Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 254: Chương 254: Nhân tài thương nghiệp




“Chuyện này các em biết là được rồi, đừng ồn ào khắp nơi. Anh không thấy hứng thú với xếp hạng gì đó, có thể làm tốt công việc của tế ti đã không tồi rồi“.

Trâu Lượng nói.

Cote và Randy hoàn toàn sửng sốt, hai người đều cảm thấy tính cách của Arthur quá trưởng thành, quá chín chắn, như là đã bốn năm mươi tuổi. Có điều sự chín chắn và chuyên chú của Arthur lại có thể cảm động cô gái như Lộ Dao. Bây giờ nàng cũng là một tế ti kiến tập nhưng vẫn coi Trâu Lượng như thần tượng tuyệt đối. Đương nhiên nàng không cách nào hiểu được mục đích thật sự của “công việc” trong miệng Trâu bạn học.

“Mọi người đều rất tiến bộ, anh yên tâm rồi, Ernest, Cote, Randy, Patrice, thiên phú của các em đều không tồi. Kỳ thực với kinh nghiệm thăng cấp của anh thì trải qua sống chết là phương pháp đột phá tốt nhất, nhớ kỹ, bất kể trong tình huống nào các em cũng phải có sự cố chấp. Mỗi người đều có sự cố chấp của mình, qua vừa rồi có thể thấy kỹ xảo chiến đấu của các em đã không tệ rồi. Cái gọi là mạnh mẽ nó vượt qua thuộc tính thú linh và kỹ thuật, chỉ có trong thực chiến mới có thể hiểu được“.

Trâu Lượng nói, trải qua cuộc chiến tại không gian tuyết vực và Thông thiên cảnh trước đó Trâu Lượng đã lĩnh ngộ. Thế giới này rất đặc biệt, muốn trở thành người mạnh sẽ phải đi trên lưỡi dao, một mặt sống, một mặt chết.

Thế giới này tàn khốc hơn kiếp trước, cực đoan hơn, khó tin hơn.

Một câu, hoặc là đợi chết, hoặc là sống đặc sắc.

Hắn cũng đã nghĩ rõ ràng, đây là bản tính của Thú tộc, cũng là con đường đám Ernest phải đi trong tương lai. Bọn họ nhất định không thể đợi chết, vậy thì phải chiến thắng cái chết. Trâu Lượng biết hắn không thể bảo vệ bọn họ cả đời, các anh em sống như vậy cũng sẽ không vui vẻ. Nếu đã rõ ràng thì đối mặt càng sớm càng có lợi.

Trâu Lượng cũng đã biết, hắn ở trên thế giới này không phải vì sống bao lâu, trên Thông Thiên chi lộ hắn đã sống đến hơn bảy mươi tuổi nhưng cuối cùng cái gì cũng không có.

Sống là cái gì?

Bây giờ Trâu Lượng đã có câu trả lời của mình, đám Ernest cũng phải tìm được câu trả lời của mình.

“Lão Đại, anh nói bọn em nên ra ngoài lịch lãm một chút?” Randy nói, nói thật, hắn quá hâm mộ, khát vọng đối với sức mạnh cũng đã đến mức độ mê mẩn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

“Randy, Cote, Ernest, Patrice, hiện nay các em làm gì sẽ quyết định tương lai các em như thế nào, thời gian này anh vào nam ra bắc quả thật đã nhìn thấy không ít người mạnh. Chiến sĩ thú biến vàng tối tộc Thiên Lang trong truyền thuyết, một vuốt thiệt hại nặng cung thủ cấp vàng sáng như bẻ cành khô. Lão quái vật tộc Thiên Mị, rất nhiều và rất nhiều người khác nữa, thế giới này vô cùng rộng lớn và đặc sắc, nhưng đặc sắc chỉ thuộc về một số ít người, sống thế nào được quyết định bởi chính mỗi người“.

Tất cả những gì Trâu Lượng hiểu đều là hắn tự thân thể ngộ, đám Randy muốn làm thế nào Trâu Lượng không muốn quyết định bọn họ, để chính bọn họ lựa chọn.

Bốn người đều không nói lời nào.

“Trở về tử tế suy nghĩ, kỹ xảo chiến đấu Thú linh giới có thể mang lại cũng sắp đến cực hạn rồi, nhớ kỹ, nhất định phải nghĩ rõ ràng, trong lúc đứng giữa sự sống và cái chết thì do dự là nguy hiểm nhất“.

Kỳ thực đám người Cote cũng đều có thể cảm thấy điều này, kỳ thực chiến đấu trong Thú linh giới là có chướng ngại, đến mức độ nhất định sẽ không còn có ý nghĩa nữa, đây cũng là nguyên nhân vì sao người mạnh thế hệ trẻ đều sẽ không xuất hiện ở Thú linh giới.

Đương nhiên Trâu Lượng còn biết một nguyên nhân khác, một bộ phận những người này đã tiến vào Thông thiên cảnh, đáng tiếc hắn không thể nói ra, hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Đột nhiên bị Trâu Lượng nói nghiêm túc như vậy quả thật tâm tình bốn người rất nặng nề, lần lượt ảo não đi về. Đế quốc Mông Gia là trụ sở của Giáo đình, mặc dù đã mất tầm thống trị nhưng quả thật đã rời xa chiến tranh, không chiến tranh liên miên như các đế quốc Thú tộc khác, cộng thêm gần đây cũng không có chiến đấu gì như thánh chiến. Người Mông Gia chỉ chú ý đến việc Giáo đình, Công hội điêu khắc sư hay hệ thống Quan cầm quyền lại làm ra trò bát quái gì mà thôi.

Mấy năm nay mặc dù chiến sĩ cũng rất oai phong nhưng các điêu khắc sư siêu cấp của Công hội điêu khắc sư còn oai phong hơn. Đây cũng là một xót xa của thời kỳ hòa bình, cũng là đặc sắc của Mông Gia. Trước kia tỉ lệ sống sót của thế hệ trẻ Thú tộc không hề cao nhưng những người có thể sống sót đều là những chiến sĩ đáng sợ đã bao lần cận kề cái chết, bất kể là cấp bậc gì cũng đều có tâm trí vô cùng kiên định.

Mà thực luyện bây giờ đã chú ý tới vấn đề an toàn, đại khái cũng chỉ có Mông Gia mới có thứ này. Nếu như không phải đã trải qua Thông thiên cảnh và không gian tuyết vực thì sợ rằng chính Trâu Lượng cũng đang đắm chìm trong khái niệm về thời kỳ hòa bình, hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài rất mạnh và rất nguy hiểm.

Hắn không thể thay đổi thế giới này nhưng có thể thay đổi những người bên cạnh mình.

Avril và Lộ Dao ở lại ăn cơm với Trâu Lượng, kỳ thực Lộ Dao không thật sự hiểu suy nghĩ trong lòng Trâu Lượng. Avril là người duy nhất biết Trâu Lượng là người lòng mang thiên hạ, lần này ra ngoài với Gina sợ rằng lại có không ít thu hoạch.

“Lộ Dao, đoàn tế ti mới thành lập đã có quy mô khá khá rồi, hàng ngày phải kiên trì luyện tập, mặt khác phải chọn lựa nhân tài không hạn chế cách thức, bất kể thân phận gì, tộc nào, chỉ cần có năng lực là được. Điều này quan hệ đến sức chiến đấu của Thần miếu, quy củ lớn hơn ân tình“.

Trâu Lượng nói, chuyện khác có thể châm chước qua loa để tạo quan hệ nhưng tế ti đoàn và kị sĩ đoàn là dùng để bảo vệ tính mạng, để nhân tố không ổn định đi vào chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến sức chiến đấu.

“Yên tâm đi!” Lộ Dao nghiêm túc gật đầu. Arthur có rất nhiều việc, chuyện chọn lựa tế ti chiến ca hầu như đều do Lộ Dao làm, nàng có thể cảm thấy khả năng lĩnh ngộ của đối phương đối với chiến ca và trạng thái sử dụng bản chất, đồng thời nhờ đó sức mạnh của nàng cũng đột nhiên tăng mạnh.

“Gần đây còn nhiều người tới cầu hôn không?” Trâu Lượng thuận miệng hỏi.

“Trong lúc anh không ở đây chị Dao đã đi tìm Hồng y đại chủ tế và nói mình mới là tế ti kiến tập, bây giờ chủ yếu dành thời gian hiến dâng sức mạnh cho Thần thú, tạm thời chưa nghĩ đến chuyện hôn nhân. Hồng y đại chủ tế ra mặt đuổi hết những người này đi, nhìn chung tạm thời đã ổn rồi, nhưng vẫn còn rất nhiều người nhìn chằm chằm“.

Avril cười nói, vị đại ca này của mình quan tâm đến quá nhiều chuyện.

Lộ Dao cúi đầu đỏ bừng mặt, nàng không muốn để Arthur cảm thấy mình không tập trung vào công việc, nhưng trên thực tế vấn đề hôn nhân của Thú tộc tương đối thoáng, nàng có thể kết hôn bây giờ, đương nhiên muộn hơn cũng không ai để ý. Thomas cũng chỉ có thể ngăn cản nhất thời, đó còn là do Lộ Dao xuất thân tầm thường, nếu nàng xuất thân quý tộc thì sợ rằng ngay cả người đế đô cũng đã đến cầu hôn rồi.

Sau khi Lộ Dao đã đi Trâu Lượng và Avril bắt đầu nói chuyện kĩ hơn, bao gồm việc chính mình là sứ đồ Thần thú và nhà mạo hiểm năm sao của Công hội nhà mạo hiểm Trâu Lượng cũng không giấu Avril.

Trong thế giới này Trâu Lượng phải có mấy người có thể hoàn toàn tín nhiệm, một là Ernest nhưng nói việc này với hắn cũng vô dụng, một người khác chính là Avril. Có một số việc không thể nói với Olivia nhưng tuyệt đối có thể nói với vị ngũ muội này.

Avril có thể hiểu hắn và cũng có thể giúp đỡ hắn nhiều nhất, điểm này thậm chí ngay cả Thomas cũng không bằng.

Nghe xong Trâu Lượng kể về không gian tuyết vực Avril cũng sửng sốt, mặc dù hiểu biết rộng rãi nhưng dù sao nàng cũng không nghĩ tới chân tướng của thánh chiến lại là như vậy.

“Ngũ muội, mặc dù lần này hung hiểm nhưng thu hoạch cũng không ít“.

Trâu Lượng rất thoải mái, lúc cần căng thẳng thì phải căng thẳng, lúc nên buông lỏng tuyệt đối không làm mọi chuyện trở nên phức tạp. Đây là điều người bình thường rất khó làm được nhưng bây giờ Trâu Lượng có thể thực hiện rất tốt.

“Đại ca!” Mặc dù Trâu Lượng nói bình thản nhưng Avril lại có thể cảm nhận được sự hào hùng ẩn chứa phía sau sự bình thản này, hiển nhiên việc này cũng làm cho Arthur có một vài thay đổi.

“Ngũ muội, Mông Gia bây giờ như một đứa trẻ con cầm vàng đi khắp nơi, hết sức nguy hiểm”, Trâu Lượng nói.

“Sợ rằng cũng chỉ có đại ca mới cho rằng như vậy, bây giờ đại đa số người Mông Gia có thể còn cho rằng quốc gia mình vẫn là trung tâm đại lục“.

“Chúng ta phải giữ đầu óc tỉnh táo. Cửa hàng thú linh gần đây làm ăn thế nào?”

“Chỉ có thể nói là sôi động, đếm tiền bắt đầu mỏi tay rồi”, Avril cười nói, lần này thành công cũng làm vị trí của nàng càng trở nên vững chắc, đồng thời cũng xác định phương hướng phát triển của gia tộc Rabbit trong một thời gian rất dài sau này.

“Có kẻ nào gây rối hay không?” Lợi ích tất nhiên sẽ dẫn tới ghen ghét.

“Hiện nay chúng ta vẫn đang cố gắng giữ ổn định nên mới chỉ mở cửa hàng tại Jerusamer và Daros, ở hai nơi này thì không có ai dám gây sự“.

Trâu Lượng gật đầu, “Bước đầu tiên còn có thể như vậy nhưng mở cửa hàng ở đế đô là chuyện tất nhiên, nơi đó là trung tâm kinh tế, muốn có tấc đất cắm dùi trong thị trường đế quốc thì phát triển tới đế đô là điều không thể thiếu“.

“Ha ha, đại ca, bao giờ anh có kế hoạch thì chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện“.

“Mặt khác, chú ý thu thập tình báo, phái một số nhân thủ khôn khéo tới các quốc gia khác, thậm chí nếu có thể thì qua cả bên kia núi“.

Trâu Lượng nói.

“Ý anh là chúng ta phải làm thương mại đường dài?”

“Có dự định này, buôn bán chính là bù đắp lẫn nhau, có những thứ có thể không đáng một đồng tại nơi nó sinh ra nhưng đưa đến nơi khác có thể lại là vật báu vô giá. Thú linh chỉ là nguồn tài chính khởi động để chúng ta trở nên lớn mạnh, chút tiền ấy căn bản vẫn chưa thầm vào đâu, vì vậy phải thành lập thương đội buôn bán cự ly xa“.

“Chỉ sợ là vấn đề an toàn rất khó khăn”, Avril lập tức nắm được điểm mấu chốt của vấn đề. Thương đội hoạt động với khoảng cách càng xa thì khó khăn gặp phải lại càng nhiều, thương đội chính là món mồi ngon của bọn trộm cướp.

“Không thể vì nhỏ mà bỏ lớn, vấn đề an toàn luôn có biện pháp giải quyết, giai đoạn đầu cần tìm hiểu, cho những người này đầy đủ chi phí, nhưng đi ra một chuyến thì phải tìm hiểu được tin tức hữu dụng, nếu không thì vĩnh viễn đừng trở về”, Trâu Lượng nói, đây không phải cho mọi người cầm tiền đi du lịch mà là phải tìm ra một thương lộ. Chỉ cần có một phương án khả thi thì sẽ mang lại lợi ích vô cùng lớn.

“Em sẽ sai người đến các nơi ngoài Mông Gia mua thú linh, nhân tiện để bọn họ tìm hiểu một chút”, Avril suy nghĩ cũng rất chu đáo, mặc dù hiệu quả không quá cao, thời gian dài một chút nhưng lại có rất nhiều lợi nhuận. Đương nhiên cũng phải tìm người đắc lực và đáng tin để thực hiện nhiệm vụ này.

Mặc dù sức chiến đấu của gia tộc Rabbit chẳng ra gì nhưng quả thật không thiếu nhân tài thương nghiệp, có thể bồi dưỡng ra nhân tài như Avril thì sức mạnh của gia tộc này cũng không tầm thường.

“Rất tốt, làm từng bước như vậy cũng được, mặt khác phải chú ý tìm hiểu tung tích của thánh lệnh, có thể dùng danh nghĩa của anh mượn sức mạnh của Công hội nhà mạo hiểm một chút“.

Trâu Lượng mang thánh lệnh ra làm cho Avril vẽ lại một bản vẽ phục vụ việc tìm kiếm. Trâu Lượng cần tìm thánh lệnh không có quan hệ gì với Giáo hoàng mà vì bí mật và sức mạnh ẩn chứa trong thánh lệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.