Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 459: Chương 459: Shana, một trong năm đại cao thủ?




“Nhóc con, sức mạnh ngươi đã có tăng lên, hết xẩy, tốc độ tiến bộ này đúng là làm cho đám lão quái vật chúng ta không có cách nào đỡ rồi.”

Bóng Ma than thở nói.

“Lão Ma, ta vẫn còn kém xa các ngươi, có điều ngươi dù sao cũng phải cố gắng, đúng rồi, một người nữa là ai?

Lượng vẫn rất quan tâm tới người có cùng cấp bậc với mình.

Neberro, Fit Leith, Shana, Lượng vẫn biết Shana rất mạnh, chỉ có điều không nghĩ tới nàng lại có tiếng tăm lớn như vậy.

“ Luoluomo va Shinapufang, đều rất mạnh.” Hổ Tà nói.

“ Ta cảm thấy nên đem Lượng cộng thêm mới công bằng” Shana nghiêm túc nói.

“Khắp nơi đều có những mặt hàng dám cùng chúng ta nói chuyện, ta đã hỏi qua Fit Leith rồi.”

“Fit Leith tiến lại, nhìn Shana không chớp mắt, “Shana, tên nhóc này và em có quan hệ gì, ngươi là người hầu của hắn à, sao chẳng có quy củ gì hết, cần ta tới dạy cho hắn một bài học không“.

“Fit Leith, chuyện của ta với ngươi không có liên quan gì hết” Shana kéo cánh tay Lượng nói, “Shana và Michiwa là hai loại người khác nhau hoàn toàn, Michiwa đại khái cũng biết tình hình này, nhưng Lượng khẳng định có thể giải thích được, mà bây giờ hắn đã biết rõ Shana rất mạnh, nhưng lại là người thật lòng muốn bảo vệ hắn, cái này cùng sức mạnh không quan hệ.

Fit Leith ánh mắt nhìn Lượng, khao khát đập vỡ đối phương, ít nhất cũng phải đem cánh tay đối phương đập vỡ.

“Nhóc con, ngươi có lai lịch gì, hãy xưng tên ra, Fit Leith ta giết người không giết kẻ vô danh.”

“Fit Leith, ngươi ít gây chuyện đi, ngươi đánh không lại Lượng đâu.”

Shana thân mật nhìn Lượng nói, Trâu thần côn cười khổ, đến cùng can qua cũng chỉ là cưa gái, có điều thân là đàn ông, lúc này không được sợ hãi, nhất là Trâu Lượng lại là kẻ không dễ chọc.

“Ha ha, đúng là chuyện cười, Lượng, đây là cái tên quỷ gì, lâu la không có tên tuổi, chấp ngươi một tay cũng có thể bóp chết ngươi.”

Fit Leith trần trụi khiêu khích, lập tức hấp dẫn ánh mắt người mạnh xung quanh, ai cũng biết sự kiêu ngạo của Fit Leith, có điều cũng quả thật không có biện pháp, thường ngày cả dòng họ cực kì bảo vệ hắn, nếu như là cùng cấp bậc đánh bại Fit Leith thì thôi, nếu ai cậy mạnh bắt nạt yếu, hắn sẽ phải ra tay, Thông thiên cảnh người có thể chịu được Fit Leith còn chưa có mấy, mà cùng cấp bậc có thể chiến thắng Fit LeithLeith cũng rất khó tìm, nguyên cả đám người cũng không dám ra tay vì Fit Leith, huống chi có một người dám đấu với hắn, chỉ có điều không biết giáo huấn Fit Leith thế nào, nhưng kết quả sẽ bị cả họ Princeton đuổi giết, nghe nói tất cả mọi thuộc tính thiên phú đã thử rồi, mà hắn vẫn chẳng có bị ảnh hưởng gì, mà nếu hắn có chuyện gì, chỉ sợ đã bị đuổi giết đến tận nhà rồi.

Trâu Lượng nhìn không chớp mắt Fit Leith, từ trên xuống dưới đánh giá, ánh mắt thương xót, “Cậu bé đáng thương, mới tí tuổi đầu đã xảy ra vấn đề rồi, ngoan, về nhà bú tí mẹ đi chứ còn gì nữa.”

Fit Leith cười, cười một cách giận dữ, tại Thông thiên cảnh chưa có người nào nói với hắn bằng giọng đó, “Chết, rất tốt, rất tốt, thay ngươi làm cái quan tài, để ta xem ngươi có gì là bản lãnh“.

Trâu Lượng cười cười, “Cái đó cần phải xem ngươi có bao nhiêu bản lãnh?“.

Đám người Lão Ma đều biết, Trâu Lượng vẫn chưa thể nào điêu khắc hình thú linh, bọn họ vẫn cố vun đắp trang bị cho Lượng, nhưng vừa mới thu thập xong thì phát hiện hắn đã tiến tới cấp bạc trắng, không thể dùng được nữa, hơn nữa còn rất khó tìm.

“A?” Fit Leith đột nhiên chớp mắt, tộc cáo có cái gì nổi tiếng? Là trí tuệ.

Tại Thông thiên cảnh không có trang bị, cái này đã quá kì quái rồi, cho dù có thể ẩn nấp cấp bậc, dùng một bộ trang bị cấp thấp che giấu, nhưng nhất định sẽ có, trừ phi bản thân đã chưa điêu khắc, hoặc không thể điêu khắc.

Lập tức Fit Leith cười, “Shana, ngươi sao lại coi trọng một tên ăn hại như vậy, ngươi không sợ lão tổ tông nhà ngươi bóp chết hắn à“.

“Ai bảo ta thích ngươi. Việc này của ngươi nhất định có liên quan tới ta.” Fit Leith không thèm để ý, bất kể gia thế, thân phận, sức mạnh của hai người đều rất xứng đôi, ai cũng không thể ngăn cản.

“Nói bậy, ta không thuộc sở hữu của ai cả!” Shana ôm chặt cánh tay Lượng, bộ ngực mềm mại dán chặt vào, mà Lượng cũng không phải là đứa trẻ ngây thơ, dung mạo của Shana cũng thuộc loại đẹp hiếm thấy, với tính cách yếu đuối đó, đối với đàn ông thì càng sát thương mạnh mẽ, mấu chốt là ở nàng cũng mạnh như vậy, như vậy sẽ thỏa mãn lòng tự trọng của bất cứ gã đàn ông nào.

Fit Leith trong mắt bốc lên lửa giận như có thể bùng cháy, muốn nhai Trâu thần côn đến cả bã cũng không chừa rồi.

“A, ta nghe nói Shana không phải là của Fit Leith sao, chuyện gì vậy, chẳng lẽ là lời đồn sai rồi à?“.

“Tên này đã bị đoạt mất phụ nữ rồi, đến cả người phụ nữ của mình cũng giữ không nổi, như vậy thằng đàn ông sống có ý nghĩa gì“.

Kẻ xướng người hoạ là Salem cùng những đám kẻ có xích mích với hắn, bây giờ là lúc cho hắn ăn quả đắng, nên cũng cần phải chia rẽ một chút.

“Ta là Fit Leith Laden, cần phải cùng ngươi quyết đấu” Fit Leith lạnh lùng nói, mặc dù giận dữ, nhưng suy cho cùng thì hắn cũng có thân phận, lúc này nói đều không sai nghi thức.

Lượng ngẩn người, “Laden???”

Trâu thần côn không kìm được mà bật cười, Laden, tặc tặc, đúng là một dòng họ tương đối có phẩm vị!

Fit Leith mặt âm trầm giống như ngày tận thế, đây là trần trụi cười nhạo, cho dù không biết đối phương đang cười vì cái gì.

“Fit Leith, ta khuyên ngươi nên yên phận một chút, thực luyện đường bất cứ lúc nào cũng có thể mở.”

“Thằng khốn nào dám quản chuyện của ta.” Fit Leith vừa quay đầu lại, nhìn thấy một người đang đi tới, mặt cứng đờ một chút, “Neberro, chuyện này với ngươi không quan hệ, không nên quản chuyện không đâu“.

Tựa hồ Fit Leith rất kiêng kỵ kị sĩ mặt trời.

Trâu Lượng còn không biết kỵ sĩ mặt trời tại Thông thiên cảnh còn có tầm ảnh hưởng đến như vậy, Neberro đối diện lộ ra nụ cười rực rỡ, “Đây không phải chuyện không đâu, vị này là người của Mông Gia chúng ta, đã là có liên quan tới ta“.

Nhưng có thể là vì Neberro đã trêu chọc hắn, hắn không thể nhẫn nhịn được.

“ Ha ha, đúng như vậy thì sao?” Neberro cười nói.

Trong lòng Lượng cảm thán, nếu như không phải có quen biết trước, hắn cũng dễ bị cái hình dáng này của hắn uy hiếp, người này quả cũng rất có khí phách, cũng rất có lòng, đáng tiếc.

“Đa tạ, có điều đây chính là chuyện của ta, nên ta vẫn cần phải giải quyết“.

Lượng nói.

Neberro gật đầu cười, tựa hồ rất tin tưởng sức mạnh của Trâu Lượng, Trâu Lượng cực kì bình tĩnh, đối phương còn chưa biết mình là ai.

Dựa vào cái gì mà có lòng tin lớn như vậy?

Đột nhiên Trâu Lượng sửng sốt, đây đại khái chính là sự hấp dẫn của Neberro, nhìn mình thoáng qua mà đã suy đoán được ra, thật là lợi hại.

Thú vị!

Chiến, chiến liền thôi, sẽ giúp Augustus giải quyết chút vướng bận, vì Shana và những người khác đánh một trận cũng là đáng giá.

“ Tốt, ngươi cũng có khí phách đó“.

Cao thủ xung quanh đều cũng rất có hứng thú, trong Thông thiên cảnh bất cứ hình thức quyết đấu nào đều có thể dẫn tới sự hứng thú của mọi người, suy cho cùng thì đến nơi này đều không có tay mơ, mà từ trên Fit Leith có thể nhìn thấy bóng dáng của Phổ Leith.

Mặc dù không Fit Leith chưa xác định được sức mạnh thật sự của đối thủ, nhưng chủ yếu là dựa vào việc hắn chưa có trang bị, như vậy cơ hội thắng hắn không lớn, Fit Leith một thân giáp bạc cũng tương đối hoa lệ, tám chín phần mười là đồ tại Thông thiên cảnh, mà vũ khí vân vân sợ rằng càng không phải vật phàm rồi.

Bóng Ma muốn ngăn cản nhưng đã không kịp rồi, trên người Trâu Lượng ánh sáng chợt lóe, một bộ áo giáp kỳ lạ đã xuất hiện.

Áo giáp màu bạc, nhưng rõ ràng có sự lưu chuyển của ánh sáng màu ngọc bích, rất đặc biệt, mọi người thấy làm lạ, đây hiển nhiên lại càng không phải vật phàm, mấu chốt là không ai có thể nói ra tên và cấp bậc.

Fit Leith sửng sốt, hắn vốn tưởng đối phương không có trang bị, có điều dù có cũng không dọa được hắn.

Lượng cảm thụ được sức mạnh toàn thân, — bộ đồ tính mạng.

Hắn cũng không biết cấp bậc, nhưng đây là của cây tính mạng ban cho hắn, nên cùng là màu bạc na ná giống Elf, nhưng hắn dù sao cũng là tộc người thú, bộ đồ tính mạng sẽ biết căn cứ vào sức mạnh mà thay đổi, hiện giờ là cấp bạc trắng, nhưng lại bất đồng với các bộ đồ cấp bạc trắng khác, đường vân của áo giáp cũng là hình lá cây.

Trong mắt Hổ Tà lấp lánh, đám người Lão Ma đều thì rất vui, không nghĩ tới vấn đề đau đầu của bọn họ cũng được tên nhóc Lượng này đã lén lút giải quyết rồi, mọi người đều sáng mắt, đây chắc chắn là đồ vật tại thông thiên cảnh, nhưng bọn họ đều vất vả lắm cũng không tìm được, mà tên Lượng này lại có đủ bộ giáp, thật là lợi hại. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Fit Leith cũng trở nên thận trọng, hắn xem ra cũng đã có sự chuẩn bị, khẳng định không phải hạng người vô danh, sau lưng chắc chắn có người nâng đỡ.

Dao găm xuất hiện trong tay, đây chính là vũ khí của dòng họ Phổ Leith có thuộc tính cắn hồn, thuộc về cấp trang bị thú vương, rất là lợi hại, đối với chiến sĩ trên cấp vàng sáng cũng có thể dùng tốt.

Mà lòng bàn tay Trâu Lượng mở ra, một mảnh lá cây, ánh sáng chợt lóe biến thành một bả trường thương.

Đối phương dùng ngắn, hắn sẽ dùng dài!

Đương lúc hai người đại chiến hết sức căng thẳng, một luồng hơi thở thoáng qua, một bóng dáng xuất hiện tại Thông thiên cảnh, liền sau đó Thông thiên cảnh trở nên yên tĩnh lại, mà chiến đấu giữa hai người cũng bị ép phải dừng lại.

Tất cả mọi người đều nhìn ra người đó là ai.

Thiên Lang Sô Câu!

Khí thế xuất hiện của mười thánh Thông thiên rất bất đồng, mà Sô Câu lại là cao thủ đặc biệt nhất trong số mười người, độc lai độc vãng, so với cáo càng không nói quy tắc. Hơn nữa sự đáng sợ của hắn còn ở chỗ còn không tính đến nghề nghiệp, một khi đắc tội Sô Câu, về căn bản sau này đừng nên xuất hiện tại Thông thiên cảnh nữa, hắn mới thật sự tàn nhẫn.

Sô Câu bay thẳng đến bên này đi tới chỗ Lượng, những người khác ầm ầm tránh ra.

Fit Leith cũng nuốt nước miếng, Thiên Lang Sô Câu chính là một kẻ không thể đắc tội, kiêu ngạo ở trước mặt hắn, như vậy thật là hỏng não rồi, đến cả sư phụ hắn cũng không có cách nào ra mặt, cho nên Fit Leith cực kỳ thấp giọng đã thu hồi dao găm.

Sô Câu không hề phóng thích khí thế dọa người đó, chỉ có điều khi đã quá mạnh thì không thể che giấu nổi thôi.

Nói thẳng, Trâu Lượng đối với lão quái vật này cũng rất là đau đầu, mà Sô Câu lại thẳng tắp hướng phía hắn đi tới.

Đám người Bóng Ma cũng cẩn thận lên, không biết Sô Câu muốn làm gì, Hổ Tà nheo mắt.

Sau đó thân hình to lớn của Sô Câu đi tới trước mắt Lượng, hiện nay hắn đối với việc nắm giữ khí thế cũng có chút thành tựu, nhưng đối mặt với Sô Câu giống như một đi không trở lại, biến mất đi cả một cách vô tung vô ảnh, nhưng đối phương cũng đừng nghĩ bằng vào điểm khí thế này có thể áp đảo hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.