“Này, bọn mày đoán ai thắng?”
“Nhất định là đại ca!”
“Các cao thủ khác cũng không dễ đối phó đâu? Đế đô, còn có miền bắc ……. quá nhiều cao thủ!”
“Chờ chút, hình như là thi đấu theo lượt, không biết đại ca đánh với đây“.
“Gia tộc Nicolai, gia tộc Gabriel, gia tộc Montaeris của đế đô, còn có những chiến sĩ bỉ mông dũng mãnh …… chỉ nghĩ thôi mà máu nóng cũng sôi sục!”
Cách các chiến sĩ tham gia huấn luyện đặc biệt vài trăm mét, một vài người đang lặng lẽ quan sát.
Là Randy, Cote, Ernest và Patrice, Tân Đạt, năm người bọn họ nghe nói hôm nay Arthur sẽ tiến hành kiểm tra nên nhịn không được lén lút chạy đến xem.
Cũng chỉ có những tên to gan tày trời này mới dám làm thế, ở đế đô ai dám liều lĩnh nhìn trộm phương pháp huấn luyện chiến sĩ của kỵ sĩ mặt trời Neberro?
Xem ở khoảng cách khá xa tuy không sướng, nhưng bọn họ biết những người tham gia huấn luyện đặc biệt đều rất biến thái, nhất là tên kỵ sĩ liệt dương mà đại ca nói tới nên bọn họ không dám tới quá gần để tránh bị phát hiện, lại gây thêm phiền phức cho đại ca.
Dù ở khoảng cách xa nhưng có thể tận mắt xem màn trình diễn của những thanh niên mạnh nhất đế quốc thật sự cũng khiến người ta vô cùng chờ mong!
Trong khi bọn Tân Đạt trên sườn núi ở đằng xa đang nhỏ giọng trò chuyện, ba người của đợt đầu đầu tiên đã nhảy xuống sông.
Nước bắn tung tóe, thú điên Faure xông lên đầu tiên!
Là một thành viên của gia tộc Montaeris đã tập luyện phương pháp rèn luyện cơ thể của gia tộc đến mức cao nhất, sự khống chế sức mạnh cơ bắp của hắn đã đạt đến trình độ không thể tưởng tượng.
Cơ bắp căng ra rồi co lại, dòng nước xung quanh bị đánh dạt ra giống như đang sôi lên, hắn bước tới bằng cách bùng phát sức mạnh cơ bắp để làm giảm sự ảnh hưởng của dòng chảy ngầm dưới đáy sông đến mức thấp nhất.
Sư Tử Lam Perseus theo sát đằng sau, là một trong sáu thanh niên mạnh nhất của tộc Lion nên không cần phải nghi ngờ thực lực của hắn.
Cảm nhận lực đẩy của dòng nước và sự thay đổi phương hướng của dòng chảy ngầm, một khi phát hiện ra dòng chảy ngầm trở nên yếu có nghĩa nơi đó là khe hở giữa hai dòng chảy ngầm, cần lập tức nắm bắt cơ hội lao về phía trước.
Nhưng nếu cảm thấy dòng chảy ngầm và lực đẩy của nước mạnh lên thì phải điều chỉnh sơ phương hướng của bản thân, không thể trực tiếp chống lại dòng chảy ngầm để tiết kiệm lượng thể lực hao phí.
Sư Tử Đồng Roux vẫn chờ thân hình ổn định rồi mới tiến tới như cũ, không hề xông lên dẫn đầu mà theo sát phía sau Faure và Perseus.
Thân hình của hắn ta rất ổn định, hơn nữa còn có vẻ vô cùng thoải mái. Bộ pháp và phương pháp vận dụng sức mạnh đặc biệt giúp bước chân của hắn tiết kiệm sức hơn. Hơn nữa mỗi khi tiến tới một bước, khả năng khống chế sức mạnh của hắn và sức mạnh cơ bắp Faure tuy khác nhau nhưng hiệu quả lại kì diệu như nhau, nhờ sự vặn vẹo của eo, thân thể hắn khẽ rung lập tức đẩy lùi dòng chảy ngầm đang quấn quanh người.
“Trạng thái của Faure hôm nay không tệ nhỉ.”
Bỉ mông Quark quét mắt nhìn Montmar đang ngồi xổm bên cạnh, tính cách của tên này thường khá ít nói, thích nhất là ngồi xổm như một ngọn núi nhưng vừa chiến đấu là hắn hoàn toàn phát điên ngay.
Montmar lặng lẽ nhếch mép gật đầu ra vẻ đồng ý.
Buenaven bước đến nói: “Đừng nhắc tới Faure nữa, hôm nay mấy tên của miền bắc và đế đô đều rất mạnh“.
“Meo, tất nhiên rồi, bọn họ đều muốn đoạt hạng nhất mà“. Joyner nhăn chiếc mũi nhỏ dễ thương, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ba chiến sĩ dưới nước không nháy mắt.
Bản lĩnh dưới nước là điểm yếu của tộc Mèo, may là đã được Arthur chỉ bảo nên biết thêm được vài thứ mới mẻ.
“Tí nữa người ta cũng muốn thể hiện thật tốt để giành hạng nhất“.
Joyner vừa nói vừa ưỡn ngực ra vẻ rất có khí thế. Nhưng miêu nữ dịu dàng của tộc Cat không phát hiện rằng bộ dạng này chỉ càng để lộ ra bộ ngực vô cùng không cân xứng với đặc tính của nghề nghiệp.
Ba người ở dưới nước bắt đầu tăng tốc, một trăm mét đầu tiên khá dễ dàng nên ba người vẫn chưa phân rõ cao thấp. Nhưng vừa tiến vào vùng nước xoáy, tất cả mọi người đều biết thời khắc quyết định thắng thua đã tới.
Faure càng cố gắng sử dụng sức mạnh cơ bắp, toàn thân rung rinh, sử dụng sức mạnh bùng phát của cơ tay và cơ ngực, cơ vai để vùng vẫy thoát khỏi sức hút của xoáy nước, dùng hết sức để giữ vững tốc độ tiến tới.
Nhưng vùng nước xoáy khá khủng bố, những xoáy nước to nhỏ dày đặc, dòng sông nhìn có vẻ yên bình nhưng ở dưới đáy, các dòng chảy ngầm rối rắm phức tạp giống như những xúc tu của con bạch tuộc quấn lấy, nếu sơ ý để bị hút vào trong xoáy nước thì phiền phức lắm.
Tốc độ của Faure đã hạ xuống một chút so với lúc bắt đầu.
Perseus cũng không khá hơn, sức mạnh của hắn còn kém hơn Faure một tí nên vừa tiến vào vùng nước xoáy rối loạn này, tốc độ của hắn đã giảm đi nhiều. Hắn chỉ có thể giảm bớt tốc độ tiến tới để giữ cho thân thể ổn định. Chẳng còn cách nào khác.
Trong khi tốc độ của Faure và Perseus bị cản trở, khóe miệng Roux nhếch lên thành một nụ cười có chút kiêu ngạo. Thân thể hắn lắc lư, đột nhiên trong phút chốc vượt qua hai người ở phía trước, mặc kệ uy hiếp của xoáy nước mà tăng tốc tiến về trước.
Hắn trước giờ vẫn là người kiên nhẫn chờ đợi, lúc này đã tìm được cơ hội ra tay.
Roux được mệnh danh là người mưu trí nhất Lục Sư quả nhiên không phải là khoác lác, nắm bắt nhịp điệu và cơ hội rất đúng lúc. Thể lực của Faure đang giảm đến mức thấp nhất, vừa tiến vào vùng nước xoáy vẫn chưa hồi lại sức. Perseus cũng đang cố gắng ổn định thân hình. Roux bỏ lại hai người vượt thẳng tới trước.
Giữa đường, Faure và Perseus đều cố vùng lên một lần muốn đuổi theo nhưng bị Roux chiếm quyền chủ động, không hề chừa lại cơ hội nào.
Cuối cùng Roux là người đầu tiên bước chân lên bờ sông.
Những chiến sĩ tham gia huấn luyện đặc biệt đứng trên bờ sông ngẩn ra trong chốc lát, sau đó từ hướng những chiến sĩ đế đô rộ lên tiếng hoan hô, còn bên phía những chiến sĩ miền bắc lại phát ra tiếng la hét không cam lòng.
Faure vừa lên bờ liền được Buenaven của miền nam, còn có Quark, Riera tới hỏi han. Buenaven vỗ vai hắn “Lão hổ đừng nản lòng, vừa rồi lão thể hiện khá lắm“.
Faure lắc đầu, tự mình hiểu rõ sự việc của bản thân. Lúc đầu hắn đã vùng lên quá mạnh, đến lúc sau còn giúp đối thủ chịu lực cản lớn nhất của vùng nước xoáy, gặp được đối thủ khác còn đỡ, gặp phải loại đẳng cấp như Roux khẳng định phải chịu thiệt thòi.
Bà nội nó, người đế đô đúng là xảo quyệt.
Mọi người đều có ưu điểm và khuyết điểm riêng, không phải người nào cũng có thể phát huy toàn bộ sức mạnh ở dưới nước, hơn nữa đây mới chỉ là cuộc so tài nhỏ, sau này cơ hội đọ sức còn nhiều nên Faure rất nhanh chóng lấy lại tinh thần, cùng Buenaven và Arthur bước trở về chuẩn bị xem trận so tài thứ hai.
Gregg thu lại ánh mắt của đang đặt trên Arthur của miền nam, sau đó quay đầu nói với Roux đang sải bước trở về: “Lulu, khá lắm“.
“Ha ha, đó là điều tất nhiên“. Roux vỗ ngực, bỗng nhiên phản ứng: “Này, đừng gọi ta là …… Lulu có được không“.
“Ờ ờ, biết rồi Lulu“. Gregg cười híp mắt vỗ vai hắn làm cho Roux loạng choạng.
Tục ngữ nói rằng muốn gia tộc Nicolai không trêu chọc người khác cũng khó như bảo tộc Lion ăn chay.
Những chiến sĩ tranh tài trận thứ hai bước ra.
Mọi người đều biết Sư Tử Đen Riera có sức mạnh kì dị và sức phá hoại không thể tưởng tượng nổi. Có thể nói là người có sức mạnh lớn nhất trong Lục Sư. Hắn vừa bước ra đã thu hút sự chú ý của không ít người.
Long Gia của miền bắc là người tộc Bear, trời sinh vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa, ngành nghề của hắn là khiên chiến sĩ trong giáp chiến sĩ, bước đi và trọng tâm ổn định hơn tất cả mọi người. Lần kiểm tra sự cân bằng này quả thật giống như dành riêng cho hắn.
Parkerotti của đế đô là chiến sĩ tộc Tiger, giỏi dùng kiếm nặng và khiên lớn vừa công vừa thủ, là một người đàn ông vững vàng như núi!
Ba người của trận thứ hai dường như đều chuyên về sức mạnh, hơn nữa đều là loại chiến sĩ rất vững vàng. Điều này khiến những chiến sĩ đang đứng xem bật cười, nhìn những tên này tên nào tên nấy cũng mạnh mẽ, cơ bắp phát triển, không biết chút nữa ai có thể về nhất.
“Trận thứ hai bắt đầu“.
Sau mệnh lệnh của Neberro, ba người vác ba khúc gỗ tương đương với trọng lượng thân thể mình nhảy xuống sông Danube không hề do dự.
Tuy đều là loại người chuyên về sức mạnh nhưng phong cách của ba người vẫn hơi khác nhau.
Sức mạnh của Sư Tử Đen Riera từ trước đến nay thiên về hướng ngang ngược, dù cho đá cuội dưới đáy sông Danube trơn nhẵn nhưng thân thể hắn vẫn không ngừng hứng lấy lực đẩy của dòng nước và dòng chảy ngầm. Một bước đạp tới gây ra khí thế và sức mạnh vô hình bắn về phía trước, hắn giống như một thanh đao màu đen hung hăng chém rách mặt nước trước mặt.
Giáp chiến sĩ Long Gia của đế đô không thể hiện khí thế mạnh mẽ bằng Riera nhưng lại vững vàng nhất trong ba người, trọng tâm được hạ xuống vô cùng thấp, tiến từng bước một về phía trước.
Hắn hơi nghiêng ba phần tư thân thể dùng vai trái húc về phía trước, hai chân cũng một trước một sau, hơi giống với thế Tam Thể Thức trong môn Wushu của thời đại Trâu Lượng. Tư thế này tuy tốc độ không phải là nhanh nhất nhưng lại chịu ít lực đẩy của dòng sông Danube nhất.
Parkerotti của miền bắc lại có phong cách khác. Là giáp chiến sĩ vừa công vừa thủ, hắn dùng một bộ pháp hình tròn để thể hiện sự dũng mãnh của chiến sĩ.
Chân hắn bước theo đường cong tiến tới trước, mỗi bước chân giống như một thanh đao nằm nghiêng chém rách dòng nước. Một chân vừa đứng vững thì thân thể liền hạ xuống để ổn định trọng tâm, sau đó mới vặn eo phát ra một cỗ sức mạnh hình xoắn ốc để đẩy thân thể đổi hướng, sau đó lại sải bước theo đường cong. Ổn định, nhanh chóng, hơn nữa còn vô cùng đẹp mắt. Mỗi lần Parkerotti dùng sức đều có thể thấy xung quanh hình thành một xoáy nước nhỏ, rất thú vị.
“Không tệ“. Trâu thần côn vuốt cằm, cũng cảm thấy có chút thú vị.
Lúc mới đến thế giới này, hắn cho rằng kĩ thuật chiến đấu của thế giới này vô cùng lạc hậu. Nhưng khi kiến thức ngày càng sâu sắc hơn, hắn mới phát hiện chưa hẳn như vậy.
Những chiến sĩ thông thường có lẽ thật sự không có được những kỹ năng chiến đấu tinh tế, mới dừng ở mức khá thô sơ, chỉ coi trọng tố chất cơ bản của thân thể là sức mạnh. Nhưng những cao thủ thanh niên trong vài gia tộc lớn đã tồn tại ngàn năm ở đế quốc cũng có một vài kỹ xảo được dày công nghiên cứu nên không thể xem thường.
Ví dụ như gia tộc Montaeris của Faure có phương pháp rèn luyện thân thể của giúp lực khống chế cơ bắp đạt đến trình độ rất cao, tương đương với các môn võ công cao cấp khác.
Thân pháp mà Long Gia thể hiện lúc này rất giống với thế Yêu Mã Hợp Nhất của Wushu.
Perseus cũng không đơn giản, cách phát lực ra xung quanh độc đáo kia cũng đã tiến gần tới đỉnh cao của Minh Kình.
Còn Sư Tử Đen Riera, sức mạnh thân thể bẩm sinh cùng với khả năng vận dụng sức mạnh của hắn chính là một dạng mượn lực phá lực, lại là một loại võ thuật mạnh mẽ khác.
Không chỉ Trâu thần côn chăm chú xem mà toàn bộ những chiến sĩ còn lại cũng giữ yên lặng, quan sát tỉ mỉ cuộc so tài lặng lẽ ở dưới sông.
Cuộc so tài nhỏ này chỉ xem như dùng dao mổ trâu giết gà, nhưng cách sử dụng sức mạnh của mỗi người vẫn mang tính tiêu biểu và gợi ý.
Đã đến tham gia huấn luyện đặc biệt thì không thể bỏ lỡ cơ hội học hỏi như thế này.
Phải biết là ba mươi người tham gia huấn luyện đại biểu cho những thanh niên ưu tú nhất của Mông Gia, cũng đại biểu cho những trường phái kỹ thuật chiến đấu đỉnh cao. Nếu chỉ vùi đầu huấn luyện mà không chú ý đến một vài thứ cao cấp thì quả thật hơi đần độn.
Ngay cả những chiến sĩ tham gia huấn luyện đặc biệt còn nghiêm túc như vậy, huống chi là Tân Đạt đang nhìn trộm ở đằng xa.
Hai mắt của Tân Đạt như hai ngôi sao nhỏ, bộ dạng như sắp chảy cả nước miếng.
“Ha ha! Sức mạnh có thể dùng như vậy sao! Được mở rộng tầm mắt rồi!”
Lau chùi khóe miệng, Tân Đạt trừng to mắt không hề chớp làm bọn Randy và Cote ở bên cạnh phải toát mồ hôi.
“Nhưng …”
Quả thật được mở mang kiến thức, bọn họ cho rằng trải qua một đoạn thời gian luyện tập thì thực lực bản thân được nâng lên rất nhiều, nhưng nếu so sánh với những quái vật này quả thật còn kém một khoảng không nhỏ!
Ba người của trận thứ hai đều vô cùng mạnh, đều có ưu điểm riêng, nhất thời rất khó phân thắng thua.
Một trăm mét đầu Riera luôn dẫn trước. Dẫu sao khí thế và sức mạnh của hắn là dồi dào nhất. Nhưng lúc còn cách đích bảy mươi mét cuối cùng, Long Gia của đế đô bắt đầu bứt phá. Dường như nhờ bộ pháp đặc biệt mà trong thời khắc cuối cùng thể lực của Riera và Perseus đều bị giảm sút nhưng hắn vẫn còn đủ thể lực nên không ngừng xông lên.
Đến mười mấy mét cuối cùng hắn rốt cuộc đã thành công vượt qua Sư Tử Đen Riera để chiến thắng trận đấu thứ hai.
Kết quả này khiến Riera cũng có chút bất ngờ. Lúc bước lên bờ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Long Gia, gương mặt của hắn hơi tối sầm lại.
Riera trước giờ luôn xem Sư Tử Vàng Murphy như mục tiêu để phấn đấu, ít nhất cũng giành được vị trí thứ hai trong Lục Sư, không ngờ Long Gia không hề quá nổi tiếng trong số các chiến sĩ của đế đô lại có thể vượt qua mình.
Tuy đây chỉ là một cuộc so tài nhỏ nhưng cũng phản ánh nhiều điều.
Sắc mặt Riera tối sầm, được Faure và Buenaven, Joyner đón trở về hàng ngũ.
Không hổ là Túi Trí Khôn của miền nam, Trâu thần côn nhìn rõ mọi ưu khuyết điểm trong mỗi trận so tài giữa những người được chọn từ ba miền.
Tất nhiên ai cũng muốn đoạt vị trí thứ nhất trong lần kiểm tra này nhưng mắt phải hướng tới những mục tiêu xa hơn. Ý nghĩ lớn nhất của trận so tài nhỏ đầu tiên này là để tìm ra điểm yếu của bản thân và biện pháp để bổ sung, đồng thời còn để làm rõ đặc điểm về năng lực của các tuyển thủ miền bắc và đế đô.
Chẳng hạn như vừa rồi, Long Gia và Parkerotti đều là những chiến sĩ vô cùng mạnh mẽ và đặc biệt, nắm được ưu điểm, lại tìm được khuyết điểm của đối phương thì lần sau mới có thể nắm được quyền chủ động để giành thắng lợi.
Bên phe mình cũng thế, Faure và Perseus đều là những chiến sĩ theo hướng tấn công, lúc bắt đầu xông lên thì khá mạnh mẽ nhưng sau đó sức mạnh liền kém đi, dễ dàng bị người khác lùi một bước sau đó đánh trả, hoặc bị những đối thủ có sức bền, ý chí kiên cường nắm bắt cơ hội.
Chờ sau khi đợt kiểm tra kết thúc sẽ tổng kết rút kinh nghiệm một phen, biểu hiện ở lần kiểm tra sau nhất định sẽ có sự khác biệt lớn.
Parkerotti của miền bắc vỗ vai Long Gia để khích lệ. Long Gia đại diện các chiến sĩ miền Bắc thắng được một trận, khơi dậy khí thế cho miền bắc.
Gregg của đế đô quét mắt qua phe miền bắc, nhìn thấy bầu không khí bình tĩnh không lo không vội đó bèn nhếch mép: “Miền bắc còn có vài nhân vật lợi hại, phong thái cũng rất vững vàng, khiến người khác phải mong đợi màn trình diễn ở lần so tài tiếp theo“.
Chiến sĩ của đế đô trước giờ không ngán những đối thủ có thực lực, càng mạnh mẽ thì càng hứng thú.
Đánh bại đối thủ như vậy mới thể hiện được sự mạnh mẽ của các chiến sĩ đế đô.
Trận so tài thứ ba bắt đầu.
Chiến sĩ bỉ mông của miền nam là Quark sải bước đến bên bờ sông.
Đồng đội của hắn ở phía sau là bỉ mông Montmar dùng sức giơ nắm đấm về phía hắn: cho bọn chúng biết sức mạnh của tộc Bỉ Mông.
Trong số mười người của miền nam, Quark có mối quan hệ rất khá. Tuy là bỉ mông nhưng bất cứ người nào cũng có thể trò chuyện, hơn nữa còn là một tên to xác không kiêu ngạo, không nóng nảy, khiến mọi người có cảm giác hắn rất ôn hòa.
Joyner cũng ở đằng sau vung nắm đấm nhỏ trắng như tuyết cổ vũ hắn.
Murphy và Trâu Lượng đều không nói gì, sự cổ vũ giữa đàn ông với nhau là đơn giản nhất, chỉ giơ nắm đấm về hướng hắn như muốn bảo hắn phải cố lên.
Quark lúc bình thường rất lanh lợi nhưng lúc này cũng yên lặng, cực kỳ bình tĩnh gật đầu.
Người được chọn của miền bắc cũng là bỉ mông, hơn nữa còn có thể phát huy sức mạnh của dòng máu bỉ mông tới mức cao nhất là Apollo bước ra, cùng với Quark đứng ở một bên.
Hai bỉ mông hình dáng cao lớn đứng song song nhau, ánh mắt kiêu ngạo đánh giá đối phương, một mồi thuốc súng đang âm thầm được châm ngòi.
Lần trước vì mảnh xương thú hoàng kim mà nổ ra xung đột, lần này lại đụng mặt nhau trong cuộc so tài thì chắc chắn phải dùng hết sức để phân cao thấp.
Người được chọn của đế đô là Gascoigne cũng bước về phía trước. Là người tộc Bear, hắn không sở trường về sức mạnh. Gia tộc của hắn là tín đồ ngoan đạo của Thần Miếu, từ nhỏ Gascoigne được gia tộc bồi dưỡng dạy dỗ nên vô cùng trung thành với Thú Thần, hệt như một tín đồ cực đoan.
Cha hắn cũng là nhân vật cấp cao trong đội ngũ kỵ sĩ giữ trật tự của giáo đình. Các kỹ năng chiến đấu của Gascoigne có nguồn gốc từ đội kỵ sĩ trật tự nên nền móng vô cùng vững chắc.
Nhưng thân hình hắn đứng giữa hai bỉ mông to lớn thật sự hơi kém hơn.
Hai tên to lớn kẹp hắn ở giữa, hai cái bóng phủ xuống dường như khiến người khác không chú ý đến sự tồn tại của Gascoigne.
Quark khởi động cánh tay một chút rồi thò tay nắm lấy một khúc gỗ lớn nhất trong đống gỗ.
Muốn thắng cũng phải thắng thật đẹp, lấy khúc lớn nhất đi.
Hắn còn chưa chạm được khúc gỗ to lớn đó, một cánh tay to lớn đã thò tới nắm lấy khúc gỗ đó một cách nhẹ nhàng.
Apollo của miền bắc lạnh lùng liếc nhìn Quark đang hơi ngẩn người một cái rồi đặt khúc gỗ lên vai.
Ầm!
Động tác của hắn vô cùng tùy ý nhưng mặt đất dưới chân lại lún xuống nặng nề, có thể tưởng tượng được trọng lượng của khúc gỗ như thế nào.
Quark nhếch mép cười không ra tiếng, với tính cách của hắn tất nhiên sẽ không thể bị một chút khiêu khích này làm cho kích động.
Hắn tiện tay chọn một khúc gỗ khác rồi đứng thẳng bên bờ sông.
Hai tên to lớn cộng với một tên giáo đồ cực đoan tộc Bear phải chú ý mới thấy được. Nhân vật chính của trận so tài này dường như là tộc Bỉ Mông.
Trên sườn núi ở phía xa, ánh mắt hưng phấn của Tân Đạt nhìn Apollo, lại nhìn sang Quark, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Quark rất lợi hại đó, anh ta dùng sức rất vững vàng. Nhưng nghe nói Apollo của miền bắc có thể phát huy hoàn toàn dòng máu của Bỉ Mông, không biết ai mạnh hơn đây?”
Ernest cười ha ha: “Tao cảm thấy cái tên đế đô kia cũng khá đấy“. Đây gọi là Bear gặp Bear, nhìn thế nào cũng thấy vừa mắt.
Lời của Ernest rất tự nhiên vấp phải sự phản đối của Randy, Cote, còn có cả Parky.
“Mẹ, tên Bear đó gặp phải hai Bỉ Mông thì hoàn toàn không có chút ưu thế nào đâu“.
“Đúng vậy, Bỉ Mông vừa nhảy xuống nước thì sóng cuộn lên cũng đủ nhấn chìm tên tộc Bear của đế đô“.
“Đừng cãi nữa, bắt đầu rồi!”
Trong lúc bọn họ còn đang nhỏ giọng tranh luận thì hai chiến sĩ Bỉ Mông, còn có Gascoigne của đế đô đã cùng nhau nhảy xuống sông Danube, ngược dòng tiến tới.
Trận so tài thứ ba đã bắt đầu.
Apollo khẳng định là nhìn Quark không vừa mắt. Cùng là tộc Bỉ Mông, hơn nữa còn là chiến sĩ có thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của dòng máu Bỉ Mông nên quả là hơi gai mắt loại dị dạng như Quark.
Giáp chiến sĩ? Đồ ngu, thân thể của Bỉ Mông chính là vũ khí mạnh nhất, cần gì phải mượn sức mạnh từ bên ngoài?
Vừa xuống nước, khóe miệng của Apollo nhếch lên mang theo một nụ cười cong cong, Bỉ Mông to lớn có thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của dòng máu Bỉ Mông cho người khác thấy được thế nào là sức mạnh thật sự.
Ầm!
Nước sông đột nhiên nổi lên một đợt sóng nước tung tóe do sức mạnh của Apollo gây nên.
Sức mạnh từ dưới chân sinh ra, bước chân của tên to lớn gây ra những dòng chảy ngầm cuồn cuộn, nước sông theo bước chân điên cuồng của Apollo mà nổi sóng lan ra xung quanh.
Chiến sĩ Bỉ Mông dựa vào thân thể, dựa vào sức mạnh bẩm sinh! Không cần lệ thuộc vào trang bị và sức mạnh bên ngoài, sức mạnh lớn đến mức đủ để phá hủy tất cả.
Thân hình to lớn rẽ sóng bước tới, khí thế tràn đầy.
“Mẹ, không hổ là Bỉ Mông!” Ba Kỳ của miền bắc hơi đố kỵ nhếch miệng, cũng chỉ có tộc Bỉ Mông sở hữu thể lực và sức bật dồi dào mới có thể chơi lớn như thế. Ba Kỳ cho rằng tốc độ của mình không thể chậm hơn Apollo, nhưng nếu dùng sức như hắn thế này thì chưa chạy tới đích đã hết sức, cuối cùng chỉ còn đường chết.
“Câm miệng đi Ba Kỳ, nhìn cho kỹ vào“. Bạn tốt của Ba Kỳ là Shadiwa cũng thuộc loại người hay lảm nhảm, nhưng hắn biết suy nghĩ hơn tên tộc Báo. Text được lấy tại Truyện FULL
“Sức mạnh của tộc Bỉ Mông đúng là không tệ nhưng thân thể to lớn của bọn chúng gặp lực cản rất lớn ở dưới nước. Đừng nghĩ Apollo dùng sức mạnh mẽ, hắn có thể chống lại lực cản của nước sông để giữ tốc độ như thế mới là điểm mạnh nhất“.
Arthur, Murphy của miền nam, còn có những chiến sĩ của đế đô, đa số mọi người vừa bắt đầu cũng nghĩ như vậy.
Thể hình càng lớn thì sức mạnh càng lớn, đồng thời chịu lực cản của nước cũng lớn, cho nên thật ra ưu thế cũng chỉ là tương đối, không có mạnh hay yếu tuyệt đối. Thắng lợi cuối cùng còn phải xem sức mạnh tổng hợp của mỗi người.
Có lẽ bỉ mông chiếm ưu thế về sức mạnh và thể lực nhưng có thể giành chiến thắng cuối cùng hay không thì không chỉ dựa vào điều này mà còn phải dựa vào sự phân phối, nhịp điệu khống chế thể lực, nắm bắt thời cơ, tốt nhất là có thêm chút mánh khóe và vận khí.
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ về vấn đề sức mạnh, Quark cũng đang ra sức.
Biểu hiện của Apollo thật sự rất mạnh mẽ nhưng Quark cũng có lòng tự tin với bản thân. Lúc bắt đầu chẳng đáng là gì, ai có thể kiên trì đến lúc cuối cùng mới là người chiến thắng.
Là bỉ mông nhưng lại chọn theo hướng giáp chiến sĩ, Quark hiểu rõ ưu thế của mình nên không nóng nảy vội vàng, chỉ bám sát phía sau Apollo, từng bước tới gần.
Thắng thua vẫn còn là ẩn số chưa biết.
Sức mạnh của bỉ mông đích thực quá rực rỡ, thanh thế còn mạnh hơn cả hai trận quyết đấu trước. Thân hình khổng lồ mỗi khi tiến tới một bước đều làm cho sóng nước bắn tung tóe.
Sức mạnh và dòng chảy ngầm va vào nhau dữ dội trên đường tiến về phía trước đã cho thấy rõ lực cản do thân thể to lớn gây nên.
So với biểu hiện của Quark và Apollo thì biểu hiện của Gascoigne từ đế đô rất dịu dàng, chỉ lặng lẽ vác khúc gỗ theo sau.
Vị trí này cũng bất lợi cho hắn, lúc hai bỉ mông tiến tới trước gây ra những đợt sóng và dòng chảy xiết không thể né tránh đập vào thân thể của Gascoigne, mỗi cơn sóng nhào tới liền nhấn chìm cả người Gascoigne.
Nhưng ngay lập tức hắn đã ngoan cường trồi lên khỏi mặt nước, giữ vững nhịp bước theo sau Quark, không bị tốc độ của bỉ mông bỏ lại phía sau, hiển nhiên dưới khí thế mạnh mẽ của bỉ mông, thằng nhóc này không được mọi người chú ý đến.
Bên phía đế đô, Gregg, Olivia, Michiwa, Lolita và Roux đều bình tĩnh chăm chú nhìn ba bóng người dưới sông Danube, nhìn Gascoigne liên tục bị những đợt sóng đập vào, không hề ngạc nhiên chút nào.
“Meo, Arthur này, Quark có thể thắng không?” Joyner nhẹ nhàng tới sau lưng Trâu thần côn, nhìn khí thế mạnh mẽ do hai bỉ mông to lớn tạo ra, tiểu mèo nữ hơi ngạc nhiên, lại hơi nóng lòng muốn thử xem sao.
“Bây giờ còn chưa chắc, nhưng anh để ý đến Gascoigne của đế đô hơn“.
Trâu Lượng vuốt cắm, bình tĩnh nói.
Buenaven và Murphy đều nhìn về hắn một cái nhưng cũng không nói gì.
Biểu hiện của Gascoigne quả thật trên mức bình thường, có thể bám sát dưới sức ép mạnh mẽ của hai bỉ mông, chỉ riêng ý chí đã khiến người khác phải thay đổi cách nhìn về hắn, nhưng Apollo và Quark đều quá mạnh, muốn lật ngược thế cờ còn khó hơn lên trời.
Một trăm mét đầu, ba người được chọn đều vững vàng vượt qua. Sau khi tiến vào vùng nước xoáy, bất luận là thân hình của Quark hay Apollo đều tỏ ra hơi lắc lư.