Huyền Giới Chi Môn

Chương 1188: Q.3 - Chương 1188: Thái độ khác thường (1)




- Được lắm! Tu vi của trưởng lão Thạch Mục tiến nhanh. Quả thật chính là phúc của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc ta. Bản tộc có hy vọng phục hưng!

Đại trưởng lão cười to nói.

- Đại trưởng lão quá khen.

Thạch Mục cười nhạt.

- Thạch Đầu, trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao ngay cả tấm bia đá cũng vỡ nát?

Thải Nhi hỏi.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão nghe vậy, trong ánh mắt nhìn về phía Thạch Mục, cũng có thêm vài phần hỏi thăm.

- Thật ra cũng không có gì. Ở bên trong đó, ta tiếp nhận một ít thử thách của lão tổ... Bởi giao chiến vô cùng kịch liệt, tổn thương nền móng của không gian, đưa đến không gian bên trong sụp đổ.

Thạch Mục nói.

Hắn nói sơ qua những gì mình đã trải qua ở bên trong không gian một lượt, nhưng không có nói ra chuyện mình vượt qua Thiên Hình Thần Kiếp.

- Hóa ra là như vậy. May là ngươi bình an đi ra.

Nhị trưởng lão nói.

- Đúng rồi, Thạch trưởng lão, lần này ngươi đi vào, có thể nhận được tín vật của tộc trưởng của tộc ta hay không?

Ánh mắt đại trưởng lão chớp hiện, nhìn Thạch Mục, hỏi.

Thạch Mục vung tay lên. Một bức tượng con khỉ đá màu đỏ xuất hiện ở trong tay.

- Đây là... thần khỉ như không nghe!

Đại trưởng lão thấy vậy, hai mắt nhất thời sáng lên, vui vẻ nói.

- Quá tốt. Tín vật của tộc ta cuối cùng lại một lần nữa trở về!

Nhị trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng, có chút kích động nói.

- Thần khỉ như không nghe? Các ngươi là nói tên của bức tượng này sao?

Chân mày Thạch Mục nhíu lại, có chút kinh ngạc hỏi.

Đây thật là một tên cực kỳ cổ quái. Chỉ có điều bức tượng con khỉ trong tay mình này thoạt nhìn nửa ngồi xổm trên mặt đất, hai tay bịt tai. Động tác của hắn thật ra tương xướng với khỉ không nghe.

- Không sai. Thời gian Thạch trưởng lão gia nhập bản tộc ngắn ngủi, không biết chuyện này cũng là bình thường. Thần khỉ này, năm đó vẫn do Bạch Viên tộc trưởng mang theo bên người. Sau đó được xem là tín vật của tộc trưởng của tộc ta.

Đại trưởng lão nói.

Thạch Mục gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng có chút xem thường.

Trước đó, thời điểm hắn nhận được vật này, hắn phát hiện vật này ngoại trừ chất liệu có chút đặc biệt, mình không có cách nào nhận ra, thật ra còn lại hết sức bình thường.

Cững từng là một trong tám tộc Hoang Cổ, dù gì tín vật của tộc trưởng Viêm Hổ Nhất Tộc cũng là một linh bảo có uy lực không tầm thường. Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc là một trong tám tộc Hoang Cổ năm đó, tín vật của tộc trưởng lại là bức tượng con khỉ với bộ dạng có chút tức cười như vậy.

Chỉ có điều Bạch Viên Lão Tổ làm như thế, hẳn phải có dụng ý của hắn. Chỉ là từ trước mắt có thể thấy, hai vị trước mắt này đã từng thuộc hạ của lão tổ, hiển nhiên cũng không biết được rõ ràng.

- Đại trưởng lão, trưởng lão Thạch Mục hiện tại thành công ở bí cảnh tìm được tín vật của tộc trưởng, đồng thời tu vi cũng thăng cấp tới Thần cảnh. Ta cho rằng, hiện tại hắn đủ tư cách để gánh vác vị trí tộc trưởng của bản tộc.

Nhị trưởng lão chợt nhìn về phía đại trưởng lão, trịnh trọng mở miệng nói.

Ánh mắt Thạch Mục thoáng động, không nói gì.

- Ban đầu Thạch Đầu cũng sớm có thể đảm nhiệm tộc trưởng. Lại phải kéo dài đến tận bây giờ...

Thải Nhi ở một bên kêu la. Chỉ có điều nó bị Thạch Mục trừng mắt một cái, liền vội vàng che miệng.

- Thạch trưởng lão đã lấy được tín vật của tộc trưởng, tất nhiên tiếp nhận vị trí tộc trưởng là thuận lý thành chương. Chỉ có điều dựa theo quy định của bản tộc, lẽ ra nên thông báo chuyện này cho tam trưởng lão, thảo luận một chút về chuyện này.

Đại trưởng lão gật đầu, nói.

- Thảo luận với hắn làm cái gì. Trước đây chúng ta đã thảo luận xong. Chỉ cần Thạch trưởng lão lấy được tín vật của tộc trưởng, là được tiếp nhận vị trí tộc trưởng. Chẳng lẽ tam trưởng lão còn có thể nói cái gì sao?

Nhị trưởng lão hừ một tiếng, nói.

- Cũng tốt, Thạch trưởng lão, ý của ngươi thế nào?

Đại trưởng lão nghe nói nói thế, trầm mặc một chút, gật đầu, chuyển hướng về phía Thạch Mục hỏi.

- Hai vị trưởng lão yên tâm. Sau khi ta tiếp nhận chức vụ tộc trưởng, tất nhiên sẽ cố gắng dẫn dắt Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, khôi phục lại vinh quang ngày xưa, đánh đuổi thế lực Thiên Đình ra khỏi tinh vực Thiên Hà.

Thạch Mục nghe vậy, nói năng rất có khí phách.

Vị trí tộc trưởng Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, thật ra hắn cũng không lạ gì. Hắn nhận lấy vị trí này, một mặt là vì hoàn thành lời hứa với Bạch Viên Lão Tổ. Về phương diện khác, lại là vì nâng cao thực lực, cùng Thiên Đình quyết một trận tử chiến, bảo vệ tất cả những thứ mình quý trọng.

- Trưởng lão Thạch Mục, chúng ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được!

Nhị trưởng lão lập tức nói, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.

Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc suy bại đến nay, kéo dài hơn nghìn năm. Cho đến ngày nay, cuối cùng thấy được một tia hi vọng hưng thịnh.

Hy vọng này, đến từ chính Thạch Mục.

Mặc dù là đại trưởng lão, trong đôi mắt yên tĩnh không dao động, lúc này cũng lộ ra vẻ chờ mong.

- Tiếp nhận chức vụ tộc trưởng chính là chuyện lớn nghìn năm không có của tộc ta. Cần phải tiến hành đại điển tiếp nhận chức vụ long trọng. Hơn nữa mấy ngày trước đó tộc ta lọt vào sự tấn công của Thiên Đình. Trong tộc lòng người đang suy sút. Lúc này tổ chức sẽ ổn định lòng người, nâng cao sĩ khí.

Nhị trưởng lão có chút hưng phấn nói.

- Nhị trưởng lão nói lời ấy có lý. Như vậy đi, ba tháng sau có một ngày hoàng đạo khó có được. Liền tiến hành đại điển tiếp nhận chức vụ vào ngày đó, thì thế nào?

Đại trưởng lão nhìn về phía Thạch Mục, hỏi.

- Nếu muốn tiến hành đại điển tiếp nhận chức vụ, vậy phát thiệp mời, mời người của các tộc cùng tham gia. Đồng thời, cũng mượn cơ hội tuyên bố Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc ta lại một lần nữa trở lại tinh vực Thiên Hà, cùng Thiên Đình quyết một trận thư hùng!

Thạch Mục trầm mặc một chút, mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.