Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 46: Chương 46: Thực luyện: 2-5




Trâu Lượng cũng không giải thích mà chỉ cười ngây ngô. Olivia rất nhanh đã thua trận, đôi mắt của đối phương chính là không kiêng nể gì, nàng lại không thể thật sự khoét nó ra. Kỳ thực... đôi mắt lấm lét này cũng coi như vừa mắt.

“Hừ, sáu trang bị, tớ chỉ có 2 điểm thú linh lực, bạn làm sao thì làm, chỉ được thành công không cho thất bại“.

Trâu bạn học duỗi lưng một cái, “Chuyện vặt mà!”

“Cái gì mà chuyện vặt? Không phải bạn cũng nói không có nắm chắc cơ mà?”

“Đối với người khác là không nắm chắc nhưng chúng ta thân thiết như vậy, chắc chắn phải được trăm phần trăm. Nếu không thì thế này, nếu tớ thành công toàn bộ thì để tớ thơm bạn một chút, nếu tớ thất bại thì bạn thơm tớ một chút?” Trâu Lượng tương đối đắc ý nói, cảm giác đùa giỡn Olivia thật sự là quá mỹ diệu.

Mặt Olivia ửng đỏ, đâu có Bear nào “thành thật” như vậy chứ, thật xấu xa, kiểu gì thì mình cũng chịu thiệt. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

“Khụ khụ, vui đùa tí thôi, ngày mai chuẩn bị thực luyện rồi, bạn chuẩn bị tốt chưa?” Trước khi tiểu mỹ nhân nổi bão,Trâu Lượng vội vàng nói sang chuyện khác.

“Đương nhiên, chỉ mong trợ thủ Avril tìm đượcđừng quá kém!” Vừa nhắc tới thực luyện, lập tức Olivia tươi cười rạng rỡ. Rốt cục nàng có thể tự do tự tại đi xem thế giới ngầm một chút. Tuy vậy đối với Avril, trong lòng bạn học Olivia, thiên hạ đệ nhất của chúng ta vẫn muốn so bì một chút.

Không kiêng nể gì mà tự do thưởng thức giây phút lóe sáng xinh đẹp đó của Olivia, Trâu Lượng liếm môi phi thường tà ác. Câu chuyện về công chúa và gấu, rất câu khách đấy chứ, trong thực luyện mình phải tử tế thể hiện mới được, ờ, nhất định phải anh hùng cứu mỹ nhân.

Đối với chiến ca Trâu Lượng đã hiểu bảy tám phần, từ lâu hắn đã không cần Olivia dạy hắn. Có điều cơ hội cùng người đẹp hưởng thụ thế giới của hai người không phải lúc nào cũng có. Cái gọi là chiến ca theo Trâu Lượng chính là mang một loại thuộc tính được thú tộc gọi là bản chấ,t phóng thích ra ngoài thông qua rống giận hoặc tiếng ca để chấn động thú linh của thú tộc khác nhằm đề cao chiến lực. Kỹ xảo của tiếng ca và tiếng hét cùng với sự mạnh yếu của bản chất sẽ ảnh hưởng đến người tiếp nhận. Bất cứ kỹ thuật nào Trâu Lượng đều sẽ phân tích triệt để bằng quan niệm hiện đại. Từ đó tìm được các nhân tố ảnh hưởng đến sức mạnh, mở rộng khả năng của mình lên mức cao nhất.

Một khi phân tích rõ kĩ xảo, Trâu Lượng sẽ dung hợp phương pháp của hai thế giới rồi đánh giá kế hoạch thực hiện. Tuy vậy trước mặt Thomas, hắn vẫn phải thấp giọng một chút, nếu tiếp tục tấn công sợ rằng Thomas phải đem vị trí Đại chủ tế của hắn nhường cho mình mất.

Ngày mai phải thực luyện rồi, buổi tối đương nhiên Trâu Lượng phải tới thăm Thomas một chút. Vị sư phụ nhặt này gần đây bận gần chết, hãnh diện chứ, các thế lực tại thành Jerusamer đều phải xếp hàng tới thăm. Đồng thời hẹn trước ngày tháng được điêu khắc, nhất là những người trong nhà có trẻ con đang đợi Thú linh biến trong dịp xuân tế sắp tới thì gần như phải huy động hết thảy mọi quan hệ.

Bắt đầu tốt là đã thành công một nửa, đáng thương tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ. Hai thế giới đều giống nhau, để có thể làm cho con cái mình có thêm một điểm thú linh lực, họ đều sẵn sàng không tiếc hết thảy trả giá.

Cho nên Đại chủ tế Thomas tương đối bận, cho dù Trâu Lượng đã trao đổi với hắn về mấy điểm mấu chốt của điêu khắc nhưng Đại chủ tế Thomas cũng chỉ nắm chắc năm thành. Đương nhiên nếu như bỏ thêm chút thời gian làm quen thú linh và tư chất của đối phương tương đối tốt thì tỷ lệ thành công cũng sẽ đề cao. Bây giờ Thomas cần cân bằng giữa thời gian bỏ ra và tỉ lệ thành công, đôi khi Thomas cũng suy nghĩ, thật sự người đồ đệ thông minh hiểu chuyện này của mình, chỉ có bảy thành tỷ lệ thành công hay sao?

“Sư phụ“.

“Ha ha, Arthur à, ngày mai phải xuất phát thực luyện rồi nhỉ?”

“Vâng, thưa sư phụ, nhất định đệ tử sẽ không làm cho ngài thất vọng“.

“Nhóc con, tốt lắm, so với ta năm đó con còn có dũng khí, mạnh dạn mà làm, gây chuyện gì đã có sư phụ. Nhớ kỹ là người của thần miếu chúng ta chỉ giành lợi ích không chịu thiệt“.

Trong lúc riêng tư Thomas cũng không che đậy gì đối với người đồ đệ thông minh này của mình.

“Hê hê, sư phụ, ngài biết đấy, đệ tử là thực luyện lần đầu tiên, mọi người đều nói thế giới ngầm rất nguy hiểm, sư phụ có pháp bảo gì hay không?”

Lúc này là không thể khiêm nhường, tư liệu về nơi quỷ quái thế giới ngầm đó hắn đã tìm hiểu rất tỉ mỉ, dù sao đó không phải Thú linh giới, chết rồi là không thể làm lại. Trâu Lượng cũng rõ ràng muốn thật sự đối mặt thế giới này, mình phải vượt qua cửa ải thực luyện mới có thể thật sự trở thành người mạnh. Nếu không sớm muộn gì sẽ phải ngã xuống.

Có điều thực luyện không phải chịu chết, nghĩ đến Thomas làm Đại chủ tế nhiều năm như vậy chẳng lẽ lại không có thứ tốt gì?

“Tên nhóc này, ta biết ngay mà, cái này chính là thứ ta chuẩn bị cho con”, Thomas chỉ một hộp gấm trên bàn.

Trâu Lượng cũng không khách khí cầm lên, lập tức mở ra ngay trước mặt Thomas làm cho Thomas chỉ biết lắc đầu. Tên Bear này đúng là một chút cũng không để ý, nếu là người khác chắc chắn phải mang ra nơi khác mới dám mở, nhưng loại cá tính thẳng thắn này Thomas cũng rất thích.

Trong hộp gấm là một bình ngọc mỡ dê bằng nửa bàn tay, chất ngọc ấm áp, thứ bên trong chắc chắn không tồi. Đây là đế quốc Mạnh Gia, chắc chắn chưa phát triển tới trình độ đóng gói như hoa, chất lượng như hạch của Trung Quốc thế kỉ 21.

“Bên trong là năm viên thú mệnh đan, là tặng phẩm Giáo hoàng bệ hạ tặng ta khi ta nhận chức Đại chủ tế. Ta giữ lại cũng không làm gì nên cho con, không đến thời khắc mấu chốt không được dùng. Thứ này có thể trị liệu đại đa số thương thế, đặc biệt là hiệu quả tiêu trừ độc tố cực tốt. Chỉ cần còn một hơi thở là có thể giữ được mạng, nhưng dùng một viên cần tiêu hao một điểm thú linh, sử dụng phải cẩn thận.

Bạn học Trâu Lượng không hề khách khí nhét bình mỡ dê vào trong lòng, so với tính mạng thì một điểm Thú linh lực có là cái lông. Đây là thứ tốt thật sự, trong thời khắc mấu chốt vị sư phụ nhặt này của mình vẫn là rất quan tâm đến mình.

“Đa tạ sư phụ, nhất định con sẽ dương oai thế giới ngầm!”

“Với sức mạnh của đội ngũ các con sẽ không có vấn đề gì nhưng ra bên ngoài, chuyện gì ngoài ý muốn cũng có khả năng xảy ra, an toàn là quan trọng nhất“.

Cuối cùng Thomas nói mấy câu, Trâu Lượng có thể cảm nhận được sự quan tâm phát ra từ nội tâm Thomas, tuổi lớn rồi mà không có con nối dòng, giờ đây đụng tới một đệ tử thú vị như vậy, tâm tình của Thomas có thể hiểu được.

“Vâng thưa sư phụ!”

Trong lòng Trâu Lượng cũng hơi cảm động, rốt cục hắn phải bắt đầu con đường của mình rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.