CHƯƠNG 0: D Ẫ N
Năm Đoan Bình triều Nam Tống, sau khi Tống Lý Tông Triệu Quân liên thủ cùng Khả hãn Mông Cổ Oa Khoát Đài diệt Kim, Mông Cổ nhân lúc triệt binh về Hà Nam, khiển binh mưu đồ đoạt lại các đất Lạc Dương, Khai Phong, Thương Khâu Nam bị mất cho nhà Tống. Tuy nhiên, do trước đó chuẩn bị chưa đầy đủ, kết quả quân Nguyên chuốc bại, cũng vì vậy dẫn đến khai cuộc chiến tranh Tống – Nguyên. Mông Cổ bắt đầu hình thành từ Nguyên Thái Tổ Thiết Mộc Chân, kinh qua hơn năm mươi năm đông chinh tây lược, nay đã ngầm có khí chất của bá chủ thiên hạ. Mà triều Nam Tống sau khi trải qua hơn trăm năm chống Tây Liêu cùng Kim, từ lâu đã thành miệng hùm gan thỏ. Sau khi Kim lẫn Liêu lần lượt diệt vong, dựa vào Trường Giang hào trời mà gắng gượng duy trì thế giằng co cùng Mông Cổ.
Sau Đoan Bình nguyên niên, dân gian cũng dần chuyển từ kháng Kim sang chống Mông. Chính vào lúc này, trên Kiếm Môn Quan đất Lợi Châu – Tứ Xuyên, lại xuất hiện một Hán nhân, tự hiệu Vô Vi, kiến lập một tông phái, vạch rõ tôn chỉ, không hỏi chính sự, nhất tâm cầu học, giáo danh lại càng hô hào lấy theo Nho giáo.
Lợi Châu là vùng quân sự yếu địa, từ nhiều năm đã nằm trong tay Mông Cổ. Sau khi Mông Kha kế vị, tại nơi trọng yếu quân sự này cho dựng thành lũy, đồn điền, quân trú, chuẩn bị cho công cuộc đánh Tống mai sau. Trong hai mươi năm ngắn ngủi, bởi Nam Tống bày bố phòng ngự thỏa đáng, lại được hào trời Trường Giang làm bình phong che chắn, mấy lần quân Mông Cổ xâm lấn đều đánh trả không tốn công sức.
Nguyên niên Bảo Hữu triều Nam Tống, Mông Kha nghe theo kiến nghị của đệ đệ Hốt Tất Liệt, di chuyển vòng qua đất yếu địa Trường Giang, trực chỉ nam hạ thâu tóm Đại Lý. Hốt Tất Liệt dẫn binh, xuyên suốt một dải Hán Nguyên, vượt ngang sông cả, vó tung ngàn dặm, tiêu diệt toàn bộ quân chủ lực của Đại Lý, nội trong năm Bảo Hữu thứ ba chiếm xong Đại Lý. Bấy giờ, Mông Cổ đã hình thành được thế Nam Bắc giáp công Nam Tống, hào trời Trường Giang mất ưu thế, triều Nam Tống do vậy cũng triệt để rơi vào tình cảnh đèn treo đầu gió.
Còn Nho giáo, vì lẽ giáo lý đã trái ngược kinh điển, nay thành nỗi bất sỉ của đại đa số Hán nhân, lại dung nạp sâu sắc sự tôn sùng nền cai trị Mông Cổ, nhưng kinh qua hai mươi năm mưu đồ, cũng nghiễm nhiên đạt đến vị thế thiên hạ đệ nhất giáo, đệ tử dưới trướng ba nghìn, phân biệt thành Văn, Võ, Nhạc, Lễ tứ đường, rầm rộ một thời.