Liệt nhật thiêu đốt, hoàng dương như biển, lửa cháy cuồn cuộn giống như muốn đem huyền linh này thiêu đốt thành tro tàn, tận diệt không còn một vết tích.
Trầm Mộng Thư xếp bằng giữa biển lửa, khuôn mặt của nàng hiện rõ thống khổ nhưng nàng cũng không có cách nào, Nhật Linh Kiếp là kiếp của huyền linh, nàng không có cách nào để can thiệp vào cả, nhiều lắm dùng ý chí động viên một chút mà thôi.
Lửa này cũng không phải giống như bình thường, điên cuồng đốt cháy điên cuồng hủy diệt nhưng bên trong đó lại mang theo một cỗ năng lượng đặc thù, giống như một luồng hi vọng trong nỗi tuyệt vọng, ẩn chứa một sợi sinh cơ. Sợi sinh cơ này rất mờ nhạt, có thể nhận ra lại rất khó nắm bắt, vô cùng huyền diệu.
Theo hình dáng của linh đan không ngừng bị đốt cháy, linh đan bắt đầu dao động, run lên bần bật, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung vậy, bầu không khí vô cùng đè nén.
...
Rống!!!
Trầm Vạn Đạo thét dài một tiếng, một tiếng rống không còn giống với loài người. Thân thể của hắn nhanh như báo, một tay siết chặt Long Thương, một tay hóa thành trảo, phóng đến vị trí của Xích Luyện mà chộp xuống.
Xích Luyện vừa lui, vị trí mà hắn vừa đứng liền bị thay bằng một con băng khôi, băng khôi lạnh lẽo kèm theo băng độc ăn mòn toát ra cảm giác làm người vô cùng khó chịu.
Ầm!!!
Móng vuốt hạ xuống, băng khôi chia năm xẻ bảy. Không có chút khả năng chống cự nào liền bị Trầm Vạn Đại vỗ nát tan tành.
Chợt, kim quang lóe lên. Long Thương như có được sinh mệnh, mạnh mẽ kéo bản thân ra khỏi sự khống chế của Trầm Vạn Đại. Đồng thời, Xích Luyện giống như thuấn di mà đến, lập tức tiếp được Long Thương, một thương từ cao chém xuống, bổ thẳng vào Trầm Vạn Đại.
Uỳnh!!!
Trầm Vạn Đại hứng trọn một thương, thân thể giống như đạn pháo lao từ không trung xuống mặt băng, đạp ra một cái hố lớn hơn mười mét. Trầm Vạn Đại lại không hề ngừng lại ở mặt đất, hắn quay người, đòn vừa rồi cũng chỉ phá được lớp vảy giáp của hắn mà thôi, còn chưa để hắn chảy máu được. Trầm Vạn Đại xoay người một cái, thân thể liền phóng khỏi mặt đất, móng vuốt vươn ra muốn xé Xích Luyện.
Keng!!!
Long Thương chắn ngang, móng vuốt chộp vào Long Thương mà không thể xoay chuyển cây thương này được, lực lượng khủng bố từ cơ thể của Trầm Vạn Đại chỉ có thể đẩy Xích Luyện lui lại một chút. Nhưng Trầm Vạn Đại không ngừng lại, hai vuốt nắm chắc Long Thương, dùng đầu của mình húc thẳng vào đầu của Xích Luyện.
Đùng!!!
Giống như một viên thiên thạch va chạm vào vách đá, toàn bộ thân thể của Xích Luyện không khỏi rung lên, đầu váng mắt hoa khiến cho Xích Luyện không khỏi chửi ầm lên ở trong lòng. Trầm Vạn Đại rõ ràng đang liều mạng, mà đấu pháp thì không khác gì một con chó điên, cào cấu cắn xé làm người khó lòng mà phòng bị. đam mỹ hài
“Cmn, lại tới?”
Trầm Vạn Đại hơi choáng nhưng cũng không ngưng lại, vẫn muốn dùng đầu của mình đập nát đầu của Xích Luyện. Lần này thì Xích Luyên đã kịp phản ứng, thân thể hóa thành một làn gió khiến cho Trầm Vạn Đại đánh vào trong khoảng không, một đòn hụt hẫng.
Huyền linh thuật: Phá Diệt Phong Nhận.
Xích Luyện từ sau lưng Trầm Vạn Đại xuất hiện, một đòn phong nhận chém dọc thân thể từ trên xuống dưới.
Rống!!!
Trầm Vạn Đại hứng trọn một đòn, một đòn đã từng kém chút đánh chết hắn. Nhưng lần này cũng chỉ phá được chút da thịt mà thôi, bên trong vết thương sâu hoắm không phải máu thịt như thường mà là từng sợi dây leo vặn vẹo, từng sợi dây leo đen kịt giống như sợi kim loại quấn quanh nhau.
Rống!!!
Trầm Vạn Đại xoay người, từ trong miệng bắn ra một luồng sáng, tốc độ cực nhanh xẹt qua cạnh đầu của Xích Luyện. Không phải là bắn trượt mà do Xích Luyện đã nhanh chóng xê dịch đi một chút, miễn cưỡng tránh đi đòn trí mạng, chỉ là mất đi một bên tai, không có gì đáng kể.
Xích Luyện không đổi sắc mặt, ở trong đại trận này có một số huyền linh thuật của hắn bị hạn chế, dù vẫn có thể sử dụng nhưng hoàn toàn không thể sinh ra được hiệu quả cho nên thủ đoạn của hắn đã bị áp chế gắt gao.
Có điều, Trầm Mộng Thư độ Nhật Linh Kiếp về sau, đại trận giống như bị mạnh mẽ xé ra một chút lỗ hổng, cho nên Xích Luyện lại có thêm một chút tự tin. Đây cũng phải trách đại trận đã tồn tại quá lâu, sức mạnh đã bị thuyên giảm đi rất nhiều, lại còn bị Trầm Mộng Thư bỏ ra một phần cải biến thành Thiên Sát Phong Linh Trận, cho nên khả năng ngăn cách bị xảy ra vấn đề.
Đương nhiên chỉ là một lỗ hổng nhỏ mà thôi, muốn lợi dụng điểm này mà phá trận thì còn lâu mới được. Cho dù Vương giả đến cũng khó mà phá được đại trận chứ nói gì đến kẻ còn chưa phải chuẩn vương như Xích Luyện.
Xích Luyện nhấn tay một cái, Long Thương giãy giụa kịch liệt muốn tránh thoát Trầm Vạn Đại nhưng vẫn bị móng vuốt bắt lấy gắt gao, nhân cơ hội này, hai phía cùng tập kích, Xích Luyện cùng Long Thương phối hợp, đem Trầm Vạn Đại đánh thẳng xuống mặt đất.
Huyền linh thuật: Đảo Mạch Long Thiên.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Mặt đất chấn động dữ dội, hàng chục khe nứt chằng chịt, băng đá nứt toác tựa như giấy mỏng bị người xé tan. Từ dưới các khe nứt, một dòng dung nham đỏ rực bắn thẳng lên cao, tràn đầy mặt đất, ăn mòn toàn bộ các tầng băng. Chẳng mấy chốc, đại địa hóa thành biển dung nham, từng dòng dung nham nóng đỏ, đặc quánh chậm rãi chảy, dòng chảy hòa tan tất cả, giống như quái vật chậm rãi ăn mòn tất cả, cắn nuốt tất cả.
Huyền linh thuật: Tá Long!
Xích Luyện vẫn dùng phong cách quen thuộc, mỗi lần đều thi triển vài huyền linh thuật chứ không chỉ một cái, một đống huyền linh thuật chồng chất lên nhau hình thành uy lực cực lớn, chính là cơ sở cho sức mạnh vượt cấp khủng khiếp của Xích Luyện.
Hắn muốn đánh vỡ xiềng xích của công pháp, đánh vỡ cực hạn này, trở thành vương giả, hắn không muốn thấy bản thân có tuyệt thế thiên tư cuối cùng kết thúc ở huyền phủ cảnh tứ trọng, cho nên Xích Luyện liều mạng. Chỉ cần hắn đánh chết Trầm Vạn Đại, lấy được một lần tăng phúc nữa, trước khi Trầm Mộng Thư đột phá liền giết chết nàng, hấp thu sinh mệnh chi nguyên của Hương Thảo Linh Thể, hắn có thể trở thành chuẩn vương, sau đó dựa theo kế hoạch liền có thể luyện hóa thêm một con huyền linh, nhất cử cô đọng linh đan, trở thành nhị kiếp chuẩn vương.
Theo huyền linh thuật tản ra rung động huyền diệu, dung nham nóng chảy phía dưới giống như từng con đỉa đói, nhao nhao thoát li mặt đất, hóa thành từng cái xúc tu, vươn mình chảy đến vị trí của Xích Luyện.
Xèo xèo!
Dung nham nóng chảy đốt cháy làn da của Xích Luyện, toát lên từng đợt khói trắng khét lẹt. Xích Luyện lộ ra vặn vẹo một cách dữ tợn chịu đựng lấy cơn đau này, không hề kêu rên nửa tiếng, đồng thời còn tiếp tụ thi triển huyền linh thuật.
Huyền linh thuật: Băng hỏa luân chuyển.
Huyền linh thuật: Phong bộ.
Huyền linh thuật: Băng khôi.
Một loạt thao tác lần lượt hoàn thành, dung nham nhập thể lại hóa thành một loại hỏa diễm màu xanh lam mang theo lạnh lẽo cực độ, băng khôi hình thành bao quanh cơ thể của Xích Luyện, lại kết hợp với hỏa diễm xanh lam, dần dần bào mòn cùng cô đọng. Cơ thể của Xích Luyện dần bị nấu chảy ra, quanh làn da bị dán lên một lớp giáp xanh lam, từng đường vân đỏ rực thắp sáng, cuối cùng hình thành một thân áo giáp che kín từ đầu đến chân.
Một chiêu kết hợp kinh người.
Hình thể của Xích Luyện hiện tại cũng có chút quỷ dị, không khác gì Trầm Vạn Đại, đều có chút không giống người, chỉ là duy trì hình dáng người mà thôi.
Long Thương trong tay Trầm Vạn Đại bộc phát kim quang chói lóa, điên cuồng giãy giụa, cuối cùng tránh thoát khỏi móng vuốt của Trầm Vạn Đại, phá không mà đi, rơi vào trong tay của Xích Luyện. Những tơ máu trên thân Long Thương giống như hết sức hòa hợp với bộ áo giáp này, lập tức lập lòe lên ánh sáng, cộng minh với dòng dung nham, hòa thành một thể, giống như một nhánh sông kéo dài.
Xích Luyện, hình thái Long Tướng.
Đây là thành quả nhiều năm đào móc kết hợp bốn con huyền linh của Xích Luyện, cũng là minh chứng cho hi vọng đánh vỡ cực hạn của công pháp mà hắn tu luyện.
Tứ Cực Chân Quyết.
Dung nạp bốn con huyền linh, thuộc tính phải lần lượt là hệ thủy diễn sinh ra thuộc tính băng, hệ hỏa diễn sinh ra thuộc tính dung nham, hệ phong diễn sinh ra cương phong, hệ thổ diễn sinh ra thuộc tính kim. Một loại công pháp bá đạo nhưng cực hạn lại không thể đến vương giả cho nên đã bị lãng quên từ lâu. Cho đến tận khi Xích Luyện quật khởi, nhưng toàn bộ Đường Đô cũng không có ai đạt được thành tựu như hắn, ngoại trừ đệ tử của Xích Luyện, Triệu Không Lưu.
Rống!!!
Trầm Vạn Đại giống như cảm nhận được uy hiếp to lớn, hắn lúc này cũng không có lý trí, chủ yếu còn xót lại một chút ít tư duy mà thôi, phần nhiều đã bị bản năng chi phối. Cho nên Trầm Vạn Đại cũng không bỏ trốn, hắn cảm thấy hắn có khả năng đánh một trận.
Từ sau lưng của Trầm Vạn Đại đột ngột xuyên phá ra mười mấy cái gai nhọn, đỉnh đầu dần dần nhô ra một cái sừng nhọn hoắt, lân giáp điên cuồng sinh trưởng, che phủ toàn thân, hai bên móng vuốt cũng dần dần trở nên đen kịt.
Trầm Vạn Đại biến dị càng ngày càng mạnh, cuối cùng chỉ giữ lại tư thế đứng thẳng, bộ dáng không khác Độc Nhãn Lôi Hầu là mấy, cả khuôn mặt bị những tầng xương cứng bao phủ, chỉ còn xót lại đôi mắt cùng cái miệng, xương cứng hòa cùng chiếc sừng nhọn hoắt, lộ ra vô cùng hòa hợp, trắng vàng trông có chút ghê rợn.
Lại là một kiểu khôi giáp bao bọc toàn thân, gai nhọn xương cứng bao phủ, chỗ nào cũng có thể giết người.
Cả hai biến đổi thực sự rất nhanh, chỉ trong thời gian mười mấy giây mà thôi. Sau đó đối mắt nhìn nhau, cũng không cần giấu hiệu nào, Trầm Vạn Đại cùng Xích Luyện biến mất khỏi nguyên chỗ, từ trên bầu trời chỉ còn lưu lại từng tiếng nổ tung, huyền khí tán loạn ra bốn phía, không gian chấn động như sóng biển.
Quái vật đại chiến.