Hữu Điều Kiện Luyến Ái

Chương 28: Chương 28




CHƯƠNG 26 PN5

19Tháng 2

Trước tiên là xin lỗi mọi người, gần 2 tuần qua không có chap mới :”>

Lý do thì như phần Đôi lời muốn nói bên phải, ta cũng không lải nhải thêm nữa.

Hy vọng có thể sớm trở lại đều đặn như trước đây.

Giờ thì mời các nàng đọc tiếp Phiên ngoại 5 của truyện

***

Đau dạ dày mãi mới đỡ, lúc sau ta đành từ giường Triệu Nghị mà về phòng mình

Chính là buổi tối ta ngủ không được, 2 rưỡi đêm đứng dậy mở máy tính của Tiểu Mạ.

Đầu tiên là đăng nhập QQ, vừa lên đã thấy icon tiểu kim ngư của Triệu Nghị sáng choang. Ta gọi hắn, vừa lúc khung hình chat xuất hiện 1, 2 rồi 3 câu màu hồng “Ta yêu ngươi”,cứ như vậy mà không ngừng hiện ra…

Hắn chắc đang ngồi trước máy tính.

Hắn chắc trong đầu chỉ có ba chữ “Ta yêu ngươi” và thầm nghĩ đến một mình ta đi!

Ta mở cửa lặng lẽ chuồn ra khỏi phòng ngủ, đứng trước cửa sổ p.314 mà nhìn vào. Có thể nhìn đến trong bóng tối một thân ảnh cao lớn đang ngồi trước màn hình và còn thật sự đang gửi đi ba chữ kia.

Ta nhẹ nhàng gõ vào cửa sổ, hắn nghe tiếng quay lại, ta vẫy tay ý bảo hắn đi ra ngoài.

Hắn hưng phấn rất nhanh mở cửa đi ra.

Đêm khuya hành lang tối không bóng người, thật đáng sợ.

“Còn 21 lần nữa.” Hắn vừa ra tới liền ôm lấy ta nói.

“Đủ rồi, ta tha thứ cho ngươi” Ta vòng tay ôm lại hắn, hắn vùi đầu vào hõm vai ta… cảm nhận được bờ vai mình ướt ướt…

***

Ta lại cùng hắn hòa hảo , khôi phục cuộc sống trước đây.

Đối với hắn, ta vẫn là bất an.

Tuy rằng trước kia ta có thể bao dung hắn cùng bạn gái, nhưng hiện tại tâm lý của ta đã không thể chấp nhận hắn cùng người khác!

Ta muốn hắn chỉ có thể thuộc về ta, không cho phép người thứ 3 tồn tại!

Ta đột nhiên cũng có thể hiểu được tâm tình của hắn, bởi vì quá yêu mà muốn độc chiếm.

Ta rất muốn hỏi hắn, lúc cùng ta cãi nhau, nữ nhân xuất hiện cùng hắn là ai, nhưng chính là ta sợ.

Hắn cùng bạn gái yêu nhau thì xuất hiện ta là người thứ 3..

Hắn cùng ta yêu nhau cũng có thể xuất hiện một người 3.

Đây là báo ứng.

***

“Hi Triệu Nghị, gần đây thế nào?”

Ta cùng Triệu Nghị đi căng tin ăn cơm, đụng phải nữ nhân kia, chính là nàng vui vẻ cùng Triệu Nghị chào hỏi, tuyệt đối không giống bộ dạng yêu đương vụng trộm.

Nhưng Triệu Nghị vừa thấy nàng liền luống cuống tay chân, có thể nói, hắn rõ ràng “có tật giật mình”.

“Thực, thực, tốt……” Triệu Nghị bỗng dưng cà lăm.

Nữ nhân kia vẻ mặt vui mừng trước mặt ta kéo Triệu Nghị vừa đi vừa nói thầm. Triệu Nghị cũng không quay đầu xem ta đến một cái, chính là chuyên chú nghe nàng nói.

Này cũng quá rõ ràng rồi?

Bởi vì ta là nam nhân nên tất cả bọn họ ngay cả “yêu đương vụng trộm” đều có thể thoải mái diễn trước mặt ta sao?

Ta cũng không muốn tiếp tục nhìn hai người này thân thân mật mật, liền xoay người bước đi.

Ta cho ngươi 30 giây, nếu ngươi không đuổi theo, ta vĩnh viễn không cho ngươi cơ hội giải thích!

Một, hai, ba…… mười bốn, mười lăm…… Hai mươi tám, hai mươi chín, ba mươi!

“Tiểu Thụy! Ngươi như thế nào đi cũng không nói cho ta 1 tiếng.” Vừa lúc ba mươi giây, sau lưng vang lên thanh âm của hắn.

“Ta không quấy rầy chuyện tốt của ngươi.” Ta tiếp tục đưa lưng về phía hắn nói.

“Ngươi nghĩ đi đâu vậy?”

“Ngươi nếu vẫn muốn cùng nữ nhân liền thành thật nói cho ta, ta……” Ta định nói rằng ta có thể mở một con mắt, nhắm một con mắt mà cho qua nhưng chính là cổ họng như bị chặn lại.

Hắn không nói gì, chỉ tiếp tục đi theo ta.

Chúng ta lúc đó tuy rằng cách nhau vài bước chân nhưng lại giống như “thiên sơn vạn thủy”.

Đi đến đoạn đường nhỏ ít người, ta dừng lại, vẫn là đưa lưng về phía hắn, không muốn hắn nhìn thấy biểu tình khó coi của ta.

“Ta làm không được” Ta nói,”Ta rốt cuộc không thể chia sẻ ngươi cùng với người khác! Ta không nghĩ đem ngươi cho bất cứ ai, không muốn bất cứ ai nhìn ngươi, không cho bất cứ ai trêu đùa ngươi, ngươi chỉ duy nhất đối với ta cười, đối với ta quan tâm, ta là người duy nhất ngươi yêu”

Ta run rẩy thân mình, nói xong liền cảm thấy một luồng ấm áp phủ kín sau lưng, vòng qua cánh tay, lan đến cả ngực. .

“Ta chỉ có ngươi, ngươi cũng chỉ có ta, không phải sao?” Hắn ở bên tai ta thấp giọng.

“Không phải.” Ta cố gắng lắc đầu.

“Chuyện trước kia là ta không tốt. Có thời gian ta rất hận chính mình chần chừ, chính là hiện tại ta chỉ có ngươi, về sau cũng chỉ có ngươi.”

Ta dao động, ngươi thật sự chỉ cần một người là ta sao?

“Ngươi có biết ta sẽ không nói dối, lại càng không nói dối ngươi. Vẫn là không tin sao?”

Ta như thế nào lại quên, hắn là kẻ không thích nói dối.

Ta mặt đỏ nhẹ nhàng gật đầu, cảm thấy chính mình tùy tiện ăn dấm chua giống nữ nhân.

“Tiểu Thụy, ngươi hiện tại có thể hiểu được ta nhìn thấy ngươi cùng người khác đùa giỡn thì tâm tình ra sao rồi chứ?” Hắn nhanh ôm lấy ta.

Ta giật mình tỉnh ngộ.

Yêu chính là độc chiếm, người yêu là không thể chia sẻ

“Ngươi về sau đừng như vậy nữa được không?” Ta nhẹ nhàng nói

“Không bao giờ … nữa , thật sự.”

Ta thả lỏng người, phó mặc cơ thể cho hắn ôm lấy từ phía sau.

***

“Nữ nhân kia là ai?” Cho dù ta tin lời hắn nói nhưng trong lòng vẫn còn điều muốn hỏi.

“Bạn học cùng lớp của nàng.” Hắn vừa nói vừa vụng trộm nhìn sắc mặt của ta.

Nghe như vậy ai còn có thể bày ra vẻ mặt hòa nhã cơ chứ.

“Ngươi vẫn hối hận đã buông tha cho nàng đi Nhật?”

“Tiểu Thụy, ngươi không cần nghĩ loạn! Tuyệt đối không có chuyện đó!” Hắn vội vàng giải thích.

“Nữ sinh kia kỳ thật cũng rất được đi!” Ta lại cố ý dùng âm thanh quái dị khích bác hắn, còn liếc mắt nhìn hắn một cái. Hắn lập tức nghe ra ý tứ của ta.

“Trong lòng ta chỉ có ngươi!”

“Lúc ngươi cùng ta cãi nhau vì cái gì ngươi lại thường xuyên cùng nàng ở một chỗ?”

“Cái kia, cái kia……”

“Ta biết ngươi có việc sẽ không dối ta, đúng không?” Ta đối hắn cười, ý cười rõ ràng là muốn ép hỏi.

“Cái kia…… Không được…… Ta không thể nói.”

“Triệu Nghị! Ta không thể tin tưởng ngươi.” Ta hung hăng bỏ lại một câu rồi làm bộ bỏ đi.

Tay bị giữ chặt, như thế nào hắn cũng không buông . Ta rõ ràng cũng không giãy dụa, chỉ để dọa hắn.

Triệu Nghị nóng nảy, đành phải đáp ứng khai ra. Chỉ thấy khuôn mặt hắn có chút ửng hồng, hắn lấy từ balô ra một quyển sách nhét vào tay ta.

Ta tò mò cúi xuống nhìn bìa sách.

Nga, nguyên lai là sách của Nhật Bản

Dường như có gì không đúng, trang bìa có mấy dòng chữ kỳ quái, còn có cả tiếng Trung nhưng đọc vẫn không hiểu.

Ta càng thêm tò mò, vì thế tùy tiện mở ra một trang.

Ta thế nào lại thật may mắn, hôm nay không đi mua xổ số quả là đáng tiếc.

Chỉ mở 1 cái là đã ra trang này, mà chỉ liếc mắt một cái thì cả người ta bắt đầu ngây dại.

Kia, kia, đó là cái gì vậy?!

Sao, sao, như thế nào lại rõ ràng như vậy?!

Được rồi, ta thừa nhận ta từng vụng trộm xem mấy trang web “đồng chí”, cũng xem qua mấy cái ảnh gì đó nhưng hình ảnh chân thực và chi tiết như thế này là lần đầu tiên ta nhìn thấy.

Thật là đáng sợ! Ta thuần khiết, tốt đẹp như vậy mà vì thứ này đã bị ô nhiễm !

Ta giống như chạm vào chảo lửa mà giật đùng đùng đưa trả sách lại cho Triệu Nghị, cảm giác cả người đều bị thiêu cháy, đặc biệt từ hai má đến tai, ta chỉ muốn tìm một khối băng lạnh mà đập mặt vào đó.

“Ngươi, ngươi…… như thế nào lại xem loại sách này?”

“Là nàng cho ta mượn .” (==))))) hóa ra là hủ nữ *tung bông* *tung bông*)

“Hiện, hiện tại nữ sinh thích xem…. xem loại sách này sao?!” Quả thực không thể tưởng tượng nổi! (Em Tuyết quả là ngây thơ, không có bọn này lấy đâu ra em bây giờ =)))))) )

“Nàng dường như còn có rất nhiều.”

Chỉ vì quyển sách kia mà hiện tại mặt chúng ta đều đen như quan công.

Thẹn thùng một trận, ta mới nhớ tới vấn đề trọng yếu.

“Ngươi vì cái gì…… hỏi mượn nàng loại sách này……?”

“Ta, ta…… Ta chỉ muốn biết hai nam nhân làm như thế nào, nàng liền đem sách cho ta mượn .” (=))))))))

Hắn nói chuyện căn bản không dám nhìn mặt ta, hắn không thấy ta, bằng không bộ dạng mất mặt của ta đã bị hắn xem hết.

“Ngươi đem chuyện của chúng ta nói cho nàng?!”

“Không có! Không có! Là nàng đột nhiên nhắc tới đề tài này…… Ta cũng muốn biết……”

“Ngươi thời gian trước cùng nàng ở một chỗ, chính là……”

“Nàng nếu không có việc gì làm sẽ tới tìm ta, nói muốn ‘Truyền thụ tri thức’ cho ta…ta thật sự cũng rất muốn biết, bởi vì ta trước kia không phải đồng tính, ta hoàn toàn không biết phải làm như thế nào…việc kia…”

“Ngươi, ngươi hiện tại đã hiểu được bao nhiêu?” Ta hỏi ra vấn đề tối quan trọng

“Toàn bộ.” Hắn thành thực. (==)))))))) ai bảo anh Nghị đầu óc kém cỏi nào)

“Ngươi, ngươi, ngươi có…… tính toán…… cái gì?” Ta thẹn thùng hỏi hắn.

Hắn dắt tay ta, ở bên tai nói nhỏ:”Ta muốn cùng ngươi làm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.