CHƯƠNG 10
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Duy Tâm vừa mở ra máy tính định chơi trò chơi, mới nhớ tới hôm nay là ngày trò chơi nâng cấp, không khỏi có chút phiền muộn, không biết theo bắt đầu từ khi nào, Huyền Cực đã muốn biến thành hoạt động quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của hắn.
Bất quá phiền muộn thì phiền muộn, loại cảm giác này cũng không duy trì bao lâu, Duy Tâm đột nhiên nhớ tới chính mình đã gần như “Không làm việc đàng hoàng” khá lâu rồi, không khỏi có chút xấu hổ, lập tức đem cảm giác phiền muộn quăng sang thế giới khác, vội vàng mở EMAIL ra kiểm tra xem có công việc gì không.
Bởi vì duy tâm có thói quen vài ngày mới check mail một lần nên khách hàng của hắn đều quen thuộc với thói quen này của hắn. Nếu bọn họ gửi EMAIL các tài liệu cần phiên dịch cho hắn, trong vòng 3 ngày mà hắn không trả lời tức là hắn không nhận công việc đó. Dù sao Duy Tâm thường vài ngày kiểm tra EMAIL một lần, nếu bởi vì chính mình lười biếng mà chậm trễ công việc của người khác thì không tốt .
Bất quá bởi vì năng lực làm việc của Duy Tâm rất mạnh, hơn nữa thái độ cũng rất tốt nên cho dù lười như vậy thì cũng nhận được rất nhiều công việc, tối thiểu cũng không lo ăn uống.
Nhìn hộp mail sắp nổ tung, Duy Tâm vội vàng giữ lại các công việc trong ba ngày này, những mail trước đó đều xoá bỏ. Nhìn lại hơn mười công việc còn lại, co giãn gân cốt một chút rồi cố gắng làm việc.
Đang lúc Duy Tâm đang bận đến khí thế ngút trời thì điện thoại vang lên.
“Alô, ta là Hứa Duy Tâm , xin hỏi ngươi là ai?”
Vừa áp ống nghe vào vai, vừa duy trì gõ chữ liên tục.
“Xin chào, Duy Tâm, ta là Lan tỷ.”
Đầu kia điện thoại là một giọng nữ thành thục truyền tới.
“A, là Lan tỷ a, tìm ta có chuyện gì?”
Ngừng tay, duy tâm cẩn thận nhận điện thoại, Lan tỷ là khách hàng quen của hắn, cũng là một trong số ít người biết số điện thoại của hắn, bình thường Duy Tâm đều dùng EMAIL cùng khách hàng liên hệ.
“Ngươi hôm nay có rãnh không? Ta có cái công tác muốn mời ngươi hỗ trợ, tiền lương thời vụ là 800 đồng.”
“Công việc gì?”
Sửng sốt một chút, công tác gì mà tiền lương lại cao như vậy a.
“Đến công ty của ta làm phiên dịch viên trong một hội nghị khoảng 3 giờ đồng hồ.”
“Ân, được, ta nhận.”
Nghĩ nghĩ, duy tâm vẫn là đáp ứng, thứ nhất hôm nay vốn cũng không có việc gì gấp, thứ hai Lan tỷ cũng là người quen , mời hắn hỗ trợ, hắn không thể từ chối không giúp.
“Thật tốt quá, buổi chiều 1 giờ đến công ty của ta, ta ở cửa chờ ngươi.”
Lan tỷ vừa nghe Duy Tâm đáp ứng thì hết sức cao hứng.
“Hảo, cứ như vậy đi.”
Cúp điện thoại, Duy Tâm ngẩng đầu nhìn đồng hồ, cũng đã gần 11 giờ, liền vội vàng chuẩn bị đi.
12 giờ rưỡi, Duy Tâm đi tới công ty thuộc tập đoàn Tử An toạ lạc tại khu phồn hoa trong nội thành.
Công ty Lan tỷ đang công tác là một công ty thập phần nổi tiếng Tử An Thị (Thị: thuộc về, sở hữu cách, vd như Châu Thị là cty của nhà họ Châu), sở hữu rất nhiều sản nghiệp, hơn nữa nó nổi danh không chỉ là từ khối lượng tài sản khổng lồ mà còn do người sáng lập có tác phong rất lớn mật.
Nghe nói thúc thúc (chú) của vị Tổng tài đương nhiệm là người từng can đảm lộ ra chuyện mình là đồng tính luyến ái, lúc ấy trong giới kinh doanh cùng giới thượng lưu dấy lên sóng to gió lớn. So với phản ứng của đại chúng, người trong nhà bọn họ ngược lại thực bình tĩnh, chuyện này cho tới bây giờ còn được mọi người lại.
Tiến tử An thị công ty đích đại lâu, duy tâm liền thấy ở lo lắng chờ đợi đích Lan tỷ, khó được ở nàng ôn hòa đích khuôn mặt tươi cười thượng thấy lo lắng đích bộ dáng mà, vừa thấy được duy tâm, Lan tỷ đích biểu tình rõ ràng thả lỏng xuống dưới.
“Duy tâm, ngươi cuối cùng cũng đến.”
Chào đón Duy Tâm, Lan tỷ mỉm cười nói.
“Thật có lỗi, xe đông quá.”
Theo Lan tỷ đi vào thang máy, Duy Tâm giải thích.
Gật đầu, Lan tỷ cũng không có nói lời trách cứ gì, mà bắt đầu giảng giải nội dung lần công tác này cho Duy Tâm nghe.
“Hội nghị hôm nay thập phần trọng yếu, cần phiên dịch song phương, nguyên bản phiên dịch viên tốt nhất của công ty bị bệnh, một người khác được phái ra nước ngoài tham gia một hội nghị khác, những người còn lại thì chưa đủ thực lực đảm nhiệm, cho nên mới nhờ ngươi giúp.”
Gật đầu, nghe vậy mới biết, ban đầu Duy Tâm còn đang suy nghĩ hội nghị của công ty mà sao lại tìm ngoại nhân như hắn đến tham gia.
Đi vào phòng họp, đại đa số mọi người đều đã chuẩn bị tốt , chỉ chờ Tổng tài của Tử An Thị và đại biểu của đối phương, Duy Tâm mới vừa ngồi xuống, bọn họ liền bước vào.
Tổng tài của Tử An Thị trẻ ngoài dự đoán, khuôn mặt anh tuấn đường hoàng, dáng người cao ngất, khí chất vương giả thản nhiên, dù xuất hiện ở bất cứ nơi nào cũng là mục tiêu thu hút tầm mắt của mọi người.
Lan tỷ đi đến trước mặt Lâm Tử Hàn, chỉ chỉ Duy Tâm, rồi giới thiệu thân phận của Duy Tâm cho hắn biết.
“Tổng tài, hắn chính là phiên dịch ta tìm tới, Hứa Duy Tâm, Ở trong nước, hắn tuyệt đối là phiên dịch viên đứng đầu.”
Nghe thấy tên của Duy Tâm, Lâm Tử Hàn có vẻ giật mình, trừng lớn mắt nhìn hắn, Duy Tâm vẻ mặt mờ mịt nhìn lại hắn, chỉ thấy hắn dùng ánh mắt đầy thâm ý đánh chính mình, làm cho Duy Tâm cảm giác có chút lạnh, bất quá may mà hội nghị rất nhanh bắt đầu, Lâm Tử Hàn bị đàm phán viên của công ty đối phương lôi kéo lực chú ý, Duy Tâm mới có thể thoát ánh mắt của hắn thở ra nhẹ nhõm, rồi bắt đầu phiên dịch lời của đối phương.
Hội nghị thực thành công, không đến 3 giờ đã xong.
“Cám ơn trợ giúp của ngươi.”
Hội nghị mới vừa chấm dứt, Lâm Tử Hàn tự mình hướng Duy Tâm nói lời cảm ơn.
“Không có chi, Lâm tổng tài quá khen.”
Chống lại hai tròng mắt đen thâm thúy của Lâm Tử Hàn, Duy Tâm không khỏi có chút ngây người, ánh mắt của hắn rất được, nữ nhân nào nhìn thấy cũng sẽ đều trầm mê trong đó, bất quá còn một nguyên nhân khác khiến Duy Tâm sửng sốt là hắn cảm thấy ánh mắt nàyrất quen thuộc, dường như đã gặp ở nơi nào đó.
“Hy vọng lần sau còn có thể tiếp tục tìm ngươi hợp tác.”
Lâm Tử hàn nhếch nhếch khóe miệng.
“Không thành vấn đề.”
Được tổng tài công ty lớn thế này đích thân mời mình, làm cho Duy Tâm có điểm thụ sủng nhược kinh.
“Xin hỏi ngươi. . . . . .”
Lâm Tử Hàn vừa định mở miệng hỏi thì bị người cắt ngang.
“Tổng tài, còn có chút sự tình cần ngài đi xử lý.”
“Ta đã biết.”
Lên tiếng, Lâm Tử Hàn hướng Duy Tâm gật đầu
“Vậy lần sau gặp.”
“Tái kiến.”
Nhìn thân ảnh Lâm Tử Hàn đi, Duy Tâm nhíu mày, cố gắng tự hỏi rốt cuộc đã gặp nhau ở nơi nào.
“Duy tâm, cùng ta đi lĩnh tiền đi.”
Lan tỷ kêu to.
“Nga, đến ngay đây.”
Lên tiếng, Duy Tâm xoay người không tiếp tục nghĩ vấn đề này.
Đại khái là thấy hắn ở trên báo đi.