Dịch giả: ngocdungvnhpka1986
Biên: nila32
”Chỉ có mười năm!”
Thanh âm của Lăng Phong tuy không lớn nhưng mọi người ở đây đều nghe rõ ràng.
Cả nửa buổi nói chuyện, lại như dội gáo nước lạnh lên trên đầu mọi người,
khiến cho đám đệ tử thiên tài mới tiến vào Thanh Lan Thánh Địa đều rùng
mình.
Ý tứ trong lời nói của Lăng Phong đã rất rõ ràng, vô luận
những đệ tử thiên tài từ các nơi trong Di Dương Tinh Vực khi trước trong Thủy Thiên Thanh Sơn bí cảnh có phát huy hơn người, thậm chí ba mươi
sáu kẻ trở thành thượng vị đệ tử, cũng tránh không được.
Lúc này bước vào Thanh Lan Thánh Địa, tất cả mới chỉ là bắt đầu.
Nếu muốn duy trì thân phận đệ tử Thanh Lan, bản thân nhất định phải nỗ lực
để mười năm sau đó thi đấu giành một đường máu, mới có khả năng giữ lại
loại vinh quanh không dễ này.
Mà đối với ba mươi sáu thượng vị đệ tử mới gia nhập như Thạch Mục mà nói, thời gian tới có thể còn tàn khốc hơn.
Dù sao hôm nay các đệ tử thân ở Thánh Địa tầng thứ nhất, không khỏi bị các đệ tử khác nhìn chằm chằm vào, còn về phần một trăm lẻ tám vị Thượng Vị đệ tử hiện giờ, khẳng định đều sẽ không ngồi không, muốn từ trong tay
họ giành được danh ngạch thượng vị, so với lên trời còn khó hơn.
Ngay khi Thạch Mục quan sát lôi đài các nơi, đồng thời ở dưới buổi nói
chuyện của Lăng Phong, một đám đệ tử cũ ở gần lôi đài cũng bắt đầu chú ý tới bọn họ.
”Hắc, các ngươi coi, Lăng Phong sư huynh dẫn theo
những người đó có phải là đệ tử mới thu nhận lần này không? Thoạt nhìn
là một đám mới nứt trứng, cũng không ra cái dạng gì.”
”A, còn có cả Nhân tộc nữa! Hừ, chủng tộc hạ đẳng này cũng muốn bái nhập Thanh Lan Thánh Địa sao?”
”Ngược lại có mấy cái nữ tử xinh đẹp, hắc hắc, còn có một tiểu nha đầu nữa!”
Đám đệ tử cũ này cả đám chỉ trỏ vẻ mặt diễu cợt nhìn đám người Thạch Mục mới tới, lời nói có chút bất kham.
Một số người còn trắng trợn dùng ánh mắt dâm tà nhìn về phía Mã Lung, Giang Thủy Thủy và vài cô gái xinh đẹp khác. Ánh mắt tràn đầy ô uế, không hề
che đậy ý đồ của mình.
Nghe được lời nói của những đệ tử cũ này,
trong đám đệ tử mới có một số không đủ nhẫn lại đều hướng tới đám đệ tử
cũ trợn mắt nhìn lại, nhất là Xích Nghê Tử hạng người tâm cao khí ngạo,
thường ngày ở trong tinh cầu của mình không khỏi bị người thổi phồng lên trời cao, cũng chưa có từng nghe những ngôn từ mỉa mai. Khuôn mặt cả
đám trở nên khó coi không gì sánh được.
Hiển nhiên nếu như ở đây không phải là Thanh Lan Thánh Địa, bọn họ đã ra tay đáp trả rồi.
Ngay cả người nho nhã như Triệu Kích cũng thoáng sầm mặt, ánh mắt tàn khốc chớp động không ngớt.
Thạch Mục cũng là Nhân tộc, tự nhiên cũng không tránh khỏi vô số ánh mắt
khinh bỉ, bất quá ánh mắt hắn vẫn tĩnh lặng không có để ý chút nào.
Phải biết rằng, năm đó ở Phong Thành, hắn đã trải qua chuyện từ đệ nhất võ
đồ trở thành Thạch Hầu Phế mạch, bị mọi người khinh bỉ cười nhạo, thậm
chi ý chí lụi bại không còn tinh thần phấn đấu.
Hắn chỉ có thể
nhờ vào lời hứa hẹn với mẫu thân mới trọng chấn lại được lòng tin, lại
nhiều lần phong trần ở phía Đông bán đảo Đông Châu của Lam Hải Tinh, để
bước tới ngày hôm nay, tâm tính tới nay của hắn cũng không phải như
những thiên tài cùng lứa được nâng đỡ từ nhỏ sáng bằng, còn đối với
những lời nói nhạo báng kia, tự nhiên hắn cũng chẳng để ý làm gì.
Hắn biết, chỉ có thực lực chân chính, mới có thể khiến cho những người này ngậm miệng. Trừ cách đó ra, tất cả đều là nói suông.
Điểm này, vô luận là ở Lam Hải Tinh, hay là Di Dương Tinh Vực, thậm chí một
trong ba đại thánh địa như Thanh Lan Thánh Địa này đều như nhau cả.
”Tu luyện cũng không phải chỉ là tu luyện võ đạo, tu vi càng cao bao nhiêu, càng phải chú trọng tu tâm, nghìn vạn lần không để cho giận dữ mà rối
loạn tâm thần, một khi bị tâm ma xâm lấn, đối với đề thăng không có gì
tốt cả.” Lăng Phong mở miệng khuyên bảo.
Lời vừa nói ra, vốn Xích Nghê Tử đang trợn mắt nhìn người như được nước lạnh gột rửa, thoáng cái liền tỉnh ngộ, chắp tay bái tạ Lăng Phong.
”Đa tạ Lăng Phong sư huynh chỉ dạy.”
Thạch Mục ngẩn ra, trong một sát na này, cũng như có điều gì đó lóe lên trong đầu gã.
”Các vị sư đệ, chúng ta đi thôi.” Lăng Phong không nán lại lâu, nhanh chóng dẫn mọi người rời khỏi nơi đây.
Một lát sau, gã dẫn mọi người từ trong Huyền Linh Tháp đi ra, chuyển qua
một khu rừng đá đến trước một cánh cửa đá màu xanh rất lớn.
Cửa đá cao khoảng hai mươi trượng, rộng mười trượng, bên trên có một tấm biển lớn bằng đá có viết ba cổ tự “Thánh Điển Các“.
Trong cửa đá thi thoảng xuất hiện từng trận gợn sóng màn sáng màu xanh, tạo cho nó vài phần thần bí.
Thỉnh thoảng có một vài người mặc trang phục đệ tử thánh địa ra vào nơi đó.
Thạch Mục nhìn lên tấm biển đá ở trước mặt một chút, đại khái đoán được chỗ tu di không gian này là địa phương nào.
”Nhìn tấm biển này, chắc mọi người cũng đoán được bên trong là nơi nào. Đúng
vậy, nơi đâu chính là nơi cất giữ điển tịch công pháp của Thanh Lan
Thánh Địa chúng ta, đây cũng là chỗ đối với chuyện tu luyện của mọi
người sau này thập phần quan trọng, đi theo ta.” Lăng Phong nói xong
liền đi vào trước.
Mọi người mắt đều sáng ngời, tự nhiên đuổi theo, Thạch Mục cũng theo mọi người đi vào màn sáng của cửa đá.
Thân thể hắn nhẹ bẫng, sau đó xuất hiện ở trong một không gian cực lớn, hắn nhìn xung quanh mà thần sắc thay đổi.
Khôn gian này cũng không có phân rõ bầu trời cùng mặt đất, nhưng toàn bộ
không gian lơ lửng vô số những viên bạch ngọc hình vuông đang phát ra
ánh sáng màu xanh, nhìn như lộn xộn, nhưng tỉ mỉ quan sát, lại có một
quy tắc nhất định.
Còn có những phiến đá có diện tích nhỏ cũng phải bảy tám trượng, lớn thì như một cái sân.
Trên mặt những phiến đá có bày cái giá sách thật lớn, trên giá sách bày đầy các loại điển tịch như ngọc giản hoặc thẻ tre.
Mỗi một cái giá sách chí ít cũng phải ngàn bản, tất cả đều bao phủ cấm chế hết thảy.
Trong không gian này chẳng biết có bao nhiêu cái bàn đá, sách trên giá cũng
nhiều vô số kể, nếu muốn tính xem có bao nhiêu sách, sợ rằng cần phải
dùng đơn vị hàng vạn để tính.
Thạch Mục cũng là người có kiến thức rộng rãi, nhưng lúc này cũng kinh ngạc mà há hốc mồn, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Không gian rộng lớn nhưng yên tĩnh, chỉ có một số đệ tử lặng yên phi hành qua lại giữa các phiến đá, tất cả biểu hiện đều cẩn thận nhẹ nhàng, như sợ
kinh động đến cái gì vậy.
”Nhiều điển tịch như này, thật không hổ là một trong ba thánh địa tu luyện ở Di Dương Tinh Vực...” Thạch Mục
hít sâu vào một hơi để khôi phục bình tĩnh, trong lòng âm thầm cảm thán
nói một câu.
”Toàn bộ điển tịch của bổn môn đều để trong không
gian Thánh Điển Các này, trong này hầu như bao quát toàn bộ các loại
công pháp điển tịch của Thiên Hà Tinh Vực, từ thuật pháp mật quyển, cho
đến phép luyện khí thổ nạp thô thiển, hay vũ kỹ đao kiếm quyền cước, có
thể nói cái gì cũng có, không thiếu một cái nào cả. Ngoài ra, còn có một ít tư liệu các Đại Tinh Vực của Thiên Hà Tinh Vực khác, mọi người có
thể đọc lướt qua một chút. Tất cả những thứ này đều do Thánh Tổ cùng vô
số tiền bối các đời trải qua trăm vạn năm tâm huyết thu thập mà thành.”
Lăng Phong gật gù đắc ý, giọng nói có chút tự hào.
Thạch Mục nghe được, không khỏi hít vào một hơi.
Khẩu khí thật là lớn, vậy mà dám xưng toàn bộ điển tịch tu luyện trong Thiên Hà Tinh Vực đều có ở đây.
Cũng không biết, có thể tìm được tin tức liên quan đến gia tộc Thiên Phượng ở chỗ này không?
Thạch Mục nghĩ như vậy.
”Ta biết các ngươi có vài người không tin, nếu bàn về số lượng tàng thư của tông môn, nếu Thanh Lan Thánh Địa chúng ta xếp thứ hai, toàn bộ Di
Dương Tinh Vực này tuyệt đối không có tông phái nào dám nhận bài danh đệ nhất.” Lăng Phong bật cười ha hả, lời nói ẩn chứa sự tự tin không gì
sánh được.
Mọi người nhìn nhau một phen, hiển nhiên đều còn có chút không tin, nhưng tất nhiên sẽ không nói ra vào lúc này.
”Điển tịch tu luyện của bổn môn vô cùng tinh diệu. Không nói đến tam đại Tạo
Hóa Thần Thông, thập đại độc môn công pháp trấn tông cũng có thể đột phá cảnh giới Thánh Giai, đạt tới cảnh giới Thần Cảnh trong truyền thuyết.” Lăng Phong cũng không có đi giải thích tiếp mà tiếp tục nói.
Mọi người ở đây nghe nói như thế, vẻ mặt nhất thời kích động.
Tam đại tạo hóa thần thông, thập đại công pháp trấn tông, mỗi câu mỗi chữ đều sinh ra lực hấp dẫn to lớn với bọn họ.
Ngay cả đám người Triệu Tĩnh, Thanh Trường Thiên, Tử Hà cũng tỏ vẻ kích động.
Thần sắc Thạch Mục tương đối binh tĩnh, hắn đã bắt đầu tu luyện Cửu Chuyển
Huyền Công một trong ba đại tạo hóa thần thông, đối với những công pháp
khác không có gì hứng thú cả.
”Lăng Phong sư huynh, đệ coi những
sách trên kệ đều có cấm chế bao phủ, muốn xem điển tịch ở bên trong, sợ
rằng cần phải trả tiền đúng không?” Thanh Trường Thiên chợt mở miệng
hỏi.
”Đương nhiên rồi, muốn có điển tịch nào nơi này, cách duy nhất chính là Huyền Linh Điểm.” Lăng Phong gật đầu trả lời.
Thạch Mục nhíu mi một cái.
Lăng Phong nói, bàn tay cuộn một cái, trong lòng bàn tay nhiều hơn một cái
Thanh sắc ngọc bài chừng bàn tay, giơ phía trước mặt mọi người lắc lư
rồi nói tiếp.
”Đây là Huyền Linh Bích, say này sẽ phát cho mỗi
người các ngươi một cái, tích Huyền Linh Điểm ở bên trong, Huyền Linh
Bích này các ngươi cần phải tích huyết nhận chủ, chỉ có bản thân mới sử
dụng được, vô phương giao dịch hay cho tặng. Không chỉ Thánh Điển Các,
các nơi trong Huyền Linh Tháp, như mua đan dược, các loại tài bảo, cũng
đều cần dùng tới Huyền Linh Điểm.
Mọi người nhìn về phía Huyền Linh Bích trong tay Lăng Phong, cùng gật đầu.
Chỉ là đám người đến từ các đại gia tộc như Triệu Tiễn, Xích Nghê Tử, Thanh Trường Thiên sớm đã biết rõ chuyện này.
”Mặt khác, một chỗ không gian hạch tâm trong Thánh Điển Các là Huyền Linh
Tháp, tầng năm trong không gian Thanh Lan Thánh Địa, nơi duy nhất có thể tiến vào mà không cần vượt qua giới diện. Sau này các ngươi ở trong đó, nghìn vạn phải cẩn thận, không nên xung đột với bất kể kẻ nào, cũng
không được tùy ý gây tiếng động lớn, nói không chừng sẽ đắc tội tới một
số vị cao tầng.” Lăng Phong nói tới đây, hiếm thấy thần tình nghiêm túc
không gì sánh được.
”Đa tạ Lăng Phong sư huynh chỉ điểm.”
Mọi người nghe vậy biến sắc, vội vàng gật đầu.
Lăng Phong cũng không có dừng lại ở chỗ này lâu, rất nhanh dẫn mọi người đi
ra ngoài, một lúc sau đó lại tiến vào không gian khác.
Nơi này lại có vô số giá gỗ, cũng không có bày đặt các loại thư tịch mà là vô số đao kiếm cùng một số binh khí hình thù kỳ quái.
Nơi này là Thần Binh Các trong Thanh Lan Thánh Địa, chuyên môn luyện chế mua bán các loại linh khí cùng bảo vật.