Huyền Giới Chi Môn

Chương 1550: Q.3 - Chương 1550: Thái Nhi và Quỷ địa (1)




- Hai người Thạch Mục đạo hữu đâu rồi? Không xảy ra biến cố gì chứ, không thể đi vào bí cảnh sao?

Đại hán Hoàng Tu lên tiếng, mặt mang vẻ ưu sầu.

- Sẽ không, hẳn là lúc tiến vào, thời gian cách chúng ta hơi xa, dưới không gian ba động, bị truyền tống đến địa phương khác rồi, trước đó đã từng xảy ra sự tình như vậy.

Côn Tang tộc trưởng nói.

Đại hán Hoàng Tu nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra.

Tộc Cổ Man là người ngoại lai, đi tới Tu La tinh vực không lâu, trong ba tộc, tộc Cổ Man đi vào Tu La Chi Tâm bí cảnh với số lần ít nhất.

- Không gian bí cảnh tầng thứ nhất rất lớn, chúng ta vừa đi vừa tìm bọn họ đi.

Côn Tang tộc trưởng nói.

- Không được, tộc Tu La chu chúng ta còn có chuyện khác, đành không đi cùng các ngươi rồi.

Một bên XXX đột nhiên mở miệng.

Trong lúc nàng nói, phiến đá màu xám tro chở tộc Tu La chu chậm rãi bay khai, dừng ở sau lưng, cự ly cùng hai tộc khác, nhất là tộc Minh Long xa một chút, không tiếp tục đến gần như vừa rồi.

- Tộc của ta cũng có dự tính khác, không bằng mọi người chia đầu hành động đi, sau đó gặp lại tại cửa vào tầng thứ hai.

Đại hán Hoàng Tu cũng nói.

Nét mặt Côn Tang tộc trưởng thoáng âm lãnh, nhưng lập tức khôi phục lại, cười nói:

- Cũng tốt, nếu nhị vị ai cũng có dự tính, chúng ta liền phân công nhau hành động đi. Dù sao nhìn bộ dáng của Thạch Mục đạo hữu bọn họ, rất là lo lắng, chúng ta cũng không thể trì hoãn quá lâu tại tầng thứ nhất. Như vậy đi, một ngày sau tập hợp tại cửa vào tầng hai.

- Không thành vấn đề.

XXX gật đầu nói.

Đại hán Hoàng Tu cũng không có vấn đề.

Ba người nhanh chóng phân công nhau hành động, tộc Tu La chu và tộc Cổ Man, mỗi người bay đi một hướng, nhanh chóng biến mất nơi tận cùng tầm mắt.

- Chúng ta cũng đi thôi.

Côn Tang tộc trưởng nhìn thân ảnh hai tộc biến mất, thu hồi ánh mắt, phất tay dẫn tộc nhân bay đi một hướng khác.

- Di mẫu, vì sao phải cách xa đơn độc hành động, không phải ngươi nói đường Tu La Chi Tâm nguy hiểm trùng trùng sao? Ba tộc liên thủ hành động chẳng phải là an toàn hơn.

Trong tộc Tu La chu, thiếu nữ đen từ phiến đá màu xám tro bay lên, đáp xuống XXX bên cạnh, tò mò hỏi.

- Tuy rằng Tu La Chi Tâm nguy hiểm, nhưng có người bên cạnh đều an toàn đấy.

XXX thở dài, có chút mệt mỏi nói.

- Di mẫu, ngươi là nói?

Thiếu nữ đen ngẩn ra.

- Ba tộc Tu La tinh vực chúng ta nhìn như hòa thuận, nhưng bên trong dặm sớm đã minh tranh ám đấu. Trăm năm trước không xuất hiện không gian kịch biến thì hoàn hảo, hiện tại không gian phong bế, tư nguyên trên Tu La tinh từ từ khô kiệt, giữa ba tộc sớm đã tranh đoạt vô cùng kịch liệt, hận hai tộc kia không chết hết đi. Loan nhi ngươi nhiều năm qua đều ở trong tộc đóng cửa khổ tu, thật ra không biết những chuyện này.

XXX hừ lạnh một tiếng, nói.

Thiếu nữ đen nghe xong, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng trầm mặc lại.

- Lần này đi vào Tu La Chi Tâm, tuy hai tộc kia chưa chắc sẽ có dị tâm gì, nhưng cẩn thận hết thảy vẫn hơn, nhất là tộc Minh Long, càng phải để ý.

XXX tiếp tục nói, trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

- Di mẫu, tộc Minh Long chẳng qua chỉ có một vị hậu kỳ là Côn Tang mà thôi, với thần thông của ngài, đủ để đối phó hắn rồi, những người khác trong tộc Minh Long chẳng qua là Thần cảnh trung kỳ, sao so bằng tộc Tu La chu chúng ta.

Thiếu nữ đen hừ nhẹ một tiếng, không phục nói.

- Tộc Minh Long nếu thật chỉ có những thực lực này, tộc Tu La chu chúng ta và Bạch Man tộc ũng sẽ không kiêng kỵ bọn họ như vậy.

XXX cười khổ một tiếng, thần tình bình thản xuống, tỏ vẻ như không muốn nói thêm gì nữa.

Thiếu nữ đen vốn định hỏi tới, nhưng trông thấy thần tình của XXX như vậy, không gì khác hơn là nuốt lời vào trong bụng.

- Tộc Minh Long tuy rằng lợi hại, nhưng mà bí thuật của Loan nhi đã tu thành, ngược lại không nhất định quá mức sợ hãi bọn họ. Đi thôi, bí cảnh Tu La Chi Tâm tầng thứ nhất là vô số trân bảo, cơ hội khó được, vạn không thể bỏ lỡ.

XXX âu yếm vỗ vỗ vào đầu thiếu nữ, sau đó trầm giọng hét một tiếng với các tộc nhân ở sau lưng.

Tộc nhân Tu La chu trên phiến đá cùng kêu lên, đáp ứng tức khắc.

XXX hài lòng gật gật đầu, lập tức vung tay lên, phiến đá màu xám tro lập tức bùng lên quang mang dữ dội, tốc độ tăng nhanh không ít, phi độn tới phía trước nhanh như điện chớp.

. .

Giờ này khắc này, trên tuyết phong tạo một nơi bí cảnh, hai bóng người đứng bằng không, chính là Thạch Mục và Diệu Không hòa thượng.

- Xem ra những người khác là truyền tống đến địa phương khác trong bí cảnh rồi.

Thạch Mục khuếch tán thần thức bung ra, bao phủ phạm vi chung quanh gần vạn dặm, không mảy may phát hiện bóng dáng người của ba tộc, không khỏi lên tiếng.

Diệu Không hòa thượng không có phản ứng gì đối với lời nói của Thạch Mục, nhìn chung quanh đầy thú vị.

- Linh khí nồng đậm tôt lắm, hơn nữa bí cảnh này không chỉ một không gian trước mắt, thật có chút ý tứ.

Diệu Không hòa thượng nhắm mắt cảm ứng một chút, cười nói.

Thạch Mục nghe vậy, ánh mắt kinh ngạc.

Chỗ này linh khí thiên địa vô cùng nồng đậm, dĩ nhiên hắn biết, không gian cũng khác rất lớn với bên ngoài, vô cùng vững chắc , nhưng chuyện bí cảnh có bao nhiêu tầng không gian, thật ra hắn không có phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.