Trên đường đi cùng tiểu á thú nhân tới khu dân cư thú nhân Edgar đã suy nghĩ rất nhiều, tỷ như giải quyết thân phận mình và tiểu á thú nhân thế nào, tỷ như làm sao liên lạc với cha mẹ đây, rồi làm sao tìm được nội gián, bao nhiêu vấn đề hiện ra trong đầu mà lại đều chưa có biến pháp nào thỏa đáng, mãi đến tận khi nhìn thấy Jones, mới tạm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Jones là bạn của cha mẹ hắn.
Y sinh ra ở một tinh cầu xa xôi, gia cảnh bình thường, mà còn từng là bạn học của hắn.
Hoàn cảnh của Jones cực kỳ khó khăn, còn kém hơn cả cha mẹ y nữa. Thuở nhỏ gia cảnh bần hàn, không có tiền học đại học, nhưng không từ bỏ chuyện học hành, 18 tuổi nhập ngũ trở thành một y tá học tập quân y, chuyên tâm nghiên cứu y thuật, lại được quân đội đề bạt đi tới các bệnh viện nổi danh học tập, 20 năm trước đã là một thầy thuốc có tiếng, còn nghiên cứu ra phương pháp thúc nhanh quá trình biến hình của thú nhân, đồng thời rất am hiểu giải phẫu sau biến hình, là giáo sư nhất nhì trong lĩnh vực này của đế quốc.
Edgar nhìn á thú nhân thoạt nhìn trẻ tuổi trước mắt. Cha mẹ hắn có quan hệ rất thân thiết với Jones, mấy năm trước bác sĩ Jones trở về thủ đô tinh hắn cũng từng gặp qua y một lần, thậm chí còn nghe lời cha mẹ biến hình cho hắn lấy số liệu...
Nghe nói bác sĩ Jones vì muốn nghiên cứu chữa trị các loại bệnh cho thú nhân mà vẫn luôn ở một tinh cầu xa xôi, xem ra quả là như vậy.
“Thái tử điện hạ?” Jones liền hỏi một câu. Rất nhiều á thú nhân khong am hiểu về thú hình của thú nhân, nhưng hắn thì khác, lăn lộn trong quân đội 30 năm nay, gặp qua bao nhiêu thú hình, y đã sớm có cách phân biệt, còn chuẩn xác từng li, chớ nói chi đây là vị Hoàng thái tử trước đây đã từng bị y “nghiên cứu” tỉ mỉ.
Trước kia y không tỏ vẻ gì, kỳ thực tâm trong lòng đã nổi sóng – Hoàng thái tử thành đọa thú rồi!
Nửa năm trước nghe tin Edgar mất tích, nghe đâu còn bị trọng thương, cho nên chỉ cần nghe phong thanh có đọa thú hình rắn xuất hiện liền chạy tới xem xét, không ngờ thật sự là Edgar.
Tay Jones không nhịn được hơi run, bộ dáng khiếp sợ của y làm Thư Thư thắc mắc, phát hiện ánh mắt y đặt trên người rắn bự xong, không nhịn được nhỏ giọng hỏi: “Có phải rắn bự có vấn đề gì không?” Rắn bự tu luyện nhanh như vậy, chẳng lẽ là chủng tộc thượng cổ hay có huyết thống thần thú gì? Chuyện gì khiến bao tinh kinh ngạc vậy a? Đồ đệ của cậu quả nhiên không bình thường mà.
Edgar lại không biết Thư Thư nghĩ thế, hắn giơ giơ đuôi chỉ Jones, sau đó lại chỉ Thư Thư. Động tác này hắn lựa lúc Thư Thư xoay lưng lại nên cậu căn bản không thấy, còn đang bận tò mò nhìn Jones.
Jones cuối cùng tạm tỉnh táo lại, y nhìn Thư Thư, tươi cười: “Cậu hình như chưa hiểu rõ về thế giới này thì phải, tôi cho cậu xem cậu một ít video khoa học phổ cập cho nhi đồng nha.” Nói rồi kéo Thư Thư tới ghế salon bên cạnh, ấn ấn nút lệnh, đối diện liền xuất hiện một màn hình, trên đó bắt đầu trình chiếu một vài video khai sáng cho trẻ em.
Thư Thư mơ hồ cảm giác được nơi này không giống như cậu tưởng tượng lắm, ít nhất địa cầu mà cậu biết hoàn toàn khác, lúc này xem video càng chăm chú hơn, vừa xem vừa cố gắng học ngoại ngữ.
Tuy thực lực không đủ, chưa thể kết yêu đan, nhưng khả năng ghi nhớ vẫn tốt lắm, gặp qua là nhớ, cho nên học đặc biệt nhanh.
Tiểu á thú nhân say mê nghiên cứu video khai sáng, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngoảnh lại ngó Edgar, thấy vậy, Jones cũng không đưa Edgar ra chỗ khác, chỉ là cho Edgar một khối gì cứng nhắc.
Thư Thư vẫn luôn chú ý Edgar, thấy cảnh này chỉ nghĩ chắc Jones cho hắn đồ chơi hay công cụ học tập gì đó, không ý kiến gì, chỉ là dư quang vẫn không rời khỏi rắn bự dù chỉ một chút.
Rắn bự giờ đã mở linh trí, có thể học tập nhiều tri thức của nhân loại, hi vọng hắn có thể học mau mau một chút, như vậy sau này hai người bọn học có thể hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau.
Đúng rồi, cậu phải học tập cẩn thận chứ, không thể để đồ đệ vượt xa mình được.
Thư Thư nghiêm túc nghiên cứu video, Edgar nhanh chóng sử dụng máy giao tiếp cứng ngắc trao đổi cùng Jones.
Nếu hiện giờ bọn họ đang ở thủ đô tinh, kỳ thực có thể dùng mũ bảo hiểm, nhưng Thiêm tư lại là tinh cầu xa xôi, căn bản không lên mạng nhiều, internet thậm chí không phủ sóng toàn câu, tất nhiên bọn chỉ có thể dùng loại máy phổ thông lỗi mốt này.
Bất quá nhiêu đây cũng đã đủ để bọn họ giao tiếp với nhau.
Edgar dùng thân thể chắn đi tầm mắt Thư Thư, chóp đuôi không ngừng gõ lên cỗ máy, trong chốc lát liền kể hết những chuyện mình đã trải qua. Cha mẹ nếu đã biết Jones và để y ghi chép dữ liệu về hắn, vậy Jones nhất định là đáng tin cậy, hơn nữa hắn giờ đã lộ hành tung, không cần phải che giấu nữa.
Jones nhìn văn tự hiển ra trước mắt, sắc mặt phi thường khó coi, thành viên hoàng thất vốn đã ít ỏi, bây giờ hoàng đế và hoàng hậu chỉ có Edgar là đứa con duy nhất, hiện tại lại bị người ta hãm hại thành đọa thú, đối với bọn họ là đả kích lớn cỡ nào?
Rốt cuộc là ai đã ra tay hãm hại Edgar? Những người này liệu có nhắm tới hoàng đế và hoàng hậu không?
Vẻ mặt Jones ngày càng nghiêm nghị, cuối cùng chỉ có thể viết lên máy: “Ta sẽ báo lại tin tức của cậu cho bệ hạ và hoàng hậu.” Mới rồi còn xưng hô “ngài” gọi Edgar, lúc này vì quá nóng ruột lo lắng lại quên dùng kính ngữ.
“Đừng để người khác biết.” Edgar gõ ra một câu như vậy, tâm tình đặc biệt phức tạp.
Hắn đương nhiên muốn trở về xã hội loài người, nhưng đã biến thành như vậy, nếu trở về thực sự sẽ rất phiền phức, chi bằng để người khác nghĩ hắn đã chết còn hơn.
Jones nhìn đại xà trước mắt, vốn định nói gì, cuối cùng chỉ đành cười khổ.
Y nghiên cứu đọa thú đã nhiều năm, vẫn luôn hy vọng có thể giúp đọa thú lần nữa trở lại thành người, nhưng vẫn chưa thu hoạch được gì cả.
Truyền thuyết kể rằng, thần linh chứng kiến á thú nhân sinh hoạt gian khổ, mới để thú hoang hóa thành thú nhân, bảo về cho á thú nhân, mà thú hạch chính là điểm mấu chốt giúp họ làm được điều đó, nếu như nó không còn nữa... Bọn họ cũng chỉ là thú hoang mà thôi.
Đọa thú không thể biến lại thành người, đây là điều tất cả người trong đế quốc đều biết, mà đã là thú hoang, nào có cách nào sinh tồn chung với xã hội?
Cầm máy giao tiếp đi ra ngoài, Jones hít sâu một hơi, khẽ cau mày.
Thiêm tư cách thủ đô tinh quá xa, dù có thông đạo của quân đội cũng phải thông qua tầng tầng cửa ải, vô cùng khó khăn, dựa vào cách ấy mà truyền tin, e là cuối cùng chuyện của Edgar sẽ truyền đi đâu đâu cũng thấy mất.
Rốt cuộc Jones dùng máy truyền tin của mình gửi tin bảo mật, thông qua các trạm trung chuyển, có lẽ mấy ngày sau sẽ tới được thủ đô tinh.
Tuy tốc độ hơi chậm, nhưng tốt xấu gì cũng đảm bảo bí mật... Edgar mất tích đã nửa năm, thêm vài ngày nữa cũng không nghiêm trọng thêm được.
Xong xuôi, Jones trở lại phòng, đúng lúc thấy con rắn to kia đang ngồi bên người tiểu á thú nhân, cùng cậu xem ti vi, hai người thoạt nhìn phi thường hài hòa.
Không, đay không phải là hai người, mà là một người, một dã thú.