Nam nhân cũng không an phận xoay thắt lưng cùng mông, cái mông to tròn
đè ép ghế dựa một vòng, hận không thể đưa thể đưa tiểu huyệt tới trong
miệng Phó Tiểu Thanh.
“Ông chủ Tần?” Phó Tiểu Thanh lau mặt, không rõ ý tứ của đối phương, dò hỏi.
“Phía dưới cũng muốn…” Nam nhân bất mãn cậu trì độn, nóng lòng muốn thử mà động thân.
“Phía dưới là… Nơi nào? A –” Còn chưa kịp phản ứng lại, miệng Phó Tiểu Thanh
liền bị chặn lại. Cậu bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, hoảng sợ nhìn cái
mông hung hăng xông tới mặt, cơ hồ chôn luôn cả mặt cậu, khẽ mông sâu
đặt giữa hai làn môi.
Ông chủ Tần mở mông, khàn giọng yêu cầu: “Giúp tôi liếm…”
Phó Tiểu Thanh lè lưỡi, ở miệng huyệt lục lọi liếm một vòng. Nếp gắp dày
đặc uốn lượn tràn đầy *** thủy, dính dính, liên tiếp bị đầu lưỡi của Phó Tiểu Thanh cuốn đi, khiến thắt lưng của ông chủ Tần nhuyễn đi, phân
thân phát ngạnh.
“Oa a a…” Tiếng kêu của nam nhân run rẩy vụn vặt, “Tiểu Thanh, lại luồn vào một chút, nha a…”
Phó Tiểu Thanh theo lời chuyển động, đầu lưỡi ở cửa động ẩm ướt một hồi,
tiếp đó lại tới nhiệt tình tới dũng đạo. Thịt mềm tầng tầng lớp lớp, một vòng quấn tới, hoan nghênh lưỡi đỏ luống cuống.
“A… Mạnh thật…”
Trong vách kích động co rút nhanh, chảy ra càng nhiều chất lỏng, trong
nháy mắt rót đầy khoang miệng Phó Tiểu Thanh.
Nam nhân sảng khoái hai tay nắm chặt tóc Phó Tiểu Thanh, ngón chân treo trên không trung,
một hồi duỗi thẳng một hồi lại cuộn chặt. Hắn không khống chế được chất
lỏng chảy ra, đưa chúng nó đút vào miệng Phó Tiểu Thanh, mặt triền miên
lửa tình hỏi: “Được, ăn ngon không…?”
“A… Ăn ngoan…” Phó Tiểu Thanh mơ hồ đáp, nước dính dáp, khí tức *** đãng trên đầu nhũ tỏa ra.
Cậu bắt đầu dùng đầu lưỡi không ngừng đâm tiểu huyệt, ra sức đâm vào rút
ra, tần suất giống như đang chân chính ***. Mỗi lần rút ra, đầu lưỡi còn mang theo nước ở dũng đạo, nhất thời chất lỏng tung tóe, chảy đến rối
tinh rối mù.
Tính khí nam nhân đứng thẳng, vừa vặn ngẩng đầu trên đỉnh đầu Phó Tiểu Thanh, gân mạch hiện ra hết.
“Tiểu Thanh —- Tiểu Thanh đem nước của tôi đều hút đi a a … Quá, quá nhanh ê a ừ a…” Ông chủ Tần không kiêng kị kêu lên, năm ngón tay nắm chặt sợi tóc đen mềm mại. Vách huyệt mềm mại bị lưỡi nhuyễn linh hoạt câu lộng, dần
dần sung huyết, phồng lên đỏ đến diễm lệ.
“Ông chủ Tần… A a… Sao lại nhiều như vậy…”
Dâm thủy quá nhiều quá mãnh liệt, không thể kịp nuốt xuống. Miệng Phó Tiểu
Thanh mở lớn có chút mỏi, đau đầu cũng bị ông chủ Tần nhéo đến thoáng
đau đớn, có thể trong lòng cậu đang cảm thấy mười phần thành công, một
chút cũng không muốn đem động tác chậm lại.
“Tê —-! Nha ưm…” Bởi
vì Phó Tiểu Thanh quá nóng ruột, răng cửa không cẩn thận va chạm miệng
huyệt mấy lần, thân thể ông chủ Tần mẫn cảm bắn ra.
Dũng đạo
không ngừng nhúc nhích, nước ngọt ngào chảy ra *** hương. Hầu kết Phó
Tiểu Thanh không ngừng trượt lên xuống, say sưa ngon lành, “rầm rầm” bổ
sung lượng nước trong cơ thể.
Rất nhanh, ông chủ Tần lần thứ hai
kề cận tới cao trào, mông thịt mềm mại run rẩy che khuôn mặt Phó Tiểu
Thanh, huyệt đạo gắt gao xoắn lấy. Phó Tiểu Thanh nhìn trúng thời cơ,
thu hồi đầu lưỡi, tránh côn thịt một lần nữa phun trào, trốn khỏi lần
thứ hai bắn ra.
Lần này, chất lỏng trắng chỉ rơi tí tách trên sàn nhà. Phó Tiểu Thanh đứng dậy, ôm eo ông chủ Tần, đem người từ trên ghế
kéo lên, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.
Bắn liên tiếp hai lần, nam nhân hiện tại… Đại khái thỏa mãn đi?
Phó Tiểu Thanh cúi đầu, phát hiện côn thịt dưới quần của mình còn đang lúng túng ngẩng đầu, nhanh chóng lấy tay che hạ thể đang bành trướng. Cậu
hắng giọng một cái, hỏi một vấn đề nghiêm túc: “Ông chủ Tần, hiện tại,
có thể bắt đầu dạy tôi phân biệt bạc hà không?”