Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 393: Chương 393: Kêu gọi




... Sofi cũng biết Bích Tú đại nhân đã từng chịu tổn thương,đây cũng là bí mật cay đắng của gia tộc, nàng đối với đàn ông tràn ngập sự không tín nhiệm, bây giờ xem ra rất cố chấp.

“Nhớ kỹ, nếu như tên kia có bất cứ hành động gì đặc biệt thì nói với ta.”

Sofi gật đầu, im lặng lui ra, nơi này mặc dù hoa lệ, nhưng lại lạnh như băng, không náo nhiệt bằng chỗ Arthur.

Cao quý?

Sofi đột nhiên rất muốn dùng cách nói của Faure để giải thích: “Đó là cái quỷ gì chứ?”

Lúc này tại phủ của Arthur, Annie đang nhảy thiểm linh vũ mới học được, mọi người cùng vỗ tay theo, bé con lộ ra sự thanh tú, sự thông minh sắc sảo của tộc cáo thể hiện trên người nàng vô cùng nhuần nhuyễn.

“Tốt!”

Đến Murphy cũng không nhịn được vỗ tay, Faure thì càng không để ý đến hình tượng chính mình, hắn nhảy theo trên ghế.

“Annie sau này nhất định có thể trở thành người có một điệu nhảy nghiêng thành!”

Buenaven rung đùi đắc ý cảm thán nói, cho dù là tộc cáo cũng rất hiếm thấy người có thể phát huy được linh khí (cái này không biết dịch sau ra thuần việt nên để nguyên linh khí ^^).

“Nini sau này muốn làm sát thủ!” Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Annie nghiêm trang nói.

Buenaven sửng sốt, “Không được rồi, kẻ tranh giành bát cơm đến rồi, sau này khó lăn lộn rồi.”

Mọi người cười to, sau đó là tiếng cười nói xen kẽ. Tất cả mọi người đều thỏa thuê, Annie dù sao cũng là trẻ con, đi cùng đám quái vật này không có cách so được, mới đầu còn rất hưng phấn, chẳng bao lâu đã ngủ mất.

Trâu Lượng hết sức thận trọng đem Annie trong lòng giao cho Lộ Dao, lúc Lộ Dao ôm Annie quả thật có chút dáng vẻ của người mẹ, tế ti chữa trị bẩm sinh có tình mẹ bao la, hơn nữa nàng quả thật rất thích Annie. Không cần nói nhiều, chỉ cần một ánh mắt Lộ Dao cũng đã biết Arthur muốn đi thăm Emma rồi.

Trâu Lượng muốn cùng Emma nói chuyện một lát, kiếp trước, nghe nói đã có người ngày ngày nói chuyện với người thân bị biến thành người thực vật, cứ như vậy trò chuyện, trò chuyện mãi cuối cùng cũng tỉnh dậy. Bây giờ, Trâu Lượng theo thói quen, kể cho nàng nghe tất cả mọi chuyện, trong hiện thực, ở Thông Thiên Cảnh.

“Đại Kim thật sự rất thú vị, kẻ mạnh cấp vàng sáng mà tính tình lại như trẻ con, ngồi hê hê trên lưng hắn lúc hắn đang chạy như điên thật có chút cảm giác giống như được làm giáo hoàng.”

Trâu Lượng dịu dàng nói, vừa nói vừa nhẹ nhàng vuốt tóc Emma. Nước vĩnh hằng đã có hiệu quả, nhìn khuôn mặt hồng hào của Emma, tâm tình Trâu Lượng cũng tốt lên rất nhiều.

“Khi vận mệnh mang ta đến này một thế giới lạ lẫm,

Từ trước đến nay chưa nhìn thấy cầu vồng.

Anh nhớ lần đầu gặp em, cái nhìn đầu tiên,

Đột nhiên cảm thấy vô cùng nhung nhớ,

Thành phố mùa đông không có tuyết, không có đêm đen.

Ta nghe thấy có người reo hò,

Có người đang khóc,

Sớm đã quen với đêm tối nhưng không thể quên được khuôn mặt em.

Có ai đã từng nói với em rằng anh rất yêu em.

Có ai đã từng khóc trong kí ức của em?.

Có ai đã từng nói với em anh rất để ý...”

Tiếng ca rất nhẹ, Emma từng nói, nàng thích nghe hắn hát, rất có khí phách rất có sức chinh phục, nhưng Emma em biết không, chiến ca cũng có bài dịu dàng....

Trên đỉnh núi hoang vắng không một bóng người,ánh trăng từ trên những tầng mây hạ xuống, đem cả ngọn núi chiếu thành một màu xanh âm u lạnh lẽo. Phảng phất có một ít dã thú gầm lên, vang vọng theo gió núi. Không, không chỉ là dã thú gầm lên, còn có âm thanh của Thiên Lang Sô Câu cùng với năm anh em Doff đau khổ rống giận.

Trên một vách núi, có thể nhìn thấy rõ ràng Thiên Lang Sô Câu đang ngồi bên một vách núi bên cạnh, khuôn mặt hắn như nham thạch muôn đời không thay đổi, khuôn mặt lạnh như băng, vô cùng tàn khốc. Từ trên cao nhìn xuống vách núi, có thể nhìn thấy một cảnh rất đáng sợ. Trong một chỗ duới vách núi vài chục mét, giữa biển mây và gió núi như ác thú gầm thét, có năm cây cọc gỗ cắm ngang vách núi. Lúc này, năm anh em Doff từng người dùng chân móc vào trụ gỗ treo ngược thân mình lại, liều mạng gập người để rèn luyện cơ bụng. Bên dưới chính là vách núi cao ngàn mét, một trận cuồng phong thổi tới, thổi bay thân hình năm anh em như diều giấy, nếu như không phải hai chân còn liều chết móc lại, có thể ngã xuống tan xương nát thịt bất cứ lúc nào.

“Bốn ngàn một trăm mười bảy..., bốn ngàn một trăm mười tám... mười chín...”

Mỗi một lời phát ra như là máu trong kẽ răng bật ra! Thân thể đang run rẩy, bắp thịt như xé rách, thật sự đến cực hạn rồi, nhưng không thể buông lỏng! Buông lỏng chính là chết. Đây là cuộc tập luyện tàn khốc nhất. Tuy nhiên như vậy cũng chỉ là món khai vị của Thiên Lang Sô Câu cho bọn họ, rèn luyện cho bọn họ có ý chí. Bước đầu tiên của việc luyện tập 'Tôi luyện sức mạnh gân cốt cho năm anh em Doff”; bước thứ hai giống như là ma quỷ nghiền ép ý chí bọn họ.

“Hãy nghĩ các ngươi đã hứa hẹn cái gì? Là từ bỏ, hay là tự mình đột phá?”

Sô Câu hai mắt lấp lánh ánh đỏ, hắn đầu tư vào năm anh em Doff rất nhiều, cũng gởi gắm kỳ vọng rất lớn. Hắn mặc dù là tộc Thiên Lang, nhưng cũng coi như là một mạch của tộc sói. Tộc sói bây giờ giống như nhau, đều không gượng dậy được, xem ra trong mắt, trong lòng Sô Câu cũng có ý nghĩ đó.

Làm người mạnh, không phải chỉ cần có sức mạnh là được, còn có thu thập tình báo cho chính mình, phân tích các loại tài nguyên. Cho dù cô độc như Sô Câu cũng không ngoại lệ. Từ việc lần trước, về sau hắn vẫn lưu ý tin tức có liên quan đến Arthur. Người trẻ tuổi đó như một ngôi sao mới, đang từ từ mọc lên. Mặc dù bây giờ còn rất non nớt, nhưng đã thể hiện tiềm lực cùng vô mạnh mẽ. Năm anh em Doff chỉ có theo người này, mới có khả năng nước lên thuyền lên, đem thế lực của tộc sói phục hưng một lần nữa. Nhưng cần có một điều kiện. Năm anh em Doff phải chứng minh được giá trị của chính mình. Trải qua sự rèn luyện của địa ngục, thật sự lột xác thành người mạnh! Nếu không, không bằng chết đi. Một tia sát khí từ mắt Sô Câu hiện lên.

“Thêm sức mạnh vào, làm đủ mười ngàn cái mới được lên.” Âm thanh đột nhiên trầm xuống trong gió núi không ngừng thổi.

“Từ từ hưởng thụ đi, chờ qua cửa này, các ngươi mới biết, địa ngục thật sự vẫn đang ở phía sau”

Trâu Lượng ban ngày chuẩn bị kế hoạch mới trong cửa hàng thú linh, tới thăm Talmaron đại sư xong lại đi thăm O'Donna của Công hội nhà mạo hiểm,mãi đến tối trở về mới được coi là có thời gian nghỉ ngơi. Buổi tối cũng không nhàn rỗi, ngồi bên người Emma ngẩn ngơ một hồi rồi lại tiến vào Thông thiên cảnh lần nữa..

Bên cạnh Thông thiên tháp rất náo nhiệt, ngoại trừ nhìn thấy Hổ Tà, bọn người Bóng Ma cũng đều có mặt, đang tụ tập nói chuyện gì đó. Shana lẳng lặng đứng một bên, nhìn thấy Trâu Lượng xuất hiện, đôi mắt trong sáng của thiếu nữ sáng lên một ánh rạng rỡ, có chút ngượng ngùng chạy đến bên người Trâu Lượng.

“Ngươi..., ngươi đến rồi.” Tay cầm góc váy, khuôn mặt đỏ đỏ hơi cúi đầu, bộ dạng lanh lợi kiến người khác hài lòng.

Trâu Lượng đối với việc Shana thẹn thùng cũng quen rồi, gật đầu đi cùng cô lại chào hỏi bọn người Bóng Ma.

“Mọi người đều có mặt.”

“Chỉ đợi ngươi thôi.”

Bóng Ma choàng vai hắn, sắc mặt có chút hổ thẹn: “Chìa khóa cần để tìm quả cây tính mạng chúng ta giúp ngươi hỏi thăm rồi.”

“Làm sao? Có manh mối rồi.”

“Đúng là có chút tin tức, có điều không được tốt lắm.”

Dư Triết bên cạnh lắc đầu nói:“Chìa khóa rất khó lấy, loại này chỉ nhận được khi có chỉ điểm đến bí cảnh có vật phẩm đặc biệt, có thể đợi hơn sáu tháng một năm cũng chưa chắc sẽ có, khả năng rất nhỏ.”

“Khó như vậy sao?” Lần này đúng là ngoài dự đoán của Trâu Lượng, chìa khóa đầu tiên và tin tức đều là do Augustus cung cấp cho, khi đó cũng không nghĩ nhiều như vậy, không nghĩ tới sẽ có tình huống này.

Đại Kim ngồi bên cạnh gãi đầu, Lượng không rõ tình hình nhưng hắn vừa rồi nghe thấy lão Ma cùng Hổ Tà nói chuyện, biết mấy thứ này khó kiếm đến thế nào.

“Lúc trước chúng ta có thể tính sai một chút rồi.” Bóng Ma nhìn về hướng lão Tà: “ Nước vĩnh hằng, quả cây tính mạng cùng vòng sáng thức tỉnh công dụng chủ yếu không phải tu bổ thú linh, mà là có lợi ích khác. Chỉ có khi ba thứ này phối hợp với nhau mới tác dụng khiến thú linh thiếu hụt phục hồi lại.”

“Rất nhiều người muốn lấy được mấy thứ này, chìa khóa lại xuất hiện rất ít....” Bóng Ma vỗ vỗ hắn bả vai, không có nói gì thêm, nhưng ý là làm cho hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt. Vận may không tốt, nói không chừng thật sự phải đợi sáu tháng một năm hơn nữa nhất định còn phải tranh đoạt với rất nhiều người. Trâu Lượng liếc nhìn về phía Hổ Tà, nhìn thấy hắn chậm rãi gật đầu.

“Lượng, muốn lấy được mấy thứ này tuyệt đối không dễ dàng, có đôi khi trừ sức mạnh ra còn phải dựa vào cơ duyên.”

Trâu Lượng cười khổ một hồi, không phải không thể đợi, chỉ cần có thể làm cho Emma sống lại, bất kể khó khăn cỡ nào hắn đều sẽ không một chút nhíu mày. Chỉ là nghe ẩn ý trong lời nói của Bóng Ma cùng lão Tà đây là chuyện tương đối khó làm.

Thật không biết Augustus khi đó làm thế nào mà có được. Không cần biết Augustus thái độ lạnh lùng thế nào, bản lãnh của hắn quả thật là số một. Chẳng những tự mình tu bổ thú linh thành công, còn có thể giữ lại được một chiếc chìa khóa.

Đồng thời Trâu Lượng cũng biết, mặc dù ngày đó Augustus cũng có nói giúp hắn để ý hai chiếc chìa khóa khác, nhưng loại người này bình thường bận rộn bao nhiêu việc, lời này nghe một chút còn được, không thể trông chờ gì nhiều.

Lúc này Shana vẫn luôn ngoan ngoãn đi theo bên người Trâu Lượng lấy dũng khí ngẩng đầu, dùng âm thanh không lớn hơn con muỗi là bao lí nhí nói: “Cái kia, ta nghe lão tổ tông nói, chìa khóa đó là đoạt lấy từ trong tay người khác.”

“Hả...”

Mọi người đều xanh mặt, quả nhiên không hổ là Augustus, làm việc đúng là không từ thủ đoạn, nhưng không phải là ai cũng đều có thể học theo hắn, hơn nữa mấy tên quái vật ở đây đồ vật của họ không phải ai cũng có thể tùy ý đoạt lấy.

Nhưng việc này lại nhắc nhở Bóng Ma, hắn vỗ vỗ tay nói:“ Ta nghĩ ra rồi.”

“Tại Thông thiên cảnh có một loại quy định khác, có thể để cho hai bên tiến hành cá cược, nếu như đối phương có chìa khóa, chúng ta lại có thứ gì đó mà đối phương cần, có thể thỏa hiệp, dưới sự chứng kiến của Thần thú, một trận định thắng thua. Dùng phương pháp này có thể rút ngắn thời gian tìm chìa khóa của ngươi.”

Dừng lại một chút, Bóng Ma cùng Dư Triết nhìn nhau một lát, “Nhưng phương pháp này có chút mạo hiểm.”

Lăn lộn trên Thông thiên cảnh trong, có thể lấy được chìa khóa tất nhiên cũng là người mạnh, ít nhất là cấp vàng sáng. Bọn người Bóng Ma có thể hỗ trợ, nhưng loại quyết đấu này dù sao cũng không thể làm thay Trâu Lượng. Với sức mạnh của Trâu Lượng, đối đầu với một người cấp vàng sáng....Rất mạo hiểm. Vỗ vỗ đầu, Bóng Ma cũng cảm thấy đề nghị của mình cũng có chút liều lĩnh.

“Thôi, đề nghị đó trước tiên để sang một bên đi...”

“Không, lão Ma, việc này được đó. Nếu như phát hiện người có chìa khóa thì hẹn giúp ta.”

Trâu Lượng ánh mắt chợt lóe, nguy hiểm? Có cái gì đáng sợ. Cho dù là đối đầu với thượng cấp vàng sáng, dựa vào tâm cảnh cùng sức mạnh của hắn bây giờ cũng có đủ tự tin thử một lần.

Dù sao thì vẫn tốt hơn là đợi cả nửa năm. Cho dù Emma đợi được, hắn cũng không muốn Emma tiếp tục ngủ như vậy. Đàn ông, chính là cần tàn nhẫn với chính mình một chút, hết thảy cơ hội đều cần tranh thủ.

Trâu Lượng đã có ý như thế, Bóng Ma bọn họ sẽ không phản đối, gật đầu đáp ứng giúp hắn làm những việc này. Có điều việc này cũng không phải thoáng cái có thể làm xong vẫn cần phải chờ cơ hội. Trâu Lượng lúc này cũng không còn lòng dạ nào tiếp tục làm nhiệm vụ thực luyện Thông Thiên Cảnh, định thời gian gặp mặt lần sau cùng Bóng Ma và bọn Đại Kim, lại chào hỏi Hổ Tà, rồi rời khỏi dưới ánh nhìn tội nghiệp của Shana.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.