Ánh mắt quét qua nữ chiến sĩ tộc bướm, bốn phương tám hướng sát cơ trùng trùng. Cơ thể nàng ta dường như không có bất kì vật gì che đậy, chỉ có bộ ngực và một vài vị trí phía dưới là được những mảnh da thú từ sợi dây mây che đậy đơn giản. Loại “xuyên thấu” này có thể tưởng tượng ra được, đường nét tròn đầy của bộ ngực, lại còn chiếc váy cỏ mini kéo tung lên lộ ra chiếc đùi trắng bóc, thêm đôi mắt long lanh, sống mũi cao vút, đôi môi đào căng mọng, đẹp nhất vẫn là cái đang bị Đại Kim chế trụ.
Trên người mặc một bộ giáp bạc trong suốt gần như những giọt nước, đem bộ ngực cao vút và cái eo thon nối liền với đôi chân dài rất mê người, thể hình của ả ta mỗi phân mỗi thước đều là tỉ lệ vàng, hoàn mỹ.
Đôi mắt màu tím lờ mờ quét qua bàn tay to lớn của bỉ mông, trên bờ vai thân thể mặc dù chịu áp lực cực lớn, cả người có chút cong xuống, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng trên mặt vẫn là nét hờ hững, lạnh lùng như núi băng. Người con gái này rất thông minh, ánh mắt từ trên người Đại Kim quét qua dừng lại trên người Trâu Lượng, dường như đã nhận ra hắn mới là mấu chốt.
“Ta chưa hề gặp qua các người, các người không phải tộc cấm kị! Là ai?”
Trâu Lượng càng tỉnh táo hơn ả ta, nhìn quanh tình hình bốn phía, hỏi về phía ả ta: “Cô không cần biết chúng ta là ai, bọn ta cũng không có bất kì ác ý nào với tộc Bướm các người,“ ngừng một lát rồi tiếp tục nói: “Vẫn chưa được biết tên của cô.”
“Ta là Dạ Âm, nữ vương của tộc Bướm. Nói điều kiện của các người đi.” Đôi mắt tím của nữ vương Dạ Âm lóe sáng lên một chút.
Đám người tộc Bướm ở bốn phía đang vô cùng phẫn nộ mấy người Đại Kim đang giữ lấy nữ vương. Hơn ngàn chiến sĩ bao vây lấy nữ vương và Trâu Lượng, tình thế vô cùng căng thẳng, chỉ là vì nữ vương trong tay đối thủ nên tạm thời chưa dám có hành động gì. Mà ở phiá đằng xa kia tộc Swan vẫn luôn án binh bất động dường như là có chút xao động. Đối với loại phụ nữ thông minh này không cần thiết phải vòng vo. Trâu Lượng nói thẳng:“ Chỉ cần quý tộc tạm thời rời khỏi đây là được rồi.”
“Không được!” Nữ vương Dạ Âm không thèm suy nghĩ liền cự tuyệt: “Các ngươi không rõ về tín ngưỡng truyền thừa của tộc Bướm bọn ta. Hồ nước này là thánh địa của chúng ta không thể nhường lại.”
Trâu Lượng nhìn một lượt những người phía mình, Đại Kim nhún vai, Shana nhíu đôi hàng lông mày cong dường như có chút lo lắng. Gặp phải một quần thể có tín ngưỡng kiên định này quả thật là có chút nan giải, đối cứng cũng chưa chắc có tác dụng. Trong lúc Trâu Lượng đang suy nghĩ thì đột nhiên một tiếng hú thê lương vang lên. Tiếng vỗ cánh dày đặc, một làn sóng che trời lấp đất, rồi lại còn một mảng bóng râm lớn phủ xuống. Trâu Lượng phát hiện ra mình đã có chút xem nhẹ một điều.
Tộc Swan cánh đen bên bờ đông hồ nước không phải là thứ ôn hòa vô hại, cũng không có ý được hắn biểu diễn. Nhân lúc tộc Bướm đang bị Trâu Lượng náo loạn, tộc Swan cánh đen cuối cùng cũng khống chế không được rồi. Tính chất trên chiến trường chính là ngươi yếu thì ta mạnh. Lúc tộc Swan cánh đen phát hiện kẻ địch không có động tĩnh gì, lập tức tổ chức tổng tấn công. Mảnh đất thánh địa cuối cùng được phong tước này hay bên đã tranh giành nhau vô số năm rồi, có cơ hội tuyệt không thể để mất. Trên ngàn Swan cánh đen đồng loạt bay đến là cảm giác gì? Trong chớp mắt bầu trời biến thành màu đen, dường như có một tấm áo choàng che lấp mất ánh mặt trời, không khí và tất cả âm thanh. Trong mắt trong tai chỉ nhìn thấy, nghe thấy tiếng vỗ cánh điên cuồng, một mặt hồ màu đen.
Trên khắp mặt hồ đều là bóng của tộc Swan, trông rất hùng vĩ, cũng rất đáng sợ. Những kẻ này đều điên rồi, lúc tiếp xúc với bọn họ trước đó không có cảm giác này, nhưng chỉ trong chớp mắt, khí thế bọn họ đã khác. Trâu Lượng và bọn người Đại Kim lần này mới thực sự chứng kiến sự điên cuồng của tộc dị cấm kị. Đây mới là sức mạnh khủng khiếp của một tộc. Toát lên một niềm tin nhất định thắng lợi.
“Nhìn xem các ngươi đã làm gì?” Dạ Âm nữ vương vẫn yên lặng đột nhiên hét lên sắc mặt khó coi, “Bỏ lỡ thời gian hiến tế chân thần sẽ nổi giận, ngươi hại cả tộc bọn ta rồi!”
“Hiến tế cái gì? Lúc nào?”
Trong lúc Trâu Lượng ù ù cạc cạc, dị biến đột nhiên xuất hiện.
“Ầm”
Mặt hồ đang yên tĩnh, đột nhiên một cơn sóng kinh người nổi dậy, ngay sau đó, một cái đầu to lớn kềnh càng từ trong trong hồ nước nổi lên, cắn vào trong tộc Swan cánh đen đang ở trên bầu trời.
“Phụt!”
Máu thịt tung tóe. Dường như trong không trung vô số túi máu vỡ tung, chỉ trong chớp mắt bốn năm tên Swan cánh đen biến mất trong cái miệng của con quái vật đó.
Bất kể là Đại kim, Trâu Lượng hay Shana đều chưa từ gặp qua loại quái vật cổ quái này. Thân hình dài giống như là một loại trùng dài nhiều đốt, từng đốt lại mọc ra những gai đâm sắc bén, lại còn có những móng vút như những con rết (ngô công) dài.
Không, đây đơn giản chỉ là một con rết phóng to lên vô số lần, nhưng thân hình nó to lớn đến không thể tưởng tượng ra được, chiều dài có thể lên đến mười mét, trên thân nó lấp lánh ánh kim loại chói mắt. Trên đỉnh đầu, hay con mắt máu to như đèn lồng, tham lam, khát máu.
Tộc Swan cánh đen trên trời dường như nổi điên rồi, bị dọa đến rít lên bay loạn xạ, Nhưng Trâu Lượng lại chú ý thấy dù là bọn họ có bay như thế nào đi nữa cũng không thể bay ra khỏi phạm vi diện tích của mặt hồ, giống như đám ruồi nhặng không có óc.
Con quái vật rết to lớn ấy sau khi cắn xong một miếng, cơ thể lùi vào trong lòng hồ, làm dâng lên một đợt sóng cao mười lăm mét. Những ai đứng gần hồ nước đều bị nước cuốn vào trong hồ. Cơn sóng trong hồ nước dần dần lặng xuống, máu đỏ cũng theo đó từ từ nổi lên, lại còn mang theo lông cánh của những Swan bị cắn trôi nổi trên mặt nước.
Yên lặng, yên lặng đến đáng sợ.
“Đại Kim...ngươi gặp qua trò đùa này lần nào chưa?”
Trâu Lượng sờ sờ cằm, loại quái vật này là yêu thú? Chưa hề gặp qua.
Đại Kim nhếch miệng, đùa cái gì chứ, nếu yêu thú trong thí luyện trên Thông Thiên Cảnh thì đều biến thành hung tàn nguy hiểm như vậy thì dù cho hắn và Bóng Ma cũng lãnh đủ rồi. Xem sức mạnh vừa rồi, ít nhất cũng là cấp bốn mươi mới có uy lực như vậy, những dường như những tên tộc Swan cánh đen kia không hề phản kháng quái vật đó.
Trâu Lượng quay đầu lại phía Shana vẫn luôn im lặng như cô dâu nhỏ hỏi:“ Shana, Augustus lần trước hoàn thành nhiệm vụ thu được nước vĩnh hằng (vĩnh hằng chi thủy) cũng là cũng là gặp phải loại thí luyện trường này sao?
“Không phải vậy!” Con bé dùng sức lắc đầu, suối tóc đong đưa, vội vàng vuốt tóc thẹn thùng thấp giọng nói:“ Lão tổ tông mặc dù không có nói rõ, nhưng nơi người lấy nước vĩnh hằng nhất định là không giống nơi này.”
Trâu Lượng gật đầu, kính huyễn không gian, biến ảo khôn lường, chắc là mỗi người gặp phải đều không giống nhau. Đây mới là điều đặc biệt của nhiệm vụ này, có rất nhiều thứ không thể dự đoán trước được. Trong thời gian Trâu Lượng và Đại Kim bàn bạc, mặt nước vừa bình lặng lại đột nhiên bùng nổ, cái đầu to lớn đó lại trồi lên một lần nữa, lần này còn hung hăng hơn, một phát cắn mất sáu tên nữ chiến sĩ tộc Swan cánh đen.
Trâu Lượng nhìn thấy rõ ràng không ít tay chân và máu dính trong cái răng nanh hình kìm kia, bị nó nhai nát. Quái vật như một con thuồng luồng phát điên lên. Bất cứ lúc nào cũng có thể nổi lên lặn xuống trong hồ nước, cướp lấy tính mạng của tốc Swan cánh đen. Đây là một bức họa vô cùng khủng bố.
“Chân Thần...”, Dạ Âm nữ vương đang bị Đại Kim đè chặt đột nhiên quỳ gối xuống, làm cho Đại Kim ấn vào trong không khí, nhìn nàng ta vô cùng ngạc nhiên. Trâu Lượng, Đại Kim, Shana phát hiện ra không phải chỉ có một mình nàng ta, hơn ngàn người của tộc bướm cũng đều quỳ rạp xuống. Chỉ có Trâu Lượng, Đại Kim, Shana ba người ngơ ngác đứng đó, nổi bật giữa đám đông.
Mây đen sợ hãi bao trùm cả tộc bướm, không chỉ riêng tộc bướm, tộc Swan cánh đen trên trời kia cũng sớm đã kinh hãi. Nếu không bị năng lực cầm cố của con quái vật kia giữ lại giữa hồ bọn họ sớm đã bay khỏi nơi này rồi. Mấy người còn sót lại trong thực nghiệm không hề thiếu dũng khí, ít nhất lúc bọn người Trâu Lượng xuất hiện đã kiên cường đứng ra phản kháng, cũng đã gặp được rất nhiều cao thủ bạc trắng, theo lí mà nói, nhiều người như vậy đáng ra không nên sợ con quái vật ấy mới đúng, hay ít ra cũng nên đứng lên chống lại. Nhưng không hề.
Gió trên mặt hồ thổi theo một chiều, đột nhiên thổi đến một mùi máu tanh tưởi. Con quái vật rết khổng lồ nhìn vào ba người Trâu Lượng trong một đám đang quỳ rạp xuống bên cạnh hồ. Đôi mắt máu chớp động kịch liệt, dừng lại vài giây, đột nhiên bỏ qua tộc Swan cánh đen trên bầu trời xông về phía bờ phía tây của hồ nước.
Sức uy hiếp vô hình, yêu lực của yêu thú cao cấp giống như núi to sông lớn, mạnh mẽ bao trùm lên tất cả.
Xì....
Gió điên cuồng thổi, tất cả người của tộc bướm bên bở tây trong chốc lát đều cúi rạp người xuống đất, mất đi tất cả sức chiến đấu. Trên không vang lên tiếng kêu gào kinh sợ của tộc Swan cánh đen. Dường như ngày diệt vong đang tới gần.
“Làm thịt con quái vật này!”
Trâu Lượng liếc mắt nhìn Bỉ Mông vàng, sau đó xoay xoay cổ tay, phát ra một âm thanh lắc cắc tràn đầy sức mạnh. Khuôn mặt ngây ngô của Bỉ Mông vàng mỉm cười, lộ ra răng nanh trắng hếu.
Không cần nói nhiều nữa. Đương nhiên đám người bị giam giữ này biết bí mật của “nước sinh mệnh” nên không thể để cho con quái vật này làm càn được. Đến khu thực luyện Kính Huyền Chi Cảnh này không thể nghĩ đến có cái gì đó dễ dàng hoàn thành được, dù gì đây cũng là độ khó cấp B, hơn nữa lại còn có vật phẩm đặc biệt.
“Lên đi”
Nhìn thấy con quái vật hung dữ xông đến, cơ bắp Đại Kim nổi lên, hai chân thu về lấy đà, lông dựng ngược lên phóng tới. Bỉ mông mặc dù không thích nghịch nước nhưng lại thích các thách thức. Yêu thú như thế này đánh nhau mới gọi là có chút thú vị. Trâu Lượng liếc nhìn Shana, cô gái nhỏ sắc mặt có chút trắng, bộ dạng như bị dọa một chút. Xem ra Augustus nói không sai, đúng là thục nữ không bước chân ra khỏi cửa. Ài, cùng gia tộc Nicola, nàng và Michiwa đúng là hai thái cực khác nhau. Người con gái như vậy không có cách nào khiến người khác sinh ra ác ý.
Trâu Lượng quay về phía nàng ta dặn dò:“ Lát nữa theo sát ta.”
Đã đáp ứng với lão quái vật Augustus là sẽ bảo vệ tốt cô nàng cùng thí luyện, Trâu Lượng nói được là làm được.
“Ầm” Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Trên trời như có một tiếng sét lớn vang lên. Một giây sau, một thân hình rơi xuống.
Là Đại Kim.
Hắn vừa mới xông lên liền bị con rết khổng lồ đó lắc đầu đánh bay trở về lại. Thân thể cường tráng của bỉ mông vàng trượt đi trên mặt hồ giống như một phiến đá mỏng bị người ta ném đi trên mặt nước, liên tiếp đập vào mặt nước hai ba lần rồi mới đụng đầu vào bờ, sau đó còn lăn thêm mấy vòng rồi mới ngừng lại.
Dừng lại vài giây, “gào....”
Đại Kim ngay lập tức đứng dậy, con mắt có chút màu đỏ. Bà nội Bear, con quái vật sức mạnh thật lớn.
Trong nháy mắt va đập đó, đáng sợ hơn nữa là vô số cái chân với sức mạnh khủng khiếp, đến nham thạch mà còn bị xé rách dễ dàng. Cũng may bỉ mông vàng cơ thể mạnh mẽ, người thường sớm đã thịt nát xương tan rồi.
Dù là như thế nhưng trên người Đại Kim cũng đã có vô số vết thương to nhỏ rồi. Nhưng dường như bỉ mông vàng đối với vết thương này không hề để ý.
“Lượng, thứ này khó chơi, thêm chút chiến ca động viên nào.” Đại Kim liếm môi, hai mắt dán vào con quái vật trong hồ nước.
“Giao cho ta.” Trâu Lượng lạnh lùng nói, quyền trượng màu vàng xuất hiện trên tay.
Nếu như có thêm Bóng Ma và Dư Triết nữa thì với đội hình như vậy đối phó với con quái vật này không thành vấn đề, nhưng lúc này chỉ có hắn và Đại Kim, càng lúc càng thêm tính thách thức.
Trên bờ, đám người của tộc bướm vẫn không thể nhấc nổi một sợi tinh thần, dường như bọn họ trời sinh bị giống quái vật này khắc chế. Dạ Âm nữ vương thì đỡ hơn một chút, vật vã ngóc đầu dậy nửa ngồi nửa quỳ, khinh khiếp nhin thấy một màn không thể tin được. Mấy người lạ mặt đó quả nhiên là dám khiêu chiến với chân thần. Bọn họ điên cả rồi sao? Đây vốn là việc không liên quan tới họ.
Trên trời truyền lại một tràn âm thanh vỗ cánh, vô số tộc Swan sợ hãi bay ra xa dường như bị cái gì đó hút lại, không, chính xác hơn là một loại sức mạnh nào đó đã lôi kéo họ bay trở lại. Vừa tới bên bờ tây, gặp phải khí thế của con rết đó liền rơi hôn loạn xuống đất, cùng nằm im với mấy người đẹp tộc bướm bất lực nhìn tất cả. Đã từng là hai tộc đối đầu nhau, bây giờ chiến sĩ hai tộc lại bị động nằm bên nhau, nhưng lúc này không ai còn tâm trạng tính toán mấy chuyện đó, tất cả sự chú ý của họ đều dồn vào trong bóng dáng của ba người lạ kia.
“Các người điên rồi!”
“Không thể kháng cự chân thần được, chọc giận chân thần tất cả chúng ta đều phải chết...”
Nghe những tiếng gào thét bất lực đó, Trâu Lượng liếc mắt về phía các chiến sĩ của hai tộc lớn, đó là chân thần đáng kinh sợ của bọn họ chứ không phải là của hắn.
Đại Kim và con quái vật đó cũng xem như là xáp lại gần nhau rồi, tay phải đeo theo găng tay (thủ sáo) đã nhận được từ lần trước ở Thông Thiên Cảnh, xem ra gã thật sự muốn ra tay rồi.
Thế nhưng Đại kim vẫn chưa động thủ, động thủ trước là con rết kia. Đây là thiên hạ của nó, nó là vua ở đây. Thân hình dài mấy chục mét đứng trong hồ nước, vô số chân và răng động đậy, ngay lập tức.
Vù vù...
Một đám khói màu tím phun ra qua mấy cái lỗ ở phần bụng của con rết, làn khói tỏa ra, nước hồ sôi ùng ục, trong hồ nước thi thể của tộc Swan cánh đen nhanh chóng thối rữa, bốc lên mùi tanh hôi.
Thiên phú của yêu thú, máu độc
Cứ hễ trúng chiêu này, tất cả cấp thấp hơn nó đều lập tức biến thành máu. Bà nội Bear, bỉ mông vàng không hề có một chút sợ hãi, hắn biết chiêu thức lợi hại này của yêu thú, nhưng không phải là không có cách giải quyết. Ánh sáng chói lòa lóe lên trong nháy mắt, tay phải đeo găng tay của Đại Kim phát ra một vòng sáng, ngay sau đó, hai tay đấm vào nền đất.
Ầm ầm!
Bạo kịch nhân đôi!
Nền đất bị đánh nứt ra thành bụi đá, đó là sức mạnh của bỉ mông cấp vàng sáng, làn sóng công kích xông đến, đem chất độc đánh tan.
Một giây sau, tốc độ của Đại kim dâng lên tới đỉnh điểm, xông về phía con rết to khổng lồ.
“Điên rồi, đúng là điên rồi!!!”
Hàng ngàn chiến sĩ trẻ của tộc bướm và tộc swan cánh đen khiếp sợ nhìn cảnh đó, dường như không thể tin được lại có kể làm như vậy, thật là ngu ngốc. Dám khiêu chiến với chân thần, không biết sức mạnh của chân thần đến cùng là lớn thế nào, có thể khiến sức mạnh của tất cả mọi người bị phong ấn, bọn họ đang tìm cái chết.
Đại Kim không phải là kẻ ngu, từ lần đụng đầu vừa rồi không thành, lần này hắn thay đổi sách lược, tứ chi hắn chạy với tốc độ nhanh, thân người màu vàng dao động với tần số cao, giống như một quả cầu ánh sáng đang chạy vòng quanh con quái vật. Con quái vật cũng rất giảo hoạt, đôi mắt máu màu đỏ không ngừng xoay chuyển dán lên người tên khiêu khích nhỏ bé.
Rất nhiều thế kỉ trôi qua, nó ở đây giám sát hai tộc thực nghiệm này, không cho bọn chúng rời đi, đồng thời cùng hạn định số người trong tộc bọn họ. Có kẻ đặc biệt làm loạn ở đây như hôm nay cũng là lần đầu tiên, bất luận như thế nào, những ngoại lệ này đều cần được loại bỏ.
Gào!!
Đại Kim cuối cùng cũng tìm được cơ hội, đột nhiên nhảy vọt lên, bám vào phía sau người của con quái vật, găng tay bạo kích trên tay phải sáng lên một vòng sáng lóa mắt, không ngừng oanh tạc vùng thân dưới con quái vật.
Năm phần trăm cơ hội nhân đôi sức mạnh, cược vào cách ăn ở thôi.
Ầm ầm!
Một âm thanh kim loại vỡ tan vang lên, lớp giáp xác bên ngoài của yêu thú đã bị vỡ ra, bị thương. Nụ cười trên khuôn mặt của Đại Kim vẫn chưa kịp đi qua, đột nhiên thấy trong đầu bị choáng.
“Uy hiếp”
Mỗi loại yêu thú mạnh mẽ đều có một khu lãnh vực uy hiếp riêng, nhưng con quái vật trước mắt lại không giống với những yêu thú khác, thế mạnh của nó là uy hiếp và tấn công linh hồn. Chỉ cần dựa vào thiên phú này là đủ để khiến cho tộc bướm vào tộc Swan cánh đen mất đi sức chiến đấu. Đại Kim nhất thời sơ ý trúng phải chiêu này.
Một làn sóng vô hình từ thân hình như bằng kim loại của yêu thú lan ra, xông vào não của Đại Kim, sau uy hiếp là tấn công tinh thần, Đại Kim vừa lỏng tay, liền rơi thẳng vào hồ nước.
Cứu mạng...
Tất cả mọi người từ tộc bướm đến tộc swan cấm kị chứng kiến cảnh này đều ngây ngốc cả, trong lòng vô cùng phức tạp, rất nhiều kẻ sống trong vùng khống chế của “chân thần”, dùng sinh mạng của đồng bào hiến tế để cầu bình an, ai mà không đau xót, nhưng phản kháng, đó là điều không thể.
Chưa kịp tiếp cận chân thần đã bị yêu lực của nó áp chế rồi. Đại Kim đối đầu với chân thần, ngoài miệng thì nói là hắn bị điên nhưng ai lại không cầu mong kì tích xuất hiện.
Nhưng sự thật đã thấy rõ, sức mạnh không thể nghi ngờ gì.
Thân hình khổng lồ của yêu thú bắt đầu xoay chuyển, như là muốn nuốt lấy Đại Kim.
Quyền trượng của Trâu Lượng được nâng cao lên, từng vòng ánh sáng vàng sáng chói từ quyền trượng của Trâu Lượng phát ra. Hắn không cần biết đây là đâu, là cái gì, phá hoại xong sẽ biến thành cái gì, chỉ có một điều mà hắn biết chính xác đó là không ai có thể ngăn cản hắn lấy được nước vĩnh hằng.
Tất cả, ta có thể.....
“Bao nhiêu lần mồ hôi như mưa,
Đau khổ lấp đầy ký ức,
Chỉ là vì một niềm tin tuyệt đối,
Đi liều mạng mới có được thắng lợi,
Luôn khích lệ chính mình,
Muốn thành công thì phải cô gắng,
Như gã khổng lồ trỗi dậy từ phương Đông....
Tin vào chính mình!!!
Tự giành lấy thắng lợi,
Sáng tạo kì tích!!!
Tin vào chính mình!!!!!”
Âm cao điên cuồng!
Và
Tiêu diệt hết thảy!
Từ lúc lĩnh ngộ được dưới sức mạnh của thác nước, cỗ sức mạnh tự nhiên đó làm cho lãnh ngộ về chiến ca của Trâu Lượng lại tăng thêm một tầng nữa. Thân hình con quái vật rết khổng lồ chấn động một lát, cảm nhận thấy một làn sóng âm không biết từ đâu tấn công nó từ trong ra ngoài.
Trong lúc chiến ca của Trâu Lượng đang cuồng nộ, Shana cũng không nhàn rỗi. Người thông tuệ như nàng tuyệt đối không phải là kẻ đi theo, mà thật sự có thể giúp hắn, đôi cánh vẫn luôn khép lại phía sau dang ra, đôi cánh gió của tộc Thiên mị.
Đôi cánh đập tạo nên cơn gió thổi đám khí độc kia không biết bay về phương trời nào. Đôi tay thiếu nữ hợp lại ngay trước ngực, hơi mở đôi môi hồng, phát ra một âm thanh cao vút tận mây xanh.
Tiếng huýt sáo của tộc Thiên mị.
Ầm
Nước gần phía bờ hồ phát nổ, bắn tung tóe bốn phía. Sức mạnh vô hình công kích yêu thú, thân thể nó cuối cùng cũng dừng lại, cơ thể có chút rung động. Tất cả nữ bướm tộc, và tộc swan cánh đen dường như không tin nổi nhìn cảnh đó, tất cả như cảm thấy sức mạnh của chính mình được phục hồi lại, uy lực của chân thần dần dần suy yếu.
Điều này chưa từng xảy ra.
Không đợi bọn họ kịp phản ứng, thân hình con rết khổng lồ đột nhiên sáng lên một mảng lóa mắt, thiên phú phản tác dụng!
Trâu Lượng và Shana không kịp phong bị, một luồng sóng to lớn phản trở lại.
Yêu thú rõ ràng là đã nổi giận, khí thế bừng bừng. Vừa cảm giác được một chút sức lực, tộc bướm và swan chưa kịp đứng lên đã bị uy áp mạnh mẽ hơn của yêu thú đè xuống lại.
Trong hồ, nước như đang sôi sùng sục, yêu thú dường như đã mở ra chuyển biến hình thái thứ hai, trên người vô số chỗ bóng loáng như sắt thép, quả như là một cỗ máy băm thịt khổng lồ. Đúng lúc khí thế của nó đạt đến cực hạn, chuẩn bị đem bỉ mông vàng đang náo loạn trong hồ nước nghiền nát thì...
Ầm ầm!!
Trong không trung, một tiếng sét kinh hoàng. Không, không phải âm thanh của sét đánh. Là âm bass.
Ầm!!!
Vô số cát bụi đất đá trôi nổi lên, đó là sức mạnh của âm Bass, là chư thần gầm thét.
Trên trời xoẹt ra một tia sáng!!
Vết thương trên người yêu thú phát nổ, máu yêu điên cuồng phun ra, tác dụng của chiến ca đối với vết thương Trâu Lượng rất rõ. Đại Kim nắm lấy cơ hội, mạnh mẽ xông lên từ trong hồ nước, hai tay hai chân bám lấy vết thương của yêu thú, điên cuồng cắn xé. Mỗi lần nghe chiến ca của Trâu Lượng hắn như rơi vào trạng thái điên cuồng, giống như là cuồng hóa. Lần này càng kinh khủng hơn cả những lần trước! Đôi mắt đỏ ngầu, hai bàn tay điên cuồng xé ngang thịt yêu thú.
Đây là thời khắc căng thẳng nhất, sức mạnh của yêu thú không hề giảm xuống ngược lại còn tăng lên, sinh linh trên bờ hồ đều nằm rạp người xuống run rẩy ngoại trừ Trâu Lượng và Shana. Âm bass của Trâu Lượng không ngừng phát ra, nơi quyền trượng chỉ đến, da thịt tung tóe, vỡ toét.
Shana nhỏ bé cảm nhận được rồi! Cô cảm thấy một ngọn lửa cháy trong từng giọt máu. Điều này lúc trước chưa hề có.
Có những lúc hứng thú đến thì nên tùy tâm mà làm, thân hình như điện bay về phía con rết ở giữa hồ.
Đôi cánh tung lên, gió thét gào.
Sở trường của tộc thiên mị không chỉ dừng lại ở tiếng huýt sáo, mà còn là điệu nhảy.
Điệu nhảy tử thần.
Tia sáng tím theo từng bước nhảy Shana giẫm đạp lên thân thể to lớn của yêu thú, tăng tốc đem da thịt của yêu thú đập vỡ. Cùng lúc đó, Đại Kim cũng từ phía trên đầu điên cuồng cắn xé xuống. Hai người đang cuồng nhiệt phóng ra sức mạnh phá hoại. Trâu Lượng chợt có một cảm giác phát tiết, chiến ca giai đoạn ba, hắn không nghĩ sẽ cho yêu thú một cơ hội nào hết, vừa nhìn thấy yêu thú có dấu hiệu biến thân, Trâu thần côn liền nổi giận. Sóng chấn động! Đây là chiến ca sở trường của Trâu lượng, là chiến ca có sức giết cao nhất. Mà chiến ca còn có sức sát hại cao hơn với những yêu thú có thiên phú tăng cường.
Âm thanh của hắn không chỉ cao mà còn liên tiếp nhiều tần số đan xen nhau, cộng hưởng phát ra trùng điệp, giống như trong hồ sóng sau xô sóng trước, càng ngày càng cao, không ngừng gia tăng sức phá hoại.
Âm bass có thể phòng ngự được nhưng sóng chấn động thì không thể cản được. Một biển sóng âm.
Ầm ầm!!
Dưới cái nhìn của hàng ngàn cặp mắt, toàn thân con rết khổng lồ vỡ toét thành từng mảnh thịt vụn.
Thế giới yên tĩnh lại.
Trên bờ, người của hai tộc chấn động đến ngu cả người rồi.
Nữ vương Dạ Âm của tộc bướm và trưởng lão của tộc swan đến đứng trước mặt Trâu Lượng và Đại Kim, hơi cúi ngừơi hành lễ, biểu đạt sự tôn trọng của mình.
“Thật không biết phải làm sao để cảm ơn đây.”
“ Hai tộc chúng tôi từ kí ức truyền thừa đã bị chân thần khống chế.... không thể rời khỏi nơi này, cũng không thể tự do sinh sôi. Mỗi năm đánh nhau không phải là vì giành đất đai mà là vì ai hiến tế trước...như thế này còn có thể chết ít người hơn.” Nữ vương khóe miệng mang theo một chút cay đắng.
“May mà lần này ngài và bạn của ngày giúp chúng tôi hóa giải phong ấn, ơn này không biết phải báo đáp thế nào, nếu có yêu cầu gì xin ngài cứ nói ra, người của hai tộc chúng tôi nhất định sẽ hết sức giúp đỡ.” Trưởng lão tộc swan nói.
“Chúng tôi cần nước vĩnh hằng.” Những yêu cầu khác Trâu Lượng chưa hề nghĩ qua.
“Nước vĩnh hằng?” Hai người đẹp liếc nhìn nhau, vẫn là Dạ Âm nữ vương nói:
“Dưới hồ Trúc Thúy có một phong ấn trận, nhưng mỗi năm trăng tròn mới mở ra (cái này là mỗi tháng chứ nhỉ, chả hiểu nữa). Theo truyền thừa của tộc ta thông qua phong ấn trận có thể lấy nước vĩnh hằng ở sông Vong Châu.. Nhưng......”
Nữ vương nhìn qua trưởng lão tộc swan một chốc rồi lại nói:“ Bây giờ còn cách ngày trăng tròn một trăm hai mươi ngày nữa.”
Đại trưởng lão cũng gật đầu đồng ý.
Một trăm hai mươi ngày?
Trâu Lượng và Đại Kim liếc nhau, lặng lẽ tính toán thời gian, khoảng một ngày trong thế giới bên ngoài.
“Thế này đi, bọn ta còn có việc, tạm thời rời đi, khi nào trăng tròn sẽ trở lại.”
“Dạ”
“Các vị ân công từ từ đi.”
Không thể ở đây đợi chờ ngu ngốc một trăm hai mươi ngày, lại nói mọi người bên ngoài còn có chuyện. Mà ở Thông Thiên Cảnh, đã hỏi qua Đại Kim và Shana được biết chỉ cần nhiệm vụ chưa hoàn thành thì khi trở vào nhiệm vụ sẽ tiếp tục. Lúc rời đi Trâu Lượng nhìn vào bàn tay, trong đó có một hạt châu bạc, là của yêu thú rơi ra, chắc là có nhiều tác dụng đặc biệt. Hạt châu đó là của Shana đưa cho hắn.
Trâu Lượng liếc nhìn Shana ý tứ sâu xa, cô gái nhỏ ngoan ngoãn ưa thẹn thùng này thực lực không đơn giản. Lúc trước bộc lộ sức mạnh khủng bố trong nháy mắt sợ rằng không phải cấp đồng thau có thể làm được. Bạc trắng????
Augustus đúng là đem qua cho hắn một món quà lớn rồi.
Trâu Lượng nhìn thiếu nữ cúi đầu dịu dàng, lắc lắc đầu, chào hỏi Đại Kim, mọi người đồng thời rời đi.