Mỗi người đều nhìn chằm chằm vào cuộc chiến không chớp mắt, trong dĩ vãng đối mặt với tấn công sắc bén chắc chắn Tu La sẽ dùng thân pháp kỳ lạ nhất để né tránh mà sẽ không bị động như thế, nhưng lần này hắn tránh không thoát rồi.
Khi gặp phải cao thủ thật sự Tu La cũng phải lộ ra bộ mặt thật.
Hắn không hề mạnh mẽ như trong truyền thuyết, chiến sĩ thú tộc là vô địch.
Từng bước lui lại, rất nhanh sẽ phải lùi đến mép Tế đàn chiến đấu, đây là lần đầu tiên Tu La bị ép đến góc chết từ khi xuất chiến tới nay.
Trong tình trạng không thể lùi tiếp... Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Hiển nhiên Perseus chính là cần loại kết quả này, trường kiếm càng thêm tinh tế sắc bén, kiếm và lá chắn hợp làm một, mà Tu La chính là con mồi chỉ có thể vùng vẫy hấp hối.
“Cao minh, không vội tấn công mà áp sát đối thủ, chỉ cần ép đến góc chết tùy tiện một đòn đều là trí mạng”, Buenaven ca ngợi, “Trong thời khắc này còn kiên nhẫn như vậy, tộc Lion các ngươi quả thật không thiếu kẻ biến thái“.
“Ngươi sai rồi, không phải tùy tiện một đòn, mà Perseus cũng không phải không có kiên nhẫn mà là không có biện pháp. Nếu như có thể có cơ hội giết đối thủ, hắn sớm đã động thủ rồi chứ không cần phiền phức như thế. Xem đi, rất nhanh sẽ có thể thấy một đòn mạnh nhất của sư tử lam Perseus rồi, nghe nói còn chưa từng có ai có thể tránh thoát“.
Murphy nói, ánh mắt của hắn đã trở nên sáng lấp lánh, sáu sư tử Lion mỗi người đều có sở trường tuyệt học của mình, loại tuyệt sát này mà tung ra thì đối thủ tất bại.
Nhưng đối thủ đáng để họ sử dụng tuyệt sát như vậy cũng không nhiều, đại khái chính Perseus cũng không nghĩ tới sẽ sử dụng đòn tuyệt sát của mình trong tỉnh Thần Diệu.
Trên Tế đàn chiến đấu, dưới màn hoa kiếm của đối phương Trâu Lượng đã bị ép đến góc, mà khí thế chiến đấu của đối thủ cũng đã đến thượng đỉnh, có lẽ là lúc đối phương tung đòn sát thủ rồi.
Trâu Lượng đột nhiên lui lại, thêm bước lùi này hắn đã trực tiếp đến sát rìa, bước lùi này của hắn dài hơn những lần trước nửa mét, hiển nhiên là sự vùng vẫy cuối cùng. Nếu như Perseus không tung sát chiêu thì hắn sẽ có thể tránh khỏi góc chết, từ đó thoát khỏi tình thế bất lợi trước mắt.
Mà Perseus tuyệt đối sẽ không cho hắn cơ hội này, lúc này lá chắn vừa lúc vung lên, trường kiếm trên tay... biến mất!
Một tiếng xé gió vang lên, trong lần xoay người cuối cùng của Perseus trường kiếm xoay tròn từ bên mặt cắt tới cổ Trâu Lượng. Ai có thể ngờ được chiêu này?
Kiếm rời tay!
Khi phản ứng lại kiếm đã chém đến cổ!
Khoảng cách như thế, chết chắc, tuyệt đối phải chết, tuyệt đối phải chết!
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn khoảnh khắc cổ Tu La bị chém đứt đó. Gina gần như đã nhắm mắt lại, không phải vì Tu La mà vì vận mệnh thê thảm của mình. Thú tộc coi trọng nhất là lời hứa, nàng không đáp ứng thì thôi, nếu đã đáp ứng đối phương thì nhất định phải thực hiện.
Nhưng là...
Arthur đáng chết, đồ khốn, đồ đần, đồ ngu!
Đối mặt bóng kiếm xoay tròn, Trâu Lượng chợt cười, kiếm đã chạm cổ hắn, thân thể như con quay, người hắn xoay tròn, cổ và kiếm cùng nhau xoay tròn.
Trường kiếm bay ra ngoài mà không mang theo cái đầu Tu La như trong tưởng tượng...
Con ngươi tất cả mọi người đều sắp lồi ra, vậy cũng được???
Truyền thuyết dũng sĩ có thể khiêu vũ trên đao sắc, nhưng không nghe nói cổ cũng có thể xoay tròn trên lưỡi đao.
Người duy nhất tỉnh táo chính là Perseus, sự chấn động trong lòng không hề trì hoãn hắn ra tay.
Thân thể hắn không biết từ lúc nào đã ưỡn lên, đột nhiên mở miệng, một tiếng gầm nổ vang, tựa hồ có quầng sáng từ miệng bay ra.
— Lion đạn gào thét!
Đây mới là đòn sát thủ cuối cùng, tuyệt sát không hề sơ hở!
Không cho Tu La bất cứ cơ hội nào, đây mới là sự kiêu ngạo của tộc Lion, đòn Lion đạn gào thét mạnh nhất!
Chỉ có tộc Lion ưu tú nhất, có thiên phú nhất đồng thời cố gắng nhất mới có thể sử dụng sức mạnh này. Sức mạnh cấp bậc này coi thường mọi phòng ngự, đây là sức mạnh ít nhất phải đến cấp đồng thau mới có thể nắm giữ sơ bộ, sư tử lam đã có, cho dù là sơ cấp cũng đã là vô địch.
Mấu chốt nhất là sau khi thực hiện kĩ năng né tránh đỉnh cấp vừa rồi Tu La muốn di động cũng không kịp.
Trái tim các chiến sĩ vừa từ đỉnh cao rơi xuống thung lũng, vô hạn tiếc hận còn chưa kịp thể hiện lại bị tung lên thượng đỉnh một lần nữa.
Lần này xem ngươi tránh làm sao!
Ánh mắt Murphy lấp lánh, sát chiêu đặc biệt khó hóa giải nhất của tộc Lion, Tu La có biện pháp nào không?
Ầm...
Mắt thấy chiêu Lion đạn gào thét không cách nào phòng ngự đập tới, một luồng ánh sáng lóe lên.
Thế giới bình tĩnh lại.
Perseus đứng không hề nhúc nhích, khóe miệng mang vẻ tươi cười, Trâu Lượng lắc lư đứng, tay cầm trường kiếm của Perseus.
“Vốn dĩ ngươi... biết dùng kiếm“.
Một điểm đỏ tươi từ cổ họng dần dần lan rộng như một vệt ráng đỏ cuối cùng lúc hoàng hôn. Liền sau đó hoa máu nổ tung, vẻ đẹp thê lương và tàn khốc, Perseus vừa mới sử dụng tuyệt kĩ mạnh nhất của tộc Lion đã ngã xuống đất.
Tu La vẫn đứng ở nơi đó, có điều tay hắn có thêm một thanh kiếm, lúc này thú tộc mới ý thức được một việc. Không phải Tu La không biết dùng vũ khí mà là các ngươi quá yếu, không đáng để hắn sử dụng vũ khí!
Tế đàn chiến đấu hoàn toàn tĩnh mịch, tiếng hít thở của mọi người đều bị kìm nén. Các tế ti duy trì trật tự cũng là lần đầu tiên được chứng kiến trận chiến đấu như vậy, bọn họ đã quên chức trách của mình, ngỡ ngàng nhìn Tu La. Những người quan sát của các công hội nghề nghiệp càng yên lặng.
Thân thể Perseus nhạt dần rồi chậm rãi biến mất khỏi Thú linh giới, thanh kiếm trên tay Tu La cũng biến mất. Tu La lạnh nhạt nhìn thú tộc bốn phía, nơi nào ánh mắt quét đến nơi ấy các chiến sĩ thú tộc đồng loạt cúi đầu.
Đến tận lúc Tu La rời đi luồng áp lực này mới biến mất.
Các chiến sĩ cảm giác cổ họng khô khốc, chiêu Lion đạn gào thét không gì cản nổi bị phá thế nào?
Những người có thể nhìn thấy động tác cuối cùng có thể đếm được trên đầu ngón tay, người nào sức mạnh không đủ thì cho dù đứng gần đến mấy cũng uổng công. Thân thể Tu La cùng di động với thanh kiếm xoay tròn trên cổ, tần suất hoàn toàn giống nhau. Lúc này vận tốc tương đối là 0, sau khi quay được một vòng thanh kiếm đã đến tay Tu La, chiêu Lion đạn gào thét bắn tới, đồng thời Tu La cũng trở tay một kiếm. Đường kiếm mang theo ánh sáng đâm vào chính giữa trung tâm viên đạn gào thét rồi mang đi tính mạng của Perseus.
Trong giây phút đầy nguy cơ như vậy vẫn không có một chút sai lệch nào, chính giữa yếu hại, một chấm đỏ đó đúng là nghệ thuật giết người. (DG - nhớ tới Trung Nguyên nhất điểm hồng của Cổ Long)
Nói thẳng hai người đều đáng sợ như nhau, sau chiêu phải giết vẫn không hề buông lỏng. Perseus không vì phi kiếm mà chấm dứt tấn công. Tu La cũng không vì hóa giải được phi kiếm mà buông lỏng cảnh giác.
Ngõ hẹp gặp nhau, người mạnh thắng.
Cuối cùng sư tử lam vẫn ngã xuống, vẫn không cách nào rung chuyển uy quyền của Tu La.
Vui vẻ nhất không thể nghi ngờ là Gina, nhưng trái tim nàng cũng có chút thương cảm, nếu như không phải vì nàng Perseus cũng chưa đến mức gặp phải chuyện này. Nhưng dù sao quan hệ đến cuộc đời của mình, trái tim bạn học Gina vẫn hết sức vui mừng.