CHƯƠNG 2
Mới ra khỏi Tân thủ thôn, Duy Tâm liền thấy một con giun nhuyễn nhuyễn mập ú đang nằm úp mấp máy ngo ngoe, cảm thấy chơi rất vui liền ngồi xổm xuống chọt chọt nó, kết quả thế nhưng tiến vào trạng thái chiến đấu. . . . . . .(con này là quái vật cấp 1 mà)
Bất đắc dĩ, đang là tay trói gà không chặt nên Duy Tâm đành phải lấy thanh kiếm của tân thủ ra để “liên lạc cảm tình” với con giun “đáng yêu” này, hên là cấp bậc nó không cao, Duy Tâm mất hai phút cuối cùng cũng giải quyết nó.
Nhưng mà, sau khi thấy đồ rớt ra thì hoàn toàn ngây người.
Này, này, đây rốt cuộc là sao lại thế này nha? ? ? Vì cái gì lại tuôn ra nhiều đồ như vậy? ? ?
Duy Tâm cũng là một tay chơi già đời, đương nhiên biết là bình thường trong trò chơi tuyệt đối không có khả năng rớt ra nhiều đồ như vậy, thật khó lý giải, Duy Tâm đành phải an ủi mình rằng tất cả chính là ngẫu nhiên mà thôi, rồi lại một lần nữa bước lên con đường luyện cấp.
Nhưng là, sau khi thấy từng quái ật mình giết chết, tất cả đều tuôn ra nhiều đồ vật như vậy, Duy Tâm thật sự không thể tự lừa mình dối người , đây thật sự chính là ngẫu nhiên thôi sao? . . . . . . . giá trị may mắn của ta rốt cuộc cao bao nhiêu a. . . . . .
Nghĩ đến bảng thuộc tính kia: “giá trị may mắn: không xác định”, Duy Tâm thật sự rất ngạc nhiên.
Đếm chiến lợi phẩm, sau khi kinh ngạc nửa ngày, Duy Tâm lập tức cất tiếng cười to lên.
Ha ha ha ha, không nghĩ tới sau khi Quái chết, nó rơi ra đồ vật tối thiểu cũng có mười bảy mười tám món nha, tiền cũng khỏi nói, không ngờ Quái cấp thấp như thế nhưng có thể rơi ra đến 5 bạc ( tiền đổi: 1 Thủy tinh tệ = 10 Kim tệ = 100 Bạc = 1000 tiền Đồng ), Duy Tâm nghĩ có lẽ đây là Quái có khả năng rơi tiền nhiều nhất. (no no, em sai rồi, tại số em khác người thoy, đợi gặp quái cấp cao, em tha hồ hốt nhá)
Cái này thích quá rồi, phỏng chừng ta bây giờ là người giàu có nhất trong game a! Duy Tâm có chút đắc ý.
Bất quá hưng phấn thì hưng phấn, suy nghĩ của Duy Tâm vẫn thực thanh tỉnh, hiện tại chuyện trọng yếu nhất là luyện cấp, hắn muốn trong ba ngày phải chuyển chức và thoát ly cấp bậc ngu ngơ này, bằng không chờ ba ngày sau, khi Huyền Cực chính thức tuyên bố đưa ra thị trường, thì nơi này phỏng chừng đến da của Quái cũng đều giành không được.
Tưởng tượng như vậy, Duy Tâm liền nhanh hơn tốc độ.
Vừa đánh Quái, vừa ngắm nhìn phong cảnh rất chân thật trong trò chơi này lý, cuộc sống thật đúng là thoải mái a, lúc hắn đang cảm thán, thì vừa lên được cấp 10, nhưng vào lúc này hắn nghe thấy hệ thống thông báo vang vọng đến khắp các người chơi.
[ Hệ thống thông báo: người chơi Nạp Lan Tử Hàn, cấp bậc 20, đạt tới cấp bậc có thể chuyển chức]
Trò chơi hiện khai thông hệ thống chuyển chức, đồng thời khai thông bảng xếp hạng cấp bậc.
[ Hệ thống thông báo: người chơi Nạp Lan Tử Hàn là người chơi đầu tiên chuyển chức, được danh vọng 500 điểm, cũng nhận được một kiện trang bị hiếm từ hệ thống.]
Người kia là luyện cấp cuồng a, mới ngày đầu tiên mà đã lên tới cấp 20 ! Duy tâm kinh hãi, nhìn nhìn lại chính mình đáng thương mới cấp 10, thì không khỏi phi thường buồn bực, bất quá Duy Tâm chơi trò chơi bình thường cũng không quan trọng lắm vấn đề luyện cấp, đối với hắn, chơi game chính là để hưởng thụ, liều mạng luyện cấp như vậy để làm gì a.
Cho nên sau khi nghe được hệ thống thông báo, Duy Tâm ngược lại ngưng đánh quái, mở ra bảng xếp vừa khai thông nhìn thử.
Bảng xếp hạng cấp bậc
Đệ nhất danh: Nạp Lan Tử Hàn ── cấp 20
Đệ nhị danh: Vũ Tiễn ── cấp 19
Đệ tam danh: Phi Thiên Hướng Vũ ── cấp 17
Đệ tứ danh: Tử An Sở ── cấp 16
Đệ ngũ danh: Quạt Hương Bồ ── cấp 15
Đệ lục danh: Chỉ yêu những điều hư hỏng của ngươi ── cấp 14 (phải chăng như người ta nói: công không hư thì thụ không yêu, hĩ hĩ hĩ)
Đệ thất danh: Trầm Trầm Âm Âm── cấp 13 (QT dịch bạn này là Buồn Bực Âm Thầm, chắc sau này để tên việt luôn, nghe hơi biến thái, ta thích)
Đệ bát danh: Phao mộng bán Sinh ── cấp 12 (nữa đời mơ mộng, sau này mình để việt hoá, dễ nhớ hơn)
Thứ chín danh: Tử Thủy Tinh ── cấp 11
Đệ thập danh: Phi Thủy Tinh ── cấp 11
Ta vừa vặn bị đá ra bài bảng danh, xem ra trừ bỏ tên thứ hai cùng tên thứ ba chênh lệch, những người còn lại cũng là mới luyện thôi, ngáp một cái, Duy Tâm đăng xuất, đi xuống ăn cơm , cái gọi là “có thực mới vực được đạo”, không ăn cơm thì khỏi làm gì nổi luôn.
Mới vừa logout thì có điện thoại gọi đến.
“Alô, là ai?” Hứa Duy Tâm vừa nghe điện thoại, vừa vào bếp tìm thức ăn.
“Duy Tâm, là ta A Kiếm, ngươi nghe nói gì chưa? Huyền Cực trước khi tung ra thị trường thì tặng 100 bộ cho một số người nha.”
Người đang gọi điện thoại chính là Nguỵ Kiếm, bạn thân của Hứa Duy Tâm.
“Ân, biết a, ta cũng nhận được máy , máy đó là giành cho cao thủ, dường như là Thiên Vũ tập đoàn đặc biệt xếp hạng bảng 100 game thủ mạnh nhất, 100 máy đó chính là tặng cho 100 người này.”
“A, cái gì! Mệnh ngươi tốt như vậy a ! Không được, ta lập tức tới ngay, ngươi chờ ta.”
Nói xong, không đợi Hứa Duy Tâm đồng ý, hắn liền vội vội vàng vàng cúp điện thoại.
Đối với cá tính vội vàng của người bạn tốt này cấp, Hứa Duy Tâm cũng chỉ có thể cười khổ, thừa dịp Ngụy Kiếm còn chưa tới, hắn vội vàng giải quyết vấn đề cơm chiều của chính mình, cơm trưa bởi vì chơi trò chơi mà chưa ăn, Hứa Duy Tâm cũng không muốn đến cơm chiều cũng không được ăn.
Mới vừa ăn xong cơm, tắm xong thì chuông cửa liền vang lên, vừa mở cửa, Ngụy Kiếm liền hướng thư phòng của Hứa Duy Tâm mà vọt vào, vừa thấy được kính quang lọc trước máy tính thì hai mắt như cuồng si cầm lên xem, vẻ mặt còn cảm động đến muốn chết, Hứa Duy Tâm nhìn thấy mà da gà cuồng khởi.
“Duy Tâm, ngươi vận khí thật tốt, bình thường chơi trò chơi, người lười luyện cấp nhất chính là ngươi, ngươi thế nhưng có thể xếp vào bảng cao thủ, thiên lý bất công a.”
Buông hộ kính quang lọc ra, a Kiếm liền bổ nhào vào trên người Hứa Duy Tâm, vẻ mặt ai oán vô cùng.
“Ta cũng không biết a, ta không ngờ thế nhưng lại đứng thứ 10.”
Đối với xếp hạng của tập đoàn Thiên Vũ, Hứa Duy Tâm cũng thập phần giật mình.
“Mặc kệ , cho ta mượn chơi một chút đi.”
“Không được, máy này cùng hộ kính quang lọc đều là chỉ giành cho một người thôi, người khác không thể dùng, hình như là để bảo hộ tài khoản không bị người khác đánh cắp.”
Vừa nghe Hứa Duy tâm nói như vậy, a Kiếm lại buồn bực , lời thề son sắt mà nói: “Ba ngày sau ta nhất định phải có được máy.”
“Vâng vâng, à đúng rồi, a Kiếm, ngươi có biết gì về trò chơi này không?”
Vì để tốn ít sức nhất để chơi trò này (lười quá), Hứa Duy Tâm muốn tìm hiểu một chút các tình huống tất yếu về trò chơi này, mà a Kiếm vừa vặn có tiếng là cơ sở dữ liệu các trò chơi, trên cơ bản tất cả trò chơi hắn đều biết bối cảnh tư liệu và v..v…, điểm ấy Hứa Duy Tâm cũng cảm thấy đủ rồi a.
“Huyền cực là một trò chơi có cảm giác chân thật đến 50%, ở trong trò chơi bị thương, ngươi cũng sẽ cảm giác được đau, những cảm giác bình thường khác ở bên trong trò chơi đều có, ngươi sẽ có cảm giác lạnh, sẽ cảm thấy đói, cảm giác khát và vân vân, cụ thể còn có thêm cái gì thì phía công ty đến bây giờ còn chưa tiết lộ thêm, bất quá truyền thuyết NPC bên trong là nhân tính hoá, trí năng hóa, cùng trò chơi trước kia hoàn toàn không giống nhau. Ngươi đã chơi qua rồi, có cảm tưởng gì không?”
“Ân, những gì ngươi nói, trong trò chơi thật sự đều có .”
Hồi tưởng lại hành động của Thôn trưởng tân Thủ Thôn, Hứa Duy Tâm nhận định và cảm thán sâu sắc.
“Thật sự?”
Ngụy Kiếm vừa nghe, đối trò chơi này lại càng tò mò không thôi,
“Ta đây nhất định phải mua được một bộ, ta lấy tên ta ngụy kiếm ra thề.”
“Được rồi, đừng nói giỡn nữa , mau hảo hảo trở về, ta muốn luyện cấp, bằng không ba ngày sau chắc muốn luyện cũng không được.”
“Biết ngay mà, lòng ngươi chỉ có trò chơi, chẳng thèm để tâm gì tới ta.”
A Kiếm một bên ai oán nói, một bên hướng cửa đi đến, Hứa Duy Tâm còn không chút khách khí đóng cửa lại. (thấy game wên bạn)
Hô, xoa xoa vùng giữa chân mày, Hứa Duy Tâm quyết định hảo hảo đi ngủ một giấc.