Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 306: Chương 306: Nữ yêu mắt bạc




Trâu Lượng hung ác đâm vào liệt sỉ thú như một chiếc đầu máy xe lửa nhỏ. Cú va chạm như hai chiếc xe lửa đâm đầu vào nhau, một tiếng nổ rung trời chuyển đất vang lên, sau khi va đập có thể thấy sức mạnh của liệt sỉ thú rõ ràng lớn hơn một chút. Sức mạnh của Trâu Lượng vừa hết thì thân thể bắt đầu rơi xuống còn thân thể liệt sỉ thú hơi ngừng lại rồi vẫn lao tới như cũ. Mặc dù khí thế không cách nào so với vừa rồi nhưng hiển nhiên cú va chạm của nó đã đánh tan sức mạnh của Trâu Lượng.

Áo giáp cấp đồng thau không hề đủ để bảo vệ tính mạng bởi vì yêu thú trên cấp hai mươi đều hiểu cần tránh tấn công vào nơi chắc chắn để tìm điểm yếu. Nhất là yêu thú như liệt sỉ thú, săn giết chỉ là bản năng, cái mũi đâm tới cổ Trâu Lượng còn mang theo một luồng sức hút.

Quyền trượng của Trâu Lượng đột nhiên chống xuống, thân thể hắn kịch liệt đập xuống đất rồi liền sau đó bung lên - dán núi lở!

Khả năng liên hoàn khó tin!

Ầm...

Cú va chạm này làm liệt sỉ thú cũng bị bắn ra. Lần đầu tiên Trâu Lượng chịu thiệt còn lần thứ hai gần như đã ngang tay. Thân thể Trâu Lượng cũng bị bắn ra một mét.

Nhưng sự mất cân bằng kịch liệt không hề làm Trâu Lượng mất trọng tâm, hầu như chỉ dừng lại một chút rồi cả người lại lao tới.

Cú va chạm bạo lực thứ ba!

Lúc này liệt sỉ thú cũng hung hãn đánh tới.

Ầm...

Ngang tay tiếp!

Một người một thú lại lùi một mét, nhưng sức mạnh của liệt sỉ thú còn chưa kịp điều hòa thì đòn tấn công của Trâu Lượng lại tới.

Nhất nghệ tinh nhất thân vinh - đòn dán núi lở thứ tư!

Ầm...

Liệt sỉ thú bị đánh ngã nhào. Sức mạnh của nó còn chưa hồi phục lại, trong lúc vội vàng có thể phát huy được năm thành đã là không tồi rồi.

Mà Trâu thần côn thì như vừa uống doping, một tiếng gầm mang tính dấu hiệu của tộc gấu, đòn dán núi lở thứ năm!

Giết ~ ~ ~

Ầm...

Lần này sức chống cự tượng trưng với hai thành sức mạnh của liệt sỉ thú hoàn toàn bị đè bẹp, một tiếng kêu thảm vang lên, liệt sỉ thú bị đánh bay ra ngoài hơn mười mét.

Trâu Lượng không hề truy kích, hắn nhổ một bãi nước bọt rồi thu hồi quyền trượng. Liệt sỉ thú xa xa gào thét điên loạn, nó đã hoàn toàn điên cuồng.

Sỉ nhục? Yêu thú không cảm thấy sỉ nhục, nhưng dùng sức mạnh cứng đối cứng lại bị thua con mồi, đây là điều liệt sỉ thú cũng không cách nào khoan dung.

Đầu lắc điên cuồng, đá vụn bắn tung tóe. Liệt sỉ thú bất chấp tất cả lao vào Trâu Lượng hoàn toàn không có kết cấu gì. Sự khiêu khích cuồng vọng của Trâu thần côn đã làm cho con yêu thú cấp 23 này điên rồi.

Chạy như điên, hai mắt biến thành màu đỏ máu. Ngao... Bay lên!

Trâu Lượng đột nhiên xông về phía trước, chẳng những liệt sỉ thú mà ngay cả Murphy và Buenaven cũng cho rằng Arthur sẽ tiếp tục sử dụng đòn tấn công đắc ý của mình. Nhưng Trâu Lượng lại lao tới dưới thân liệt sỉ thú, hai tay bắt được chân sau nó rồi mạnh mẽ kéo giật thân hình to lớn của liệt sỉ thú lại làm nó ngã lật trên mặt đất.

Liền sau đó xảy ra một màn làm cho Murphy và Buenaven đều thấy sôi trào.

Gầm...

Đột nhiên bắp thịt trên cánh tay Trâu Lượng phồng lên theo tiếng hét điên cuồng.

Xé...

Máu tươi tung tóe, liệt sỉ thú bị Trâu Lượng mạnh mẽ xé thành hai nửa!

“Tốt!”

Sư tử vàng Murphy và Buenaven không hề chớp mắt, hầu như đồng thời phát ra sự ca ngợi từ đáy lòng. Sức mạnh, khí phách, chiến pháp hoàn mỹ của chiến sĩ Thú tộc.

Sức mạnh ngàn cân!

Mặc dù tộc gấu cũng nổi tiếng với sức mạnh của mình nhưng sức mạnh Arthur thể hiện sợ rằng chỉ có chiến sĩ gấu điên mới có. Mà hiển nhiên hắn không hề cuồng hóa, nhất là dáng người hắn không hề giống Bear kiểu sức mạnh.

Trâu Lượng xoa xoa vết máu trên mặt, nắm chặt nắm đấm, hắn cảm thụ được sức mạnh cuồn cuộn không ngừng. Sức mạnh này không hề yếu bớt vì trận chiến đấu như vậy mà ngược lại không ngừng cuồn cuộn tuôn ra như mở van nước.

Hắn kiên trì không ngừng rèn luyện, rốt cục đã thu được hiệu quả!

Khí - là nguồn gốc của sức mạnh!

Thú tộc chỉ có thể thông qua luyện tập bắp thịt để nâng cao sức mạnh nhưng cách luyện tập của Trâu Lượng lại vượt xa phương pháp của họ. Có thể nói phương pháp luyện khí của kiếp trước thích hợp hơn với thân thể Thú tộc. Trâu Lượng chỉ là hoàn toàn phát huy ưu thế của phương pháp này ra mà thôi.

Hổ báo lôi âm phạt kinh tẩy tủy, nhưng dù sao thì âm thanh của loài người cũng có hạn. Trong tiếng gầm của tộc Lion và tộc Tiger quả thật cũng có hiệu quả làm chính mình trở nên mạnh mẽ hơn nhưng đó là vô thức. Âm thanh của tộc gấu rất lớn nhưng lại không có năng lực như vậy. Loại gầm đó là phát tiết chứ không phải tẩy luyện. Nhưng Trâu Lượng lại dùng kĩ xảo phạt kinh tẩy tủy của loài người kết hợp với hình thức chiến ca của Thú tộc để hình thành phương pháp luyện thể độc bộ đại lục Thần thú của hắn.

Thân hình hắn không hề trở nên to khỏe nhưng sức mạnh lại lớn hơn trước rất nhiều, nhất là trong đòn liên hoàn thì kĩ xảo thốn kình của hắn lại càng kinh người. Hôm nay coi như là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi.

Đồng thời điều này cũng làm cho Trâu thần côn tin tưởng hơn vào chiến ca tẩy tủy của mình. Nếu như hôm nay vẫn là thân thể lúc hắn vừa tới thì chỉ cần đụng nhẹ là đã gãy hết xương rồi.

“Arthur, may mà ngươi đi làm tế ti, tốt thật, tốt thật!”

Buenaven không nhịn được rung đùi đắc ý nói, vạn hạnh là hắn không phải là kẻ thù của một tế ti chiến ca biến thái như vậy.

Sau một trận chiến đấu sảng khoái Trâu thần côn cũng rất thoải mái. Hắn chỉnh lại quần áo đầu tóc, dù sao cũng là tế ti, không thể không chú ý đến hình tượng như các chiến sĩ bình thường.

“Sướng thật, chúng ta lên đường thôi“.

“Ha ha, Arthur, sau khi lụa chọn chấm dứt nhất định phải chơi với ta một hồi!”

Đương nhiên không thể xem thường sức mạnh của sư tử vàng, ánh mắt hắn nhìn về phía Arthur càng ngày càng nóng cháy.

“Ta là tế ti tuổi trẻ nhất, có tiền đồ nhất Thần Diệu chúng ta, đương nhiên không có thời gian lêu lổng với các ngươi“.

Trâu thần côn cười tủm tỉm châm một điếu xì gà, sau khi chiến đấu hút một điếu, đúng là quá sướng.

Murphy lắc đầu, hắn cũng không gượng ép, dù sao thì sớm muộn sẽ có cơ hội.

Sau khi ba người đã biến mất một thời gian mèo nữ ngơ ngác mới lộ đầu ra nhìn hình dáng thê thảm của liệt sỉ thú trên mặt đất lắc đầu. Sự đời bây giờ thật sự thay đổi rồi, tế ti đã giống như cuồng chiến sĩ, biết trước lần này nguy hiểm như vậy thì đã ở nhà chăm sóc mấy con cá vàng của mình còn hơn. Đúng là không có một người bình thường nào.

Bất quá có một điểm có thể xác định: Đi theo ba người này rất an toàn. Kitty vốn không thích sát sinh.

Có điều nàng cứ thấp thoáng bám theo ba cao thủ như Trâu Lượng, Murphy và Buenaven mà không bị phát hiện, có vẻ...nàng cũng không giống như là người bình thường.

***

Tỉnh lị Daros, Shaman Subaru vẫn dậy rất sớm như mọi ngày. Hắn cầu nguyện Thần thú đàng hoàng sau đó chuẩn bị đến Thần miếu để bắt đầu công việc của một ngày mới.

Có điều hôm nay trước khi ra cửa có thêm vài nốt nhạc đệm. Cháu gái Annie và Bath đã dưỡng thương xong đều đến hỏi thăm tin tức thi đấu tuyển chọn.

Thời gian đã qua bốn ngày từ khi đám người Arthur tiến vào bản đồ nữ yêu mắt bạc trong thế giới ngầm Abyss. Đến bây giờ vẫn chưa có kết quả gì.

Subaru lại rất tin tưởng vào Arthur. Hắn nghĩ ít nhất tỉnh Thần Diệu của mình cũng phải có hai danh ngạch qua vòng. Arthur và sư tử vàng Murphy đều được hắn xem trọng, nếu như còn có thể thêm một vài người nữa, giành lấy ba danh ngạch thì mình lại có thể nở mày nở mặt trong bốn tỉnh nam bộ.

Nghĩ đến ba vị Shaman ba tỉnh còn lại, trong mắt Subaru hiện lên một thoáng ánh sáng sắc bén, hắn chắp tay sau lưng chậm rãi đi đến đại điện của Thần miếu.

***

Danny và kỵ sĩ trưởng Bott đứng trên đỉnh một ngọn núi cao cao nhìn về phía xa.

Là những kị sĩ trật tự lần này được Giáo hoàng chỉ định tới đây, chức trách chủ yếu của bọn họ là làm người quan sát để khảo sát biểu hiện của những tuyển thủ này ở cự ly gần, sau đó báo cáo đúng sự thật cho các Shaman bốn tỉnh nam bộ, cuối cùng do các Shaman bình chọn ra mười người qua vòng.

Còn sống chết an nguy của những tuyển thủ tuổi trẻ này đều không thuộc phạm vi phụ trách của họ. Người quan sát sẽ không can thiệp vào nội dung khảo nghiệm.

“Kỵ sĩ trưởng Bott, ngài xem bọn hắn thế nào?”

Nữ kỵ sĩ Tộc Lion ngang bướng hơi hất cằm lên nhưng sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh và lạnh lùng như cũ.

Theo phương hướng này chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy mấy chấm đen đã giải quyết yêu thú rồi tiếp tục tiến lên. Đó là ba người Arthur, Murphy và Buenaven.

“Tạm được“.

Bott khoanh hai tay trước ngực để mặc gió núi thổi tung mái tóc về phía sau, khuôn mặt lạnh lùng như đá núi.

Mấy chục người tham gia thi đấu lần này bất kể là kinh nghiệm, đầu óc hay là sức mạnh đều vượt xa những người cùng thế hệ. Ngày đầu tiên xuất hiện tình hình nội đấu, đó cũng là việc bình thường, các thế lực có vấn đề riêng của mình cần giải quyết. Mấy ngày nay thì nhiều người đã khôn ngoan hơn lựa chọn hợp tác với nhau.

Mặc dù đây là một cuộc sát hạch chọn người, không có mệnh lệnh để họ lập đoàn nhưng trước khi khảo nghiệm cũng không nói không được phép hợp tác.

Có thể trút bỏ đề phòng để đến với nhau cho thấy cái nhìn đại cục của họ không tồi, biết lúc nào cần lựa chọn ra sao để tăng thêm cơ thắng cho mình.

Đương nhiên cũng có không ít người hết sức tự tin với bản thân mình nên vẫn lựa chọn đi riêng lẻ.

Ngoài ra, coi như là những người hợp tác cũng chưa chắc đã vui vẻ như vậy. Có những người không hòa hợp với nhau được cuối cùng lại tách ra, cũng có nhóm phối hợp không tốt nên lại có hiệu quả ngược.

Những thứ này đều là một loại khảo nghiệm đối với năng lực của tuyển thủ, cũng là tiếu chí tham khảo để cân nhắc bọn họ có tư cách qua vòng hay không.

Bây giờ xem ra Arthur, Murphy và Buenaven là tổ gồm ba người xuất sắc trong số các tuyển thủ.

“Tiếp tục quan sát“.

“Vâng” Danny rõ ràng ý của kỵ sĩ trưởng Bott, kỵ sĩ Thần miếu nổi tiếng lạnh lùng không có tình cảm tuyệt đối sẽ không đưa ra ý kiến chủ quan trong một đợt thi đấu tuyển chọn như vậy.

Danny cũng vậy.

***

“Nghỉ ngơi một hồi rồi tiếp tục“.

Trâu thần côn đặt mông ngồi trên một tảng đá lớn bóng loáng rồi nói với hai người Murphy và Buenaven: “Tiểu Kim, hỗ trợ nhóm lửa, cáo, ngươi đi bắt cá“.

“Không được gọi ta là Tiểu Kim!” Murphy không nhịn được lắc lắc mái tóc màu vàng, hắn biểu thị kháng nghị vô cùng mãnh liệt đối với danh hiệu này, thậm chí sẵn sàng quyết đấu với Trâu Lượng.

Nhưng sư tử vàng rất không hiểu Trâu thần côn, hắn am hiểu nhất không phải nổi bão mà là chơi khăm. Cần quyết đấu? Được. Ngươi đánh thoải mái, ka nằm cho ngươi đánh!

Murphy tức giận đến mức đánh gãy hai cái cây gần đó, Buenaven thì đứng bên cạnh thầy dùi. Đau khổ một mình không bằng đau khổ hai mình, như vậy mới cân bằng.

“Chúng ta thương lượng một chút, ba người chúng ta thì ta cao to nhất, cho dù đặt biệt hiệu cũng phải gọi ta là Đại Kim“.

Hiển nhiên sư tử vàng vẫn rất để ý đến chữ “tiểu” này. Mình khí phách như thế, tại sao có thể gọi là Tiểu Kim chứ“.

“Không được, không được!” Trâu thần côn vội vàng khoát tay, “Đại Kim đã có rồi, là một người bạn của ta. Hay là gọi ngươi là Kim?”

Trâu thần côn tỏ thái độ sẵn sàng thái độ, cực kì hợp tác, ánh mắt long lanh nước nhìn Murphy làm hắn suýt hộc máu. Sư tử vàng quyết định đi kiếm củi nhóm lửa để khỏi phải nhìn mặt tên tế ti vô lại này.

Cáo quả thật bắt cá rất khá. Đương nhiên với thân thủ của trí cáo thì bắt cái gì mà chẳng được?

Không xa bên đường có một dòng suối trong mát, bầy cá bơi lội tung tăng dưới sóng nước cuồn cuộn.

Buenaven đứng dưới nước, thi thoảng hắn vung chân đá rẽ ra một vệt nước như kiếm chém, một con cá lập tức văng lên bờ.

Tiểu miêu nữ lẳng lặng nhìn, tựa hồ lực cản của nước căn bản không cách nào mang đến trở ngại cho Buenaven, hơn nữa cá bị đá đều rơi xuống cùng một phương hướng, thân thủ thật là lợi hại.

Nhưng điều làm cho tiểu miêu nữ không thể chịu được nhất là...cá...nàng cũng rất muốn ăn cá.

Công việc chẻ củi của Murphy thì bạo lực hơn nhiều, mấy cây củi bị chặt ra rồi chẻ nhỏ như đũa, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy chiều dài và kích thước của chúng đều bằng nhau.

Còn trình độ nướng cá của Trâu thần côn thì, ha ha, không phải Trâu thần côn tự phụ, nhưng tương lai nếu không còn làm tế ti mà làm đầu bếp thì hắn cũng là đầu bếp đệ nhất đại lục Thần thú.

Cái khác không nói, riêng chiêu nướng cá thì Murphy và Buenaven vẫn bội phục Arthur sát đất.

Lúc này có những người khác đi qua. Dù sao thì ngọn lửa xuất hiện hay mùi thơm của cá nướng lan xa đều có thể hấp dẫn những người xung quanh, nhưng nhìn thấy sư tử vàng tọa trấn và còn có hai người khác nên không có ai cố ý tới làm phiền. Danh tiếng của người đứng đầu thế hệ trẻ tộc Lion không phải chuyện đùa.

Mà đám Murphy thì căn bản không để ý đến những người này. Ba người bọn họ ở với nhau, nói thật, chỉ sợ không có ai đến gây sự mà thôi.

Ngọn lửa màu vàng cam bắt đầu sáng dần lên, động tác của Buenaven cũng không chậm. Hắn mổ cá rửa cá rất nhanh, con dao găm hắn sử dụng như có tính mạng. Mặc dù không phải kỹ xảo hồ điệp đao của Trâu thần côn nhưng không hề kém, tính thực dụng còn cao hơn hồ điệp đao, tương đối lợi hại.

Mấy con cá đã được đánh vẩy, bỏ ruột, xiên vào que chỉnh tề. Cách nhóm củi của sư tử vàng cũng không tệ, phù hợp nguyên lý phân tán ngọn lửa để khi nướng không bị cháy. Có trợ thủ tốt như vậy cộng thêm bản thân Trâu thần côn chính là đầu bếp xịn nên mùi thơm ngào ngạt lập tức lan tỏa khắp nơi.

Bụng Murphy và Buenaven đều sôi lên ùng ục không thể khống chế được.

“Ăn được chưa?” Murphy chỉ chỉ một con cá, xem ra độ sành ăn thật sự không có quan hệ gì với sức mạnh.

Trâu Lượng cười cười, “Còn chưa được, chờ lát nữa mới đến giai đoạn mấu chốt, vẽ rồng thêm mắt!”

Nói rồi hắn móc ra một cái lọ nhỏ từ trong đai lưng không gian của mình. Cái lọ này là loại dùng để chứa thú linh nhưng Trâu thần côn cải tạo một chút đã biến thành lọ gia vị. Đây là gia vị hắn tốn rất nhiều thời gian điều phối, đòn tất sát trong nấu cơm dã ngoại.

Khi gia vị được rắc lên trên mình những con cá nướng thì lập tức mùi thơm như được thăng hoa về chất. Ba người đều không nhịn được nuốt nước miếng.

Nhìn cá dần trở thành màu vàng kim, mỡ cá chảy ra vàng óng, mùi thơm tràn ngập. Chỉ một chữ: Ngon!

Buenaven xoa xoa tay, yết hầu chạy lên chạy xuống cùng động tác nuôt nước bọt của hắn.

Vẻ mặt Murphy bình tĩnh, có điều cánh mũi cũng hơi động.

Đúng lúc này Trâu Lượng cầm một con cá nướng lên, Buenaven cười đến tít mắt đưa tay định cầm lấy chợt thấy Trâu Lượng đột nhiên đưa con cá về một phương hướng khác rồi nói: “Ra đi, theo chúng ta mấy ngày rồi?”

Không có động tĩnh, Trâu Lượng cười cười, “Đừng trốn nữa, hai người bạn này của ta có thể không dễ tính giống ta đâu. Ngoan nào, ra đây, nếu không...”

Lùm cây màu tím cách hơn hai mươi mét phía sau hơi động, một bóng người nhỏ nhắn hiện ra.

“Đừng hung ác như vậy mà, người ta không phải đi ra rồi sao. Làm sao ngươi lại phát hiện người ta?”

Sát thủ mèo nữ Joyner ngực lớn vuốt mặt có chút thất vọng, có điều nhìn kỹ thì thấy đôi mắt trong suốt màu ngọc bích của nàng chớp động nhìn chằm chằm con cá nướng. Không biết là vì bị phát hiện mới đi ra hay là vì cá nướng mới đi ra.

“Vô ảnh Cat Joyner”, Buenaven nhìn thoáng qua cô bé này, “Tặc tặc, thật lợi hại, vậy mà suốt mấy hôm không phát hiện“.

“Người ta nhát gan mà, đương nhiên phải theo sau người mạnh nhất. Các ngươi lợi hại như vậy thì phải bảo vệ phụ nữ. Ta không có ác ý“.

Joyner nhìn con cá trên tay Trâu thần côn chằm chằm, hoàn toàn không để ý tới ai, cảm giác như đã bị mùi thơm đó hút hồn rồi.

“Ha ha, muốn ăn thì cứ nói, này, con này cho ngươi“.

Nói rồi con cá trên tay Trâu Lượng bay về phía Joyner như một mũi tên.

Không thấy bất cứ thủ pháp nào vậy mà mèo nữ thoạt nhìn hơi ngốc lại cực kì nhẹ nhàng bắt được con cá, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào con cá như trước. nguồn TruyenFull.vn

“Nếu biết có cá ăn thì người ta đã đi ra từ lâu rồi“.

Joyner nhìn con cá nướng liếm liếm môi, tựa hồ mèo nữ trời sinh thiếu sức đề kháng đối với các loại cá, đặc biệt là kỹ thuật của Trâu bạn học lại tuyệt như thế. Cắn một miếng, đôi mắt xinh đẹp trong suốt lập tức sáng lên vui mừng. Joyner bắt đầu ăn rất nhanh, một lời cũng không có thời gian nói.

Trên thực tế ngày thứ ba Joyner đi theo đám Trâu Lượng thì Trâu bạn học đã có thể khẳng định có người bám theo. Có điều năng lực ấn giấu hành tung của người này quá tốt, ngay cả một âm thanh nhỏ nhất cũng không có. Hơn nữa Trâu Lượng cũng không có cách xác định vị trí chính xác.

Lần này sở dĩ nàng lộ hành tung là vì sức đề kháng đối với mùi thơm quá kém. Bụng nàng sôi lên, mặc dù rất rất nhỏ nhưng vẫn không giấu được Trâu Lượng. Đây cũng là nguyên nhân hắn cố ý không ngừng làm mùi thơm lan rộng. Tại nơi quỷ quái màn trời chiếu đất loại này sợ rằng người bình thường nào cũng không thể chống đỡ được, huống hồ còn là trong tình huống buông lỏng như vậy.

Bốn người bắt đầu ăn ngấu nghiến cực kì sảng khoái. Murphy và Buenaven thì đương nhiên không rụt rè như mèo nữ mà cằn từng miếng lớn rồi nhai nhồm nhoàm. Cảm giác đó quả thực giống như là nhận được sự triệu tập của Thần thú.

Thèm ăn là một trong những dục vọng quan trọng nhất để tính mạng tồn tại.

Trâu Lượng lại rất quan tâm đến tiểu miêu nữ, đặc biệt là vì Lộ Dao nên hắn càng có thiện cảm với tộc Cat. Trong lúc mọi người đang ăn đồ ăn thì kiểu gì cũng có tiếng động như tiếng nhai chẳng hạn, nhưng đối với Joyner thì động tác lại rất dịu dàng, không hề có tiếng động nào. Nhìn nàng ăn tựa như đang xem phim câm.

Một thích khách trời sinh!

Tình huống tiếp theo có vẻ giống như một đám anh trai dụ dỗ tiểu Loli. Đầu tiên là hỏi rõ mục đích Joyner bám theo, sau khi xác nhận nàng vô hại lần nữa thì Trâu thần côn cực kì hào phóng mời nàng đi theo. Hắn cho biết ngày nào nàng cũng sẽ được ăn no cá nướng. Thay vì để nàng ngày nào cũng bám theo không một tiếng động thì giữ nàng ở bên người sẽ an toàn hơn. Đương nhiên nhiệm vụ giám sát nàng chắc chắn phải giao cho cáo.

Mèo nữ dịu dàng sáng mắt lên đáp ứng không chút do dự.

Ba người này có sức mạnh rất mạnh, ngoại hình cũng không tồi, còn có đồ ăn ngon, kẻ ngốc mới không đi theo.

Có Joyner dịu dàng gia nhập làm hiệu suất giết yêu thú của bọn đàn ông trở nên cao hơn nhiều. Nhờ có nữ sát thủ xuất sắc này làm thám báo mà nhóm họ có thể phát hiện ở đâu có yêu thú đáng để ba người ra tay, bên nào chỉ có mấy con yêu thú nhỏ, trên đường có bẫy hay tuyển thủ khác hay không từ sớm.

Thiên phú tiềm tung này của Joyner được Murphy và Buenaven nhận định là kĩ năng giết người cướp của hay ở nhà trông nhà đều phải có.

Đương nhiên kỹ thuật nướng cá của tế ti Arthur cũng rất tuyệt, phải có.

Nam nữ phối hợp làm việc không mệt, lời này vẫn rất có đạo lý.

Có điều là sát thủ nên trí cáo Buenaven cảm nhận được một tia áp lực.

Lại hai ngày qua đi, trên đoạn đường cuối cùng tiến về chỗ nữ yêu mắt bạc tổ hợp bốn người lại thu nạp đội viên thứ năm.

Tân Đạt âm dương lưu loan đao thuật đến từ thành Ma Thiết tỉnh Thần Chiếu, một tiểu quái vật thú vị. Khi gặp hắn tên nhóc này có chút chật vật, hắn đang bị một đám ong ăn thịt người cấp mười tám điên cuồng đuổi theo cắn xé.

Loại yêu thú này sức mạnh cá thể rất yếu, vung tay là đập chết được, nhưng số lượng chúng quá nhiều, cả tổ bay ra rợp trời ngập đất thì ai cũng không chịu nổi.

Nếu không phải nhờ so chiến ca của Trâu Lượng xua tan được đám kia thì cho dù có thể trốn ra được Tân Đạt cũng phải sống dở chết dở.

Bị ong ăn thịt người cắn một miếng thì ít nhất mặt sẽ sưng lên một cỡ.

Sau được bốn người cứu, Tân Đạt lập tức cảm ơn rối rít, nhất định xin đi theo bọn họ. Vốn đội ngũ của bọn họ đã có một mèo nữ rồi nên không muốn tăng thêm nhân tố không xác định nữa nhưng gã Tân Đạt này quả thật thú vị, tính cách của hắn là điển hình của một nhóm người kiếp trước Trâu bạn học thường gặp: Truy tinh tộc (người hâm mộ thần tượng cuồng nhiệt).

Hiển nhiên Tân Đạt cực kì sùng bái Murphy, nói chính xác thì hắn sùng bái nhiều người trong đó sùng bái Murphy nhất. Dù sao đối phó nữ yêu mắt bạc cũng không phải việc một người có thể làm được. Song đao của tên nhóc này quả thật rất ổn, đám ong ăn thịt người đông như vậy mà cũng không lấy được mạng hắn.

Có Tân Đạt gia nhập, trong đội ngũ nhiều hơn những tiếng cười vui. Tên nhóc này chính là một tác nhân gây cười. Ngày đầu tiên gia nhập hắn đã làm cho tất cả mọi người cười đau bụng. Tay cầm con cá nướng đặc chế của Trâu bạn học, đao thủ tộc Fox có chút khó xử, hắn bị ong ăn thịt người đốt một vết trúng mặt, mặc dù không đến nỗi sưng như mặt lợn nhưng đôi môi đều sưng to như cặp xúc xích, không biết phải cắn con cá như thế nào.

Mấy người khác nhìn thấy vẻ mặt muốn ăn cá nướng lại do dự của hắn lập tức cười bò. Joyner không cần phải nói, cá nướng trong miệng phun ra sạch, nằm xoa bụng hai chân giãy dụa. Ngay cả Murphy rất chững chạc có thể không thay đổi vẻ mặt trước bất cứ chuyện gì khóe miệng cũng giật giật, suýt nữa không nhịn được bật cười.

Tân Đạt cũng không ngại mà ngược lại cùng cười đùa với mọi người, tên nhóc này không tồi, có tiền đồ.

Nhìn hai tay ổn định của tộc Fox Tân Đạt, Trâu bạn học rất hài lòng.

Người nhiều lên, thời gian trôi qua cũng nhanh hơn, tốc độ tiến lên cũng hơn trước.

Rốt cục, ngày thứ mười tiến vào thế giới nữ yêu mắt bạc, năm người Arthur đánh tan một đàn yêu thú cấp thấp hàng ngàn con rồi đi tới địa điểm cuối cùng hiển thị trên bản đồ: Khe núi chạm mây - sào huyệt của nữ yêu mắt bạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.