Hướng Dẫn Nhập Môn Về Quỷ

Chương 73: Chương 73: Tinh Tinh hẹn hò bí mật




Trong ấn tượng của Khúc Sầm Sĩ, Tinh Tinh giao tiếp với nam quỷ, có một người cha quỷ, trông coi một cửa hàng có biển hiệu chữ chìm, như vậy hẳn là không thể đi vào trong chùa, miếu.

Hôm đó lúc Tinh Tinh giao tiếp với nam quỷ, do khoảng cách khá xa nên hắn không dám chắc là có phải con quỷ hắn gặp trong toilet nam không, nhưng từ mức độ quen thuộc của con quỷ đó về Thiên Ti thì có thể thấy chắc chắn gã cũng biết Tinh Tinh.

Tuy Khúc Sầm Sĩ không dám chắc chắn, nhưng hắn phỏng đoán chuyện này hoàn toàn có khả năng. Nếu như vậy thì Tinh Tinh hoàn toàn có khả năng dính dáng tới án mạng, còn đi vào chùa chiền làm gì? Cầu Bồ Tát tha thứ sao? Bồ Tát nào chứng những chuyện này chứ?

Khúc Sầm Sĩ chưa từng bái lạy Bồ Tát bao giờ.

À không, hắn từng, là Địa Tạng Vương Bồ Tát. Đương nhiên còn có thổ địa thổ thần.

Tinh Tinh đi về phía bãi đỗ xe, khoảng cách với Thị Tử càng lúc càng gần, Thị Tử hoảng hốt vội trốn xuống sau tay lái. Đây là xe Linh Tử, tuy từng dùng đi đón Thiên Ti một lần, nhưng Tinh Tinh lần đó không ra ngoài, nên hẳn là không nhận ra xe này.

Nửa phút một phút sau, Khúc Sầm Sĩ mới nhô đầu ra, hắn định tìm xem xe của Tinh Tinh ở đâu. Lần trước từng theo dõi Tinh Tinh nên hắn nghĩ mình sẽ nhận ra xe của cô. Quả nhiên, nhìn một vòng, hắn đã thấy.

Xe Tinh Tinh không đậu gần, nhưng hắn thấy rõ, xe không bật đèn, cũng không có người cạnh xe. Vừa rồi rõ ràng thấy Tinh Tinh đi về hướng bên này, sao lại không thấy ai đâu? Chẳng lẽ cô ấy không phải lại đây lấy xe?

Thị Tử vội nhìn quanh. Thành phố A nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Có thể ở chỗ này gặp nhau là rất khó gặp. Đang căng thẳng thì hắn thấy Tinh Tinh. Tuy chỉ thoáng qua ở chỗ rẽ nhưng hắn có thể khẳng định là Tinh Tinh, váy dài trắng tinh, trong con hẻm nhỏ nhưng vẫn tạo nên một nét đẹp rất riêng.

Thị Tử do dự, rồi quyết định tắt máy xuống xe đuổi theo. Qua khỏi ngôi miếu là mấy hàng xem bói, đi sâu vào trong nữa, chính là…… Âm Lộ.

Nhà ông ngoại Khúc Sầm Sĩ gần đây, khi còn bé hắn từng lì lợm vào trong Âm Lộ chơi. Trong mắt người khác nơi đó vô cùng đáng sợ, nơi đó có một khu đất rộng có người chết, còn trong mắt hắn thì lại là nơi thích hợp chơi trốn tìm. Khi còn bé, hắn còn chơi trốn tìm với đám ma trẻ con, còn rủ đám ma già vô nhà ông ngoại trộm trái cây.

Những chuyện đó đã là chuyện hơn hai mươi năm trước khi Thị Tử còn đi học tiểu học, mảnh đất này bị người ta chiếm dụng, có một chủ đầu tư thiểu năng định xây một khu nhà cao tầng trên mảnh đất nơi này, kết quả là xe cẩu, xe nâng gì đó tốn cả ngày không đi vào trong con hẻm được, không phải do hẻm nhỏ, mà là do có quá đông người ra vào; chờ mãi đến tối mới có thể vào. Ngày hôm sau mọi chuyện chuẩn bị cho việc khởi công xây dựng. Tuy nhiên, người tài xế xe nâng kia vừa mới lên xe đã bị rắn lục cắn vào tay, chưa tới vài phút đã chết.

Người chủ đầu tư còn chưa chịu tin việc tà ma, mấy hôm sau lại coi ngày lành đốt pháo chuẩn bị khai trương, nhưng không ngờ tới chiếc xe bán tải của chủ đầu tư không hiểu sao lại bị pháo bay vào trong xe chưa đóng cửa, trùng hợp khiến cho xe nổ tung, chết hai người, trọng thương hai người, còn những người bị thương nhẹ thì không tính tới.

Cứ thế, khu đất vẫn mang dáng vẻ y như trước kia, cửa mở nhưng không ai dám đi vào. Hơn nữa, đã hơn 5 giờ chiều, trời cuối thu nên sắc trời khá tối, khoảng sân nhìn càng thêm quỷ dị.

Mà chưa nói tới khoảng sân đó, chỉ cần vào ngõ cụt đó có thể cảm nhận được nhiệt độ không khí nơi này thấp hơn bên ngoài khá nhiều.

Trong mắt Khúc Sầm Sĩ nhìn thấy rõ hắc khí bao vây, lãng đãng phủ kín khoảng sân này. Chính là âm khí và quỷ khí trộn lẫn cũng nhau bao phủ khoảnh đất. Những thứ này người bình thường không thấy được, chỉ có Thị Tử mới nhìn thấy, cũng có một vài đứa nhỏ ngày sinh thuần âm cũng nhìn thấy. Đây chính là lý do nhiều khi trẻ con cự tuyệt đi vào chỗ nào đó, hoặc tới chỗ nào đó thường hay khóc lóc không rõ nguyên nhân.

Khúc Sầm Sĩ không đi vào bằng cửa chính, hắn biết Tinh Tinh mặc váy trắng như vậy nếu vào khu đất nhất định sẽ đi từ cổng chính, nên hắn quyết định trèo tường vào, đổi cách tiếp cận, đổi góc nhìn không chừng dễ phát hiện ra nhiều tình tiết hơn.

Hắn chơi đùa ở đây từ nhỏ nên tìm chỗ trèo tường là chuyện vô cùng đơn giản.

Chỉ mất vài phút, hắn đứng một mình ở phía sau tòa nhà nhỏ, dứt khoát nhảy qua tường, xông qua cửa sổ rồi đi vào trong nhà, rồi đứng trong nhà nhìn ra khoảng sân đằng sau cửa chính.

Chỗ này là khoảng sân cuối Âm Lộ, âm khí rất nặng. Trên người Khúc Sầm Sĩ âm khí cũng nặng, chỉ cần hắn thở nhẹ nhàng thì Tinh Tinh và nam quỷ kia khó mà nhận thấy được.

Hắn nấp trong căn phòng mục nát nhìn ra ngoại, vừa lúc nhìn thấy Tinh Tinh và nam quy kia. Đúng là nam quỷ kia! Xem ra ho om nay hắn quyết định đi theo là chính xác, đúng là có phát hiện lớn.

Tinh Tinh đứng cạnh gã, cúi đầu nói nhỏ: “Hắn không chịu ước.”

Hắn? Không chịu ước? Khúc Sầm Sĩ nghĩ thầm, liệu có phải nói về hắn không?

“Van xin anh, đừng ép Thiên Ti nữa, con bé thật sự yêu người đó.”

Không nên ép Thiên Ti? Những lời này chính là nói, Thiên Ti biết rõ mọi chuyện sao? Còn nữa, người đó trong lời bọn họ phải chăng là hắn? Nói vậy… Khúc Sầm Sĩ cau mày, như vậy Thiên Ti cũng dính dáng tới việc giết người của bọn họ?

Tinh Tinh nói tiếp: “Đừng tìm tôi nữa, tôi sợ lắm.” Nói rồi cô khóc, cắn môi, cố không khóc thành tiếng. Trên khuôn mặt xinh đẹp hai hàng nước mắt lăn dài khiến người nhìn cũng thấy đau lòng.

Khúc Sầm Sĩ vội bịt mũi và miệng lại, suýt nữa lao ra. Tinh Tinh không phải dạng người cứng cỏi, tuy bình thường khi giáo huấn Thiên Ti hoặc khi bán hàng thì khá cứng rắn, nhưng Tinh Tinh trong dáng vẻ nhu mì xinh đẹp này thật sự khiến người nhin thấy muốn ôm cô vào lòng mà thay cô lau đi những giọt nước mắt của cô.

Nam quỷ kia cuối cùng cũng lên tiếng, gã nói: “Còn thiếu 39 cái, cũng không gấp, chúng ta chỉ tốn thêm vài năm nữa thôi, một năm giết năm sáu đứa là đủ.”

Khúc Sầm Sĩ bịt miệng thêm chặt! Như vậy đúng là bọn chúng giết người. Trong lòng hắn trở nên kích động, nếu ở ngoài là người bình thường thì hắn đã lao ra bắt người lại rồi.

Ngay lúc đó có ai đó vỗ lên vai hắn, giật mình hắn suýt hét lên, quay lại nhìn thấy Mập đang ngồi cạnh! Tuy hắn không la lên nhưng đã hít mạnh một hơi, chính vì thế, hơi thở của hắn và Mập đã tiết lộ vị trí của bọn hắn.

Cả nam quỷ kia và Tinh Tinh quay sang nhìn. Cho dù Mập không thấy nam quỷ kia nhưng cũng có thể nhìn thấy Tinh Tinh.

Tinh Tinh nói khẽ: “Ai đó?” Trong lúc nói, cô đã lấy chiếc khăn tay màu trắng ra lau nước mắt trên mặt, khôi phục bộ dáng thanh lãnh thường ngày.

Thị Tử và Mập nhìn nhau, hắn không hiểu sao Mập lại xuất hiện ở đây. Nhưng mà giờ không phải lúc để mắng người, Tinh Tinh ở kia, bọn họ cũng không thể trốn mãi ở đây được. Giờ có hai biện pháp, một là bỏ chạy. Nếu chạy nhanh ra khỏi Âm Lộ thì nam quỷ kia cũng không làm gì được bọn hắn. Nếu kêu hắn đối phó với nam quỷ kia thì hắn không có lòng tin cho lắm.

Cách thứ hai, chính ra đi ra ngoài, coi như không nhìn thấy nam quỷ kia, bảo là đi theo Tinh Tinh tới đây, coi như không nhìn thấy gì, không nghe thấy chi.

Không cần nói tiếng nào, cả hai trong lòng hiểu rõ phải làm thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.