ách ra hai bên nhường đường cho nàng.
Mộ Dung Hi Nguyệt đi tới, Hách Liên Minh Kính nở khởi nụ cười, gượng gạo cười hai tiếng “Đại tiểu thư.”
Mộ Dung Hi Nguyệt mặt tươi cười đi tới trước mặt Hách Liên Minh Kính, vỗ một cái vỗ một lên cái bả vai của Hách Liên Minh Kính.
Đột nhiên....
“Ngao ~ “
Hách Liên Minh Kính thống khổ khom người.
Mộ Dung Hi Nguyệt hài lòng vỗ vỗ tay rồi đi.
Mọi người mặt đầy hoảng sợ nhìn một màn này.
Trời ạ! Đại nhân □... ngài không sao chứ..
Tập thể dùng ánh mắt đáng thương nhìn Hách Liên Minh Kính té xuống đất.
Quả nhiên nữ nhân không thể tin, cũng may là mình không có chọc Đại tiểu thư.
Quả nhiên Đại tiểu thư khó hầu hạ, cũng may mình không phải nam nhân.
Hách Liên Minh Kính xoa xoa cái đùi bị đau, cú đá này, khẳng định sẽ để lại vết bầm tím cho mà coi.