P/S: Chương này bên web khác ta không dám đăng a. Không cẩn thận liền bị ban cái rõ khổ.
18+ nhe thôi nha.
Chúc các đồng râm tận hưởng. Chương dành cho nam nhân trên 18+. Trẻ nhỏ, đàn ông yếu sinh lý, đàn ông mang thai và cho con bú, cuối cùng là nữ nhân không nên đọc chương này a.
- -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
“Đặc sắc, quả thật rất đặc sắc”.
Phía dưới đám đông như vở òa lấy. Đây không phải một cái gì đó trận đấu bình thường mà là một mà trình diễn quá mức sống động. Từng đường kiếm uyển chuyển cùng mạnh mẻ luân phiên nhau công kích cùng từng cái tàn ảnh như lồng ghép vào nhau vẻ lấy một bức tranh sống động.
Không biết bao lâu mới có như này trận chiến, đám binh lính rất ít khi được như vậy thoải mái. Đứng nhìn thôi cũng đả mang lại một cái cảm giác thoải mái. Từng tráng cưới lớn vang lên.
“Để ta giúp”
Phía trên sân đấu Trương Hoành hướng bước chân đi tới. Hai tay đưa ra tới đở lấy thân thể nàng ta dìu xuống phía dưới trước sự ngỡ ngàng của đám người. Quá ga lăng a.
Trúc Thanh hai bờ má đỏ hồng cả lên, lần đầu tiên được một cái nam nhân như vậy dìu lấy. Trong lồng ngực cảm giác đập mạnh thình thịch, cảm giác có thứ gì đó ấm áp. Đâu có khác gì nàng, hắn tay đở lấy phía bên kia eo thon chỉ cần nhích lên một chút liền chạm tới quả đồi cấm mềm mại. Nguyên cả bản mặt hắn đều đỏ như quả cà chua, thằng đệ nó có chút cảm giác muốn tỉnh giấc một dạng. Quá mềm mại da thịt, chỉ qua một lớp áo mỏng đủ để cảm nhận thấy. Thân thể nàng ta quá mức thon gọn. Phê quá đại ca tay ơi.
Bình tỉnh. Bình tỉnh ta ơi!
Trong đầu hắn hai cái suy nghĩ đối lập hoàn toàn. Một cái tiểu tiên sắc đen có sừng tựa như ác quỷ liên tục xúi dục bàn tay hắn tiến đi lên một chút liền tốt. Đối nghịch một cái tiểu tiên trắng sắc liên tục phản bác lấy. Tranh giành lấy suy nghĩ hắn.
À rê!
Không để ý lấy phía dưới sân đấu phía gần ngoài mép thường có từng đường chỉ vòng tròn bao bọc xung quanh rất cứng rắn. Bước chân không để ý liền dễ dàng vướng vào té ngả. Quả đúng không sai, cả hai không biết suy nghĩ tới cái gì mà như thể vướng chân cùng một lúc.
“Đúng lúc này, đưa tay lên cao bóp lấy”.
Trong đầu hắn tiểu quỷ đang liên tục đưa cao cái đinh ba chọc chọc lấy hắn đại nảo cùng thét lớn thanh âm. Gương mặt nó quá mức hồ hởi.
“Không được. Không được”.
Đối diện lấy tiểu tiên ra sức đồn đẩy lấy, cả hai như giằng co lấy một hổi lâu không dứt.
Phía dưới đám đông đang theo sôi nổi chọn lấy người khác lên thi đấu không hề để ý lấy hai người. Từng tiếng thanh âm rôm rả tranh giành lấy. Quá ồn ào đi.
Cả hai lúc này vướng chân liền té ngả xuống. Thân là nam nhân hắn ta nhanh chóng xoay người hướng nàng ta phía trên tránh bị trầy xước. Độ cao cũng chỉ khoảng 2m mà thôi, không quá đau cảm giác là chắc chắn. Đúng như hắn suy nghĩ, bên trong bản lĩnh đàn ông trổi dậy. Thân thể hắn vòng ra trước cùng hai lòng bàn tay đặt trên vòng eo nhỏ gọn hơn cả Ngọc Trinh cùng mềm mại đâu chỉ nhiều lần.
Nàng ta như hiểu chuyện liền nhắm chằm lấy hai mắt, cảm nhận cái kia bàn tay ấm áp chạm vào có chút gì đó kích thích. Từng sợi thần kinh cảm giác như đổ dồn tới. Quá mức trong trắng.
Bành bành!
Rất nhanh chóng liền tiếp đất. Thân thể hắn xếp phía dưới trài dài trên nền đất tựa như một tấm nệm để nàng ra ngồi lên tới. Không sai, nàng ta té xuống chậm hơn hắn một điểm, chừng đó cũng đủ để xoay chuyển lấy. Giác quan con người quả thật nhạy bén, phản xa đâu chỉ nhanh chóng. Hai cái đầu gối nhanh chóng xếp lại gọn gàng tựa như gối vào thân thể hắn. Tiếp đất hắn nằm trải dài giữ vửng hai tay đở lấy bờ eo không cho ngả xuống.
Ông trời trêu ngươi lấy. Nàng ta ngả xuống theo đề cương vật lý giải thích là động năng từ trên cao rơi xuống có hướng đổ dồn về phía trước nên nàng ta là trường hợp không tránh khỏi. Hai đầu gối chạm vào phía trên phần bụng nhưng chưa dừng tại đó thân thể như bị một lực nào đó đẩy dồn về phía trước. Theo như phản xạ, tránh va chạm vào gương mặt hắn nàng ta liền mở rộng ra tránh va chạm. Thân dưới chỉ mang váy mà thôi.
A, quả thật thơm mát a!
Không biết ma xui hay sao mà nàng hoàn toàn ngồi xuống đúng vị trí mặt của hắn. Phần váy bị gió đẩy ra tới hoài toàn không có một điểm che chắn, dưới kia khe suối cùng hàng cây rậm rạp được che bởi một lớp mòng vải tam giác, nó hoàn toàn không thể nào che lấy toàn bộ. Cảm giác đầu tiên cảm nhận thấy nghẹt thở một lúc, hắn quay đầu một hồi tựa như tìm lấy một chút không khí. Ngay lúc này một cái mùi hương thơm mát cùng một chút nước suối chảy ra mang theo biết bao nguồn năng lượng sống ngay trên khóe miệng. Đâu như thế bỏ lở, đưa lưởi ra tới liếm qua một cái. Tiếp đến sau mỗi lần lưởi hắn đưa tới liền có một chút nước nhỏ ra tới, hắn hoàn toàn thu lấy vào trong miệng. Thật ngon a.
Cảm giác mềm mịn này là!
Thật mềm a!
Chưa hết. Hai tay hắn giử lấy không quá chặt, trong khi nàng ta đẩy chồm ra trước, hai tay hắn có chút phản xạ hướng theo tới. Bàn tay chạm vào bên trên làn da mang tới một cảm giác mát mẻ cùng mệm mại tới cực điểm. Hai tay hắn như căng cứng lên không nhúc nhích lấy. Tới khi nàng ta ổn định lại thân thể liền dừng ngay tại vị trí phía trên bàn tay hắn. Không còn giữ lại ở phía bên ngoài mà hoàn toàn luồn qua lớp áo mỏng cùng một ít vải bên trong che chắn. Không phải một vận động viên leo núi nhưng bàn tay hắn quá mức bá đạo, ôm trọn lấy một quả đồi mềm mại. Chính giửa cảm giác có chút gì đó cưng cứng đâm thẳng rất thích. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hai bàn tay như không nghe theo hắn điều khiển liền nắn nắn mấy cái, lúc này mới cảm nhận thấy toàn bộ độ mềm mại này. Thật lớn đồi núi a!
Nàng ta thân thể hoàn toàn căng cứng lấy. Đại nảo như hoàn toàn trống rổng không suy nghĩ được điều gì. Thân thể như bị từng luồng điện chạy qua có chút run run lấy. Gương mặt lúc này hoàn toàn chuyển qua đỏ sắc. Phải đợi một lúc lâu nàng mới bừng tỉnh.
Hai chân rân rân cảm giác lúc này phát lực đẩy người đứng dậy. Không biết quá mức ngại hay sao mà nàng ta nhanh chóng quay hướng ngược lại chạy đi bỏ mặc hắn nằm trên nền đất tựa như hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra tới.
Tới lúc này từng cái cảm giác không sai vào đâu được, như in không thể nào quên lấy. Trên khóe miệng còn chút gì đó thơ mát cùng vị ngọt nhè nhẹ giữ lại. Ánh mắt hắn dán theo hướng nàng ta chạy đi. Lúc này trong đầu hắn một dấu hỏi lớn hiện lên.
Nàng ta còn có sức chạy?