Vương Anh Tư cùng với Tần Uyển cũng hoàn thành trận đấu của mình, nhưng cũng không có gì bất ngờ, Bệ Giang Phái Tần Uyển hoàn toàn áp đảo tán tu Vương Anh Tư, không quá bao lâu liền dành được chiến thắng.
Kết quả này cũng không có nhiều bất ngờ, mấy trận đấu có chênh lệch cảnh giới khá lớn này đều bị nghiêng tỉ lệ đặt cược nhiều, cho nên Thanh Vân Tông lại tiếp tục thu đầy bồn đầy bát, tổn thất lúc trước hoàn toàn được đền bù.
Nhưng đây mới chỉ lại vốn mà thôi, số tiền của bọn hắn bị Dương Thiên móc đi nhiều lắm. Mà tổn thất như thế mới chỉ một phần nhỏ thôi, đến vòng đấu trí thì lúc đấy Thanh Vân Tông mới tổn thất nặng nề kìa.
Không biết môn phái này dự tính thế nào mà một đống tình báo lộ ra ngoài, các đại thế lực ngấp nghé đến chảy cả nhãi, Chuẩn Vương cũng xuất động ra ngoài. Không biết đây là thừa tự tin hay là ngu dốt nữa.
...
Vạn Lý Hoàng Sa.
Đây là một quần đảo cách Bán Đảo Sơn Trà hơn vạn dặm, ở đây dân cứ thưa thớt, thế lực cũng không lớn, trực thuộc vào Vân Lan Vương Triều. Cảnh vật nơi đây còn tương đối hoang sơ, có thể tìm thấy những di vật từ thời đại cổ quốc, trong đó nhiều đồ vật đến từ Đại Việt Cổ Quốc.
Lúc này, tại hai hòn đảo ngoài rìa của Vạn Lý Hoàng Sa, có hai cỗ khí tức khủng bố rung động đất trời đang không ngừng cất cao, so ghè lẫn nhau.
“Nhân loại đáng chết, rốt cục ngươi là ai?”
Một tiếng gầm rút xé toạc không trung, mười dặm đất đá quanh thân giống như chịu phải đả kích cực mạnh, mặt đất nứt toác, cây cối nổ tung, đồi nút sạt lở.
“Người giết ngươi.”
Đối diện với lời nói này, đối thủ của hắn không hề nhiều lời, bàn tay mở ra vỗ ra một chưởng. Một bàn tay che rợp bầu trời ầm ầm hạ xuống, bàn tay đỏ tươi như máu, nhuộm đỏ trăm dặm mây trắng, mang theo huyết sát khi khí nhuộm tanh cả không gian ép thẳng xuống.
“Ngu dốt!”
Người đối diện hừ lạnh một tiếng, quanh thân tràn ra một sức mạnh quỷ dị, mười dặm xung quanh hắn đột nhiên trồi lên hàng nghìn khúc xương, trắng toát như ngọc nhưng lại phát ra khí tức âm u làm người ghê rợn.
Thiên phú: Huyết thực tồn cốt.
— QUẢNG CÁO —
Hàng nghìn khúc xương nhanh chóng tăng trưởng, giống như cây tre trăm đốt nhanh chóng hội tụ tại một đỉnh chung, sau đó hóa thành một cái miệng rộng, răng cưa bén nhọn ngoạm thẳng vào bàn tay máu ở trên trời hạ xuống.
Một lực hút khổng lồ sinh ra, như muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ, máu tươi di chuyển trong cơ thể cũng vì thế mà nhộn nhạo, mất khống chế, như muốn bị hút ra ngoài.
Đối thủ của hắn thấy vậy nhưng thế công không giảm, làn tóc trắng bạc tung bay trong gió, hai mắt tinh quang rực sáng, tinh thần ý niệm vận chuyển cấp tốc, chân ý tuôn ra như biển. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Sau lưng hắn dần dần hiện ra một quang cảnh máu tanh cuồn cuồn, biển máu trải dài giống như vô biên vô tận, mỗi một giây đều nhấc lên sóng lớn kinh thiên, nhấm chìm tất cả. Ở trong biển máu giống như chứa đựng thứ gì đó, thai nghén không biết bao nhiêu vệt tinh quang, giống như bóng khí đắm chìm ở dưới đáy biển sâu.
Huyết giới: Cực Hàn Chi Huyết.
Răng rắc!
Bàn tay máu khổng lồ đang bị miệng xương kia thôn phệ đột nhiên từ màu đỏ hóa thành màu xanh lục, u ám rét lạnh. Bàn tay không hiểu thấu đột nhiên hóa thành một khối băng đá kinh khủng, khí lạnh toát ra bốn phía làm cho trăm dặm đất trời phủ lên sương giá, mặt biển đóng băng.
Miệng lớn được cấu tạo từ xương kia cũng dưới sự đóng băng đột ngột này mà ngừng lại, trên mảng xương xuất hiện băng đá tràn ra ngoài, giống như phá hủy từ bên trong, tạo ra hàng loạt các vết rạn.
Người kia lại không khỏi khen một tiếng “thủ đoạn được lắm”, bàn tay của hắn bọp chặt, Huyết Thực Tồn Cốt đang bị đóng băng bỗng rung mạnh, miệng lớn đóng chặt, ngoạm lại sau đó sụp đổ, phát ra một tiếng nổ to lớn, quét sạch băng tinh trong trăm dặm, hóa thành từng hạt bụi nhỏ, phiêu tán giữa đất trời.
“Ngươi là hậu nhân của tên kia?”
Người này lạnh lùng hỏi một câu, sát khí bao phủ toàn thân, giống như hóa thành một lớp áo phủ bên ngoài, đôi mắt lạnh lẽo khiến linh hồn người nhìn vào phải run lên vì rét lạnh.
Đối diện với hắn là nam nhân khuôn mặt thường thường không có gì lạ, tóc dài trắng bạc tung bay trong gió, quần áo mang theo sắt đỏ rực rỡ, cực kỳ nổi bật giữa cảnh vật.
“Nói vậy thì ngươi chính là Xương Cuồng trong truyền thuyết rồi?”
Xương Cuồng nhếch miệng.
“Chỉ là một hóa thân mà thôi”
— QUẢNG CÁO —
“Ha ha, hóa thân hay gì cũng được. Chỉ cần hấp thụ ngươi thì huyết giới lại có thể tiến thêm một bậc rồi.”
Xương Cuồng nhếch miệng, sát ý lẫm nhiên quát lạnh một tiếng.
“Ngông cuồng!”
Bàn tay của hắn nâng lên, bạch cốt chất đống như núi nhanh chóng xuất hiện, bạch cốt giống như bị nấu chảy thành dung dịch, không ngừng cất cao cũng không ngừng hòa trộn vào nhau, nhanh chóng bao phủ lấy thân thể của Xương Cuồng.
Không bao lâu sau, một quái nhân toàn thân trắng ngà nổi trội giữa đảo. Thân hình của nó cao hơn năm mươi mét, trên thân toát ra một loại khí tức làm người sợ hãi cùng chán ghét, đồng thời bản thân cũng được bao phủ bởi vô số xương nhọn, trong hết sức rợn người. Quái nhân tung người đánh tới nam tử tóc trắng, tốc độ cực nhanh.
“Lòe loẹt!”
Nam nhân tóc trắng hừ một tiếng, biển máu sau lưng nhấc lên sóng lớn cuồn cuộn.
Huyết giới: Huyết Văn Phần Thiên.
Cơ thể của nam tử tóc trắng đột ngột vỡ ra thành hàng nghìn con muỗi nhỏ, mỗi con muỗi có sức mạnh không kém gì yêu thú cấp tám, kích thước nhỏ bé nhưng tốc độ nhanh đến kinh người. Đàn muỗi phô thiên cái địa đổ ập vào trên người quái nhân, phát ra dục vọng muốn hút khô quái nhân.
Nhưng quái nhân vốn dĩ được cấu tạo từ xương, cơ thể khô cong không có chút huyết dịch nào, làm sao có thể hút được cái gì. Chưa kể trên người của quái nhân còn toát ra một lực hút cực mạnh, hút hết mọi thứ liên quan đến huyết dịch vào trong cơ thể của nó, nhuộm đỏ lớp xương bên ngoài.
Những tưởng đây là một cuộc chiến hút nạp liên miên bất tận thì giọng nói của nam tử tóc trắng từ đâu vang tới.
Huyết giới: Huyết bạo.
Uỳnh!!!
Chấn động nhấc lên một cơn sóng thần cao hơn ba trăm mét, hòn đảo lập tức bốc hơi khỏi mặt biển, nước biển trong khu vực này cũng hạ thấp xuống không dưới tră mét, có thể thấy đòn vừa rồi có uy lực kinh người.
Hơi nước hóa thành sương mù phong tỏa đất trời, ở trong sương mù, thân hình của quái nhân dần dần hiện ra, toàn thân nhỏ đi một vòng, sứt mẻ trăm nghìn lỗ, đồng thời mất đi hai tay một trân, lồng ngực cũng bị đào đi một nửa.
— QUẢNG CÁO —
Thân hình của nam tử tóc trắng dần dần hiện ra, vẫn đứng nguyên vị trí cũ, ngay phía trước huyết hải, sắc mặt của hắn không thay đổi chút nào, hai tay giang rộng, huyết hải rung chuyển một hồi liền trôi nổi không biết bao nhiêu giọt máu trong không trung.
Con số có thể lên đến hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu, che phủ cả bầu trời lẫn mặt đất.
Huyết giới: Huyết bạo!
Nam tử quát lạnh một tiếng, số giọt máu này hóa thành một đường sáng lao thẳng vào thân thể rách nát của quái nhân, tốc độ nhanh đến không ai có thể phản ứng kịp, đồng thời khi vừa va chạm liền phát ra tiếng nổ kinh người.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Giống như pháo hoa đêm giao thừa, tiếng nổ đùng đoàng nối liền thành một đợt, liên miên bất tuyệt giống như không bao giờ chấm dứt. Dù mỗi lần chỉ có thể nổ mất một chút xíu của quái nhân thì sau hàng triệu lần oanh tạc, có khi quái nhân cũng tan biến, cái nịt cũng không còn.
Nhưng sự thật đâu có đơn gian như thế, quái nhân cũng đang nhanh chóng hồi phục lại, giống như bất tử bất diệt, tốc độ hồi phục nhanh đến kinh người, mưa máu hạ xuống nổ tung đến đâu thì các vết thương cũng nhanh chóng được bổ túc lành lặn đến đấy.
Nam tử tóc trắng không ngừng oanh tạc, mặc cho biết là không phá hủy được quái nhân nhưng vẫn có thể để cho vết thương cũ của hắn không hồi phục được. Đồng thời, nam nhân tóc trắng hướng một tay lên trời, ánh sáng bốn phương hội tụ lại, nhanh chóng hình thành một vầng trăng khuyết, ánh sáng nhu hòa dịu mát bốn phía.
Nhưng ánh sáng nhu hòa này mỗi lúc một sẫm màu, dần dần hóa thành màu đỏ đầu yêu dị, huyết hải sau lưng cũng dân lên từng đợt sóng cao hàng trăm mét, nối đuôi nhau dồn dập.
Huyết Giới: Dũng Huyết Nguyệt Hải.