Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1265: Chương 1265: Cấm Hồn Chi Chưởng (2)




Hắn kiêng kỵ, không phải tu vi của Chiến Thương, không phải thực lực của hắn, mà là phương thức công kích xuất quỷ nhập thần, cùng võ giả nhân loại, hầu như tuyệt nhiên không giống.

Diệp Huyền không biết chính là, hắn giật mình, đối diện Chiến Thương là khiếp sợ, trong lòng càng cuốn lên sóng to gió lớn.

- Cái gì? Cấm Hồn Chi Chưởng của Bổn tôn chủ lại bị tiểu tử này chặn lại.

Trên mặt Chiến Thương lộ ra vẻ hoảng sợ, khó có thể tin.

Cấm Hồn Chi Chưởng, là tuyệt học của hắn, trong đó bản chất lực lượng cũng không phải Huyền Nguyên phổ thông, mà là ẩn chứa lực lượng bản nguyên của Phệ Hồn Tộc, đối với linh hồn của bất kỳ chủng tộc nào cũng có tác dụng hồn diệt nhất định.

Nếu như đối diện là một Cửu Thiên Vũ Đế nhân tộc, Chiến Thương sẽ không giật mình như vậy, dù sao linh hồn của Cửu Thiên Vũ Đế cực kỳ cường hãn, tu vi của hắn còn không khôi phục bao nhiêu, thất thủ cũng rất bình thường, nhưng Diệp Huyền vẻn vẹn là một Vũ Vương, dĩ nhiên chặn lại Cấm Hồn Chi Chưởng của hắn?

Điều này làm cho Chiến Thương sao có thể bình tĩnh?

- Quả nhiên là nhục thân Bổn tôn chủ vừa ý, cường hãn, quả thực quá cường hãn.

Sau khi hết khiếp sợ, tham lam trên mặt Chiến Thương càng sâu, hầu như muốn phun ra lửa.

Bạch!

Hắn vung cốt trượng, một đạo yên vụ màu đen kích lên, chỉ trong chớp mắt, một bóng đen lần thứ hai lướt về phía Diệp Huyền.

Bóng đen này không chỉ nhanh chóng, còn mang theo tiếng xé rách không khí, như một dòng lũ đen ngòm cuốn ngược, chớp mắt liền đi đến trước mặt Diệp Huyền.

- Đi cho ta!

Trải qua trước kia giao thủ, Diệp Huyền đối với Chiến Thương đã không có khinh thị cùng bất cẩn chút nào, Trấn Nguyên Thạch bị hắn lấy ra, điên cuồng xoay tròn mang theo một vòng xoáy Huyền Nguyên mạnh mẽ.

Khói đen cấp tốc bành trướng, hóa thành màn trời, khí thế bàng bạc lớn lao, trong đó càng có một luồng khí tức làm người ta sợ hãi tràn ngập, mà Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền ở trước khói đen, dĩ nhiên có chút mờ ảo bất định.

Trong lòng Diệp Huyền rùng mình, không nghĩ tới Trấn Nguyên Thạch của hắn ở trước mặt khói đen của Chiến Thương, dĩ nhiên như thuyền con dưới sóng lớn.

Hắn không do dự, thần thức thất giai đỉnh phong điên cuồng vào Trấn Nguyên Thạch, Trấn Nguyên Thạch ở trong lối đi này không cách nào càng to lớn hơn, nhưng cũng phóng ra từng tia sáng mông lung.

- Ầm!

Trấn Nguyên Thạch cùng màn trời va chạm, Huyền Nguyên bốn phía kích bắn, nổ vang, toàn bộ đường nối phát sinh tiếng nổ ầm ầm, không ngừng vang vọng, đinh tai nhức óc.

Trấn Nguyên Thạch bị màn trời ngăn trở, hai người ở trong hư không không ngừng giao chiến, tựa hồ rơi vào một kết cục ngang tay.

Mà sau khói đen, bóng người Chiến Thương lại lần nữa biến mất.

- Cái tên này.

Trong lòng Diệp Huyền rùng mình, vội vàng triển khai Thần Linh Đồng Thị, liền nhìn thấy trong hư không có một cái bóng mông lung, không ngừng thiểm lược, tốc độ nhanh chóng, khiến cho hắn có chút không kịp bắt giữ.

Bạch!

Bóng đen này chớp mắt liền đến trước người Diệp Huyền, lúc này mới hiển hiện ra thân ảnh Chiến Thương, chỉ thấy khắp khuôn mặt Chiến Thương là vẻ dữ tợn, từng đạo từng đạo hắc ti mọc đầy khuôn mặt, có vẻ tà ác khủng bố, trên tay phải toả ra khí tức mông lung, phút chốc liền đánh xuống Diệp Huyền.

- Cửu Thiên Thập Địa Diệt Hồn Chi Thuật!

Chiến Thương cười gằn, trên bàn tay thả ra đạo đạo khí tức kinh khủng, luồng khí tức này chưa rơi xuống trên người Diệp Huyền, cũng đã khiến đầu óc của hắn mê muội, linh hồn không tự chủ được run rẩy.

- Huyễn Cấm Chi Nhãn!

Thời khắc mấu chốt, hai mắt của Diệp Huyền mê huyễn, một đạo hồn lực vô hình từ trong mắt hắn xạ ra, bỗng dưng nhảy vào đầu óc Chiến Thương.

Hắn muốn dùng hồn lực công kích, trở ngại Chiến Thương hành động.

- Khà khà, hồn lực công kích của nhân loại các ngươi, đối với Bổn tôn chủ vô hiệu.

Chiến Thương xì cười một tiếng, hồn nhiên không bị Huyễn Cấm Chi Nhãn mê hoặc, bàn tay trong nháy mắt rơi vào bên ngoài thân Diệp Huyền, lực lượng Diệt Hồn khủng bố bạo phát.

- Chờ ngươi rất lâu rồi.

Tròng mắt Diệp Huyền, thời khắc này đột nhiên phóng ra lệ mang, ầm một tiếng, trên đỉnh đầu hắn Đại Địa Võ Hồn phóng thích, một tầng nham thạch cứng rắn xuất hiện ở ngoài thân thể.

Hô!

Trong thân thể Diệp Huyền đồng thời hiện ra một luồng hỏa diễm cực nóng, không chỉ bao vây thân thể của hắn, càng lan tràn đến cánh tay phải của Chiến Thương, Vô Tận Dung Hỏa khủng bố thiêu đốt, cấp tốc lan tràn đến trên thân hình Chiến Thương.

Diệp Huyền rất rõ ràng, Vô Tận Dung Hỏa đối với Chiến Thương có tác dụng khắc chế cực lớn, chỉ là tốc độ cùng thân pháp của Chiến Thương quá mức tinh diệu, lấy tu vi của hắn rất khó tiến hành bắt giữ, vì lẽ đó hắn đã nghĩ ra chú ý như thế, nắm lấy cơ hội Chiến Thương bắn trúng mình, thả ra Vô Tận Dung Hỏa.

Oanh ầm!

Va chạm kịch liệt, hỏa diễm tung toé, Diệp Huyền cùng Chiến Thương đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, chật vật bay ngược ra ngoài.

Ở trong nháy mắt bị thương, Diệp Huyền liền thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu, khí tức sự sống nồng nặc ở trong thân thể hắn tràn ngập, bộ phận trên người hắn bị Chiến Thương kích thương, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại.

Nhưng nguy hiểm không phải cái này, mà là linh hồn công kích của Chiến Thương.

Vù!

Vị trí linh hồn của Diệp Huyền, một trận hào quang bảy màu phun trào, từng luồng từng luồng Diệt Hồn lực không ngừng ăn mòn cấm chế trên không Hồn Hải, một khi Hồn Hải bị công phá, hắn coi như nhục thân hoàn hảo đến đâu, cũng chỉ có một đường ngã xuống.

Có điều cái hậu quả này Diệp Huyền từ lâu nghĩ đến, Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần cấp tốc giáng lâm ở trên không Hồn Hải, dưới lực cắn nuốt kinh người, Diệt Hồn lực của Chiến Thương trong nháy mắt bị hấp thu hầu như không còn, hóa thành hư vô.

Tất cả những thứ này, nói rất dài, kì thực vẻn vẹn ở trong chớp mắt, Chiến Thương ra tay, trong nháy mắt tay trắng trở về.

- Thiên Hỏa chết tiệt.

Cả người hắn bị Vô Tận Dung Hỏa bao vây, phát sinh tiếng kêu thảm thiết đau đớn, trong thân thể không ngừng tuôn ra sương mù màu đen, nỗ lực tiêu diệt Vô Tận Dung Hỏa, nhưng không làm nên chuyện gì.

Lúc này Diệp Huyền nắm lấy cơ hội, Tài Quyết Chi Kiếm cùng Vô Tận Dung Hỏa lần thứ hai triển khai ra, ở trong đường hầm hóa thành hai tia sáng một đỏ, một lam, bắn mạnh về phía Chiến Thương.

- Chết đi cho ta!

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng nghiêm nghị, thật vất vả mới để hắn tóm lấy cơ hội, sao cam lòng dễ dàng lãng phí, hai đại công kích ra tay, Thôn Phệ Võ Hồn của hắn cũng điều động, phát động một đòn sấm sét.

Ầm ầm!

Ba đạo công kích như uông dương hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt giáng lâm ở trên người Chiến Thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.