Điệt xà xuất hiện tuy khiến Wes sợ hãi, nhưng với những người khác mà nói, ảnh hưởng cũng không lớn. So với cái loại Biến sắc trùng có thể ký sinh, ngược lại sự tồn tại của loại điệt xà này lại không đáng ghét như thế.
Bất quá trải qua biến cố này, cũng khiến mọi người hiểu được tuy trên hành tinh này không nhiều dị thú lắm nhưng lúc nào cũng tiềm tàng nguy hiểm, làm việc càng cần phải cẩn thận hơn. Mà bọn người Clefs khi nhìn về Nguyên Đồng ánh mắt có chút tò mò muốn tìm hiểu, đến khi Klosters đột nhiên quay đầu nhìn qua, trong ánh mắt đầy ý cảnh cáo, Clefs mới thu liễm lại quyết định của chính mình.
Nay hắn đã có thể xác định nhóm người này không ai đơn giản, không nói đến sức chiến đấu của họ trong đó Klosters là chủ lực, biểu hiện của mỗi người trên đường đi cũng khiến cho người ta kinh diễm, ngay cả giống cái vị thành niên trông mềm mại vô dụng cũng có con bài tẩy của mình, thời gian hợp tác càng lâu lại càng làm cho người ta kinh ngạc.
Hắn vô cùng hiếu kỳ với năng lực dò xét còn tinh chuẩn hơn radar của Nguyên Đồng, bởi vì cô có năng lực như vậy, cho dù thể năng có thấp chút nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Tuy nếu thể năng của cô có thể đề cao thì càng tốt hơn.
Wes cuối cùng vẫn phải ăn một ít thịt điệt xà trong bữa tối, may mắn bởi vì phải lên đường tìm người gấp, không có nhiều thời gian để giải quyết vấn đề ngày ba bữa, đều dùng dịch dinh dưỡng cho nhanh chóng, cũng khiến Wes mỗi ngày không cần phải ăn thịt điệt xà, khiến cho hắn cảm động muốn chết, lần đầu tiên cảm thấy dịch dinh dưỡng cũng không quá khó ăn.
“Không sao, anh đã bảo tồn khối thịt điệt xà lớn nhất cho chú.” Sass tay đặt trên đỉnh đầu em út, vừa xoa vừa cười nói: “Khi nào thuận tiện, anh chú sẽ nấu cho chú, nhất định phải ăn canh rắn tình yêu anh làm cho chú nhé!”
“Hỗn đản! Mấy anh khi dễ em! Rốt cuộc em có phải em trai của các anh hay không? Em trai út không phải nên được trân trọng sao?” Wes hết sức bi phẫn.
Seth thở dài nói: “Nếu chú là em gái út, các anh đây sẽ trân trọng chú.” Sau đó lại oán giận nói, “Đã có hai thằng em, anh đây vốn mong em út là em gái, ai biết lại là một thằng em nữa chứ.”
“Đúng vậy a!” Euston cũng thất vọng nói, “So với hai thằng em khó bảo thì vẫn thích một cô em gái mềm mềm mại mại đáng yêu hơn.”
“Em có tiểu đinh đinh thật đúng là phải xin lỗi mấy anh a!” Wes mỉa mai.
Trong lúc bốn anh em cãi nhau, bọn họ đã đi được một nửa lộ trình, khi thấy sắp đến mục tiêu, lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nguyên nhân là lại xuất hiện vài người bị ký sinh.
“Klos!” Nguyên Đồng hét lên một tiếng.
Klosters giống như triệu hồi thú, lập tức xuất hiện bên cạnh cô, ôm ngang cô rồi ném cô lên cao, còn cậu nhanh chóng tung một cước đá bay người bị ký sinh chui ra từ đám dị thực, rút súng năng lượng bắn ngay mi tâm của hắn, trực tiếp nổ tung đầu, lưu loát thu hồi súng, tiếp được người đang rơi từ trên cao xuống, ôm vào lòng, cúi đầu nhìn cô mỉm cười.
Nguyên Đồng: “A a a a!!!!”
Nương! Hù chết người đó! Cô chán ghét phương thức chiến đấu của người ngoài hành tinh.
Nguyên Đồng bị phương thức chiến đấu khốc huyễn của đám người ngoài hành tinh làm cho cảm thấy Dục Tiên Dục Tử, nhận ra vào thời điểm mấu chốt, bản thân không chút cản trở nào, ngược lại còn bị người ta ném lên không rồi tiếp được, chưa từng thất thủ. Đáng thương cho cô vô số lần bị ném lên cao, trái tim muốn bay luôn ra ngoài.
Lần đầu tiên cô phát hiện, Klosters cũng có lúc không trầm ổn mà trở nên rất bá đạo!
Sau khi giải quyết xong mấy người bị ký sinh, Tasym lại thu nhặt một ít tiêu bản để cầm đi nghiên cứu, những người khác thì thiêu đốt thi thể của những người bị ký sinh, dùng phương thức này hoàn toàn giết chết ký sinh trùng trong thi thể nhân loại.
Ôm bồn sinh mệnh thụ, Nguyên Đồng không muốn sống nữa, ngồi xổm ở một góc, A Hoàng cũng ngồi cùng cô.
“Làm sao vậy?” Tasym kỳ quái nhìn cô.
Nguyên Đồng chậm rì rì ngẩng đầu nhìn cô, trong lòng tuy biết vị này là giống cái, nhưng cũng vô cùng bá đạo, nghe nói ngay cả Wes cũng đánh không lại cô, phỏng chừng nói với cô cũng vô dụng, lại nhìn anh em Seth, bốn kẻ khiêu thoát kia đồng dạng vô dụng.
“Không có việc gì, chỉ muốn im lặng suy nghĩ chút thôi.”
Tasym nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, trong lòng cũng cảm thấy không thể hiểu được ý tưởng của trẻ con thuần nhân loại, dù sao thì bất đồng giống loài, cuộc sống và phương thức suy nghĩ cũng không giống nhau, liền sờ sờ đầu cô, đưa cho cô mấy trái cây, để cô nhóc vui vẻ trở lại.
Nguyên Đồng kéo kéo khóe miệng.
Klosters thảo luận xong với Clefs về chuyện của người bị ký sinh, quay đầu tìm người, nhìn thấy người đang ngồi xổm trong góc, trông có vẻ mệt mỏi, trong lòng có chút kỳ quái, đi qua ngồi xổm xuống trước mặt cô.
“Em sao vậy?”
Thanh âm của cậu rất ôn hòa, phải nói là hết sức ấm áp, Nguyên Đồng nhận thức cậu cũng được một thời gian, lại nhìn cách đối xử thông thường với đám người Clefs, thì biết người này thu liễm rất nhiều khi đứng trước mặt mình, tính tình cậu không hề thong dong ổn trọng như khi đứng trước mặt cô, ngược lại còn bừa bãi tùy tiện quá mức, loại tức chết người không đền mạng, vẻ thành thục ổn trọng dường như là kết quả của sự thu liễm của cậu.
“Không sao.” Nguyên Đồng cười với cậu, cô hiểu được vì bản thân mình quá yếu. Hơn nữa mặc kệ như thế nào, bọn họ đều bảo hộ cô rất tốt.
Đám người ngoài hành tinh ăn chất kích thích lớn lên này đương nhiên không hiểu nỗi khổ của người Trái Đất, người ta tuy yếu ớt nhưng cũng có tôn nghiêm mà.
Klosters nhìn cô một hồi lâu, tay xoa xoa đầu cô, ánh mắt trở nên ôn hòa, “Nếu không thoải mái thì nhớ phải nói ngay với tôi, được không?”
Dưới ánh mắt ôn nhu ấy, cô không tự chủ được mà bị mê hoặc, theo bản năng gật đầu.
Klosters kéo cô dậy, thấy cô trông mong nhìn mình, liền bế cô dậy, hơn nữa dùng cách thức bế trẻ con, để cô ôm Sinh mệnh thụ, trực tiếp ngồi trên cánh tay cậu. A Hoàng thấy thế, từ dưới đất bò lên vai Klosters, thấy cậu không xua đuổi nó, liền yên ổn ngồi xổm trên vai cậu, đắc ý xèo xèo kêu, giống như nó đã khuất phục được một con mãnh thú vậy.
Nhưng mà chỉ cần Klosters liếc mắt một cái, nó lập tức sụp mi thuận mắt.
Nguyên Đồng: “...”
Klosters thực thản nhiên ôm cô, xoay người nói với Clefs, “Thừa dịp trời còn chưa tối, tiếp tục đi.”
Clefs gật đầu, trên tay hắn cầm thiết bị liên lạc đơn giản, phát hiện càng lúc càng gần mục tiêu.
Klosters ôm Nguyên Đồng vượt qua một dòng suối, mới thả cô xuống, chuyển sang cõng trên lưng.
Không lâu sau đó, bọn họ đi ngang qua một mảnh đầm lầy, trong đầm lầy có một loại dây leo màu đỏ như máu sinh trưởng, cành lá quấn lấy nhau, lơ lửng trên mặt nước, ánh lên màu máu đỏ, đem lại cảm giác yêu dị chưa từng có. Một đám người đạp lên đám dây leo sinh trưởng ở đầm lầy mà đi, tốc độ vẫn rất nhanh.
Nguyên Đồng nằm trên lưng Klosters, tinh thần lực dò xét đầm lầy, nhìn thấy được đám đỉa màu đỏ thô to như cánh tay người, nhất thời da đầu cũng phát run, nhỏ giọng nói: “Klos, dưới đáy đầm lầy có rất nhiều huyết điệt, mọi người phải cẩn thận.”
Klosters không nói chuyện, chỉ là nâng cô lên cao hơn.
Đột nhiên phía trước vang lên thanh âm của nước bắn lên cao, đám người Seth không chút do dự cầm lấy súng bắn lửa bắn, ngọn lửa cực nóng khi bắn trúng mục tiêu đột nhiên hóa thành một ngọn lửa rất lớn, đám đỉa lao lên từ trong nước đang ở trên không nhanh chóng bị thiêu cháy, không bị thiêu cháy cũng phải lui trở lại đáy nước vì sức nóng mãnh liệt kia. Bọn họ nhanh chóng chạy trên đám Huyết Sắc Đằng, vừa chạy vừa bắn những con đỉa lao lên mặt nước, cho đến khi đến được bờ bên kia của đầm lầy.
Vượt qua được đầm lầy nguy hiểm, Clefs đột nhiên kích động nói: “Sắp đến rồi!”
Những người khác nhìn hắn một cái, liền chuyển tầm mắt sang cây cổ thụ vô cùng lớn ở xa xa, vóc dáng của nó dường như không thích hợp với phiến rừng rậm này, cao hơn hẳn so với cây cối ở nơi khác, có vẻ hạc trong bầy gà, chỉ là đứng nhìn từ xa xa là đã cảm thấy nó rất lớn.
“Là dị thực.” Tasym thở dài nói: “Thật sự là loại dị thực rất đồ sộ, chỉ là không biết sức chiến đấu của nó như thế nào.”
Bốn anh em Seth có chút nóng lòng muốn thử, “Đây là giống mới sao? Hình như chưa từng nhìn thấy trong sách dị thực nha.”
“Không biết, phải đến gần mới biết được.”
Klosters nhìn thoáng qua, lại nhìn phía Clefs, Clefs chỉ vào một hướng khác nói, “Depeson thiếu gia ở phía này.”
Phát hiện phương hướng hắn chỉ không phải là hướng của gốc dị thực kia, Tasym và anh em Seth đều có chút thất vọng, nhưng mà chút đạo đức nghề nghiệp cũng không phải không có, cho dù có phát hiện mới, nhưng cố chủ vẫn quan trọng hơn, nhanh chóng tiến đến mục tiêu chính.
Từ khi tiến vào rừng rậm, mất mười ngày trời, rốt cuộc cũng đến được mục tiêu.
Chính là khi đến mục tiêu, bọn họ liền gặp khó khăn.
“Ngài Depeson thật sự ở bên trong này?” Một người trong bốn anh em khó xử hỏi.
Clefs nhìn thiết bị liên lạc đơn giản trong tay, lại nhìn Klosters, trả lời: “Thiết bị liên lạc dẫn đến đây.”
Tasym hai tay ôm cánh tay, trầm tư nói, “Có lẽ là bọn họ không cẩn thận đi vào rồi bị nhốt ở bên trong?”
Clefs trong lòng vừa động, cảm thấy lời cô nói vô cùng đúng trọng tâm.
Trước mặt bọn họ là một mảnh rừng gai cao lớn, bụi gai cứng màu đen như dây leo quấn quanh, rậm rạp, căn bản không có khe hở, muốn tiến vào cũng không biết vào từ chỗ nào. Từ trên cao nhìn xuống, mảnh rừng liên miên bất tận, diện tích vô cùng lớn, mà đã vào trong rừng gai, muốn trở ra cũng vô cùng phiền phức.
Bốn anh em đi qua nghiên cứu đầu tiên, trước hết là nã một phát súng vào chúng, giống như chọc phải tổ ong vò vẽ, đám bụi gai kia giống như phát điên, đám dây leo gai quấn thành bánh quai chèo đánh về phía bọn họ, bùn đất bay loạn xạ, bốn anh em bị đuổi từ bên này sang bên kia, giống như đang bị chó đuổi, mệt đến đứt hơi.
Những người khác đứng một bên nhìn nhìn, thấy bụi gai cũng không công kích bọn họ, nhanh chóng hiểu được thuộc tính của loại dị thực này, chúng nó chỉ công kích người công kích chúng, nước giếng không phạm nước sông, nếu không công kích nó, cho dù có chạy đến trước mặt nó, chúng nó cũng không thèm động.
Bốn anh em cuối cùng chạy đến được chỗ mà đám bụi gai đánh không tới, thế này mới có thể thở phào một cái, đám dây gai kia giương nanh múa vuốt trong không trung một hồi lâu mới trở về nguyên trạng.
“Không được, loại dị thực này thật sự là quá điên cuồng, giống như lão thái thái cổ quái tiến vào trung niên kỳ vậy, không thể giỡn chơi a!” Một người trong bốn anh em rung đùi đắc ý nói, ai nghe được cũng nhịn không được mà phì cười.
Klosters nhìn một lát, nói với Clefs: “Liên lạc Depeson, hỏi tình hình của bọn họ.”
Clefs nhìn đến đám bụi gai, cũng hiểu được ý tứ của cậu, chỉ phải tiếp tục liên lạc. Hắn nhanh chóng nhận được tín hiệu của đối phương, sau một lúc nói chuyện, Clefs nói: “Depeson thiếu gia nói, bọn họ bị nhốt trong rừng gai, nhưng cũng không hẳn là rừng gai, mà là phía dưới.”
“Dưới đât?”
“Phải.” Clefs tiếp tục nói, “Lúc trước bọn họ đi nhầm vào, khi muốn trở ra thì phát hiện bị nhốt, đành phải tìm đường ra, không nghĩ đến trong rừng gai có một cái động thông với mạch nước ngầm, bọn họ đành ở tại chỗ tìm thức ăn nước uống, mới không có đói chết.”
Mọi người: “...” Đường đường người thừa kế gia tộc Depeson lại thê thảm đến thế sao?
“Mạch nước ngầm thông hướng nào?” Klosters lại hỏi.
Clefs buông tay, “Bọn họ cũng không biết, bởi vì trong sông có rất nhiều cá ăn thịt hung mãnh, cho dù là bọn họ, cũng không có cách xuống nước tìm kiếm, không thông qua được.”
Trong nước có cá ăn thịt, trên mặt đất có bụi gai điên cuồng, cho nên một đám người kia là bị vây khốn.
Klosters suy tư một lúc lâu, nói thẳng: “Dùng cơ giáp đi.”
Clefs có chút do dự, cơ giáp của bọn họ bị tổn hại hơn một nửa, tuy có vị đại sư máy móc Klosters này tu sửa, nhưng năng lượng lại tiêu hao khá lớn, vẫn chưa biết sau này ra sao, vẫn muốn bảo tồn chút thực lực. Chỉ là với tình hình hiện tại, nếu không dùng cơ giáp, thúc thủ vô sách, cứ cứu người ra trước, rồi tùy cơ ứng biến vậy.
Clefs nhanh chóng cân nhắc rõ ràng tình hình hiện tại, nhân tiện nói: “Đi, dùng cơ giáp đi.” Nói xong, đi kiểm kê số người đi cứu viện.
“Wes, Seth lưu lại tiếp ứng, những người khác đi cùng tôi.” Klosters nói, quay đầu nhìn Nguyên Đồng, nói với cô: “Em cũng lưu lại.”
Nguyên Đồng: “...”
Nguyên Đồng cảm thấy bản thân lại trở thành vật cản, nhưng mà cô cũng không có dị nghị, cô hiểu rõ vị trí của mình, bản thân thật ra nhìn rõ rất nhiều thứ, rất có tinh thần hiểu rõ bản thân.
Tuy nói tinh thần lực của cô có khả năng uy hiếp dị thực, nhưng lại một rừng như vậy, Klosters cũng không dám lấy thân thể của cô ra đùa giỡn, càng sợ chúng sẽ hấp thụ tinh thần lực của cô giống Sinh mệnh thụ, đến lúc đó vẫn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì, Klosters theo bản năng đặt cô ở chỗ an toàn.
Nhanh chóng an bài xong nhân thủ cứu viện, mọi người vào cơ giáp, bay đến giữa không trung, tính vào rừng từ phía trên.
Cho đến khi không còn thấy cơ giáp nữa, Nguyên Đồng mới một tay ôm A Hoàng, một tay ôm Sinh mệnh thụ, tìm một chỗ ngồi xuống.
Seth và Wes đứng bên cạnh cô, hình thành một loại tư thế bảo hộ, để tránh phát sinh cái gì ngoài ý muốn.
“Hẳn là không có việc gì đi?” Wes nhìn chằm chằm bụi gai, rồi chuyển qua nhìn anh cả của mình, “Seth, loại dị thực này tên gọi là gì?”
Seth nhún nhún vai, “Không biết, trong vũ trụ nhiều dị thực như vậy, anh làm sao phân biệt hết được?”
“Nói không chừng là giống mới đấy!” Wes lại nói.
“Vậy em đi thu thập mẫu cho Tasym nghiên cứu.”
Wes nhất thời im lặng, hắn là tuyết lang, không muốn bị đuổi như chó.
Nguyên Đồng vừa nghe hai anh em đấu võ mồm không chút dinh dưỡng vừa nhìn chằm chằm vào rừng gai, có chút ủ rũ, rất lo lắng cho đám người Klosters.
“Nhóc không cần lo lắng, lão đại rất lợi hại.” Wes an ủi cô, ngồi xổm bên cạnh cô, nói chuyện với cô, “Tin tức tố trên người nhóc rất dễ chịu, nhóc là…”
“Wes!” Seth cảnh cáo một tiếng.
Wes cười với Nguyên Đồng, không hỏi lại vấn đề này, ngược lại nói: “Nhóc còn bao lâu nữa mới trưởng thành, còn định đi học không?”
“Đi học?” Nguyên Đồng kỳ quái nhìn hắn.
“Đúng vậy, nhóc giống như không đến trường bao giờ, chẳng lẽ nhóc không nghĩ sẽ đi học sao? Đế quốc có vài trường đại học rất khá, như là Học viện Quân sự Đế Quốc chẳng hạn, chúng tôi với Klos cũng từng học ở đó đó.”
Nguyên Đồng nghĩ đến nếu vẫn còn ở Trái Đất, năm nay cũng sẽ tham gia kỳ thi tốt nghiệp trung học, không học Đại học quả là tiếc nuối trong lòng cô. Chỉ là nghĩ đến sinh vật hình người cùng các giống loài hình thù kỳ quái, Nguyên Đồng lại nói gì.