếu hơn hắn.
Trâu Lượng cũng hơi giật mình, đối với côn pháp quả thật Khỉ đã hiểu biết tương đối rõ ràng. Sức mạnh bản thân rất mạnh nhưng tấn công lại không phải loại cứng nhắc mà là trong cương có nhu, hơn nữa gậy kết hợp cực kì tốt với thân thể.
Peloponnisos đứng lên lau máu trên trán, “Côn pháp hay lắm, có điều tốt nhất ngươi nên đổi vài chiêu số mới đi“.
Peloponnisos đã bắt đầu thấy hứng thú, Khỉ cười hì hì vác gậy xông lên. Hai tay ép xuống, gậy đánh thẳng vào đầu, đồng thời chân đá hạ thân. Đây là một chiêu tấn công hai hướng, cả hai đều đánh vào yếu hại.
Peloponnisos hiển nhiên muốn dùng sức mạnh áp chế đối phương, nhưng cây gậy của Khỉ lại luôn có thể đánh vào điểm phát lực làm cho lực đạo của đối phương không thể phát huy ra toàn bộ.
Một nghề cho chín còn hơn chín nghề, câu này vốn không sai, nhưng sức mạnh thuần túy thì không nằm trong danh sách một nghề ở đây.
Bản thân thiên phú sức mạnh của Khỉ vốn đã không tệ, mặc dù không thể nào so với Peloponnisos nhưng cũng đã đến mức độ đủ để phát huy.
Tương đối hiểu các loại chiến đấu kỹ xảo, Trâu Lượng cân nhắc một chút. Nếu là mình đối mặt với đối thủ như vậy cũng sẽ hơi đau đầu. Chắc chắn là hắn không thể sử dụng gậy tốt hơn Khỉ được, đó là do kết cấu thân thể, đối phương quả thật có thể phát huy tốt hơn mình.
Không phải Peloponnisos đang thả mà là đang bị nhịp điệu của Khỉ hoàn toàn áp chế. Đừng tưởng rằng đây là kỹ xảo thuần túy, nếu như không có sức mạnh làm chỗ dựa thì kỹ xảo nào cũng chỉ có thể dùng để biểu diễn mà thôi. Mỗi một bước Khỉ đạp xuống đất thì mặt đất đều phát ra tiếng vang. Sức mạnh tương đối đáng sợ.
Xoay người lăn ngang. Liên hoàn hồi mã côn!
Peloponnisos như cự thú bị đùa giỡn, một côn suýt nữa quét trúng eo Peloponnisos. Giật mình, thân thể Peloponnisos bị lệch ra khỏi vị trí có lợi nhất.
Trong nháy mắt hai mắt Khỉ đỏ lên, hắn nhanh chóng xông tới khởi xướng tấn công điên cuồng đối với Peloponnisos. Gậy mở đường, toàn thân tấn công, không phải Peloponnisos không muốn phản công nhưng sức mạnh của Khỉ đánh vào người tuyệt đối không phải chuyện đùa. Trong tình hình sau này còn phải chiến đấu mà để bị thương là việc rất ngu xuẩn, các đối thủ tiếp theo sẽ chỉ càng mạnh hơn.
Đoàng, đoàng đoàng...
Khỉ múa gậy như nổi điên, một côn lại một côn đánh vào trên người Peloponnisos, tiếng chấn động kịch liệt vang vọng khắp sân đấu.
Peloponnisos đột nhiên lui lại, một côn của Khỉ đánh trượt đập xuống đất, cát bụi bay đầy trời.
Tất cả Thú tộc trợn mắt há mồm. Chẳng lẽ thời buổi này Montaeris cũng chỉ còn đến thế?
Một tộc Monkey gầy gò đã có thể đánh hắn thành như vậy??
Một gậy này đánh thẳng xuống đất tạo thành một cái hố to hai mét. Chiến sĩ bạc trắng mẹ nó có thể đánh thành cái hố như thế này không?
Peloponnisos vừa định đánh trả thì gậy của Khỉ đã đập chéo xuống.
Trường côn Tà Nguyệt!
Trong côn pháp không phải tất cả đều nhằm tạo thành sát thương, như trường côn Tà Nguyệt là chiêu chỉ để khống chế nhịp điệu.
Không biết đây là bản năng hay là Khỉ đã thật sự hiểu rõ về côn pháp, Trâu thần côn ngồi xem mà gật đầu liên tục. Gã này quả thực là thiên tài dùng gậy, dáng người, tư chất đều hoàn mỹ, nếu hắn sử dụng bất cứ một loại vũ khí nào khác đều không thể đạt tới trình độ này.
Ý định phản kích của Peloponnisos bị chiêu này của Khỉ bóp chết từ trong trứng nước, mà Khỉ đã xoay người vung gậy tiếp tục đánh tới. Vóc người và đặc điểm hình thể của hắn quả thực có thể tấn công toàn phạm vi không có góc chết, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất kích.
U u u...
CÙng với tiếng hú kỳ lạ của Khỉ, một côn hóa ba côn, ba côn hóa chín côn, trong nháy mắt bảy mươi hai côn đầy trời đập về phía Peloponnisos. Lúc này Khỉ khí phách như yêu thú hồng hoang, toàn thân tràn ngập thú linh màu đồng thau, quả thực chưa ai thấy thú linh của một người có thể nộng đậm đến mức này. Không thể nào tưởng tượng là luồng thú linh hùng hậu đó được toát ra từ một thân thể nhỏ bé.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm...
Phách...
Mặt đất hoàn toàn nổ tung, một cái hố cực lớn xuất hiện. Bụi đất bay lên, đá vụn rợp trời.
Sân đấu cực kì yên tĩnh. Cấp bạc trắng cũng chưa chắc có thể có sức phá hoại như thế này, nhưng đây lại là một chiến sĩ đồng thau trẻ tuổi.
Khói bụi tan hết. Mọi người đều chú ý đến Peloponnisos. Sức mạnh như vậy, không lẽ đã bị đập thành thịt vụn rồi sao?
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm...
Tiếng bước chân nặng nề, một bóng dáng to lớn xuất hiện. Một bộ áo giáp cấp đồng thau dày nặng, rốt cục Peloponnisos cũng đã mặc áo giáp của hắn vào.
Vừa rồi Khỉ tấn công bạo lực như vậy, nếu như không có áo giáp bảo vệ tất nhiên sẽ bị thương.
Mà nghĩ đến đối thủ vòng sau, rất hiển nhiên, mặc dù Peloponnisos rất mạnh nhưng cũng không thể đánh bại người khác khi mình đang bị thương được.
Có điều hắn đã thật sự phòng ngự được tấn công của Khỉ sao?
“Vũ khí không tồi, nào, tiếp một quyền của ta!”
Tăng...
Peloponnisos bay lên đè về phía Khỉ, khí thế không hề mãnh liệt. Khỉ cũng không sợ, với côn pháp của hắn thì ít nhất có ba lựa chọn có thể đối phó với loại tấn công từ cao đánh xuống này.
Nhưng khi Peloponnisos tới gần sắc mặt Khỉ lại trở nên trắng bệch.
Một quyền từ trên trời như mây đen che trời. Quyền áp!
Đây mới là sức mạnh của Peloponnisos, gia tộc Montaeris làm sao có thể chỉ có cậy mạnh đơn thuần?
Khỉ lập tức lăn người tranh thoát trong gang tấc, đồng thời gậy còn đẩy ra một chút, thân hình bay ra cách chỗ cũ hơn mười mét.
Ầm ầm...
Bốn phía bị một quyền của Peloponnisos đánh vỡ tan, đồng thời cánh tay phải đột nhiên vung ra, lúc này đá vụn đều biến thành ám khí lũ lượt bay tới vị trí của Khỉ.
U u u u...
Gậy của Khỉ xoay tròn với tốc độ cực cao đánh văng đá vụn ra. Bản thân đá vụn thì không là gì cả nhưng có thêm sức mạnh của Peloponnisos nên mỗi một viên đều mang theo sát thương siêu cường.
Chát...
Một hòn đá xuyên qua màn gậy của Khỉ đập vào đầu hắn, cho dù có mũ sắt bảo vệ nhưng Khỉ vẫn bị đập lảo đảo.
Cánh tay phải của Peloponnisos đột nhiên hất lên, Khỉ hơi sửng sốt rồi lập tức bị đánh ngã như bị trúng đòn nặng.
Khu tuyển thủ, tất cả mọi người trợn mắt há mồm.
“Hắn dùng ám khí sao?”
“Gia tộc Montaeris không có truyền thống dùng ám khí“.
“Hắn sử dụng không luân“. Murphy nói, không ai rõ âm thanh của hắn mang theo áp lực hay là hưng phấn.
Không luân???
Khí áp tạo thành hiệu quả tương tự không khí pháo, phải có sức mạnh đáng sợ thế nào mới có thể làm được chuyện này?
Khỉ chống gậy đứng lên, hắn cũng trợn mắt há mồm.
Peloponnisos lại vung tay, Khỉ trực tiếp bị đánh văng ra ba bốn mét rồi ngã quỵ xuống đất, một ngụm máu phun ra.