Michiwa không để ý, lại nhìn Trâu Lượng, “Trong Thông thiên cảnh tồn tại một vài chủng tộc kì lạ, giống Thú tộc chúng ta nhưng lại không phải Thú tộc. Bản thân sự tồn tại của bọn họ đã rất đặc biệt, có trí tuệ nhưng lại không thể rời khỏi Thông thiên cảnh. Dường như họ rất có địch ý đối với ngoại giới. Một điểm quan trọng là bọn họ cũng có thể sử dụng trang bị do yêu thú rơi ra, có điều chuyện này không quan hệ gì đến chúng ta“.
Dừng lại một chút, Michiwa lại chỉ con sư tử ưng đang bay lượn gào thét trong trời đêm nói: “Giết chết nó nhất định là sẽ nhận được trang bị tốt, có 30% khả năng sẽ ra trang bị cấp thú vương“.
Nghe đến đó, cho dù là Đại Kim cũng sáng mắt lên. Lăn lộn trong Thông thiên cảnh, trang bị thú vương đồng nghĩa với sức hấp dẫn lớn lao, mặc dù là Bỉ mông vàng cũng rất có hứng thú.
Trâu Lượng lại đang suy xét một việc khác.
Trang bị của các chủng tộc thí nghiệm này đều nhận được khi săn giết yêu thú, số lượng trang bị rất ít, thảo nào chỉ có nữ vương và một số ít người trong tộc bướm và tộc Swan cánh đen hắn nhìn thấy trước đây mới có.
Có điều không biết con sư tử ưng này có phải là “người canh giữ” trông coi tộc Elf hay không.
Trâu Lượng nhớ tới con yêu thú hình thù kì lạ trong hồ canh giữ tộc bướm và Swan cánh đen.
Trong lúc Trâu Lượng đang suy tư thì cuộc chiến đấu giằng co có sự thay đổi bất ngờ. Hiển nhiên ba gã người mạnh cấp vàng sáng có một bộ chiến thuật thành thục của chính mình. Cung tên của Hirou thu nhỏ phạm vi bay lượn của sư tử ưng, sát thủ không ngừng nhảy lên quấy nhiễu nó, còn chiến sĩ thì đang thoái mái quét sạch đám Elf dám xông lên.
Bộ pháp của ba người này hết sức nhẹ nhàng, mỗi khi sư tử ưng muốn bay lên cao liền bị vây đánh điên cuồng. Mặc dù sư tử ưng có thể bay nhưng sau một thời gian bị kiềm chế thì sức mạnh của nó cũng suy giảm rất nhiều, huống hồ muốn tấn công đối thủ thì phải hạ thấp độ cao, thậm chí hạ xuồng đất.
Mỗi khi sư tử ưng hạ xuống bắt đầu tấn công, các loại gió bão bùng nổ thì ba người lại linh hoạt lui ra.
Sư tử ưng đã sắp phát điên rồi, mấy lần nó định sử dụng chiêu sát thương quy mô lớn thì ba gã người mạnh cấp vàng sáng kinh nghiệm vô cùng phong phú lại cùng nhau xông lên, các loại tấn công đánh tới như mưa đánh gãy chiêu lớn của sư tử ưng Loại cảm giác này làm nó vô cùng uất ức.
Thông qua xa luân chiến và chiến thuật bao vây khi chặt khi lỏng, ba gã cấp vàng sáng không ngừng tiêu hao sức mạnh của sư tử ưng, có thể cảm thấy khí thế của sư tử ưng không ngừng giảm xuống rõ rệt.
Trâu Lượng đang xem cũng không ngừng gật đầu, ba người này thật là lợi hại.
Mặc dù sức mạnh cá nhân không bằng Bóng Ma hay Đại Kim nhưng loại phương thức hợp tác này thật sự đã phát huy sức mạnh của cá nhân và đội ngũ đến cực hạn.
Rốt cục trong mắt sư tử ưng hiện lên vẻ tuyệt vọng, với trí tuệ của nó, nó cũng rõ ràng ba gã Thú tộc này không có ý định buông tha cho mình.
Đôi cánh cứng như sắt mở ra như một đám mây đen bao phủ bầu trời, nước sông Elf cũng đang quay cuồng tạo thành những dòng nước xoáy.
Nó đang tự nổ yêu hạch!
Nó quyết định cùng chết với đám Thú tộc này!
Nhưng lúc mạnh nhất cũng là lúc yếu nhất, dù nổ yêu hạch có thể có sức mạnh rất lớn nhưng hành động sẽ bị đình trệ trong nháy mắt.
Đúng thời điểm này, ba người mạnh cấp vàng sáng toàn lực ra tay!
Thân hình Salem được bao bọc trong từng vòng hào quang hình xoắn ốc, hắn nhảy lên như pháo thăng thiên, xuyên thẳng qua từ dưới bụng sư tử ưng, một màn mưa máu rơi xuống.
Tăng!
Một mũi tên tuyệt sát của Hirou bắn chuẩn xác vào trong mắt sư tử ưng rồi nổ tung.
Cùng lúc đó sát thủ Kiah cũng lướt qua bên người sư tử ưng, tay phải đưa ra, thú hạch đang chuẩn bị nổ tung thoáng cái bị hắn móc ra khỏi cơ thể sư tử ưng, máu me đầm đìa.
Sức mạnh khi thú hạch nổ đáng sợ đến mức nào, nhưng không biết Kiah dùng bí pháp gì mà có thể mạnh mẽ áp chế thú hạch rồi cho vào trong bình.
Đã xong!
Trên bầu trời, hai người mạnh cấp vàng sáng hài lòng nhìn nhau, đà bay lên của hai người đã hết, cả hai bắt đầu rơi xuống đất. Cùng thời khắc đó thân thể sư tử ưng cũng nổ tung giữa không trung.
Họ đang chờ lợi ích cuối cùng, không biết có nổ ra một vài trang bị tốt hay không. Nếu có trang bị thú vương thì...
Cung thủ cấp vàng sáng Hirou đứng dưới đất nuốt nước bọt, không thể khát vọng đối với trang bị thú vương.
Đám tộc Elf còn lại lúc này đã hoàn toàn ngây người. Đối với bọn họ, sư tử ưng chính là thần linh trấn thủ bí cảnh, nhưng thần linh cũng bị giết chết.
Bây giờ hầu như không có gì có thể ngăn trở thu hoạch của ba người Salem.
Mắt ba người vẫn đang chăm chú nhìn lên trên không. Một đồ vật sáng lấp lánh đang rơi xuống, không biết là trang bị gì.
Đúng lúc này, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đột nhiên xuất hiện.
Salem rống giận rung trời. Lông tóc trên người Kiah dựng thẳng lên như mèo bị giẫm phải đuôi. Hirou đặt tên kéo cung như tia chớp.
Nhưng chậm rồi.
Không trung.
Một bóng người thoáng qua. Là Michiwa.
Quả thực nàng nói được thì làm được.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đằng sau.
“Đáng chết!”
“Ta phải chém các ngươi thành trăm ngàn mảnh!!”
Mắt thấy miếng ăn đã đến mồm còn rơi mất, ba người mạnh cấp vàng sáng tức giận đến mức từng mạch máu trong cơ thể đều căng phồng như sắp vỡ tung.
Trong lúc Trâu Lượng đang bận rộn tại Thông thiên cảnh thì năm anh em Doff đang đi theo Sô Câu lặn lội đường xa tới một nơi xa lạ.
Đây là một hòn đảo hoang. Trước khi Thiên Lang Sô Câu mang năm anh em Doff đến đây thì bọn họ tuyệt đối không biết ở đây có một hòn đảo như vậy.
Dùng lời của Thiên Lang Sô Câu mà nói thì nơi này là “Đảo địa ngục“.
Nhìn từ xa xa, phạm vi hòn đảo nhỏ này khoảng ngàn mét, bầu trời trên đảo rất u ám, tầng mây bên trên đảo tạo thành một vòng xoáy màu đen. Ngọn núi lửa cao nhất trên đảo mở ra cái miệng khổng lồ như một con quái thú trong màn khói.
Vùng biển gần đó cũng bị một luồng sức mạnh kì lạ lôi kéo hình thành nhiều vùng nước xoáy lớn nhỏ xung quanh hòn đảo nhỏ. Nếu như không biết tuyến đường duy nhất đó thì không ai có thể tới được hòn đảo này. Các loại thuyền bè nhất định sẽ bị nước xoáy hút lấy, va vào đá ngầm tan xương nát thịt.
Đây còn không phải điều kì lạ nhất, trên hòn đảo có ngọn núi lửa này, đỉnh cao nhất của núi lửa quanh năm phun ra khói bụi và nham thạch nóng chảy, nhưng chỗ thấp dưới chân núi lại có thể nhìn thấy một vùng tuyết trắng vạn năm không tan, thoạt nhìn tràn ngập mâu thuẫn.
Vừa đặt chân lên đảo, năm anh em Doff đã không nhịn được run rẩy.
Thật lạnh!
Thật sự là cái lạnh thấu vào tận xương. Trong sa mạc, ban đêm cũng có lúc nhiệt độ xuống âm vài chục độ, nhưng cảm giác khi đó cũng không hề giá lạnh thấu xương như trên đảo bây giờ.
Trên con đường tu luyện, năm anh em đã trải qua vô số khảo nghiệm nên đương nhiên sẽ không lùi bước trước cái lạnh này, nhất là trước mặt Thiên Lang Sô Câu. Năm người lập tức ưỡn ngực đứng nghiêm, hơi thở mang theo hơi nước màu trắng.
“Sư phụ, ngài đưa chúng ta tới đây để tiến hành thực luyện gì?”
Lão đại Doff hỏi Sô Câu.
Năm anh em đều rất kính sợ Thiên Lang Sô Câu, có điều làm lão Đại nên Doff phải chủ động hỏi Sô Câu, đây là việc anh cả phải làm.
“Đừng nóng vội, lát nữa các ngươi sẽ biết“.
Khóe miệng Sô Câu mang nét cười hiếm hoi, có điều nụ cười này làm cho năm anh em Doff cảm thấy...càng lạnh hơn!
Dường như có dự cảm chẳng lành.
“Nào, ta dẫn các ngươi đi xem xét quanh đảo, nhân tiện nói với các ngươi lần này phải luyện cái gì“.
Thiên Lang Sô Câu mang nụ cười mơ hồ nhìn năm anh em Doff vẫy tay rồi dẫn đầu đi về phía trước.
Năm anh em liếc nhau rùng mình một cái.
Đã bao giờ thấy Thiên Lang Sô Câu nhã nhặn như vậy? Gã Thiên Lang tàn khốc vô tình này càng biểu hiện hòa nhã càng làm mọi người cảm thấy đáng sợ.
Năm anh em âm thầm cảnh giác trong lòng: Xem ra cửa ải này không dễ.
Vừa nghĩ, năm người vừa vội vàng đuổi theo Thiên Lang Sô Câu đi lên trên núi.
Trước đây họ đã từng đau khổ vì chuyện tương tự. Thiên Lang Sô Câu đi phía trước, năm anh em cõng đá kéo gỗ đuổi theo phía sau, không đuổi kịp thì không những không được ăn cơm mà Sô Câu còn thả yêu thú đuổi theo cắn sau mông, tình cảnh quả thực để lại ấn tượng quá sâu sắc.
Không biết có phải do nhân tố môi trường hay không mà năm người cảm thấy càng đi lên đỉnh ngọn núi thì không khí càng loãng, cảm giác lạnh buốt lúc trước dần dần được thay thế bởi nóng bức. Đến lúc đến gần miệng núi lửa thì nhiệt độ quả thực như có thể nướng chín thân thể. Không khí hít vào thở ra đều là hơi nóng, da dẻ bắt đầu khô nứt.
Hai nửa băng lửa liền nhau!
Những đốm lửa và hơi nóng cùng mùi khét của lưu huỳnh phun ra cùng nham thạch nóng chảy làm năm anh em Doff hơi biến sắc.
“Chắc chắn là các ngươi không hiểu vì sao phải đến đây”, Sô Câu xoay người nhìn năm anh em đang mang tâm tình thấp thỏm phía sau, “Hòn đảo này là nơi ta đã tu luyện trước đây, nếu như các ngươi có thể trải qua lần rèn luyện thân thể này thì có thể trở về được rồi“.
Mặc dù trong lòng đang bồn chồn nhưng khi nghe thấy lời của Thiên Lang Sô Câu tinh thần cũng không khỏi chấn động!
Lời này của sư phụ nghĩa là chỉ cần sống sót qua cửa này thì việc huấn luyện sẽ kết thúc! Cuối cùng cũng sắp hết khổ rồi, thật không dễ dàng!
Năm anh em lặng lẽ dùng ánh mắt trao đổi với nhau.
Thời gian vừa rồi phải nói có những lúc đau khổ đến gần như sụp đổ, như lần đi qua sa mạc vừa rồi, năm anh em cũng mấy lần tuyệt vọng. May là chỉ cần xông qua cửa này là thành công rồi.
Nhận được sức mạnh của Thiên Lang, được Thiên Lang Sô Câu thừa nhận, trở lại bên người tế ti Arthur tử tế gây dựng sự nghiệp.
Khôi phục vinh quang bất bại ngàn năm của tộc sói!
Vừa nghĩ tới đây, trong mắt năm anh em Doff như là có thứ gì đang bừng cháy, ngay cả máu cũng như đang sôi trào lên.
“Đừng vui vẻ quá sớm...” Trong mắt Thiên Lang Sô Câu lóe lên ánh sáng không biết là tàn khốc hay là thương xót, nói chính xác hơn thì có lẽ là...hưng phấn!
Nhìn năm anh em sói do một tay chính mình đào tạo rốt cục đã sắp thành hình.
Đây là lần thực luyện cuối cùng mang tính chất tôi luyện, cũng là một bước mấu chốt nhất. Năm anh em có thể tắm lửa sống lại, sắt biến thành vàng hay chỉ là đồ bỏ thì phải xem lần này.
“Nói trước, cửa ải này có thể còn khó khăn hơn tất cả các thử thách trước đây cộng lại, các ngươi chuẩn bị xong chưa?”
Sắc mặt Sô Câu trở nên lạnh như băng, đây mới là bản sắc của hắn, Thiên Lang lạnh lùng vô tình.
Trong mắt hắn cũng lấp lánh ánh sáng màu lục, như là có thể cắn nuốt cả năm anh em Doff.
Nhưng nhìn thấy loại khí thế lạnh lùng này của hắn năm anh em Doff lại thở phào nhẹ nhõm. Đây mới là sư phụ Thiên Lang mình quen thuộc, vừa rồi quá ôn hòa lại làm mọi người không quen.
Hít một hơi thật sâu, năm anh em nhìn nhau với ánh mắt kiên định.
Đã đi đến nước này, trên đường đã rơi bao nhiêu mồ hôi xương máu, hảo nam nhi làm sao có thể lui bước trước thử thách cuối cùng?
Về phía trước!
Hoàn thành thực luyện cuối cùng, kế thừa truyền thừa của tộc sói!
Ý chí chiến đấu vô hình đang bừng cháy, năm anh em Doff nhìn Thiên Lang Sô Câu đồng thanh gầm lên: “Sư phụ, chúng ta sẵn lòng tiếp nhận khảo nghiệm cuối cùng của ngài!”
“Rất tốt!” Khóe miệng Sô Câu lộ ra một nét cười ác độc tàn khốc, “Hi vọng một hồi nữa các ngươi còn có tinh thần như vậy!”
“Thực luyện cuối cùng là nguyên tố luyện thể. Các ngươi đều biết thế giới của chúng ta do năm nguyên tố lớn tạo thành, phân biệt là đất, nước, lửa, gió, không gian. Năm nguyên tố lớn này có sức mạnh cực kì huyền bí. Sức mạnh của mặt đất, sức mạnh của biển cả, sức mạnh của ngọn lửa, sức mạnh của gió bão, sức mạnh của không gian. Dòng dõi Thiên Lang chúng ta phải sử dụng năm nguyên tố lớn để rèn luyện thân thể mình, đạt tới kim cương bất hoại, thọ cùng trời đất!”
Khi nói tới sức mạnh và sự vũ dũng của tộc sói ngày xưa, trong mắt Thiên Lang luôn luôn lạnh lùng cũng không nhịn được lóe lên ngọn lửa khát vọng và bừng cháy, đó là ước mơ vô hạn đối với sức mạnh.
“Dòng Thiên Lang thượng cổ là những tồn tại mạnh mẽ có thể xé rách không trung, phá vỡ mặt đất, đó mới là huy hoàng thật sự của tộc sói! Đáng tiếc, do đủ loại nguyên nhân nên bí pháp truyền lưu đến bây giờ chỉ còn là một nhánh rất nhỏ còn sót lại, nhưng cho dù chỉ là một điểm cũng đủ để cho các ngươi hưởng thụ suốt đời không hết...”
Thiên Lang Sô Câu nói một mạch, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú trên người năm anh em Doff.
“Tính chất địa lý của hòn đảo này rất đặc biệt, đồng thời có năm nguyên tố lớn, đất, biển, lửa, gió, không tư chất của các ngươi không thể hiểu được toàn bộ nhưng một người nắm giữ một loại sức mạnh thì còn có thể thành công. Một hồi nữa ta sẽ quăng các ngươi vào khu vực trung tâm của các nguyên tố cho các ngươi lĩnh ngộ sức mạnh này“.
Nhìn nụ cười không có ý tốt, thậm chí là có chút chờ mong trên mặt Thiên Lang Sô Câu, loại cảm giác bất an đó lại xuất hiện.
Người thành công, đi ra.
Kẻ thất bại, vĩnh viễn ngủ say trong đó.
Đây mới là ý nghĩa thực sự của đảo địa ngục, cũng là bí mật của tộc Thiên Lang.
Năm anh em Doff đáng thương đến giờ vẫn hoàn toàn chưa rõ điểm đáng sợ của lần thực luyện nguyên tố này.
Đến khi Sô Câu đứng trước miệng núi lửa lần lượt chỉ ra năm điểm thực luyện nguyên tố cho năm anh em, phân biệt là nước xoáy trên biển, mặt đất băng giá, miệng núi rực lửa, vách núi gió lốc và một vùng không gian trống rỗng ở một chỗ đặc biệt trên đảo, rồi hắn làm ra một hành động không tưởng tượng được.
Một tay đưa ra nhấc lão Đại Doff lên, Sô Câu lạnh lùng nói: “Bây giờ, thực luyện bắt đầu“.
Nói xong, năm ngón tay buông ra, lập tức lão Đại Doff bị ném vào miệng núi lửa đang phun khói bụi mù mịt!
Tiếng kêu thảm thê lương thoáng chốc truyền ra từ trong miệng núi lửa, đó là tiếng kêu của lão Đại Doff khi bị nhiệt độ cao đốt cháy.
“Sư phụ!!”
Anh em như tay với chân, trái tim bốn anh em còn lại như sắp bị vỡ tan, đang định lao vào miệng núi lửa lại bị khí thế của Sô Câu bao trùm, toàn bộ bị đánh bay trở về.
“Đứng lại, đây là thực luyện của hắn, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy. Nếu như ngay cả chút đau khổ này cũng không chịu được thì sao có thể thành tài“.
Đây không phải một chút đau khổ, đây tuyệt đối có thể lấy mạng người!
Nhưng bị ánh mắt lạnh như băng của Thiên Lang Sô Câu quét qua, bốn anh em còn lại lập tức tỉnh táo lại. Theo như lời Thiên Lang Sô Câu thì thực luyện đã bắt đầu, hi vọng đại ca có thể chống đỡ được.
Sô Câu nhìn vào miệng núi lửa quát lên với lão Đại Doff cũng như bốn anh em còn lại, “Nghe đây, thử thách này năm người các ngươi phân biệt vào năm trung tâm nguyên tố thực luyện, không có yêu cầu khác, chỉ cần có thể sống qua bảy ngày là coi như hoàn thành. Nhưng...”
Âm thanh của Sô Câu trở nên sắt đá vô tình, “Phải là năm người đều qua được, bất cứ một người nào thất bại thì thực luyện năm nguyên tố lớn sẽ bị hủy bỏ, ta sẽ giết chết bốn người còn lại chôn cùng!”
Ngữ khí uy nghiêm đó làm cho không có ai dám hoài nghi độ chân thực trong lời nói của Thiên Lang Sô Câu.
Hắn thật sự làm được điều này.
“Bốn người các ngươi theo ta tới đây!”
Thiên Lang Sô Câu không còn để ý đến sống chết của lão Đại Doff trong miệng núi lửa. Sống chết do số, hơn nữa tiếng kêu thảm của tên kia còn rất mạnh mẽ, trải qua loạt thực luyện của Sô Câu thời gian này, mấy tên nhóc này không dễ chết như vậy.
Có điều thời gian 7 ngày đủ để làm mọi người chết đi sống lại.
Đến cùng năm thằng nhóc này có thể toàn bộ sống sót hay không cũng chưa biết được.
Lão Nhị trong năm anh em Doff bị Thiên Lang Sô Câu trực tiếp ném vào nước xoáy giữa biển.
Lão Tam bị Sô Câu vung tay vỗ sâu xuống dưới lớp đất băng giá, chôn sống.
Lão Tứ bị Sô Câu dùng một sợi dây đặc biệt trói chặt rồi ném vào cơn lốc xoáy xoay tròn quanh năm trên vách núi.
Lão Ngũ bị Thiên Lang Sô Câu đưa vào trong không gian trống rỗng.
Đất, nước, lửa, gió, không gian, không có tâm pháp, không có khẩu quyết. Tâm pháp duy nhất của tộc Thiên Lang chính là phá rồi xây lại!
Có thể chịu đựng được mà không chết, thân thể hết lần này tới lần khác bị năm nguyên tố phá hoại rồi lại phục hồi, lại phá hoại, lại phục hồi. Đây chính là một quá trình rèn luyện không ngừng tuần hoàn. Dùng sức mạnh của năm nguyên tố lớn trong tự nhiên mạnh mẽ ép ra các tạp chất trong thân thể, dùng sức mạnh nguyên tố tái tạo tế bào và sức mạnh mới.
Nếu có thể sống sót, trong cơ thể tự nhiên sẽ có sức mạnh nguyên tố tinh khiết, đến lúc đó Sô Câu sẽ dạy năm anh em kỹ xảo hợp kích đặc thù, phát huy sức mạnh của năm nguyên tố lớn đến cực hạn.
Nhưng phải xem xem bọn họ có may mắn này hay không đã. Nguồn tại http://Truyện FULL
Đau!!
Một bàn tay bị nhiệt độ cao đốt cháy không còn hình dạng đang móc chặt vào một tảng đá trong núi lửa, năm ngón tay đã bị nhiệt độ cao đốt cháy khét. Máu tươi đã khô cạn, trở thành cùng một màu sắc với nham thạch nóng chảy xung quanh.
Có những nơi thậm chí xương ngón tay cũng đã lộ ra, cực kì kinh khủng.
Đại ca của năm anh em Doff đang thở dốc nặng nề, mỗi một lần hô hấp đều cảm thấy như là lần cuối cùng của tính mạng.
Vô cùng gian nan, vô cùng đau đớn!
80% da trên người đều đã bị nhiệt độ cao làm thương tổn, đây còn là hắn nhanh tay kịp thời bám được vào đá, nếu không rơi xuống dưới thì hài cốt cũng không còn nữa rồi.
Vài trăm mét dưới chân, nham thạch nóng chảy sôi trào không ngừng quay cuồng, nhiệt năng không ngừng tràn lên.
Đó là nguyên tố lửa tàn phá, hơi nóng cuồng bạo như những ngọn roi vô hình không ngừng quật vào thân thể lão Đại, da thịt nứt nẻ, máu loãng chảy ra phút chốc đã bị nhiệt độ cao làm bốc hơi.
Đau quá! Cảm giác như ý thức cũng lẫn lộn, chỉ còn lại đau đớn thấu xương!
Chắc không còn một mảnh da nào nguyên vẹn.
Đến lúc này hắn mới rõ ràng ý của Thiên Lang Sô Câu, khảo nghiệm sống chết này khó hơn trước đây một trăm lần!
Treo ngược trên vách núi, sống sót trong sa mạc gì gì đó, tất cả đều không thể so với bây giờ. Chỉ cần buông tay sẽ rơi vào nham thạch nóng chảy sôi trào, không còn lại chút gì nữa.
Nhưng tuyệt đối không thể từ bỏ!
Đây không chỉ quan hệ đến sống chết của mình, niềm tin của mình mà còn quan hệ đến tính mạng của anh em!
Lão Đại Doff nhớ rõ lời của Sô Câu, một khi từ bỏ thì anh em còn lại đều phải chết!
Tuyệt đối không từ bỏ!
Năm ngón tay cháy đen vẫn móc chặt vào vách núi, da thịt trên tay phồng rộp sau đó thối rữa lộ ra xương trắng!
Trong nước xoáy ngoài biển.
Lão Nhị đang ôm chặt một tảng đá to lớn dưới đáy dòng xoáy.
Sô Câu nói cần chịu đựng khảo nghiệm của nguyên tố, nhưng không ai nói với hắn là phải đối mặt với nước xoáy dưới đáy biển sâu!
Vừa bị ném vào trong nước đã bị nước xoáy cuộn tròn đập vào đá ngầm, cảm giác như xương cốt đều rạn nứt. Cuối cùng khó khăn lắm hắn mới bắt được tảng đá này để tránh bị thương nhiều hơn.
Nhưng sức mạnh của nước xoáy phi thường đáng sợ, áp suất nước dưới biển sâu, dòng nước xoáy như một cái máy xay thịt to lớn không ngừng nghiền ép.
Thế giới này, sức mạnh của nguyên tố nước là yếu nhất nhưng sức mạnh khủng khiếp nhất cũng là nước!
Nước chảy đá mòn, nước xoáy cuồng bạo có thể cắn nát hết thảy!
Lão Nhị nghe thấy thân thể trăm ngàn rèn luyện của mình không ngừng phát ra tiếng vỡ nứt do không chịu nổi sức ép. Có lẽ sắp sụp đổ rồi!