Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 367: Chương 367: Peloponnisos Montaeris




Yêu cầu này không chỉ cần sức mạnh bùng nổ ở đôi chân, mà còn yêu cầu sức chịu đựng phải hơn người. Quan trọng nhất là cần có được sự cứng chắc của gân mạnh và các khớp xương, nếu không loại bùng nổ siêu nhanh này đối với xương cốt gân mạch người bình thường tức khắc sẽ bị đứt vỡ. Lúc Buenaven và Peloponnisos bước ra một bước, Iba đã xông lên mười mấy bước, liên tục tăng tốc độ bước tới trong một khoảng thời gian rất ngắn. Rốt cuộc hắn cũng bước lên trước Peloponnisos, người đầu tiên bước vào trong vòng xoáy.

Cái này...

Đúng là làm người khác bất ngờ, lúc trước mọi người đều xem trọng Peloponnisos, cho rằng vị thiếu chủ của nhà Montaeris sẽ có biểu hiện rất tốt. Nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của hắn, xem ra có chút hữu danh vô thực. Thậm chí đến Buenaven dùng hình sóng bước đi cũng đã ép gần đến Peloponnisos. Nếu như kẻ mạnh mẽ ở phương bắc này chỉ có một chút trình độ....

Ngay lúc mọi người đang có suy nghĩ như vậy nhìn thấy thân thể Peloponnisos vô tình run run lên. Không thể nào hình dung loại cảm giác này, dường như là sư tử đang ngủ đột nhiên lắc bờm tỉnh dậy.

“Ầm!”

Kích thích tố trong người chốc lát dâng lên như một cơn gió lốc, làm cho khí thế của Peloponnisos dâng lên như gió bão.

Sức mạnh! Sức mạnh điên cuồng đẩy hắn tiến lên trong áp lực của thác nước, vài bước lớn đuổi theo Iba người đã dễ dàng bỏ rơi hắn và Buenaven.

Peloponnisos không dùng bất kì kỹ xảo nào, mà cũng không cần dùng bất kì kỹ xảo nào, chỉ là sức mạnh cơ bắp thuần túy.

“Ta biết..” Faure trong đám đông nheo mắt tự hào nói” Peloponnisos chưa hề bị vượt qua mà.”

Nhìn thấy Peloponnisos tung ra chút sức lực trong chốc lát đã phản chiêu, Iba thiếu chút nữa là tức đến chảy máu mũi. Nhưng dòng nước xoáy đối với sát thủ chính là điểm bất lợi nhất, bọn họ không có thể chất cường tráng như chiến sĩ, cũng không coi nhẹ dòng nước ngầm và sức mạnh tuyệt đối của dòng xoáy như chiến sĩ. Dù hắn có kiểu bước đi như gió lốc nhưng trong khu vực nước xoáy này cũng chịu áp lực lớn.

Nhưng lúc tất cả mọi người đều cho răng Peloponnisos đã chiếm ưu thế tuyệt đối, một điểm lệch bị bỏ qua một lần nữa tiến vào tầm nhìn của mọi người.

Trí cáo Buenaven.

Thân thể hắn dường như được gắn thêm một cánh buồm, không ngừng tăng tốc, dường như có một bàn tay vô hình nào đó đang đẩy hắn, dù cho dưới dòng nước ngầm hung hung dữ thân hình hắn dường như không mảy may chịu một sự cản trở nào.

“Bà nội Bear!!”

Những người nhìn thấy màn này suýt nữa phun ra câu này vì sự khác thường đó.

Con cáo này rốt cuộc là sát thủ hay là chiến sĩ? Làm sao xông lên còn nhanh hơn cả Peloponnisos! Chỉ cóMurphy và Trâu Lượng là nhìn ra được đường đi trong đó. Trên đầu đầy vết đen, tên nhóc này thật sự dám làm. Nhìn vào ánh điện sáng lên trong đôi mắt, sáng hơn bình thường gấp mấy lần, vì đã từng cùng nhau đối phó với nữ yêu mắt bạc, nên hai người không khó có thể đoán ra được. Buenaven là đem chiêu thức đối phó với nữ yêu mắt bạc áp dụng lên mình, trong chốc lát thoát khỏi sức kéo của dòng nước ngầm. Loại suy nghĩ ngược chiều này những người bình thường không thể nghĩ ra. Hướng gió trên sàn diễn đã thay đổi, trí cáo Buenaven trở thành nhân vật chính hoàn toàn xứng đáng. Vòng nước xoáy phía trước ba mươi mét phía trước rõ ràng là đích đến của hắn, chiếm cứ thể chủ đạo. Nhưng ba mươi mét phía sau Peloponnisos tựa hồ như đã thích ứng với tiết tấu của Buenaven, đang vượt lên phía trước. Buenaven một bước cũng không nhường một lần nữa gia tăng dẫn lực thuật tiến lên.

Thực chất trận này đến đây cái gì thắng lợi đều là thứ yếu, quan trọng là Buenaven mượn áp lực của đối thủ làm cho tất cả sức mạnh của mình đều đột phá. Thử áp dùng dẫn lực thuật lên chính mình cũng là lần đầu tiên hắn làm. Một lần thử đã mở ra một cánh cửa mới. Nhìn thấy khoảng cách tới đích cuối cùng ngày càng ngắn lại, cùng với trạng thái của Buenaven, tự tin không ngừng tiến lên, khí thế của hắn cũng ngày càng cao. Peloponnisos đột nhiên tiến lên một bước tăng tốc tiến lên trước Buenaven, đồng thời quay đầu lại phía hắn cười. Ngươi có thể tưởng tượng ra loại cảm giác uy hiếp đó không? Một mãnh hổ cười với một con dê. Ngay sau đó, không đợi cho Buenaven kịp có phản ứng đã thấy cở bắp trên bả vai, sống lưng, ngực, cánh tay của Peloponnisos co rút.

“Ầm!!”

Dưới ánh mặt trời vàng rực, cơ bắp của gã tộc Tiger dường như được đúc bằng vàng, tràn đầy sự hùng hồn ngang ngược.

“Khí phách.”

Từ đầu đến cuối, Peloponnisos không hề động đến sức mạnh thực sự, bây giờ có thể tính là hơi nghiêm túc một chút. Điểm này, cùng thuộc gia tộc Montaeris, Faure là người rõ nhất. Đối với kẻ mạnh nhất các tỉnh phía bắc, đối với Peloponnisos, người kế thừa gia tộc Montaeris mà nói, hắn có cần đánh qua đánh lại để chứng minh sức mạnh của mình như mấy tên không có đầu óc không? Hoàn toàn là không cần, gặp phải đối thủ không phải là Murphy, và cái gã Arthur kia, cũng không phải Gregg của đế đô, thì hắn cũng chỉ cần tùy ý đùa giỡn một tí là được. Kẻ khác đều lấy cơ hội này mà phô diễn sức mạnh của mình chèn ép thời cơ của đối thủ, Peloponnisos thì hoàn toàn không để ý đến điều đó, dù là phô trương hay là nhún nhường, hắn vẫn là hắn, kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh. Không cần nghi ngờ. Đã chơi trò chơi này rồi, hắn đùa giỡn đối thủ, cho đối thủ một chút hi vọng, khiến cho những tên phía nam và đế đô thể hiện thêm bản lĩnh nhiều hơn chút nữa, như vậy càng thêm hứng thú.

Đây mới chính là ý nghĩ thực sự của Peloponnisos.

Bỏ rơi Buenaven, coi thường những dong nước xoáy mạnh nhất cuối cùng, Peloponnisos bạo lực xé dòng nước ngầm xông đến điểm kết thúc.

Khi hắn đội thác nước bước lên bờ, mang theo từng giọt nước óng ánh, thân thể vĩ đại, một sự cứng cỏi, sắc sảo nhưng thanh đao sắc, từng giọt giọt nước nhỏ xuống có thể cảm thấy được một loại sức mạnh.

Không thể dùng lời nói mà miêu tả không khí lúc này, Buenaven đang muốn dùng khả năng của dẫn lực thuật cũng bị làm rối loạn, điều này trí cáo cũng không nghĩ đến.

Đây là lần đầu tiên gặp phải một người có thể trực tiếp làm rối loạn, đó chính là mãnh hổ gia tộc Montaeris.

Sức mạnh tuyệt đối.

Trận thứ bảy, Peloponnisos thắng.

Đã thi đấu qua bảy trận rồi, mỗi trận đều có kẻ mạnh, đều ngoạn mục, nhưng trận vừa rồi đã thật sự khiến người khác cảm thấy chút thích thú.

Kẻ mạnh hóa ra là có cảm giác như thế.

Cả người Tân Đạt đang rất xúc động, dường như ở vào trạng thái như đang bị đốt cháy, Randy ở bên cạnh nhìn vào thanh đao của tên Fox rồi vỗ vỗ mông nói, “ Mẹ ngươi! Run cái gì mà run.”

“Hưng phấn!” Tân Đạt đang rất kích động, quẹt ngang mồm rất nhanh rồi nói: “Ta vẫn luôn cho rằng kĩ thuật mới là quan trọng nhất, không ngờ sức mạnh to lớn mức độ như vậy, không xong rồi...sợ rằng sau này cũng cần gia tăng thêm sức mạnh.”

Biểu hiện vừa rồi của trí cáo Buenaven có thể nói là có tính đột phá, tiết tấu nắm vững đến không có kẽ hở, kĩ thuật lại được thêm một loại sức mạnh tiềm ẩn, nhưng Peloponnisos vẫn chiến thắng nhẹ nhàng, làm cho Tân Đạt rất chấn động.

“Đừng chỉ nữa.” Randy không biết nói gì:“ Tên Fox nhà người không luyện kĩ thuật còn luyện cái gì nữa? Không lẽ thât sự muốn đi so sức mạnh với tộc Tiger sao? Tốt nhất cứ làm tốt tay khoái đao nghề nghiệp đầy tiền đồ của ngươi đi.”

“Cũng đúng.” Sự nhiệt tình của Tân Đạt đến rất nhanh mà đi cũng rất nhanh, vừa quay đầu lại liền kêu lên kì quái:

“Oa, không được rồi, cái này nhất định phải coi, làMurphy đối đầu với Gregg! Sướng!”

Cùng lúc đó bên bờ sông Danube, Neberro ung dung ra lệnh:“ Trận thứ tám chuẩn bị.”

Sư tử vàng Murphy của nam bộ rời khỏi hàng.

Bắc bộ, một nữ Rabbit yểu điệu đi ra.

Đế đô Gregg mỉm cười mang theo chút đùa cợt đi đọc theo con sông. Ánh mắt hắn nhìn về phái Murphy nảy lên một ngọn lửa không nhìn thấy được. Một đối thủ đủ phân lượng mới có thể khiến cho một tên thanh niên mạnh mẽ nóng máu lên.

“Peloponnisos người xem Gregg của đế đô và Murphy của nam bộ ai mạnh hơn?”

Con khỉ tiến đến sát khuôn mặt đầy nước của Peloponnisos, không kiềm được tò mò liền hỏi. Đôi mắt vàng trong suốt của Peloponnisos kép lại không trả lời. Đều là đối thủ mà hắn muốn thi đấu, nhưng rất tiếc là lúc rút thăm không trúng, tên Buenaven kia cũng có chút thú vị, chẳng qua là có chút năng lực đặt biệt, loại này nếu đối diện với điểm mạnh của gia tộc hắn thì căn bản không có chỗ phát huy.

Nam bộ, Faure, Riera cùng Joyner, Quark bọn họ cũng có chút căng thẳng. Murphy là hạt nhân của đội ngũ, nhưng Gregg cũng là một kẻ kiệt xuất của gia tộc Nicola, không biết ai có thể thắng đây? Trí cáo Buenaven cùng Trâu thần côn kề vai nhau đứng xem, lúc này chỉ cần nhìn nhau là đủ rồi. Sông Danube bên cạnh gió thổi ầm ầm tạo nên những bọt nước, mặt sông dậy sóng. Nhìn Gregg đang mỉm cười, Murphy đang im lặng thiếu nữ Messiah tộc Rabbit có vẻ tương đối nhu mì.

Đôi mắt điềm đạm đáng thương, nhìn phải nhìn trái, chỉ thiếu điều là viết lên mặt mấy chữ:“ Người ta sợ...” nguồn TruyenFull.vn

“Bắt đầu.”

Lúc âm thanh của Neberro truyền đến, Gregg không có xuất phát trước tiên, mà đi về phía nữ Rabbit đáng thương làm động tác mời.

Gregg không gấp, Murphy càng không gấp, im lặng chờ Gregg, cái hắn cần là thi đấu công bằng. Vì vậy sau khi bắt đầu khiến cho mấy người xem ngạc nhiên là thiếu nữ yêu kiều Messiah lại là người đầu tiên nhảy xuống nước.

Nhưng đợi sau khi Messiah xuống nước, tất cả mọi người đều không biết nói gì. Bà nội Bear đúng thật là đóng vai thỏ ăn ăn hổ. Nàng ta không hề mảnh mai yếu đuối. Ngay lập tức, Messiah dường như là một mĩ nhân ngư động lòng người, hai chân xoay xoay, đôi chân trong nước khấy động trong nước, trong chốc lát đã vọt lên mười mấy mét. Ai nói khả năng cân bằng của cung thủ là yếu, sức mạnh không đủ thì kỹ thuật có thể bù đắp.

Messiah là một tộc thỏ lạnh nổi tiếng ở phương bắc, từ nhỏ đã ở trong hồ băng chơi đùa, nghịch nước chính là thứ nàng ta thích nhất. Dưới ánh mặt trời, thiếu nữ tộc thỏ như một mỹ nhân ngư, trong từng đợt sóng nước trong veo đôi lúc nhấp nhô, trôi nổi, tốc độ như thế chỉ có một chữ “Nhanh“.

Nàng ta đem kĩ xảo “nghịch nước” và luyện tập cân bằng hợp lại làm một, phát huy triệt để sở trường của mình.

Murphy không nói gì lặng lẽ liếc qua Gregg một cái, sau đó nhún vai, hai người cùng lúc nhảy vào trong làn nước.

Ánh mặt trời vàng, thật là một thời tiết dễ chịu, không khí hơi ẩm mang theo khí tức mát lạnh, thêm một chút gió cuốn theo hương vị rừng xanh...

Dưới sông ba đối thủ tỏ ra rất bình tĩnh. Thỏ tuyết Messiah vẫn đang dẫn đầu bơi về phía trước, tư thế phóng khoáng xinh đẹp. Murphy và Gregg không nhanh không chậm cũng theo sau, xem ra không chút vội vã.

Động tác của Murphy mở rộng khép chặt, lộ rõ ra phong cách của hắn, từng bước tiến lên, tư thế rất ung dung, rất nhẹ nhàng, nhưng sức mạnh lớn đến không tưởng tượng được, nước sông trước mặt hắn tự động tách ra, dường nhưng do một bàn tay vô hình nào đó làm ra.

(2)

Trái với sự ung dung của Murphy, Gregg lại là một phong cách khác, thanh nhã, tự nhiên. Dòng nước ngầm cuồn cuộn và dòng nước chảy xiết vừa tiến gần đến cơ thể của hắn liền bị một loại sức mạnh vô hình cắt ra, hình thành từng vòng nước trong suốt. Bước đi của hắn giống như đang đi dạo trong vườn sau của nhà mình, cảm giác rất thoải mái.

“Mẹ, Murphy và Gregg đang làm gì vậy? Sao cứ để con thỏ kia xông lên phía trước như thế chứ?” Bỉ mông Quark phía nam bộ gãi gãi đầu nghi ngờ.

Mọi người đều có vẻ coi trọng Muphy suy cho cùng trong sáu sư tử chiếm được vị trí thiên tài đạt được cấp độ bạc trắng của Neberro, Murphy càng tỏ ra mạnh mẽ.

“Quark, ngươi nhìn kỹ lại một chút.” Buenaven cười hê hê chỉ vào nước sông.

Ánh mắt của Quark nhìn lên người của Murphy và Gregg dần dần nhận ra mội sự khác thường. Trong dòng nước sông chảy bình thường, ẩn hiện một cuộc giao đấu vô hình.

Murphy bước lên một bước mang theo một luồng xung kích trong nước hình thành một luồng nước ngầm sức mạnh khủng khiếp, tấn công về phía Gregg cách đó không xa. Cũng như vậy, Gregg đang cười híp mắt kia cứ mỗi bước lại mang theo một cái rồi lại một cái nước xoáy hướng về phía Murphy. Hai người biểu hiện mười phần lạnh nhạt, nhưng nước sông giữa hai người lại bắn tung tóe lên những cột nước, những xoáy nước cuồn cuộn dọa người. Bọn họ mỗi khi tiến lên một bước không chỉ có chống lại sức mạnh của dòng nước mà còn giao đấu với đối thủ.. Tinh thần, khí thế, đem dòng nước ngầm triệt tiêu.

“Mẹ, thế này cũng được.”

Hai người bọn họ sức mạnh triệt tiêu lẫn nhau, sự tiêu hao này mạnh đến cỡ nào, cũng chính là khiến cho thỏ tuyết Messiah của bắc bộ được hưởng lợi.

Điểm này không phải chỉ một mình Buenaven nhìn ra được, tất cả những người đế đô và bắc bộ đều nhìn ra. Không lẽ như Gregg và Murphy lại thua ngược trong tay của cung thủ tộc Rabbit?

Đương nhiên là không rồi.!

Một trăm mét đầu tiên chỉ được coi là món khai vị, thời khắc tiến vào xoáy nước Gregg mỉm cười, động vai, thân hình đột nhiên tăng tốc một cách khó tin, trong nháy mắt đã bỏ lại Murphy, vượt qua Messiah. Những người đứng xem trên bờ dường như vẫn chưa phục hồi tinh thần lại được. Hoàn toàn không thấy Gregg phát sức, cũng không nhìn thấy hắn làm ra một kỹ xảo nào hết, làm sao làm được như thế?

Các tuyển thủ bắt đầu rì rầm nhỏ to, từ biểu hiện của Gregg phán đoán sức mạnh và kỹ thuật của hắn. Trâu thần côn sờ cằm suy nghĩ, mặc dù quan hệ đối với Gregg không được hợp nhau lắm nhưng không thể phủ nhận, tên nhóc này quả thật có bản lĩnh. Chỉ qua thời gian một cái chớp mắt, Gregg đã chiếm được vị trí thuận gió, đôi cánh của tộc Thiên Mị dang ra phía sau lưng hắn, như cánh buồm, mượn gió gia tăng tốc độ. Chiêu này nói ra thì dễ, nhưng trước lúc Gregg dùng đến thì không ai nghĩ đến cách này. Hóa ra giống như tộc Eagle, tộc Swan, đôi cánh dùng để bay, khi xuống nước chỉ có làm tăng thêm lực cản mà thôi, trước đây người duy nhất lợi dụng được đôi cánh là Sofi, dùng cánh đập nước tăng thêm tốc độ.

Nhưng đó là việc tương đối phí thể lực, còn nhẹ nhàng tiết kiệm sức như cách của Gregg thì thật chưa thấy qua.

“Xì, Gregg thật xảo quyệt.”

Trên bờ, Michiwa hai tay xoa xoa eo, đôi mắt tím lóe lên một tia châm biếm. Gregg lần này đùa rất đẹp, sư tử vàng của nam bộ cũng cần lộ ra một chút gì đó để đuổi theo rồi. Không ngoài dự đoán của Michiwa, nhìn thấy Gregg tăng tốc khó tin, Murphy mặt vẫn không đổi, nhưng sau lưng hắn xương bả vai co lại đột nhiên bắn ra. Đùng.

Phía sau lưng hắn, mặt nước như bị nổ ra, dường như sau lưng sư tử vàng cũng có một đôi cánh vô hình không nhìn thấy được mở ra. Cơ thể hắn nhân tiện tăng tốc, chỉ trong mấy giây đã bỏ rơi Messiah, đây mới chỉ là bắt đầu, xương bả vai lại thu co rút rồi mở ra, phát lực thêm một lần nữa. Cứ như vậy qua mấy lần, Murphy đã vượt mặt Gregg, dù là hắn có khả năng mượn sức mạnh của gió cũng vô dụng. Biểu hiện này tương đối mạnh mẽ.

Sư tử vàng Murphy không hổ là kẻ đứng đầu sáu sư tử.

Michiwa đôi mắt sáng ngời.

Đứng cách Michiwa không xa, Lolita cũng nheo mắt, Murphy cho nàng ta một cảm giác sâu sắc không thể đoán được. Peloponnisos của bắc bộ cũng đấm đấm nắm tay phát lên tiếng động, coi bộ cũng háo hức lắm rồi. Trong đám chiến sĩ nam bộ, Faure nhếch miệng, “Mẹ nó, Murphy cũng biết chiêu này.”

Chiêu này của Murphy với cách tập luyện thể thuật của gia tộc Montaeris của Faure có điểm giống, cùng là sức mạnh tuyệt đối, chỉ là kĩ thuật có chút khác biệt. Faure luyện tập là minh kình, còn Murphy vận dụng lại là góc chết không thường gặp. Cơ bắp ở sống lưng, đây là nơi mà những kẻ mạnh cũng khó mà luyện tập được. Nhìn từ phía Trâu thần côn Murphy đương đối tốt, điểm hiểu biết về sức mạnh đã có đột phát minh kình đỉnh phong tiến vào giai đoạn ám kình. Sức mạnh của những đoạn xương sống nhỏ bé phát ra quả là giống như thêm một động cơ vào sau lưng Murphy, dù là Gregg cũng không cản nổi chiêu này của Murphy. Chỉ trong một thời gian ngăn ngủi, Gregg và Murphy đã bỏ xa Messiah, cuộc đọ sức của hai người bây giời mới chính thức bắt đầu. Dòng nước ngầm không thể nhìn thấy được trong khu vực nước xoáy âm thầm gào thét trong lòng sông chảy ngược với sức mạnh của hai người.

Murphy từ lúc phát lực không hề có ý định dừng lại, xương sống, xương bả vai, mạch máu rung động mạnh, bạo phát ra sức mạnh liên tiếp, phía sau hắn nổi lên một vùng bọt nước lớn trắng xóa, thân hình giống như tên rời khỏi dây, thế như chẻ tre. Đôi mắt tím của Gregg động một chút, miệng nhếch lên một chút châm biếm, sự lợi hại của sư tử vàng hắn cũng có nghe qua, lần này muốn dựa vào khí thế để đè chính mình? Vẫn chưa đủ a.

Đôi cánh sau lưng Gregg thu lại, thân hình dường như hóa thành bóng ma âm nhu, trong chớp mắt lặn vào trong dòng nước.

Tất cả mọi người ở trên bờ nhìn thấy một dòng nước dài màu trắng tốc độ kinh người, giống như một quả ngư lôi.

“Mẹ! Cái này tính làm sao?”

Những người đã kiểm tra trước đó sắc mặt đều xám lại, chiêu này của Gregg thật là mới thấy lần đầu, tốc độ trong lòng nước so với trên mặt nước còn nhanh hơn.

“Đây là thân pháp của gia tộc Nicola” Sofi biết một chút quay về phía Trâu Lượng, Buenaven và mấy người khác nhẹ nhàng nó, “có thể hóa giải hoàn toàn lực phản tác dụng” (cái đoạn này chả biết dịch sao nữa, hơi lủng củng).

Cũng giống như Michiwa ở trong nước bơi lội như tộc Elf vậy, Gregg đang đùa giỡn, dựa vào hiểu biết về dòng nước ngầm của hắn, dựa vào năng lực khống chế của hắn, đi sau đế trước nổi lên trươc mặt Murphy.

Thậm chí hắn còn có thời gian quay đầu lại nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của Murphy nhãy mắt một cái rồi mới tiếp tục tăng tốc. Loại thi đấu nhỏ này đối với Gregg quả thật là quá nhẹ nhàng. Lúc này cách khu nước xoáy chỉ còn có mười mấy mét, nhìn thấy Gregg tăng tốc một cách khó tin muốn giành lấy thắng lợi. Ngực của Murphy đột nhiên phồng lên, gầm lên một tiếng. Trong chớp mắt, toàn bộ nước sông dường như dừng lại, ngay lập tức thân thể Murphy tiến lên phía trước như chớp điện. Mười mét cuối cùng phân thắng bại. Hai bên đều đang nổ lực.

Mãi đến lúc này mới lộ ra tốc độ thực sự của Murphy và Gregg, nước sông như một bóng dáng mờ mịt, không gây được sự cản trở nào lên người bọn họ.

Ầm

Bọt nước bắn đầy trời, hai người nahyr lên bờ cùng lúc, kết cục này đành phải cho hòa rồi. Murphy nhìn Gregg một cái cùng nhau mỉm cười gật đầu, mỗi người bình tĩnh đi về phía đội của mình. Trận hôm này tính là khởi động nhẹ là được rồi. Về sau còn nhiều cơ hội giao đấu. Bầu không khí toàn trường nặng nề, dần dần mới có âm thanh trao đổi. Từ biểu hiện vừa rồi của Murphy và Gregg, không ít người đã nhìn ra được một chút gì đó, suy ngẫm là cần thiết.

Chính mình nếu đứng vào vị trí của hai người họ đối kháng, dưới tình hình như lúc nãy sẽ có ưu thế gì, thiếu sót gì?

“Trận thứ 9”

Trâu thần côn bước ra. Tân Đạt có chút lo lắng, lúc nãy là phấn khích, đặc biệt là lúc nhìn thấy thời khắc bùng nổ cuối cùng của Murphy và Gregg, lại có cảm giác ngạt thở. Nhưng lần này là lão đại lên, không biết có biểu hiện gì? Ai là đối thủ của lão đại?

Ernest cùng Randy, Cote đều như nhau, toàn bộ đều quan sát tình hình bên sông Danube.

Phía nam, Arthur ra khỏi hàng, phía bắc, con khỉ nhảy nhót đi ra, đế đô, hoa hồng gai báo nữ Lolita đi ra.

Lần này ba người tiến ra đều hấp dẫn hứng thú của mọi người, đầu tiên là tế ti chiến ca Arthur, biểu hiện của hắn mấy ngày trước mọi người vẫn còn nhớ rõ.Đó là một chiếc lá tỏa sáng rưc rỡ. Có hắn trận đối kháng này tuyệt đối đáng mong chờ. Thứ nhì báo nữ Lolita của đế đô cũng rất mạnh, cùng với Michiwa, Olivia xưng là thập đại mỹ nhân, đồng thời cũng là một trong mười cao thủ, nàng ta đối kháng với Arthur nhất định là tuyệt vời. Ngoài ra con khỉ của bắc bộ kia cũng không tầm thường, không chỉ có kĩ xảo của sát thủ, lực cân bằng siêu phàm, nghe nói còn được một sát thủ cấp vàng sáng ở bắc bộ chỉ điểm.

Ba người đều có điểm khác người, đứng cùng với nhau hình tượng có sự sai khác rất lớn. Một tế ti nho nhã, một báo nữ gợi cảm xinh đẹp, một con khỉ hiếu động. Lúc ba người nâng khúc gỗ thô lên chuẩn bị, đọt nhiên xuất hiện một tình huống bất ngờ, đáng lẽ ra trận thứ mười Shadiwa của bắc bộ còn có Bỉ mông Saphire mới thi đấu đột nhiên đứng dậy.

“Huấn luyện viên Neberro xin ngài cho chúng tôi vào trận thứ chín”

Shadiwa của bắc bộ đôi mắt tam giác xảo quyệt, Saphire mặc dù không nói gì nhưng ánh mắt cũng lộ rõ ý khiến như vậy.

Lát nữa trận thứ mười chỉ còn lại hai người bọn họ nếu có thắng cũng không có ý nghĩ bao nhiêu, chi bằng thêm vào ba người ở trận thứ chín như vậy còn chó chút thách thức hơn.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, đều nhìn về phía kĩ sĩ mặt trời.

“Cho phép”

Theo cái gật đầu của Neberro bầu không khí như bị đốt cháy lên. Năm người cùng nhau đối kháng trận chiến nhất định cang thêm hấp dẫn. Nhưng đây rõ ràng là bất lợi với Arthur, suy cho cùng thì nam bộ cũng chỉ có một mình hắn, mà đế đô, bắc bộ đều có hai người. Nhưng là người trong cuộc Trâu Lượng lại có chút lạnh nhạt. Năm người vác khúc gỗ lên xếp thành hàng chữ nhất dọc theo bờ sông. So với mấy trận trước trận này càng đáng để mong chờ. Saphire là huyết mạch vàng của bỉ mông, nghe nói cũng là người có sức mạnh nhất ở đế đô có thêm thứ kềnh càng đồ sộ này, tuyệt đối là oanh oanh liệt liệt vô cùng náo động. Chiến sĩ tộc rắn Shadiwa đầy năng lực cũng rất xuất chúng, tên nhóc này có một chiêu nhu thuật, biểu hiện trong nước cũng cực kì tuyệt.

Theo tiếng lệnh của Neberro năm người đồng thời tiến vào dòng nước. Đây là đợt kiểm tra cân bằng cuối cùng, ai có thể loại bốn người còn lại để giành thắng lợi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.