Huyền Lục

Chương 285: Chương 285: Khuyết Nguyệt




Khương Hy còn đang thắc mắc tại sao Tuyết tướng đột phá được thì hắn lại ném cái nồi này lên đầu Khương Hy rồi.

Chuyện này rốt cuộc là thế nào đây?

Khương Hy trầm mặc một chút liền tiến đến lại gần Tuyết tướng mà nói ra:

“Ngươi nói rõ ràng một chút”.

Tuyết tướng mỉm cười, sau đó đem nghi vấn của mình ra nói cho Khương Hy một chút.

Nguyên lai, Tuyết tướng vốn dĩ đã cảm ứng được bản thân muốn đột phá từ lúc hắn cùng Khương Hy tách đoàn rồi, ban đầu Tuyết tướng còn e ngại cấm chế nên không dám thử nhưng lúc gặp được cái hồ nước kia thì hắn muốn thử một chút.

Kết quả cấm chế vậy mà lại không bài xích hắn, hắn liền an ổn mà hấp thụ hàn khí ở trong hồ nước mà tu hành.

Cho đến lúc đấu pháp với Khương Hy trúng phải dục công liền rơi vào minh tưởng. Minh tưởng thành công, hắn liền phá được ảnh hưởng của dục công, tu vi cũng trực tiếp xuyên thẳng bình cảnh mà bước vào Hóa Nguyên cảnh.

Một đường tu luyện này quả thực không có chút khó khăn nào, Khương Hy nghe qua còn nghĩ Tuyết tướng hẳn phải trả giá bằng cái gì đó nhưng thực tế lại không phải như vậy.

Tuyết tướng tu hành đột phá tựa như thể không nhìn lấy cấm chế vậy. Mà mấu chốt là chuyện này lại bắt đầu từ lúc hai người bọn hắn tách đoàn ra.

Khương Hy liền cảm thấy có chút hơi quái dị, tình huống kỳ dị liên quan đến hắn cũng chỉ có truyền thừa Thiên Nguyệt mà thôi, không lẽ cái truyền thừa này lại có huyền cơ gì sao?

Khương Hy thật không hiểu được.

Trầm mặc một hồi, hắn liền lắc đầu nói ra:

“Chuyện này ta cũng không rõ, bất quá bây giờ sao đây?”.

Tuyết tướng nhìn qua Khương Hy một chút rồi nói:

“Tiếp tục đánh”.

Khương Hy gật đầu, khí tức dụ hoặc kia của hắn một lần nữa lại tràn ra như sóng triều. Tuyết tướng liền chủ động bước lui lại vài ba bước, bộ dáng vẫn khinh đạm phong vân như trước.

Khương Hy liền nhanh chóng xuất thủ, quang mang đỏ hồng nhanh chóng tụ hội lại vào tay rồi đánh về phía trước.

“Ái Tâm Minh Sắc Dục”.

Tuyết tướng đồng dạng cũng xuất ra một chưởng, một chưởng này mang theo một lượng hàn khí cực kỳ kinh người, đối đầu với chút quang mang đỏ hồng kia không khác gì dùng dao mổ trâu giết gà.

Song chưởng va chạm vào nhau, xung lực liền tản ra xung quanh, mái tóc của bọn hắn liền nhẹ nhàng tung bay lên.

Đối với lực lượng chệnh lệch như vậy mà Khương Hy vẫn không bị đánh lui ra ngoài. Đột nhiên, không gian xung quanh cánh tay xuất chưởng của hắn liền vỡ ra thành từng mảnh quang vụ.

Ẩn mình sau đó là một ngọn Dục Hỏa kinh khủng đang đối đầu với một chưởng mang theo hàn khí kinh khủng kia.

Nguyên lai Khương Hy đã dùng Thủy Đàm Ảo Cảnh để ngụy trang, bất quá áng chừng Tuyết tướng đã sớm nhận ra rồi.

Khóe miệng Khương Hy liền vểnh lên mà nói:

“Quả nhiên, ngươi đã phá được dục công”.

Tuyết tướng mỉm cười đáp lại:

“Đều nhờ ngươi”.

Hai con ngươi Khương Hy đột nhiên chuyển hóa thành một màu tím ngời, theo đó, hai đoàn Dục Hỏa liền phát ra cực mạnh.

Vô tận Sắc Dục Khí liền tuôn ra khỏi người hắn như nước lũ, vùng không gian đỏ hồng của sắc thế bắt đầu tản ra mà bao bọc lấy hai người bọn hắn lại.

Thấy vậy, Tuyết tướng liền nhíu mày, thân pháp của hắn liền thi triển mà lướt về phía sau. Sắc thế của Khương Hy không chậm nhưng gặp phải loại tốc độ này cũng phải hóa chậm thôi.

Quan sát biểu hiện của Tuyết tướng, Khương Hy liền âm thầm nhẹ nhõm ở trong lòng. Cũng còn may cái thằng kia còn e ngại sắc thế.

Trong trạng thái bình thường, Khương Hy đương nhiên sẽ cộng đồng vận dụng mị công cùng dục công nhưng nếu cái trạng thái này bị phá thì hắn phải làm sao?

Câu trả lời chính là sắc thế.

Sắc thế không còn là mị công hay dục công nữa, sắc thế chính là đơn thuần dục vọng xác thịt nhất, xem như người chống lại được mị công cùng dục công thì liệu có nguyện ý cắt luôn dục vọng xác thịt của mình không?

Cái này rất khó nói, đơn cử như nam nhân, muốn thoát khỏi sắc thế, một là sở hữu thần thông đối nghịch có cấp độ lĩnh hội mạnh hơn, hai là trực tiếp tự cung.

Nguồn gốc dục vọng xác thịt mạnh mẽ nhất của nam nhân xuất phát từ thứ nằm ở nửa thân dưới kia nhưng tự cung có hoàn toàn thoát khỏi được sắc thế không thì Khương Hy sẽ không đảm bảo.

Bởi nếu như thế chẳng khác gì nói sắc thế của hắn vô dụng trước thái giám sao?

Thái giám cũng từng là nam nhân, trước đây đương nhiên ái mộ nữ nhân nhưng sau khi tự cung thì liệu tâm tình đó có còn không?

Có người có, có người không. Nếu có thì xin chúc mừng, ngươi vẫn còn chưa thoát được sắc thế, còn nếu không thì lại tự hỏi tiếp, ngươi có đột nhiên sinh lòng với... nam nhân không?

Nếu có thì xong, sắc thế của Khương Hy vẫn có thể xử lý được, còn nếu không thì sắc thế của hắn đích thật là có chút vô vọng trong trường hợp này.

Tuyết tướng dù sao cũng mang nhân hình, nửa thân dưới đương nhiên là có, lúc nãy tắm ở hồ nước Khương Hy đã thấy rồi. Nhưng có lẽ vì ngọn nguồn của thể chất là tiên thiên thể nội chứa hàn khí nên dục vọng xác thịt của Tuyết tướng lại không có quá nhiều.

Thành thử sắc thế của Khương Hy có mạnh thì cũng chỉ khiến Tuyết tướng trì trệ mà thôi, không thể đạt đến cái hiệu quả khiến người khác say đắm ngây dại được.

...

Tuyết tướng lui lại phía sau, vậy thì Khương Hy liền mượn Nhân Gian Hành Tẩu lướt về phía trước, thân ảnh của hắn lúc này không khác gì quỷ mị, Lưu Thủy Quyền Pháp cùng Thiên Nguyệt Thoái Phá liền thay phiên nhau mà xuất ra.

Đồng dạng, Tuyết tướng cũng xuất chiêu đối ứng lại, đương nhiên, hắn cũng không quên đề phòng sắc thế. Cũng may tu vi đã đột phá nên phản ứng của hắn so với trước liền nhanh hơn nhiều lần.

Nếu là trước đây thì để chống trả lại sắc thế tự nhiên sẽ tốn rất nhiều sức mà đừng nói là sắc thế, hắn còn chưa chắc đã ăn nổi dục công đâu.

Chung quy lại, trước đây là trước đây, còn bây giờ hắn hoàn toàn đủ lực để áp Khương Hy một đầu. Đúng là quay đi quẩn lại, thế sự đã khác rồi.

Bên cạnh đó, không biết có phải là để trả ơn ban nãy không mà Tuyết tướng đột nhiên chủ động hạ thấp khống chế cước pháp của hắn xuống cấp bậc nhập môn để giúp Khương Hy làm quen với Thiên Nguyệt Thoái Phá.

Đối với hành động, Khương Hy liền có chút muốn bật cười không thôi nhưng hắn không dám cười, bởi chỉ có cước pháp là hạ xuống nhập môn thôi, còn quyền pháp thì vẫn viên mãn như cũ.

Hắn chỉ cần phân tâm một chút là lãnh trọn một quyền vào mặt cũng không chừng, chưa kể lấy tu vi hiện tại của Tuyết tướng, một quyền viên mãn cũng đủ đánh cho hắn đau đầu chóng mặt rồi.

Tuyết tướng đã đưa lễ, vậy thì Khương Hy liền tiếp, Thiên Nguyệt Thoái Phá ngay lập tức liền xuất ra mà đối ứng tập luyện.

Quả nhiên, so với trạng thái nghiền ép trước đó thì bây giờ lại có chút ra dáng luận bàn hơn, hắn có thể tận lực lĩnh hội được chân chính thoái pháp.

Đang đối chiến giữa chừng, thân ảnh của Khương Hy đột nhiên vỡ ra mà hóa thành quang vụ, một bóng đen bất ngờ hạ xuống từ trên trời, hắn liền xuất ra một cước vòng cung.

“Thiên Nguyệt Thoái Phá - Khuyết Nguyệt”.

Một vòng cung này đánh xuống, mặt băng bên dưới liền quét lên một đường sâu một mét, nhìn thoáng qua còn tưởng là do kiếm hay đao cắt nhưng thực chất lại do thoái pháp tạo ra.

Đây cũng chính là hiệu quả tạo ra sau khi Khương Hy điều chỉnh Thiên Nguyệt Thoái Phá cho phù hợp với thể trạng của bản thân.

Điều chỉnh cái nào thì còn có chút khó chứ điều chỉnh phù hợp với thể trạng người tu luyện đối với Khương Hy không khác gì xe nhẹ đường quen, hắn nhanh chóng điều chỉnh lại được cũng là chuyện bình thường.

Khương Hy có lực khống chế với pháp lực cực mạnh nên hắn chú trọng vào hiệu quả một chiêu thức tạo ra.

Nếu trước đây, Thiên Nguyệt Thoái Phá trọng một chữ ‘phá’, xuất cước cực kỳ hung mãnh, lực phá hoại lại không khác gì cự nhân tạo ra thì bây giờ, Thiên Nguyệt Thoái Phá lại chuyển thành một dạng có tính âm nhu hơn.

Đồng dạng là ‘phá’ nhưng ‘phá’ một cách tinh tế mà có chủ đích hơn là thuần phá hoại như trước.

Ví dụ dễ hiểu như dùng Thiên Nguyệt Thoái Phá để đốn ngã một cái cây thì bản gốc là đốn ngã một cây cùng kéo theo một cánh rừng.

Còn bản Khương Hy sửa lại chính là đốn ngã đúng chính xác cây cần đốn ngã. Cái này chính là khống lực, và cũng là tối ưu hóa nhất cho việc sử dụng linh thức cùng pháp lực.

Một chiêu này của Khương Hy đánh xuống, Tuyết tướng đương nhiên thừa sức chống đỡ, hắn liền đơn thuần xuất ra một cước hạn chế lực lượng của một chiêu Khuyết Nguyệt rồi dùng thân pháp mà lướt ra sau.

Khương Hy đương nhiên không để cho Tuyết tướng nghĩ ngơi, hắn liền nhanh chóng tiến đến mà xuất cước ra chiến tiếp.

Thiên Nguyệt Thoái Phá là chiến kỹ thoái pháp bậc Kim Đan cảnh, uy lực của nó cực kỳ đáng sợ, đơn cử nhìn vào cảnh giới nhập môn của Khương Hy thôi mà đã có thể đánh sập trần nhà rồi.

Huồng hồ càng xuất Thiên Nguyệt Thoái Phá, độ thuần thục của hắn lại càng tăng lên trên diện rộng.

Thiên Nguyệt Thoái Phá gồm có ba tầng, theo thứ tự là Khuyết Nguyệt, Bán Nguyệt cùng Thiên Nguyệt.

Hiện nay, Khương Hy đang ở bậc nhập môn của Khuyết Nguyệt, uy lực của nó nhiều nhất cũng chỉ so với cước pháp thông thường của Trúc Cơ cảnh mà thôi.

Ngoài ra thì trước mắt Khuyết Nguyệt cũng không tạo ra thêm bất cứ lợi thế nào cho Khương Hy.

Chỉ có khi đem Khuyết Nguyệt tôi luyện đến đại thành chi cảnh thì có thể gọi hư ảnh của trăng khuyết ra để gia tăng lực lượng.

Đồng dạng đại thành Bán Nguyệt cùng Thiên Nguyệt cũng như thế. Đương nhiên, uy lực của đại thành Thiên Nguyệt rất đáng sợ.

Theo ký ức ghi chép mà Bạch Chân lưu lại trong đầu hắn thì đại thành Thiên Nguyệt có thể khiến cho nguyên bản Bắc Thành thuộc Nguyệt Hải Thành bị xóa sổ khỏi bản đồ.

Còn viên mãn chi cảnh thì Khương Hy không quá rõ, trong ký ức Bạch Chân truyền lại không có đề cập đến chuyện này, hắn nghĩ lão hẳn là muốn hắn tự mình ngộ ra con đường riêng của mình, không nên bắt chước lấy tiền nhân.

Có một chuyện mà Khương Hy không nắm được rõ ràng, đó là Bạch Chân đánh giá rất cao Khương Hy.

Không những đạt được Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ mà còn ngộ ra được hai loại ý cảnh khác nhau, một thân sở hữu hai đại thần thông cùng một tiểu thần thông. Chưa kể còn tự viết ra công pháp tu luyện cho riêng mình.

Bạch Chân sao lại không đánh giá cao được chứ?

Lão đánh giá thấp mới đáng phải để ý, cho nên lão đã nhận thấy được ngộ tính siêu cường của hắn, vì vậy lão mới cố ý lưu lại phần viên mãn chi cảnh lại rồi cùng phần đó tiêu biến đi.

Cường giả chung quy lại vẫn là tự thân mình mà đi.

...

Song phương xuất chiến phi thường kịch liệt, thi thoảng, Tuyết tướng cũng bạo tăng tốc độ mà đánh vào người Khương Hy nhưng thân thể của hắn lại rất dẻo dài nên không thể tạo thương tổn gì được.

Chưa kể Tuyết tướng dù có áp Khương Hy về mặt tốc độ đi nữa thì không bao lâu sau hắn cũng sẽ bị Khương Hy bắt kịp thôi.

Rầm!

Một chưởng được gia trì Sắc Dục Khí ngay lập tức liền đập lên ngực phải của Tuyết tướng, đống dạng, một chưởng mang theo hàn khí cũng đánh thẳng vào người của Khương Hy.

Nhưng liền bị đồ án trên thân hắn hiện lên mà ngăn cảnh lại, hàn khí ngay sau đó liền lan ra xung quanh, Sắc Dục Khí liền luân chuyển mà hóa giải đi số hàn khí đó, trạng thái của hắn liền trở lại như cũ.

Có Đại Địa Thủ Hộ ở đây, Khương Hy tự nhiên có thể tự tin bảo hộ được tâm mạch của chính mình. Tuyết tướng muốn phá, vậy thì đợi đến lúc tu vi trở lại đỉnh phong đi.

Trừ bỏ Khương Hy, Tuyết tướng liền ăn trọn phải một chiêu mà lui về phía sau, nhân lúc này, Khương Hy liền ném ra hàng loạt trương phù.

“Kim Quang Phù”.

Sau đó, từng đạo ánh kim liền lóe lên mà phóng thẳng về phía trước. Tuyết tướng không hoảng, hắn liền mượn thân pháp né tránh hết tất cả rồi vận dụng tuyết chi ý cảnh, vùng không gian xung quanh hắn liền đột ngột lạnh lại.

Hàn khí ngay lập tức liền tụ tập lại hóa thành băng nhận mà đối ứng với từng đạo kim quang của Khương Hy.

Bất quá đây đã là lần thứ hai rồi, Khương Hy sao lại để một chiêu này hoang phí được. Cánh tay hắn liền nhanh chóng vươn ra, bàn tay năm ngón tựa hồ có hơi chút co lại, cứ như là đang điều khiển vật gì vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.