“Thượng tá, có chuyện rồi!” Một chiến sĩ cơ giáp của quân đoàn số 1 chạy tới báo cáo.
Phi thuyền vừa hạ cánh Louis đã phải đi trình diện cấp trên, họp bàn một số việc, giờ mới xong.
Đang thu dọn đồ tính đi tìm Gary lại nghe báo tin, Louis nhíu mày: “Đã xảy ra chuyện gì? Không quan trọng thì thôi, cậu hỗ trợ Archie xử lý nốt chuyện đi, tôi có việc.”
Nghe nói trước kia nhà hắn và hoàng thất rất thân thiết, nhưng từ khi mẫu phụ của phụ thân hãm hại hoàng thất xong, quan hệ hai nhà liền đi xuống, cho nên hắn khó mà qua cửa gia đình Gary được, chỉ có thể nghĩ cách để chạm mặt nhau trong một sự kiện nào đó.
“Thượng tá, đó là chuyện của ngài a... Ngài lên mạng xem đi, giờ mọi người đều đang nói Gary không biết xấu hổ.” Chiến sĩ cơ giáp lại nói.
Kỳ thực quân đoàn số 1 cũng có người dị nghị, cho rằng Gary không xứng để được Louis đối xử tốt như thế... Nhưng Gary giúp ai sửa chữa cơ giáp, người đó đều cảm kích cậu.
Tuy rằng bản lĩnh Gary kém hơn Louis, nhưng rất lợi hại, vừa có thực lực vừa biết sửa chữa cơ giáp!
“Cái gì?” Vừa nghe có chuyện liên quan tới Gary, Louis lập tức chú ý.
“Bên ngoài có một đám phóng viên đang vây lấy Gary.”
“Ta đi xem!” Louis không chút nghĩ ngợi lao ra ngoài.
Gary lúc này sắp bị đám phóng viên chọc tức: “Chuyện gì không làm tôi sẽ không nhận, sao bảo báo cảnh sát rồi? Chờ cảnh sát đến giải quyết đi!”
“Gary, cậu và thượng tá Louis có quan hệ yêu đương thật không? Cậu làm thế nào để thượng tá thích mình vậy?” Có phóng viên đưa microphone ra, suýt đụng trúng mũi Gary!
Louis vừa ra liền thấy cảnh này, nhanh chóng xông lên, kéo Gary ra phía sau mình, chất vấn ngược lại đám phóng viên: “Các người muốn làm gì?”
“Thượng tá Monde!”
“Thượng tá Louis!”
Đám phóng viên vừa thấy Louis đều kích động, trước còn chưa rõ thật hư, ai dè chớp mắt liền thấy Louis xuất hiện, còn mang tư thái bảo hộ Gary như thế.
Hai người này có gian tình thật sao?
“Thượng tá Monde, xin hỏi ngài và Gary thiếu tá có phải đang hẹn hò?”
“Thượng tá Monde, ngài có biết bộ mặt thật của thiếu tá Gary chăng?”
“Xin hỏi ngài thấy thế nào về hành vi hại chết á thú nhân của thiếu tá Gary? Quân bộ không xử phạt thiếu tá Gary có phải nhờ ngài can thiệp?”
...
Nhờ phúc của Emir mà giờ mọi người đều xem được video kia, càng thêm ác cảm với cậu.
“Nói hươu nói vượn, với thực lực của Gary, muốn giết á thú nhân thiếu gì cách, sao phải chọn phương thức phiền toái còn để lại sơ hở như vậy?”
Giọng Louis thêm lạnh lùng: “Các ngươi đang xúc phạm danh dự Gary! Ta sẽ truy cứu trách nhiệm các người trước pháp luật!”
Mới nãy Gary có nói bao nhiêu cũng không lại, nhưng Louis vừa mở lời lại khiến bọn họ bớt lời đi rất nhiều, rốt cuộc chọc giận Louis và hai vị công tước hậu thuẫn, bọn họ sẽ lãnh đủ.
“Các người nếu có nghi vấn gì, sau này sẽ có người đứng ra giải thích, video sẽ cho công bố trên mạng, ta tin tưởng Gary sẽ được trả lại sự trong sạch, còn bây giờ, mời tránh đường, ta có việc phải đi!” Louis lại nói, làm cái động tác liền có người tới vây quanh mở lối cho họ ra ngoài.
Cuối cùng Gary cũng được thở phào nhẹ nhõm quan sát tình hình chung quanh.
Emir và thuộc hạ của Green đang bị cánh phóng viên vây lấy, e là sẽ nói bậy gì đó, còn có Green đang ngay đó đứng nhìn.
Green luôn miệng nói yêu cậu, muốn được cậu tha thứ, thế nhưng thời điểm này lại đứng xa xa, chẳng buồn giải thích giúp cậu một câu.
Ánh mắt Gary tràn đầy châm chọc, Green có chút chật vật dời đường nhìn. Hắn vốn muốn nói giúp Gary vài câu, nhưng rồi lại nghĩ nếu Gary gặp phiền toái, Louis biết đâu sẽ từ bỏ, hắn sẽ có cơ hội theo đuổi Gary lần nữa, liền chần chờ.
Chần chờ một lần, tới lúc hối hận thì đã không còn kịp nữa rồi.
Green còn đang tiếc nuối thì nghe thấy thanh âm quen thuộc, hắn ngẩng đầu, hóa ra là cha mẹ hắn tới.
Mẫu phụ nhìn thấy hắn từ xa đã gọi: “Gary, cậu đứng lại đó, dựa hơi con trai ta lên làm thiếu tá, lừa tiền con trai ta, còn muốn chạy? Nào có chuyện ngon ăn như thế?”
Gary từng gặp cha mẹ Green, hai người này lúc ấy đã khó chịu ra mặt, cậu chả muốn dây dưa, tìm lý do rời đi, sau đó chưa từng gặp lại, không ngờ hôm nay lại chạm mặt nhau ở đây.
“Ngươi nói năng tôn trọng người khác cho ta!” Louis lại chắn trước mặt Gary.
“Thượng tá Monde, ngài cũng đừng để tên này lừa! Một thú nhân lại quấn lấy thú nhân khác, căn bản không phải thứ tốt lành gì đâu.” Cha Green lại nói, hắn chẳng thèm che giấu thái độ khinh bỉ đối với Gary.
“Gary quấn lấy người khác khi nào? Càng không lừa tiền người khác, rõ ràng là con trai các người lấy tiền của anh ấy đi nâng cấp cơ giáp, sao lại thành Gary lừa tiền?” Louis nổi giận, càng đau lòng cho Gary. Người thế này làm sao về một nhà? Nếu sớm biết tên Green này tệ bạc đủ đường, hắn đã sớm... Được rồi, khi đó hắn cũng chỉ đành trơ mắt đứng nhìn...
Louis cực kỳ buồn bực, cha mẹ Green không tin lời hắn nói.
Con trai bọn họ trong quân đội biểu hiện rất khá, tiền lương đưa Gary gần hết, bọn họ đã bất mãn từ lâu: “Nâng cấp cơ giáp cần nhiều tiền cỡ đó? Bớt kiếm cớ đi!”
“Cha, Gary thật sự giúp con nâng cấp cơ giáp đó.” Green lúc này mới ra mặt, cha mẹ hắn bỗng dưng xuất hiện... Cứ tiếp tục như vậy, Gary thực sự sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn mất!
“Cơ giáp đâu?” Cha Green hỏi.
Gary và Louis cùng nhìn về phía Green, trước đó nói rõ ngọn ngành xong có ném lại cơ giáp cũ cho Green – Gary không muốn giữ đồ của người khác nữa!
Mặt Green trắng bệch, chiếc cơ giáp kia đã bị Emir mang đi rồi! Hôm nay tất cả đều nằm trong kế hoạch của Emir, điều này trong lòng hắn rõ nhất, nhưng nếu đã vậy, cơ giáp kia khẳng định ra bị tháo dỡ rồi.
Emir đang tận lực bôi nhọ Gary đây mà.
“Chúng ta khởi tố lên tòa án, thảo luận vấn đề bồi thường.” Phụ thân Green lại nói với Gary.
“Các người muốn con trai ta bồi thường? Vì cái gì?” Một giọng nói trong trẻo vang lên, mọi người nhìn qua mới phát hiện một á thú nhân mang kính râm đang đi tới.
Á thú nhân này vừa nói “con trai ta“... Là cha của Gary a? Cánh nhà báo chăm chú theo dõi tình tiết sự việc, càng chờ mong hơn.
“Con trai ta rốt cuộc làm sao?” Thư Thư khó hiểu nhìn người chung quanh, chưa rõ tình hình lắm, vốn đang vui vẻ đi đón con trai, lại thấy đông người bu lại đây... Có gì hot?
“Con trai chú làm gì chú còn không biết sao? Nó lừa tiền con trai tôi!” Cha Green nói: “Còn nữa, các người dạy con kiểu gì vậy? Nó thích thú nhân mà không quản sao?”
Thư Thư tự dưng bị mắng có chút ngây ngốc, từ khi tới đế quốc Thú Nhân, trừ lần bị bắt cóc ra vẫn thực xuôi chèo mát mái, Edgar còn chiều chuộng tới tận trời, chưa từng bị ai chỉ trích như vậy bao giờ.
Thoáng mờ mịt nhìn sang Gary, Thư Thư không nhịn được nói: “Con trai ta thích thú nhân thì đã làm sao? Mắc mớ gì mà ngươi xen vào?” Chính Thư Thư cũng thích thú nhân a.
“Hóa ra là gia giáo có vấn đề! Các người thấy con trai tôi có tiền đồ mới quấn lấy chứ gì? Giờ có mục tiêu tốt hơn liền quăng nó đi? Tôi chỉ ước chúng nó chia tay sớm ngày nào tốt ngày ấy, nhưng tiền nó lấy của con trai tôi, nhất định phải trả lại.” Cha Green cực kỳ không khách khí. Từ khi Gary xuất hiện, Green chả thèm nghe cha hắn nói, không chỉ Gary, mà người nhà của Gary hắn cũng bất mãn lâu rồi.
“Con trai ta cầm của con trai ngươi bao nhiêu tiền?” Thư Thư thuận miệng hỏi.
“Tôi có ghi lại hết rồi...”
“Cha!” Green ngăn cản: “Cha đừng như vậy!”
“Green, cha cũng vì muốn tốt cho con.” Cha Green nhìn lướt qua con mình, lại nói với Thư Thư: “Tốt nhất mau mau giải quyết đi, đừng chờ công tước Monde tới tìm chú phiền toái.”
Cũng như Emir, cha mẹ Green cũng cảm thấy công tước Monde sẽ phản đối chuyện con trai mình và Gary ở bên nhau, bởi vậy bọn họ mới mạo hiểm tới đây gây bất lợi cho Gary trước mặt Louis.
Mà đây cũng là ý tưởng của Emir và đội cơ giáp quân đoàn số 1, bọn họ muốn phá đám cho Gary nếm mùi đau khổ chút...
“Gary, con thiếu tiền sao?” Thư Thư nhìn con trai mình, cậu rất hào phóng với con trai a, Edgar càng hào phóng hơn nữa, sao lại thiếu được nhỉ?
“Không thiếu.” Gary há miệng thở dốc, nhìn mẫu phụ đầy hâm mộ, cậu cũng muốn có một người bạn đời luôn che chở cho mình, để mình luôn giữ được tâm hồn ngây thơ đơn thuần như mẫu phụ vậy. Ngẩng đầu hơi liếc qua Louis: “Con giúp anh ta sửa cơ giáp!”
“Nghe thấy chưa, con trai ta sửa cơ giáp nên lấy tiền phí.” Thư Thư nói với cha Green.
Cha Green khịt mũi coi thường, Gary lại nói: “Mẫu phụ, đừng nghe bọn họ nói năng lung tung, sao con có thể coi trọng một thú nhân như vậy được, hắn còn không xứng để xách dép cho con nữa kìa, còn nói con để hắn bao dưỡng, nghe mới tức cười làm sao! Tiền hắn đưa còn chưa đủ mua đồ lặt vặt cho con nữa!”
Gary cố nói những lời thật cay nghiệt, Thư Thư nghe mà sửng sốt, tuy chưa hiểu tình hình lắm, nhưng cũng biết kia là thú nhân con cậu từng thích, tên Green thì phải?
Nhưng thôi con trai nói thế nào thì theo ý nó đi, có chi đâu... Edgar thấy chuyện tình cảm của Gary có vấn đề đã nhắc nhở mấy lần, cậu thì không quan tâm lắm, cứ tùy ý con trai thôi.
Cha mẹ Green phẫn nộ, Gary nói vậy là có ý gì? Con trai bọn họ có gì không tốt?
“Giờ cậu đu bám được thượng tá Monde rồi liền chướng mắt con trai chúng ta chứ gì? Hừ, cậu nghĩ nhà Monde dễ vào cửa lắm sao?” Mẫu phụ Green cười lạnh.
“Nếu Gary đồng ý, ta sẽ cho phép Louis tới nhà cậu ta.” Calvin nhận được tin tức của con trai vội vàng qua đây, vừa lúc nghe thấy câu này, lập tức lên tiếng.
Con trai hắn quyết tâm thích Gary, phỏng chừng cả đời không thể cứu vãn, tuy hắn khó xử, nhưng không ngăn cản được gì, tâm tình cầu mà không được này, hắn cũng đã từng trải qua.
Lúc trước đã tính cả đời không kết hôn, nhưng sau đó Meillet nguyện ý chấp nhận hắn, với hắn cứ như miếng bánh từ trên trời rơi xuống vậy!
Calvin vừa dứt lời thì thấy Thư Thư đứng đó, tức khắc chột dạ, con trai mình mong nhớ con nhà người ta, vốn hắn đã áy náy lại thêm áy náy.
Phóng viên chung quanh vừa thấy Calvin xuất hiện, lại nghe hắn nói như thế đều giật mình. Monde công tước đồng ý cho Louis và Gary ở bên nhau? Công tước biết chuyện Gary chưa? Còn nữa, nói cứ như người một nhà vậy là sao?
“Mẫu phụ, người bỏ kính râm ra đi.” Gary đột nhiên nói với Thư Thư.
“Nga...” Thư Thư nghe theo tháo kính râm to bản xuống, rồi thắc mắc: “Gary, con với Louis là thế nào vậy? Hai đứa yêu nhau?” Nói rồi lại chột dạ liếc sang Louis. Lúc trước khi Meillet tốn một đống tiền để cậu trị liệu cho Louis, kết quả chữa mãi không xong, Gary còn cho Louis ăn một đống đồ linh tinh, thiếu chút nữa hại chết Louis... Tuy sau đó cấp cứu kịp thời, nhưng chuyện này vẫn khiến cậu áy náy với Louis lắm.
“Đâu có, cậu ấy theo đuổi con, con có chưa đồng ý mà.” Gary nói, còn nhìn lướt đám người xung quanh một lượt.
Lúc này ai nấy đều hóa đá, mắt gắt gao nhìn Thư Thư.
Mấy năm nay cậu ít xuất hiện trước công chúng, nhưng độ nhận diện của khuôn mặt vẫn rất cao, đây chính là Hoàng hậu a! Là vị Hoàng hậu mà tùy tiện động chân động tay một tí là kiếm được cả đống tiền đó!
Á thú nhân này lại là Hoàng hậu, vậy Gary...
Hoàng thất hình như có một hoàng tử chưa từng lộ diện?
e Satku0K