Sinh vật trên đọa thú tinh cầu vốn ít ỏi, lúc nào cũng thực yên ắng, khu vực sa mạc còn vắng vẻ hơn, nhưng dạo này bên biên giới sa mạc lại náo nhiệt vô cùng, rất nhiều đọa thú đều tụ tập về đây.
Hôm nay lại càng rộn ràng hơn nữa.
Từng chiếc phi thuyền bay qua đây, xung quanh có vài phi hành khí bay theo hộ tống, đội ngũ hùng hậu che kín cả vùng trời, gây ra âm thanh vô cùng lớn.
Đọa thú ở các khu quần cư vài ngày trước đã nhận được tin tức, nói rằng nơi vương giả Renault mà nhóm đọa thú luôn tôn sùng đang ở mới là an toàn nhất.
Bây giờ chứng kiến cảnh nhiều phi thuyền như vậy đều bay tới bên đó, tất cả đều kinh ngạc không thôi.
“Vẫn chưa tới kỳ tiếp tế, sao lại có nhiều phi thuyền tới vậy?”
“Nhiều thật đó! Cái nào cũng lớn!”
“Tìm Renault đại nhân sao?”
“Chắc thế, Renault trước khi tới đây là Đại tướng quân đấy!”
Bọn họ đang thảo luận sôi nổi, đột nhiên có người hỏi: “Những phi thuyền kia, hình như là của hoàng thất!”
Lời vừa dứt, mọi người mới phát hiện trên phi thuyền có dấu ấn hoàng gia.
Phi thuyền hoàng thất tới đây làm gì? Đọa thú tinh cầu có thứ gì mà hoàng thất để ý? Hay là... chắc không phải hoàng thất cũng có đọa thú chứ?
Các khu khác cũng xì xào bàn tán, lại có người nói: “Hay là qua đó xem sao?”
Một đám ăn no rảnh việc, ngoài kiếm ăn ra thì đúng là không có việc gì làm, hiện tại liền thống nhất lên đường đi hóng hớt một phen.
Cùng lúc đó, bên kia sa mạc từng chiếc phi thuyền đáp xuống, bọn họ vừa dừng hẳn, phi hành khí, cơ giáp đều bay ra, còn có rất nhiều thú nhân quân trang chỉnh tề từ trên đi xuống.
Ngay ngắn trật tự, vô cùng khí thế, quả thực chính là cảnh tượng huy hoàng thường thấytrong phim ảnh.
Edgar và Thư Thư vẫn đứng chờ ở cửa động, thủ hạ của Renault cũng vậy, cảnh tượng này bọn họ đều chứng kiến hết.
Đọa thú ở đây tới đọa thú tinh cầu có sớm có muộn, bọn họ không nhận ra thú hình của Edgar, không quen Thư Thư, nhưng cơ bản đều biết Ian là hoàng hậu, cũng sớm đoán được thân phận của nhóm người Edgar.
Biết thì biết, nhưng chuyện Thư Thư có cách chữa trị thú hạch quá kinh thiên động địa, thân phận gì đó liền trở thành không đáng nhắc tới.
Sống chung càng lâu, bọn họ càng quên mất việc này.
Hoàng thái tử có thú hình mạnh mẽ ai cũng nhìn ra, nhưng hoàng hậu và Thái tử phi... Nhìn đâu khác gì á thú nhân bình thường a!
Tuy luôn lấy lòng nhóm người Thư Thư, nhưng không phải vì thân phận bọn họ, thậm chí tới tận lúc này mới cảm nhận được nhóm người Thư Thư và bọn họ khác biệt cỡ nào.
Hết thảy đoạt thú đều an tĩnh lại.
Chris đỡ Ian từ trên phi hành khí xuống, đọa thú đều dạt qua nhường đường.
Chris, vị hoàng đế này bọn họ đều đã từng thấy trên tin tức, nhưng chưa từng nghĩ có thể tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy.
Chris đã ăn lót dạ rồi, trên đường tới đây mất mấy phút, tranh thủ chỉnh đốn lại diện mạo mình, cả người tuy gầy nhưng thần thái cao quý, không còn vẻ chật vật như lúc mới gặp lại Ian nữa.
“Phụ thân.” Edgar kêu một tiếng, Thư Thư cũng vẫy tay: “Phụ thân tới rồi! Thật tốt quá!”
Chris nhìn thú hình của con trai hé miệng nói chuyện, giật cả mình, trên mặt lại không để lộ chút kinh ngạc nào: “Edgar, Thư Thư, vất vả cho các con rồi.”
Chris nói chuyện với Edgar điềm tĩnh như thế chứ những người khác trấn định không nổi, người đi cùng Chris vừa bị Renault dọa xong lại nhận tiếp một đòn này.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao Thái tử điện hạ đang trong thú hình lại nói được tiếng người?
“Đây là chuyện con phải làm.” Edgar nói, liếc Thư Thư, hắn cảm thấy Thư Thư mới vất vả nhất.
Chris hít sâu một hơi, trong lòng vừa kích động vừa áy náy.
Nếu không phải là con trai hắn, e mạng cũng chẳng còn... May là Edgar ra tay cứu người, nhưng đúng là... con trai hắn và Thư Thư đều phải chịu khổ.
Edgar thành đọa thú, Thư Thư thì bụng nhô ra, Chris lập tức quay ra sau: “Các ngươi mau tới khám cho Thái tử và Thái tử phi đi.”
Đội ngũ y tế trên phi thuyền đã sớm chuẩn bị xong, nghe Chris nói lập tức mang máy móc tới bên hai người làm kiểm tra.
“Bệ hạ, thú hạch của Thái tử điện hạ không còn nữa!” Một nhân viên y tế kinh hãi hô lên.
“Tình trạng thái tử điện hạ đang rất nguy hiểm!”
“Điện hạ ngài ấy...”
Mấy nhân viên y tế vây quanh Edgar đều sắc mặt khó coi, Thái tử thành đọa thú, đối với hoàng thất là đả kích cỡ nào?
Thái tử phi mang thai, đây là chuyện đáng mừng a! Dòng dõi hoàng gia đã bao đời chưa sinh được hai đứa bé rồi?
Nhưng là... Thái tử phi trước khi bị bắt không phải mới sinh con xong sao? Sao lại có bầu nhanh như vậy? Thái tử phi không sao chứ? Đứa bé có ổn không?
Nhân viên y tế đang định kiểm tra kỹ lưỡng cho Thư Thư, nhưng bị cậu dứt khoát từ chối – cơ thể cậu khác á thú nhân bình thường, sao có thể để người khác tùy tiện kiểm tra được?
“Đứa bé không sao chứ?” Edgar bất chấp bản thân, vội vã hỏi nhân viên y tế bên người Thư Thư.
“Điện hạ, chúng tôi chưa xem được tình trạng đứa bé.” Nhân viên y tế áy náy nói, buồn bực hơn, động vật phát ra tiếng hoàn toàn khác con người, tuy có một số động vật có thể bắt chước tiếng người, nhưng rắn thì tuyệt đối không thể, tại sao Thái tử điện hạ lại nói được? Giọng nói còn không đổi?
Đọa thú tinh cầu, đâu đâu cũng toàn chuyện kỳ quái.
Thấy hết thảy người Chris mang tới đều lơ ngơ, Edgar nói: “Ta không sao, dù giờ không còn thú hạch, một thời gian sau sẽ khôi phục bình thường.”
“Điện hạ!” Một bác sĩ già kích động nhìn Edgar: “Điện hạ, ngài nói ngài có thể khôi phục?”
“Đúng vậy.” Edgar khẳng định.
“Điện hạ ngài thành đọa thú còn có thể khôi phục... Ngài...” Vị này là bác sĩ nổi tiếng, từng phát biểu rất nhiều luận văn y học, tiếng tăm không hề kém Jones, bây giờ lại bị kinh sợ líu cả lưỡi.
“Không chỉ điện hạ, các đọa thú khác cũng có thể.” Jones kéo tay Renault, cùng bước xuống khỏi phi hành khí.
Renault đi thay bộ đồ đẫm nước tiểu của rắn nhỏ ra, hiện giờ một thân quân trang càng lộ vẻ anh tuấn kiên cường. Vị bác sĩ kia tuổi đã lớn, từng thấy Renault trước kia, giờ gặp được, mừng rỡ sắp phát điên: “Renault đại nhân thật sự khôi phục? Jones, cậu nghĩ ra phương pháp chữa trị cho đọa thú rồi sao?”
“Renault khôi phục không phải nhờ tôi, mà là Thái tử phi điện hạ.” Jones nói.
Thú hạch của đọa thú chữa được là chuyện không giấu được, cũng không cần phải giấu giếm, còn sau này xử lý làm sao, bọn họ đã sớm bàn bạc thống nhất rồi.
Vinh quang nhất định phải dành cho Thư Thư, tới lúc công bố càng phải để lộ một chút về cậu.
“Thái tử phi điện hạ trước đây có cùng ta nghiên cứu, về phương hướng thì... Trước kia chưa có cơ hội thí nghiệm, nhưng vừa hay rơi xuống đây, có điều kiện thử sức, vậy nên Thái tử phi đã thành công. Thật lấy làm hổ thẹn, chuyện này từ đầu tới cuối ta lại không giúp đỡ được gì.” Jones lại nói.
Những nhân viên y tế kia biết Jones đã cống hiến gần như cả cuộc đời mình để nghiên cứu việc chữa trị thú hạch, thấy Renault cứ ngỡ là công sức y bỏ ra đã được đền đáp, nhưng không ngờ y lại nói...
Thái tử phi quá lợi hại đi? Không phải nói chỉ là một á thú nhân bình thường từ tinh cầu xa xôi tới, trình độ lớp tân nương thôi sao?
Giang hồ đồn đại quả không đáng tin!
“Thái tử phi vậy mà có thể tìm ra phương pháp kia, thật quá lợi hại!” Vị bác sĩ kia nhìn Thư Thư đầy kính nể: “Không biết có thể cho ta theo học tập một chút hay không? Điện hạ ngài yên tâm, ta nguyện ý làm học trò của ngài.”
“A?” Thư Thư mờ mịt, ông lão này muốn bãi mình làm sư phụ?
“Cái này e là hơi khó à nha.” Jones lắc đầu: “Kỹ năng thiên phú của Thái tử phi là trị liệu, hơn nữa... trị thương cho Renault phải dùng tới vỏ trứng của tiểu điện hạ đó.”
Hóa ra là vậy? Nan giải đây. Bác sĩ kia tiếc hùi hụi, nhưng lại nhanh chóng tiếp lời: “Dù vậy, đây cũng là một chuyện vô cùng đáng mừng! Ta tin tưởng sau này Thái tử phi nhất định sẽ lưu danh sử sách!”
Lưu danh sử sách? Tức là lợi hại hơn Meillet? Thư Thư sướng rơn, long lanh cặp mắt to tròn.
Nhưng mới vui sướng chưa được bao lâu, cả người lại cứng ngắc.
Con rắn nhỏ kia không biết mon men tới từ lúc nào, còn chui vào ống quần của cậu, dọc theo chân cậu bò lên trên...
Thư Thư căn bản không dám nhúc nhích, may mà Edgar phản ứng nhanh, tóm ngay đuôi rắn con kéo ra ngoài – hắn tuyệt đối không cho phép kẻ nào chiếm tiện nghi á thú nhân của mình, dù là con trai mình cũng đừng hòng tơ tưởng!
“Edgar, anh thật tốt!” Thư Thư cảm kích nhìn Edgar, ôm lấy hắn.
Xa xa, người đang đi xuốngtừ trên phi thuyền đều bị cảnh tượng này làm cho cảm động không thôi, nhìn xem Thái tử phi có bao nhiêu nhân hậu, Thái tử điện hạ dù đã biến thành đọa thú nhưng cậu ấy vẫn gắn bó không rời, thậm chí còn tìm ra phương pháp chữa trị cho người thương!
Thái tử điện hạ nhất định sẽ khôi phục, sau đó hai người bọn họ sẽ có cuộc sống viên mãn suốt đời!