Huyền Linh Ký

Chương 397: Chương 397: Sùng kính huyết giáo




Những người ở trên đảo chỉ là không thể cử động chứ không phải là bọn họ không cảm nhận được ngoại giới, bọn họ biết có đại năng giao thủ, chấn động liên miên không ngớt. Lúc này may mắn thoát ra ngoài, việc đầu tiên mà bọn họ nghĩ đến là chạy trốn.

Nhưng rất nhanh, những huyền phủ cảnh này nhận ra rằng bốn phía của bán đảo đã bị kết giới bao phủ, không thể chạy đi đâu được, trên trời có biển lửa nhanh chóng hạ xuống, sức nóng mỗi lúc một tăng cao khiến cho bọn họ hoảng hốt. Tu vi càng cao lại càng có thể cảm nhận được rõ ràng về sức mạnh ẩn giấu trên đầu mình, còn những người tu vi yếu thì đã nóng đến khó mà hô hấp được, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Giọng nói vang lên giống như một cọng cỏ cứu mạng, đám người giống như chết đuối vớ được cọc, bọn hắn cũng thấy huyết võng ngăn cản biển lửa cho nên lập tức cắt ra cổ tay của mình, huyết dịch bắn văng tung tóe.

Một bên chửi rủa, một bên cầu mong cho huyết dịch của mình có thể góp phần gia cố cho huyết võng ngăn cản biển lửa kia không rơi xuống, nếu không thì bọn họ chết chắc.

Nhất thời, trong không gian tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc.

Từng dòng máu giống như tia nước nhỏ không bị trọng lực tác động đến, ngược hướng mà chảy, từ dưới mặt đất dần dần hình thành một dòng chảy thẳng đến bầu trời. Có nhiều người lưỡng lự nhưng số người hưởng ứng nhiều hơn, nhất là sau khi trông thấy dòng huyết dịch chảy lên, chậm rãi ngưng kết thành một màng bảo hộ bọn họ, sức nóng chậm rãi giảm bớt.

Chu Vô Bá cũng không phải nhắm vào đại địa cho nên biển lửa này đánh vào Tam Sinh Ngân Lân, mặc dù không thể gây được vết thương nào nhưng theo thời gian thiêu đốt, uy lực sẽ càng ngày càng mạnh, Chu Vô Bá không tin không thể phá được phòng ngự của Tam Sinh Ngân Lân. Còn về phần đám người dưới mặt đất, sống hay hay chết thì liên quan gì đến hắn.

“Chu Vô Bá, ngừng lại ngay, ngươi không được phép đồ sát phàm nhân.”

Vân Sát tức giận chạy tới vị trí của Chu Vô Bá, Tử Lam Hỏa cũng bùng lên, nhưng trái ngược với sức nóng kinh khủng của “Phần Thiên”, Tử Lam Hỏa lại mang theo sức lạnh lạ lùng.

Chu Vô Bá hừ lạnh nói.

“Tránh ra, ta phải giết con súc sinh này.”

Lúc này Tam Sinh Ngân Lân đã bị vây khốn trong biển lửa nhưng không hề bị thương, nó chậm rãi đạp trên biển lửa, dần dần đến gần Chu Vô Bá. Dương Thiên ngồi trên lưng Tam Sinh Ngân Lân hoàn toàn không bị ảnh hưởng cho nên từ đầu đến cuối đều lấy góc độ của một người ngoài cuộc để xem cuộc vui, vô cùng thích ý.

Chỉ có một điều làm hắn hơi nghi hoặc.

Hồng Y đã mạnh như vậy, tại sao không thoát ra ngoài mà chỉ đánh “có đi có về” với Tiết Vô Quy.

Mang vấn đề này đi hỏi Bất Diệt Chi Tâm, tên này liền khinh bỉ nói.

“Công pháp của nàng rất không tầm thường, có thể nghịch chuyển sinh tử đến trường sinh nhưng tác dụng phụ cũng quá lớn cho nên nàng không muốn phát lực.”

Dương Thiên trợn mắt ngoác mồm gấp gáp truy hỏi thì Bất Diệt Chi Tâm nói.

“Cũng không phải khủng bố đến thế này, phàm giới bị sửa đổi pháp tắc cho nên mới ra đời loại công pháp này, lại thêm nàng không thể dính dáng đến lực lượng pháp tắc nên đời này cũng đừng mong siêu phàm.”

Dương Thiên cái hiểu cái không nhưng Bất Diệt Chi Tâm không thèm nói thêm gì nữa nên hắn cũng không lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Chu Vô Bá. Còn Lạc Minh Nguyệt thì đã nhắm mắt xếp bằng từ lâu, không biết nàng nhận được cơ duyên gì, Bất Diệt Chi Tâm không chịu nói nên Dương Thiên cũng không thể biết được.

Chu Vô Bá nhìn chằm chằm vào Tam Sinh Ngân Lân, thấy nó có thể đi lại trong biển lửa một cách dễ dàng thì cực kỳ nổi giận, giận càng thêm giận. Chu Vô Bá lấy ra bản mệnh huyền binh của mình, Hỏa Tiêm Thương.

Hỏa Tiêm Thương vừa ra, nhiệt độ lại tiếp tục ra tăng thêm mấy phần, Chu Vô Bá giống như hỏa thần hàng thế, toàn thân bốc lên ánh lửa phi phàm, cộng minh với biển lửa mà lao đến Tam Sinh Ngân Lân.

Huyền linh thuật: Cửu Long Xạ Nhật.

Chu Vô Bá đâm thẳng trường thương, tiếng rít gào vang vọng đất trời. Một thương đâm ra lại diễn hóa chín đầu hỏa long, hỏa long uốn lượn lao thẳng về phía Tam Sinh Ngân Lân. Cửu long sinh động như thật, uy áp lan tràn khóa chặt mục tiêu, dù Tam Sinh Ngân Lân có muốn né tránh cũng sẽ bị đuổi theo đến tận cùng.

Rống!

Tam Sinh Ngân Lân gầm lên một tiếng, chân nguyên màu xám trắng bao phủ lên toàn bộ cơ thể, chân nguyên giống như dòng dung nham đặc nóng chậm rãi di chuyển.

Huyền linh thuật: Nghịch chuyển âm dương.

Cửu long khóa chặt, bao vây toàn bộ các phương diện, mỗi một con hỏa long trấn giữ một góc không cho Tam Sinh Ngân Lân có đường lui, sau đó đồng loạt lao thẳng vào Tam Sinh Ngân Lân, chín đường công kích kinh khủng cùng một lúc dẫn nổ, một chấn động kinh khủng bùng nổ, quét sạch bốn phương, biển lửa ngập trời lại càng thêm nóng, huyết võng cũng không thể chống đỡ được mà vỡ ra hàng nghìn vết nứt.

“Vẫn chưa đủ, vẫn cần nhiều máu hơn nữa.”

Người của Huyết Giáo “lo lắng” nói, lan truyền khắp tất cả hòn đảo. Số người dâng máu ra ngoài đã rất nhiều nhưng vẫn còn một phần không chịu ra sức cho nên tất cả mũi nhọn đều chĩa đến những thành phần này.

Có người tuốt kiếm hô lên.

“Không cần chủ động dâng hiến, chỉ cần máu tươi là được.”

Những người còn lại đã ở sự tận cùng của hoảng loạn cũng lập tức hiểu ý, triệu hồi ra huyền linh, chỉ cần lấy được máu là được, cần gì phải “chủ động”. Kỳ thực bọn họ không kịp suy nghĩ rõ ràng nên mới rơi vào âm mưu của Huyết Giáo.

Một cuộc tàn sát bắt đầu, một bên đổ máu không ngừng tấn công, khiến cho bên không nguyện dâng hiến máu tươi của mình cũng không ngừng bị thương. Mà điều càng kinh khủng hơn đó là chỉ cần có một vết thương thôi, máu tươi sẽ chảy ra không ngừng, bị hút ngược về phía bầu trời, bổ sung vào huyết võng, ngăn cản “Phần Thiên” hạ xuống.

Bên trên biển lửa, sức phá hoại mà chín con hỏa long tạo ra quét ngang tám phía, dư uy không những không khiến biển lửa yếu bớt mà giống như tiếp thêm sức mạnh, biển lửa càng trở nên hừng hực hơn.

Rống!!!

Từ trung tâm của công kích truyền ra một tiếng hống kinh người, biển lửa giống như khựng lại, thế thiêu đốt đang vượng bỗng nhiên bập bùng mà yếu bớt, giống như ngọn nết hết sạch năng lượng, không thể tiếp tục phát huy ra sức nóng như trước.

Chỉ thấy bầu không khí vừa chuyển, một loạt ánh sáng xanh đen từ trung tâm khuếch tán ra ngoài, giống như từng cột nước xanh lam bị ngưng tụ đến cực hạn chia thành các xoáy nước lao ra ngoài.

Uy thế không khác Cửu Long Xạ Nhật chút nào, chỉ là thay vì chín con hỏa long thì thay đổi thành chín con thủy long, thủy long uốn lượn lao ngược về phía Chu Vô Bá.

Huyền linh thuật này thật kỳ lạ, có thể phát ra uy thế không khác biệt chút nào so với đòn đánh của đối thủ, nhưng thuộc tính lại hoàn toàn trái ngược, lực phá hoại còn tùy thuộc vào từng hoàn cảnh mà tăng hay giảm. Ở giữa biển lửa thế này, chín đầu thủy long hoàn toàn bị áp chế, sức mạnh mười phần chỉ có thể phát huy ra được tám chín mà thôi, tuy nhiên tám chín phần thì Chu Vô Bá cũng không dám khinh thường.

Chu Vô Bá siết chặt lấy trường thương, đứng từ trên cao bổ xuống, mang theo lực lượng vạn quân, trấn áp tất cả.

Huyền linh thuật: Bá Hỏa.

Toàn bộ biển lửa giống như không chịu sự điều động ban đầu, tất cả bay ngược trở lên, hội tụ vào trong một thương này, một thương thế nặng như sơn, trấn áp hết thảy, mang theo hỏa diễm cuồn cuộn tiêu diệt tất cả địch nhân.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Thủy long đâm thẳng vào hỏa thương phát ra từng chấn động rung chuyển không gian, nhưng thủy long lại quá nhỏ bé so với hỏa thương, vừa truyền đến chấn động liền bị sức nóng kinh người đốt cháy, bốc hơi thành khói trắng mờ mịt, nhanh chóng biến mất giữa thiên địa.

Hỏa thương thế đi không giảm, vắt ngang trời đất nhắm thẳng vào Tam Sinh Ngân Lân.

Nhưng biển lửa rút đi, đám người phàm nhân lúc này lại vui mừng hò reo, bọn hắn thành công, sử dụng máu của mình bảo trụ được mạng sống, hỏa diễm đã không còn nữa, huyết võng lại nâng cao lên, giúp bọn hắn chống đỡ bầu trời.

Chỉ riêng lúc này, Huyết Giáo lại trở thành tín ngưỡng mới trong lòng người bình thường.

Tràn đầy sùng bái.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.