Huyền Linh Ký

Chương 333: Chương 333: Thực lực thế nào?




Dương Thiên cười trừ, thật sự mà nói không có Quách Kỳ trợ giúp thì có khi nửa năm nữa hắn cũng vừa mới hoàn thành được thật, có rất nhiều chi tiết Tiểu Kỳ chỉ điểm một cái là ra ngay, chứ để cho hắn suy nghĩ thì có khi mất mấy tháng cũng nên.

Vừa làm vừa thả chậm tiến độ mà vẫn nhanh gấp đôi dự tính của nữ hoàng, đủ để thấy tạo nghệ huyền văn của Quách Kỳ không phải là dạng vừa.

Dương Thiên suy nghĩ từ biệt Trầm Mộng Thư trở về Vân Lan. Tinh Võng tại nơi đó còn chưa phát triển được hoàn thiện hắn cần phải thống nhất ngay. Còn có chuyện tổng trụ sở của Nhật Nguyệt Các cũng cần phải xây dựng nữa, không thể nào mà lại lấy Trầm Hương Cốc làm cơ sở được, đây là nhà người ta cơ mà.

Trầm Mộng Thư cũng không giữ lại, nàng chỉ cần Dương Thiên đảm bảo tới khi trợ giúp khi độ kiếp là được rồi. Dù sao Thiên Sát Phong Linh Trận đã hoàn thiện rồi, Dương Thiên không cần phải ở lại đây mãi làm gì cả.

Ngay tại lúc Dương Thiên bước ra khỏi Trầm Hương Cốc, một bóng người cũng đang chậm rãi bước qua sương mờ tiến về phía lối vào. Dương Thiên nheo mắt nhìn tới bóng người đó, thật khá bất ngờ khi mà lại là người quen.

Trầm Chấn Y.

Hắn còn nhớ rõ ngày đó dị tượng hiển hiện, đại kiếm chém nát không gian đem hắn thổi bay ra khỏi bí cảnh, sau đó may mắn được lão Hạ cùng Tiểu Xuân giúp đỡ. Không nghĩ đến hơn một năm sau lại gặp lại.

Hơn nữa khí thế của tên này nội liễm rắn chắc, cảnh giới hẳn được củng cố không ít. Trầm Chấn Y yên lặng tiến đến, hắn cũng trông thấy Dương Thiên, hơn nữa nhìn từ góc độ của Trầm Chấn Y rõ ràng thấy được Dương Thiên vừa mới từ trong sơn cốc bước ra, điều này làm hắn không bất ngờ cũng không được.

“Có người trở ra?”

Dương Thiên không muốn gây sự với tên này đâu, dù cho rất tự tin vào bản thân mình nhưng không trêu chọc những tên đỉnh cấp thiên tài thì vẫn hơn. Người ta cũng là thiên tài đỉnh cấp, lại đột phá huyền chân cảnh lâu như vậy rồi, đánh nhau thì chỉ có mình thiệt thôi.

Dương Thiên khẽ gật đầu chào hỏi với Trầm Chấn Y một cái rồi nhanh bước rời đi. Nhìn bộ dáng của Trầm Chấn Y rõ ràng đang muốn đi vào Trầm Hương Cốc, không biết quan hệ giữa mấy người này thế nào.

Trầm Chấn Y đột nhiên hướng Dương Thiên mà nói.

“Ngươi là Dương Thiên?”

Dương Thiên giật nảy cả mình, thân thể thoáng cái xuất hiện ở ngoài năm mươi mét, đoản kiếm nắm chặt trong tay, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Trầm Chấn Y.

“Ngươi nhận ra ta?”

Trầm Chấn Y bình tĩnh áo bào tung bay trong gió lộ ra đặc biệt tiêu sái nói.

“Đừng kích động như thế chứ.”

Dương Thiên hừ lạnh, khí thế cũng không giảm chút nào, ánh mắt càng trở nên nguy hiểm mà chất vấn.

“Ngươi rốt cục là ai? Tại sao lại nhận ra ta?”

Trầm Chấn Y vươn tay, trên tay xuất hiện một thanh kiếm nửa trong suốt giống như từ huyền khí tạo thành lại mang màu trắng bạc như một thanh kiếm phổ thông rồi chậm rãi nói.

“Không cần giả bộ như vậy đâu, chuyện ở trong bí cảnh ta đều nhớ cả.”

Tên này không bình thường.

Dương Thiên cau mày, hắn rõ ràng được Bất Diệt Chi Tâm nói cho rằng Hỗn Độn Châu bảo vệ ký ức của hắn nên mới nhỡ những chuyện trong Tiên Long Bí Cảnh, vậy tên này là có chuyện gì xảy ra.

×— QUẢNG CÁO —

Phải biết là các đại thế lực tìm trăm phương nghìn kế để có thể hiểu về Tiên Long Bí Cảnh nhưng những thông tin lấy được cũng hết sức có hạn, nếu như có thể giữ được nguyên vẹn ký ức trở về thì các đại thế lực còn nhọc công đến như thế làm gì.

Dương Thiên đang suy nghĩ xem Trầm Chấn Y định làm gì tiếp theo thì hắn đã lướt tới ngay bên cạnh Dương Thiên, trường kiếm trong tay nhẹ nhàng vạch một cái, giống như đem bầu trời cắt ra làm hai, hướng thẳng về cổ của Dương Thiên.

Thật nhanh!

Trầm Chấn Y ra kiếm giống như rất hời hợt nhưng tốc độ vô cùng nhanh, giống như một cơn gió thoảng, nhẹ nhàng và đến bất chợt, một kiếm thuần túy là chém chứ không mang theo một chút ý vị nào, hết sức kỳ lạ.

Dương Thiên phản ứng cũng không chậm, bản thân hắn có tinh thần ý niệm so ra mà hơn huyền chân cảnh thông thường, ba chiều thuộc tính đều đánh vỡ cực hạn cho nên cũng sẽ không thua kém bất cứ huyền chân cảnh thông thường nào, lập tức nghiêng người về sau, đoản kiếm song song với thân người chặn lại kiếm của Trầm Chấn Y.

Keng!

Tia lửa tung tóe, Dương Thiên lui lại một bước, nhìn như hắn vừa bị Trầm Chấn Y chiếm thượng phong nhưng thực tế cũng không phải vậy, cả hai mới chỉ thăm dò một chút nên không thể so ra ai mạnh ai yếu cả, lực lượng lẫn tốc độ đều tương đương với nhau mà thôi.

“Ngươi có ý gì?”

Dương Thiên hừ lạnh một cách buồn bực, đồng thời trong cơ thể cũng đang chậm rãi nổi lên một cỗ chiến ý. Trầm Chấn Y là thiên tài đỉnh cấp nhất của Đông Nam Vực, hiện tại đột phá Huyền Chân Cảnh, thực lực sâu không lường được. Mà Dương Thiên cũng không tự hạ thấp mình, chí ít hắn cũng nằm ở khoảng chừng này, thực lực một năm trước từng chấn sát huyền chân cảnh tam trọng Mã Viên Khải.

Gần một năm với vô số tiến bộ, hắn cũng muốn biết bản thân mình mạnh đến thế nào, cần một người để thử chiến lực của hắn. Không thể không nói Trầm Chấn Y là một nhân tuyển thích hợp.

Dù Dương Thiên không thích gây thù với nhân vật này nhưng hắn nghĩ là kiểm chứng thực lực của mình xong liền rời đi, nếu Trầm Chấn Y hành xử quá đáng..vậy thì tại nơi không một bóng người này kết thúc cũng được.

Trầm Chấn Y kinh ngạc nói. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.

“Ngươi chưa tới huyền chân cảnh?”

Đúng thế, suốt một năm vừa qua Dương Thiên cũng không cảm ngộ ra được chân ý, chưa đột phá thất biến kỳ chứ nói gì đến huyền chân cảnh.

Nói ra thì điều này cũng không có gì lạ cả, người có ngộ tính bình thường ngộ ra chân ý mất khoảng năm mươi sáu mươi năm, thậm chí cả trăm năm cũng không phải điều kỳ quặc. Có ngộ tính đặc biệt thì cũng mất khoảng hai mươi ba mươi năm, thiên tài một chút cũng mất bảy năm mười năm.

Trong vòng ba năm đếm năm năm mà có thể lĩnh ngộ ra chân ý thì chỉ có những thiên tài hàng đầu đại vực mưới có thể làm được thôi. Dương Thiên từ khi tu luyện đến nay mới có khoảng hai năm, không lĩnh ngộ ra chân ý cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng rơi vào trường hợp của Trầm Chấn Y thì không thấy lạ không được. Có thể xuất hiện ở trong trận chiến ngày hôm ấy thì ai mà không phải thiên tài đỉnh tiêm, Dương Thiên lại còn là nhân vật để cho Hùng Lâm Bá Vương kiêng kỵ đề phòng, thế mà qua một năm rồi cũng không ngộ ra chân ý, đây chẳng phải điều đáng kinh ngạc thì là gì.

Dương Thiên không đáp lời, cổ tay xoay chuyển một cái đem đoản kiếm trong tay giống như nở hoa, lóe lên thành một khối ánh sáng lóa mắt.

Chiến pháp: Trảm quang.

Tám mươi mốt kiếm tề phát.

Trải qua một năm, tuy không dành nhiều thời gian để luyện tập nhưng Dương Thiên vẫn mang Trảm Quang luyện tập đến cảnh giới Lưu Thủy viên mãn, chỉ còn thiếu một chút là có thể bước vào Chân Không cảnh.

Giữa hai người cách nhau khoảng ba mét mà thôi, Dương Thiên đem huyền khí ngoại phóng, hình thành từng đợt kiếm mang nở rộ, như thiên la địa võng đem Trầm Chấn Y bao phủ.

Trầm Chấn Y lập kiếm chém ngang một cái, cuồng phong nổi lên, từng sợi lông vũ tung bay trong gió, hóa thành từng lưỡi nhận sắc bén chém ra bốn hướng.

Chân linh thuật: Tật Cơ Loạn Vũ. ×— QUẢNG CÁO —

Dương Thiên không nói hai lời, hai chân đạp ra một hố to ở mặt đất, chớp mắt một cái liền rút lui ra ngoài phạm vi nghìn mét, ánh mắt tập trung cảnh giác xung quanh.

Chân linh thuật xuất hiện tương đương với Huyền Linh của hắn ra trận rồi, mặc dù có thể đấu ngang ngửa với huyền giả huyền chân cảnh nhưng Dương Thiên biết chênh lệch lớn nhất của mình và huyền chân cảnh nằm ở huyền linh.

Huyền giả ở giai đoạn này lộ ra không vượt trội mấy so với huyền biến cảnh, thứ duy nhất khiến bọn hắn nghiền ép huyền biến cảnh chính là huyền linh, trạng thái chiến đấu của huyền linh.

Huyền chân cảnh nhất trọng, huyền linh có lực lượng ngang ngửa huyền giả.

Huyền chân cảnh nhị trọng, huyền linh tối đa mạnh gấp đôi huyền giả.

Huyền chân cảnh tam trọng, huyền linh tối đa mạnh gấp sáu lần huyền giả.

Huyền chân cảnh tứ trọng, huyền linh tối đa mạnh gấp mười tám lần huyền giả.

Huyền chân cảnh ngũ trọng, huyền linh tối đa mạnh gấp ba mươi hai lần huyền giả.

Cũng có nghĩa là huyền linh của huyền chân cảnh ngũ trọng mạnh hơn huyền giả gấp ba mươi hai lần, xét trên phương diện chiến lực. Huyền giả không còn được tăng lên lực lượng lẫn tốc độ nữa, nhiều lắm chỉ tăng thêm một chút từ chân khí phụ trợ vào cơ thể thôi.

Thứ mà huyền giả tăng lên là lực lượng linh hồn, tức là tinh thần hồn lực cùng tinh thần ý niệm.

Dương Thiên không thấy huyền linh của Trầm Chấn Y đâu cả, nhưng rõ ràng Trầm Chấn Y vừa mới thi triển ra chân linh thuật nhưng không thấy bóng dáng huyền linh. Nếu Dương Thiên nhớ không nhầm thì huyền linh của Trầm Chấn Y là Tật Ưng cho nên chăm chú lên bầu trời để tim kiếm, nhưng không có phát hiện gì.

Chân linh thuật qua đi, Trầm Chấn Y phá không mà đến, tốc độ cũng vượt qua vận tốc âm thanh một chút, trường kiếm đơn giản phách ngang chém tới.

Dương Thiên cảm thấy khó mà né tránh được, một kiếm này giống như đơn giản lại phong tỏa hết đường tránh của hắn, nhiều lắm chỉ có thể lui lại phía sau mà thôi cho nên Dương Thiên đành vừa đỡ vừa lui.

Cong!!!

Hai kiếm va chạm, Dương Thiên chỉ cảm thấy một cỗ cự lực truyền đến, đem hắn đánh bay ngược về phía sau, cánh tay tê rần. So với lần va chạm trước thì lực lượng của Trầm Chấn Y mạnh hơn rất nhiều, gần như mạnh ra gấp đôi luôn chứ không phải ít một nữa.

Dương Thiên đạp vỡ mấy cái hố lớn trên mặt đất mới miễn cưỡng đứng vững được, cảnh giới Lưu Thủy chiến pháp Thung Mộc Thân phát huy đến cực hạn, đem toàn bộ lực chấn động rời đến mặt đất mới miễn cưỡng cho cơ thể của Dương Thiên miễn cưỡng tiếp nhận một kiếm đó.

Không để hắn kịp nghĩ ngợi Trầm Chấn Y đã vung kiếm tấn công đến, mỗi kiếm đều có lực lượng mười phần, đồng thời tốc độ cũng cực kỳ nhanh. Đổi lại là một huyền biến cảnh khác cũng không chịu được Trầm Chấn Y hai kiếm liên tiếp, nhưng Dương Thiên lại có thể ứng đối trôi chảy, mặc dù áp lực lớn lại không lộ ra bại cục.

Thậm chí Dương Thiên còn không ngừng lợi dụng cơ thể như một cầu nối, bị công kích vào cơ thể của hắn lại thông qua phương pháp rung động giống thung mộc thân đem lực lượng từ nơi khác đẩy ra để tấn công Trầm Chấn Y. Mặc dù không có uy lực khủng bố nhưng vẫn có tác dụng quấy nhiễn, khó chịu vô cùng.

...

p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.

Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.

Cùng tham gia thảo luận thêm về bộ truyện tại https://www.facebook.com/groups/huyenlinhky

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.