“Sau nữa chính là giáp chiến sĩ trảm mã lưu Vũ Lan Tinh, tộc Bear, xuất thân thế gia, sử dụng một thanh mã tấu to lớn nhưng tốc độ rất nhanh, rất khó đối phó.
Trâu Lượng cười cười gật đầu, đối với Trâu thần côn mà nói, hắn không sợ nhất chính là kiểu kỹ thuật, ở đây hắn phải cẩn thận nhất là các năng lực ẩn khó lòng phòng bị.
Buenaven tiếp tục nói: “Trong số người tuổi trẻ tỉnh Thần Quang thì ba người này lợi hại nhất, sau đó là tỉnh Thần Chiếu. Tương đối lợi hại có sư tử đen Riera, là một trong sáu sư tử. Hắn là cuồng chiến sĩ, khi nổi điên thì ngay cả Murphy cũng phải tạm tránh mũi nhọn.
Tiếp theo là giáp chiến sĩ tộc Fox Tân Đạt, chiến kỹ độc môn âm dương song đao lưu của hắn tương đối lợi hại, nghe nói đến nay chưa thất bại. Kỹ thuật chơi đao của hắn được công nhận là đứng đầu tỉnh lị, tương đối tuyệt.
Ngoài ra đáng nhắc tới còn có tiễn thủ thiên sứ tộc Swan, Sofi. Có khuôn mặt như thiên sứ, cũng có tài bắn cung đáng sợ như ác ma. Nghe nói những người từng thấy nàng ra tay trước đây đều đã chết hết, cho nên cho đến nay tài bắn cung của vị tiểu thư Sofi này vẫn là một điều bí ẩn“.
Trong lúc Buenaven và Trâu Lượng đang đàm luận về cao thủ các tỉnh thì nữ tiễn thủ tộc Swan thần bí nhất họ đang nói đến này đang đứng trên một đỉnh núi.
Trắng như tuyết, váy áo trên người bóng dáng cao ngạo bị gió đêm thổi bay phất phới, dường như muốn thuận gió bay đi.
Ánh trăng bàng bạc tắm gội cho những đường cong tuyệt đẹp của nàng, nàng giống như là thiên sứ tinh khiết hạ xuống nhân gian, giống như là đóa sen tuyết trắng tinh trên đỉnh Thiên Sơn.
Nhưng trái ngược với hình ảnh duy mỹ thuần khiết này, đối diện với Sofi là hàng chục bóng đen cực kì to lớn đang đứng chặn lối đi nhỏ hẹp. Phía trước không có đường đi, phía sau là vách núi vạn trượng.
Người khổng lồ một mắt, yêu thú cấp hai mươi, có trí tuệ đơn giản, da cứng như nham thạch, biết tự chế vũ khí, lực lớn vô cùng.
Nhìn người đẹp tộc Swan đứng trên đỉnh núi, đám người khổng lồ một mắt tham lam này há miệng cười ngây ngô. Tay phải giơ lên lang nha bổng hoặc những cây gỗ lớn thô ráp, nước miếng cũng đã chảy xuống.
Tổng cộng có mười người khổng lồ một mắt, mỗi người đều cường tráng cuồng bạo, hơn nữa chúng trời sinh đã đao thương bất nhập. Một cô gái tộc Swan nho nhỏ, cánh tay còn không to bằng ngón tay người khổng lồ, hoàn toàn không có đe dọa gì.
Còn cây cung màu ngọc bích hoa mỹ sau lưng Sofi đã bị người khổng lồ coi thường.
Đừng nói là dùng cung tên, coi như là dùng cự nỏ cũng rất khó bắn thủng da người khổng lồ một mắt!
“Gầm!”
Tên mạnh nhất trong mười người khổng lồ một mắt là một gã cấp hai mươi hai, lang nha bổng trong tay hắn chỉ về phía Sofi, ngửa đầu phát ra tiếng gầm khàn khàn.
Chín người khổng lồ một mắt còn lại được đầu sỏ cho phép, lần lượt hưng phấn đấm ngực, vung vẫy vũ khí trong tay điên cuồng xông lên.
Trong mắt đám người khổng lồ cuồng bạo này, chỉ cần một gậy nện xuống đã có thể đập cô bé Swan này thành thịt nát!
Váy áo của Sofi càng thêm tung bay.
Đúng lúc lang nha bổng to lớn sắp đập xuống thân thể nàng thì hai chân nàng nhẹ nhàng rời khỏi mặt đất, đôi cánh chim trắng như tuyết mở ra.
Thiên sứ giáng lâm!
Trôi nổi giữa không trung, hai tay nữ tiễn thủ Swan như nước chảy mây trôi, tay trái giương cung tay phải kéo tên!
Ba mũi tên!
Ba mũi tên phân biệt kẹp giữa các ngón tay của bàn tay phải, cùng với tiếng dây cung vang lên thanh thúy, ba mũi tên bắn ra nhanh như điện.
Sau khi sửng sốt, đám người khổng lồ một mắt lần lượt ngửa đầu bật cười ngây ngô.
Bắn tên?
Buồn cười quá.
Đừng nói ba mũi tên cùng bắn như vậy có chính xác hay không mà kể cả bắn trúng cũng làm sao có thể thương tổn thân thể da đồng xương sắt của người khổng lồ một mắt?
Câu trả lời của Sofi là mũi tên của nàng!
Một cung ba tên, bắn liền ba loạt.
Cửu diệu tiễn pháp!
Nếu có người nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ kinh ngạc kêu to lên, tiễn thuật bí truyền của tộc Swan, tựa hồ đã hàng chục năm nay không có ai luyện thành.
Người khổng lồ một mắt còn đang cười ngây ngô thì chín mũi tên phân biệt bắn vào trong miệng từng người.
Nhất tiễn phong hầu!
Người khổng lồ đầu sỏ cấp hai mươi hai ngây ngốc một chút, cuối cùng nó còn có chút đầu óc, biết người phụ nữ này rất đáng sợ nên gầm nhẹ rồi xoay người chạy xuống dưới chân núi.
Một bóng trắng hiện lên, một cánh cung từ trên trời giáng xuống, dây cung đặt trên cổ họng người khổng lồ đầu sỏ rồi nhẹ nhàng kéo.
“Phi thiên vũ!”
Đây là âm thanh cuối cùng người khổng lồ đầu sỏ nghe được, máu vẫn đang bay.
Buenaven dừng một lát rồi tiếp tục nói: “Tỉnh xếp hạng thứ hai là tỉnh Thần Ân. Người đầu tiên chính là chiến sĩ bỉ mông Quark. Nghe nói là ở tuổi này đã thật sự phát huy được thiên phú và năng lực huyết mạch của bỉ mông. Người đối nghịch với hắn chỉ có một cảm giác chính là vô lực. Khi Quark đứng yên mặc kệ ngươi tiến công thì ngươi sẽ có cảm giác như là đứng trước tường đồng vách sắt, không có kẽ hở. Khi hắn tấn công thì như là tường thành đổ xuống, hoặc như là một hòn núi đè xuống đầu“.
Trâu Lượng gật đầu, chỉ có điều hắn đang nhớ đến bỉ mông vàng Đại Kim.
“Người mạnh thứ hai của tỉnh Thần Ân lần này phải kể tới cuồng thú chiến sĩ Faure, tộc Tiger. Ngươi biết đấy, người của gia tộc Montaeris, không có ai là bình thường“.
Còn đứng thứ ba phải kể tới mèo nữ sát thủ Joyner, kỹ xảo sát thủ của nàng đã tới cảnh giới cực cao, trước đây đã ám sát thành công mấy vị chiến sĩ đồng thau thượng đỉnh. Là một cô gái dịu dàng đáng yêu nhưng sự dịu dàng của nàng rất nguy hiểm“.
Nói đến đây Buenaven còn chớp chớp mắt, tựa hồ đang nhắc nhở người nào đó.
Trâu Lượng nhếch miệng không để ý, dù sao danh tiếng kích động háo sắc của mình cũng không còn bó hẹp trong phạm vi Jerusamer.
“Đã gặp mấy người?”
“Đã gặp một số. Đều danh bất hư truyền, suýt nữa bố bị chiến sĩ Faure xé xác“.
Buenaven cười khổ lắc đầu rồi nhìn Trâu Lượng, hai người không nhịn được bật cười.
Thẳng thắn thành khẩn dễ gây thiện cảm của người khác hơn lấp liếm nhiều.
“Tỉnh Thần Diệu chúng ta, ha ha, ta xem trọng ngươi và Murphy nhất, nhất là ngươi”, Buenaven cười nói.
“Cho dù ngươi nịnh ta như vậy thì cũng không có chỗ tốt gì“.
Vỗ mông ngựa là nghề của chàng, sức miễn dịch của Trâu thần côn rất mạnh.
Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ chạm trán tất cả những người này tại khu vực trung tâm của nữ yêu mắt bạc. Khoảng mười mấy người, nói không chừng còn có thể ít hơn.
Vĩnh viễn không được xem nhẹ thế giới ngầm Abyss, bởi vì đây là thế giới ngầm nguy hiểm nhất Daros, thậm chí nguy hiểm nhất cả nam bộ.
Giáo hoàng đã lựa chọn nơi này, nhất là Bott cũng đã đến, với những gì hắn biết thì sợ rằng không đơn giản như vậy.
Bây giờ còn chưa có chuyện gì nhưng đây chỉ là sự yên lặng trước cơn bão. Những kẻ tiến lên quá nhanh hay vội vàng ra tay với những người bên cạnh sẽ chỉ có kết cục bi kịch. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Hiển nhiên hai người ở đây đều nhẫn nhịn được.
“Được rồi, giới thiệu thế thôi, đêm nay ngươi tính thế nào?” Buenaven hỏi như thuận miệng, có điều ám chỉ của hắn đương nhiên không thể giấu được Trâu thần côn.
“Dự định ngủ một giấc ngon, còn không biết phải ở lại đây mấy ngày, duy trì thể lực là rất quan trọng” Dừng một chút, Trâu Lượng nhìn Buenaven với một ánh mắt ngầm hiểu mà không nói ra, “Cùng nhau chứ? Như vậy có thể ngủ ngon hơn một chút“.
“Ha ha, mong mà không được“.
Đêm đầu tiên trong không gian nữ yêu mắt bạc đã trôi qua vội vã như vậy.
So với những người khác thấp thỏm cả đêm thì Trâu Lượng và Buenaven đương nhiên ngủ ngon hơn rất nhiều, cảm giác như vậy không tồi.
Sự ăn ý trong lòng không cần nói ra, hai người trao đổi một ánh mắt, rất tự nhiên lựa chọn đồng hành. Dù sao thì thế giới này cũng rất lớn, sau này còn không biết phải ở đây bao nhiêu ngày.
Ánh mặt trời sáng sớm màu vàng xuyên thấu mây mù màu tím chiếu xuống mặt đất như đưa tay kéo rèm mở rộng cửa sổ, có một loại cảm giác phi thường khoan khoái.
Dọc theo dòng suối nhỏ, hai người đi thẳng về phía trước, đột nhiên nghe thấy bụi cỏ phía trước có một chút động tĩnh. Một bóng người nhỏ bé cảnh giác ló đầu ra, sau khi nhìn thấy Trâu Lượng và Buenaven thì lập tức biến mất.
“Đó là...”
Trâu Lượng gãi cằm có chút ngoài ý muốn, vừa rồi thoáng nhìn không phải yêu thú, cũng không phải tám chủng tộc lớn thường gặp của Thú tộc.
“Là tộc thiểu số, Arthur, ngươi cũng rất ít khi nhìn thấy đúng không?” Buenaven giải thích.
Tại đế quốc Mông Gia mặc dù tám chủng tộc lớn nhiều người nhất nhưng cũng giống như thế giới kia của Trâu Lượng, luôn có một số chủng tộc nhỏ yếu sinh tồn trong kẽ hở. Bọn họ không nhiều người nhưng lại có văn minh và truyền thừa của chính mình.
Bóng dáng vừa nhìn thấy là một người thuộc tộc thiểu số: Tộc chim công.
Có bề ngoài hoa lệ không thua tộc Swan nhưng bởi vì lí do dân số và sức mạnh nên sinh tồn rất khó khăn.
Lúc trước không chú ý tới lần này còn có tộc thiểu số tham gia tuyển chọn. Theo lẽ thường, tộc thiểu số có ít dân số, khả năng xuất hiện người mạnh cũng nhỏ hơn các tộc khác.
Hai người cũng không quá để ý đến nốt nhạc đệm này. Theo bản đồ, hai người chỉ cần từ ngoài đi vào trong là sẽ đến khu vực của nữ yêu mắt bạc.
Khi trèo lên một quả đồi, hai người nghe thấy âm thanh chiến đấu thấp thoáng, lập tức hăng hái bừng bừng chạy tới. Trước mắt là sư tử vàng Murphy đang chém chết một con nham sói cấp mười tám, ngay cả thú linh cũng chẳng muốn lấy, trực tiếp một cước giẫm nát.
“Murphy!”
Buenaven chủ động chào hỏi, có Arthur bên người, hắn cảm thấy trong lòng kiên định hơn rất nhiều, đối mặt với sư tử vàng cũng không có áp lực gì.
Có điều, hôm qua hắn còn tưởng tượng không biết Arthur và Murphy gặp nhau sẽ như thế nào, không nghĩ tới hôm nay hai người bọn họ đã thật sự gặp nhau rồi.
Buenaven xoay chuyển ý nghĩ. Đương nhiên, suy cho cùng là cùng tỉnh, lại là người quen nên mọi người cũng chung sống tương đối tốt.
“Arthur, Buenaven, các ngươi cũng tới rồi“.
Murphy gật đầu chào hỏi.
“Hẹn trước không bằng gặp tình cờ, dù sao cũng đều tìm nữ yêu mắt bạc, đi cùng nhau chứ?” Trâu Lượng đi lên hỏi một tiếng.
Murphy suy tư một chút rồi cởi mở đáp ứng.
Gặp Arthur và Buenaven hắn cũng rất buông lỏng, đây là một loại cảm giác rất khó nói rõ, chỉ xuất hiện khi ở cùng người một nhà. Như hôm qua có mấy người tuổi trẻ tỉnh khác chạy tới muốn đi cùng nhưng Murphy căn bản không thèm nhìn bọn họ một mắt.
Dựa theo bản đồ, ba người phân biệt phương hướng rồi vừa đi vừa trò chuyện.
“Hôm qua thu hoạch như thế nào?”
Ba người cười nói, có điều nội dung câu chuyện cũng chỉ na ná như vậy. Nếu đi thế giới ngầm thực luyện hoặc là mạo hiểm thì những thú linh cấp mười mấy đó thu thập lại cũng có thể bán được không ít tiền, nhưng bây giờ hiển nhiên bất kể là Murphy hay là Arthur đều không để ý đến chút tiền ấy. Ai rỗi hơi đi nhặt mấy thứ đồng nát đó, không bằng để lát nữa làm một vụ lớn còn hơn. Giết chết nữ yêu mắt bạc hiển nhiên là một chủ ý không tồi.
“Murphy, vừa rồi thấy ngay cả thú linh yêu thú cấp mười tám đó ngươi cũng không cần, chắc là có thứ tốt hơn phải không?” Buenaven cười hỏi.
Murphy nhún vai, tiện tay móc ra một cái bình ném cho hắn, “Cái này thôi“.
Buenaven xem một chút rồi lại đưa cho Trâu Lượng.
Là thú linh cấp hai mươi hai, cũng xem như không tồi.
“Thảo nào không thèm để ý đến thú linh của con sói con đó, thấp hơn cấp hai mươi đều không thèm lấy“.