Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 101: Chương 101: Tự động học




“Đại ca (sư huynh) ngươi muốn tham gia sao?”.

Cả hai nhìn nhau một lúc rồi đồng thanh hỏi. Vẻ mặt vừa vui vừa nghi ngờ lẩn lộn.

“Không được sao?”.

“Ngươi đâu phải đệ tử môn phái, làm sao có thể tham gia được”.

“Không phải những người kia tham gia được, còn ta thì không được sao”.

Phong Thần trả lời một cách rất thẳng thắn khiến hai người đều đứng hình. Đúng là như vậy, nếu như tới để giao lưu thì có thể được.

“Nhưng nếu ta tham gia thì nhận được thưởng gì không?”.

Chưa đợi hai người tỉnh lại, hắn liền tiếp tục hỏi.

“Hả”.

“Đại ca. Ngươi tới giao lưu thì sao có thể nhận được phần thưởng môn phái???”.

Nhẩn Thục Viêm quay qua thét lên. Quá đau đầu với người đại ca này. Làm việc gì cũng nói tới trao đổi hay phần thưởng.

“Không được sao? Vậy thì ta không tham gia”.

Hắn quay mặt 180 độ, rất nhanh chóng. Như vậy khiến cả hai tiếp tục vỡ mộng.

“Đúng rồi sư huynnh”.

Đột nhiên Tiểu Hồng giật bắn người lên cùng vẽ mặt hớn hở như nhớ tới được việc gì.

“Sao không làm đệ tử tạm thời, trước đây có trường hợp như vậy rồi”.

“Đúng. Có thế mà không nhớ ra. Cái đầu của ta quả thật là”.

“Ồ, như vậy cũng được sao? Ta sẽ nhận được phần thưởng chứ?”.

Phong Thần khóe miệng hơi vểnh lên một chút rồi nói.

“Có thể nhận được nhưng sẽ bị giới hạn”.

Nhẩn Thục Viêm nhanh chóng trả lời.

Phong Thần chỉ đứng im chứ không có trả lời lại, hắn vẫn đang suy nghĩ tới một chuyện khác.

“Quyết định như vậy đi”.

Không đợi Phong Thần trả lời, Tiểu Hồng nhanh chóng quyết định. Có cơ hội như vậy, làm sao nàng ta có thể bỏ lỡ được.

Nói chuyện một lúc lâu sau liền chấm dứt. Phong Thần quay ngươi đi ra sau ngồi xuống nghĩ ngơi, quan sát đám đệ tử kia tập luyện. Nhìn tổng quan nó cũng chỉ là một bộ võ kỷ quá mức tầm thường, giống như đây chỉ là bài tập thể dục buổi sáng vậy. Múa qua múa lại nhìn rất chóng mắt.

“Hệ thống phân tích hoàn thành. Ký chủ có thể sử dụng bất cứ lúc nào”.

“Tốt”.

Sử dụng Hồng bao – Tự động học!

“Hệ thống đang tiến hành đồng bộ hóa võ kỷ”.

“Hệ thống đang tiến hành”.

“Hệ thống bắt đầu tự động học”.

“Tiến độ 0.0001%”.

“Tiến độ 0.00011%”.

“Tiến độ 0.00012%”.

“…”.

Cứ khoảng một thời gian nó mới nhảy lên một cái, cứ tốc độ như này thì tới lúc nào mới hoàn thành.

Quá chậm!

“Không thể đẩy nhanh tiến độ hay sao?”.

Phong Thần nhận được từng cái thông báo mà hệ thống đang tiến hành, việc này khiến hắn có chút không thoải mái.

“Hệ thống cấp độ quá thấp nên khả năng xử lý đẳng cấp cao như vậy dẩn tới tiến độ bị làm chậm”.

“Tốn bao lâu thời gian mới có thể hoàn thành”.

“Hệ thống ước tính thời gian hoàn thành là 10 năm”.

10 năm!

Như vậy không phải quá mức hao phí hay sao?

“Có thể hủy tiến độ hay không?”.

Phong Thần suy nghĩ một lúc rồi mới hỏi. Nếu như có cách đẩy mạnh tiến độ ngay lập tức là tốt nhất.

“Không thể hủy tiến độ, hệ thống đang xử lý, không thể cưởng ép hủy bỏ”.

“…”.

“Thế còn cách nào gia tăng tốc độ tới mức nhanh nhất hay không”.

“Cách tốt nhất để gia tăng tốc độ là thăng cấp độ hệ thống. Nhưng điểm tích phân của ký chủ hiện tại chưa đủ nên việc thăng cấp là không thể”.

“Không chó ta nợ điểm được sao?”.

“Không thể”.

“Còn cách khác đó là dùng điểm tích phân đổi lấy một điểm lấy một mốc điểm tức 10000 điểm tích phân = 1%”.

“Ta hiện tại chỉ có hơn 10 vạn điểm tích phân mà thôi”.

100 vạn điểm tích phân cũng là mốc để có thể nâng cấp hệ thống!

“Này hệ thống. Hồng bao của ngươi cũng thật là yếu kém, ta tốn công quay thưởng trúng nhưng lại phải chờ đợi thời gian dài mới có thể hoàn thành hay sao? Nếu như ta tự tu luyện không phải nhanh hơn hay sao?”.

“Ký chủ đẳng cấp quá yếu kém nên không thể tu luyện bộ thương pháp này, ký chủ đạt cấp độ 100 tức Nhân Đế mới có khả năng tu luyện thành công. Việc tu luyện khi chưa đủ yêu cầu rất tốn kém thời gian, vì thế hệ thống kiến nghị ký chủ đừng bắt bẻ quá mức…”.

“…”.

“Tiến độ 0.00018”.

Mẹ nó, cái này hệ thống thật quá có liêm sỉ!

“Kiến nghị ký chủ sử dụng toàn bộ điểm tích phân để gia tăng tốc độ thay vì mua %”.

“Ồ, như vậy cũng có thể được hay sao?”.

“Hệ thống xử lý. Ký chủ hiện tại có 108500 điểm tích phân, nếu dùng toàn bộ 10 vạn điểm có thể gia tăng được 10 lần”.

“Tốt, quyết định như vậy đi”.

Phong Thần chẳng thèm đắn đo suy nghĩ, mà ngay tức khắc hắn liền đồng ý. Dùng một lần với toàn bộ điểm tích phân hiện có nhưng hắn lại không có một điểm tiếc nuối, sắc mặt vẩn cứ như thường.

“Hệ thống đang tiến hành. Gia tăng tốc độ gấp 10 lần. Ký chủ bị trừ đi 10 vạn điểm tích phân”.

“Tiến độ 0.00028”.

Thời gian 1 canh giờ trôi qua. Lúc này thời gian tu luyện đã hết, xung quanh đám đệ tử rất ít ai để ý đến phía đằng sau. Nhưng có một số người có trình độ tu luyện cao cùng rất mẩn cảm với khí tức xung quanh mới có thể nhận biết. Đại đa số đệ tử đều rời đi lộ ra phía sau một bóng dáng nam nhân đang ngồi yên như tượng tu luyện. Mặc dù quang mang không phát tán ra ngoài nhưng vẫn có một thứ gì đó đè nén lên bán kính gần 50m xung quanh.

Phía xa, đám đệ tử thân truyền cùng đệ tử nòng cốt kể từ lúc dừng lại việc tu luyện đã bắt đầu có dấu hiệu nhận biết, một số quá mức tự tin nên chẳng thèm để ý. Chỉ có khoảng gần 100 người đệ tử từ các lớp khác còn đứng lại một hồi lâu quan sát.

Trên cao, từng vị lão sư cũng có phát hiện nhưng cũng nhanh chóng rời đi.

“Này này. Tên đó là ai vậy? Trông như hắn đang tu luyện mà không hề có một chút khí tức tiết ra. Chỉ cự ly gần như này mới có thể cảm nhận được một chút ít”.

“Đúng vậy. Tuy không cảm nhận được nhưng ta có một cảm giác rợn người khó tả”.

“Ta cũng vậy, rất có thể hắn đang tu luyện loại võ kỷ mạnh mẻ nào đó mà thôi. Trang phục hắn không phải của môn phái ta, có lẽ hắn là một người đến giao lưu hay sao?”.

“Rất có thể. Trước giờ ta chưa có lần nào nhìn thấy người như vậy. Thật bí ẩn”.

Nhóm người tụ tập phía xa rục rịch soi mói từng chút một, vừa râm ran tán dóc về Phong Thần.

Nhưng chỉ có hai người biết được mà thôi. Nhẩn Thục Viêm là người có nhận biết rõ ràng nhất, không sai vào đâu được.

Sắc mặt hắn như gặp quỷ, hai con ngươi có rút lại cùng khóe miệng nuốt vào một ngụm khí lạnh, thân thể hắn dường như đang muốn run rẩy.

“Sư huynh tu luyên ngày càng soái”.

Trái lại với toàn bộ các đệ tử đến xem vì tò mò, không ai khác ngoài Tiểu Hồng, mục đích nàng nhìn chỉ là ngắm nhìn mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.