Huyền Lục

Chương 332: Chương 332: Thiên Hồn Ma Mạch Trúc Cơ




Khương Hy còn đang nghĩ Đà chủ sẽ đưa ra đề nghị Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, dù sao hắn đã là chính chủ thì sẽ có trăm phương nghìn kế để giả chết thôi nhưng không ngờ rằng, lời đề nghị của Đà chủ lại dọa người đến vậy.

Dạ Ma thì hắn cũng chỉ mới đọc qua mà thôi nhưng đại đa số là có liên quan đến đại chiến hai ngàn năm trước, còn tình huống của Ma Đạo nhất mạch thế nào thì hắn khó mà tường tận rõ được.

Hắn liền ôm quyền nói ra:

“Mong được Đà chủ giải đáp”.

Đà chủ gật đầu, sau đó hắn đưa tay phất nhẹ lên một cái, một lớp màn chắn vô hình liền hiện ra mà bao phủ cả hai người lại.

Loại thông tin này quá dọa người, thậm chí so với bí văn còn muốn bí mật hơn nên Đà chủ phải làm ra hành động này rồi.

Đà chủ nghiêm túc nói:

“Thành thật với ngươi, bản tọa coi trọng tư chất của ngươi, Dạ Ma những năm này đã mất dần đi cái gốc của một sát thủ rồi, cho nên nếu ngươi trở thành hạch tâm, cái gốc này liền sẽ do ngươi cầm lấy.

Các vị Ngọc Diện trưởng lão bế quan quanh năm không hỏi tình hình của Dạ Ma nhưng từ lâu cũng đã không vừa ý với tình huống như bây giờ rồi.

Chỉ cần ngươi mang lại được cái gốc của sát thủ, những vị trưởng lão kia không khéo lại cho ngươi một hồi cơ duyên”.

Nghe vậy, Khương Hy liền có chút nhíu mày lại, loại cơ duyên trong lời Đà chủ hẳn là Nguyên Anh Huyết đi, may mắn hơn thì có lẽ sẽ được những trưởng lão này nhận làm đồ đệ chẳng hạn.

Người khác cảm thấy bái Nguyên Anh cảnh làm sư phụ là một sự kiện cực kỳ trọng đại nhưng trong mắt Khương Hy thì không.

Hắn cũng từng là lão tổ Nguyên Anh cảnh đấy, bất quá chỉ mới là nửa đầu Nguyên Anh mà thôi. Nếu để hắn phải bái làm sư phụ, vậy thì người đó ít nhất phải như Thương Nguyên, đỉnh cao Nguyên Anh cảnh.

Cùng là Nguyên Anh cảnh nhưng đỉnh cao cảnh lại như một phương thế giới hoàn toàn khác biệt, vô luận là thực lực hay cảm ngộ đại đạo thì tuyệt đối gấp trăm, gấp ngàn lần cấp bậc Định Thần cảnh như Phù Linh.

Khương Hy ôm quyền đáp lại:

“Đa tạ Đà chủ đã coi trọng, ta sẽ cân nhắc chuyện này”.

Đà chủ gật nhẹ đầu, sau đó liền mở miệng nói tiếp:

“Ngươi có lẽ đã xem qua thông tin về Ma Đạo nhất mạch tại Nguyệt Hải phân đà rồi nhưng lượng thông tin sẽ rất rời rạc, bây giờ bản tọa sẽ giải thích kỹ cho ngươi.

Ma Đạo nhất mạch có tổng cộng năm đại tông môn, thường gọi là Ngũ Đại Ma Đạo, phân biệt là Huyết Sát Thần Giáo, Đại Ma Thiên Cung, Địa Ngục Cốt Điện, Sâm La Quỷ Môn cùng Hợp Hoan Minh Tông.

Tương tự như Thần Điện của Bắc Nguyên hay Thư Viện của Đông Vực, Ngũ Đại Ma Đạo cũng có tên gọi tắt của mình, theo thứ tự là Huyết Giáo, Ma Cung, Cốt Điện, Quỷ Môn cùng Hoan Tông.

Ngũ Đại Ma Đạo danh chấn Cực Tây Huyền Đô Đại Lục, thế lực của bọn họ rất mạnh, so với các đại tông môn của chính phái còn muốn mạnh hơn.

Hơn nữa, Ngũ Đại Ma Đạo hơn Thập Đại Chính Phái ở một điểm, đó là bọn họ rất đoàn kết, năm đại tông môn cùng tiến cùng lùi.

Nếu đại chiến Chính - Ma một lần nữa lại nổ ra, Ma Đạo chắc chắn sẽ giành trước tiên cơ, trận đầu chính phái nhất địch sẽ gặp tổn hại cực kỳ thảm trọng.

Bất quá chuyện này có thể còn lâu mới xảy ra nên bản tọa sẽ không đề cập nhiều với ngươi. Lấy cấp bậc của ngươi hiện tại thì bản tọa sẽ nói cho ngươi biết thiên kiêu của Ma Đạo thế hệ này”.

Khương Hy cảm thấy có chút hơi choáng, Ma Đạo nhất mạch hắn đã sớm biết là có năm nhà, hơn nữa cũng biết tên nhưng chỉ là tên gọi tắt mà thôi.

Đây là lần đầu hắn nghe thấy tên đầy đủ của Ngũ Đại Ma Đạo, quả nhiên tên nghe cực kỳ kêu, mới nghe thôi cũng đã thấy cường đại rồi.

Chả trách hai ngàn năm trước Ma Đạo chỉ lấy năm nhà mà có thể đánh cho Thập Đại Chính Phái bung bét hết cả ra.

Đương nhiên trong quá trình giải thích này của Đà chủ thì hắn sẽ không can thiệp bởi chính bản thân hắn cũng có chút hứng thú với thiên kiêu của Ma Đạo đời này.

“Thập Đại Chính Phái mỗi đời sẽ có Thập Đại Thiên Kiêu, mỗi người đến từ mỗi môn phái, là đệ tử xuất sắc nhất trong cùng thế hệ tông môn, tiền đồ vô lượng, nếu an toàn tu luyện đi đến cuối cùng thì có thể sẽ là tông chủ, môn chủ của đời kế tiếp.

Đối ứng với Thập Đại Thiên Kiêu tự nhiên là Thập Ma của Ma Đạo. Thập Ma là tập hợp năm vị Thánh Tử cùng năm vị Thánh Nữ đến từ Ngũ Đại Ma Đạo, mỗi nhà một nam một nữ, tập hợp lại mà thành Thập Ma.

Đương nhiên thực lực của Thập Ma cũng không phải đồng đều như Thập Đại Thiên Kiêu, phân biệt thứ tự trong Thập Ma rất rõ ràng.

Thi thoảng ngươi sẽ thấy cùng tông môn nhưng Thánh Tử hạng nhất mà Thánh Nữ hạng mười cũng không phải là chuyện gì quá kỳ lạ đâu.

Hiện tại toàn chính phái vẫn chưa chọn ra Thập Đại Thiên Kiêu của đời này nhưng Ma Đạo đã tìm ra được phân nửa Thập Ma rồi.

Nếu ngươi chưa muốn rời khỏi Bắc Nguyên thì bản tọa đề nghị ngươi một mục tiêu mới, chính là một trong Thập Ma này”.

Nghe vậy, Khương Hy liền hít vào một hơi thật sâu, Thập Đại Thiên Kiêu hắn biết, trong thời đại của Phù Linh thì Thập Đại Thiên Kiêu chính là thập đại tông chủ của Thập Đại Chính Phái hiện nay đây.

Còn thế hệ này thì hắn chưa từng nghe qua, bất quá La Huyền Tử cùng Hiên Minh chắc chắn sẽ thượng vị rồi, những tông môn khác vẫn còn ẩn tàng rất sâu, chí ít phải đợi đến sự kiện kia thì mới rõ mười mươi được.

Đà chủ chọn rất khéo, không chọn chính phái làm mục tiêu, vậy thì chọn ma đạo làm mục tiêu. Thập Ma... nghe cũng không đến nỗi tệ.

Bất quá...

“Ý của Đà chủ là một trong Thập Ma đang ở Bắc Nguyên?”, Khương Hy hỏi.

Đà chủ gật nhẹ đầu đáp:

“Đúng vậy, cách đây một năm, Thánh Nữ của Ma Cung đã rời Cực Tây tiến về Bắc Nguyên, thông tin này trước mắt chỉ có cao tầng của Dạ Ma cùng Quan Nhân Các biết.

Trong một tháng nữa chắc chắn sẽ ban nhiệm vụ chính thức, trước đó ngươi cứ từ tốn chuẩn bị là được. Thế nào, có chấp nhận không?”.

Khương Hy trầm mặc lại, đề nghị này tính ra cũng không tồi, hắn hiện tại hoạt động chủ yếu là địa bàn của chính phái, ra tay với người của chính phái tự nhiên không ổn.

Ngược lại ra tay với người của Ma Đạo lại có thể giải quyết được tình huống này. Cách biệt một cái vực lớn như vậy thì coi như Thánh Nữ Ma Cung chết ở Bắc Nguyên thì Ma Cung ở Cực Tây hẳn cũng sẽ khó tra ra gì đi.

Một đoạn thời gian sau, Khương Hy liền gật nhẹ đầu đáp lại:

“Được, ta sẽ tiếp nhận nhiệm vụ này, bất quá ngài có thể cho ta... biết thêm chút thông tin được không?”.

“Được voi còn đòi tiên?”, Đà chủ hạ giọng.

Khương Hy khẽ cười một tiếng nói ra, tựa hồ cũng không để ý ngữ khí của Đà chủ lắm.

“Đà chủ, ngài đã coi trọng ta thì nên coi trọng tới cùng nha. Ta dù sao cũng là Phù sư, không có chuẩn bị kỹ càng thì rất khó chắc chắn lấy mạng người khác được”.

“Có đạo lý”, Đà chủ ngẫm nghĩ một chút rồi đáp.

Sau đó lão nói tiếp:

“Được, nhưng chuyện này không được nói với ai đâu đấy”.

Khương Hy gật nhẹ đầu, hắn đã thề với thiên đạo rồi thì còn hơi đâu nghĩ đến chuyện nói với ai. Ngược lại Đà chủ bảo chuyện cửa ải là bí mật mà để lộ ra cho hắn gần hết rồi, đến cả thông tin hiếm hoi về Ngũ Đại Ma Đạo cũng tuồn ra không kém.

Hắn thật không rõ vị Đà chủ này là người không kín miệng hay đang cố tình thử hắn nữa.

Bất quá, hẳn là vế đầu đi, sử dụng cả Ma Đạo để thử thì có chút hơi khoa trương rồi. Mà đáng bất ngờ nhất là Dạ Ma vậy mà lại nắm được nhiều thông tin về Cực Tây như vậy.

Nếu tiến vào hạch tâm của Dạ Ma, có khi nào hắn có thể đi Cực Tây được không đây.

Chuyện này đúng thật là có chút kích thích người mà.

Thanh âm của Đà chủ vẫn cứ tiếp tục vang ra:

“Thánh Nữ Ma Cung đời này gọi là Văn Đồng Quỳ Liên, tu vi là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Bát Kiều. Luận về thứ hạng trong Thập Ma thì nàng xếp thứ hai, đứng sau Thánh Tử của Huyết Sát Thần Giáo nhưng luận về thiên phú, nàng là người có thiên phú cao nhất trong hai ngàn năm qua của Ma Đạo nhất mạch.

Và đương nhiên, Trúc Cơ của nàng cũng là Đại Mạch”.

Khương Hy nghe xong liền có chút hơi chuyển mắt, không biết đang nghĩ gì, hắn nói:

“Không lẽ là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ?”.

Đà chủ lắc đầu đáp lại:

“Đừng nhắc đến Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ ở đây, người này phẩm hạnh cũng không kém Phu Tử năm xưa đâu, một thân công phu lẩn trốn độc bộ thiên hạ.

Cao tầng của Dạ Ma bây giờ còn đang phiền muộn không tìm ra được danh tính của người này, đại tiên sinh của Thư Viện còn đích thân xuất mã đi tìm nhưng mấy năm rồi vẫn chưa có chút thông tin nào”.

Cái này có đang tính là khen ta không?

Khương Hy tự hỏi, hắn cũng có chút bất ngờ là Dạ Ma vậy mà lại đi so sánh hắn với Chu Phu Tử đấy.

Phẩm hạnh của Phu Tử thế nào Khương Hy đương nhiên biết, năm xưa sau khi đột phá Trúc Cơ cảnh thành công thì Phu Tử một mực trốn khỏi tai mắt của Dạ Ma cùng Quan Nhân Các rất lâu.

Chu gia của Thư Viện có thế rất lớn nhưng Phu Tử lại xuất thân từ chi thứ của dòng họ này. Mâu thuẫn của dòng chính cùng chi thứ ở đâu cũng có, đại thế gia như Chu gia lại càng có, hơn nữa mâu thuẫn cũng rất căng thẳng.

Phu Tử năm đó không nguyện thành dòng chính, cũng không nguyện bị Dạ Ma truy sát nên đã cải trang thành một nông phu bình thường sống ở phụ cận Thư Viện.

Sau khi đột phá Kim Đan cảnh thì Phu Tử mới hiện thân trở về Thư Viện, đồng thời cũng không biết vì lý do gì mà trở thành dòng chính của Chu gia.

Bất quá khi thế nhân biết Phu Tử vẫn luôn một mực trốn ở ngay dưới mí mắt Thư Viện thì ngay lập tức Thư Viện liền trở thành chuyện cười của tu chân giới.

Quả nhiên nơi nguy hiểm nhất vẫn là nơi an toàn nhất, đạo lý này lúc nào cũng không sai.

Về phần Khương Hy, đừng nói là Kim Đan cảnh, hắn còn đang định ẩn danh đến tận Nguyên Anh cảnh đây.

Nguyên Anh cảnh có mạnh có yếu nhưng chỉ cần là Nguyên Anh cảnh thì đã có thể đi ngang thiên hạ không cần lo sợ này nọ rồi.

Hắn hướng Đà chủ nói:

“Theo ta hiểu được thì tối đỉnh Tam Đại Mạch Trúc Cơ trừ Nhân Mạch ra, mỗi thế chỉ xuất hiện một người, nếu Thánh Nữ Ma Cung là người có thiên phú cao nhất và cũng là Đại Mạch thì chứng tỏ ngoài Tam Đại Mạch này vẫn còn Mạch khác”.

Khương Hy chắc chắn không nghĩ đến cảnh Ngũ Đại Ma Đạo lụn bại đến mức thiên phú cao nhất hai ngàn năm qua lại không đạt đến tầng cấp đỉnh được.

Bởi hắn đã dò hỏi Chiêu Hồng Nan một lần, hắn biết Ma Đạo bây giờ đã hồi phục nguyên khí từ trận chiến năm đó, thế lực không những mạnh mà còn mở rộng ra liên tục.

Đến độ tín ngưỡng mạnh như Tế Đình còn phải co mình vào tổ đình để tránh bị diệt vong.

Đà chủ nghe vậy liền cười vang một tiếng đáp lại:

“Ngươi rất thông minh, đúng vậy, trên đời này không phải chỉ có Tam Đại Mạch Trúc Cơ, trên thực tế phải gọi là Tứ Đại Mạch Trúc Cơ mới đúng.

Mạch còn lại có tên là Ma Mạch Trúc Cơ, đây là mạch mà đại đa số tu sĩ của Ma Đạo tu hành.

Ma Mạch Trúc Cơ cũng có chút tương tự với Địa Mạch Trúc Cơ, cần phải thâm nhập vào trọc địa u hồn để ngưng Mạch thành tựu Trúc Cơ.

Thiên Mạch chỉ có duy nhất một mạch nên bản tọa không đề cập, Địa Mạch dùng Luân làm đơn vị, lấy Thập Luân làm tối cao, Nhân Mạch dùng Dân Chúng làm chủ, lấy Trăm Vạn Dân Chúng làm tối đỉnh.

Vậy thì Ma Mạch lấy Hồn làm đơn vị, Thiên Hồn Ma Mạch Trúc Cơ chính là tồn tại ngang ngửa với Thiên Mạch Trúc Cơ.

Thánh Nữ Ma Cung chính là người duy nhất trong hai ngàn năm đạt được cái tình trạng này”.

Nghe vậy, Khương Hy liền hít vào trong lòng một hơi thật sâu, đây là lần đầu hắn biết đến sự tồn tại của Mạch thứ tư và đáng sợ hơn là mục tiêu của hắn lại đạt đến trình độ tối đỉnh của cái Mạch này.

Khương Hy có cảm giác thế hệ này của hắn... không khéo lại là một thế hệ hoàng kim khác cũng không chừng.

Bởi toàn bộ Tứ Đại Mạch Trúc Cơ đã hoàn toàn xuất thế.

Mặt khác, Ma Đạo dường như không yên phận co ro tại Cực Tây nữa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.