Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1558: Chương 1558: Cự phách giáng lâm (2)




- Minh Hỏa Vũ Đế, tự liền là chết rồi.

Diệp Huyền xì cười nói.

- Không thể.

Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm đều khó có thể tin nói.

Minh Hỏa Vũ Đế, một trong các Đế cấp sát thủ đáng sợ nhất của Sinh Tử Điện, tu vi của hắn cao tới cửu giai nhất trọng đỉnh phong, hơn nữa xuất quỷ nhập thần, nếu như nói Diệp Huyền có thể đẩy lùi Minh Hỏa Vũ Đế, bọn họ còn có chút tin tưởng, muốn nói Diệp Huyền giết Minh Hỏa Vũ Đế, bọn họ là làm sao cũng sẽ không tin được.

- Hừ, chỉ là một sát thủ mà thôi, có cái gì không thể, đối nghịch Diệp Huyền ta, vậy phải có giác ngộ tử vong.

Diệp Huyền cười lạnh, thân hình bá một hồi dĩ nhiên lần thứ hai lướt ra, giết về phía Trường Phong Vũ Đế.

- Trường Phong, chúng ta đi mau.

Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, giận dữ hét, đồng thời lấy ra một khối thẻ ngọc, đưa tin tức cho Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế đang truy sát Huyết Kiếm Vũ Đế.

Dựa theo kế hoạch, bốn người bọn họ hẳn là ở sau khi đánh giết từng người lại hội hợp, chém giết Diệp Huyền, không ngờ hai người bọn họ còn chưa kịp đánh giết Hoàng Phủ Tú Minh, Diệp Huyền cũng đã chạy tới hiện trường.

Mà Minh Hỏa Vũ Đế lần theo Diệp Huyền căn bản không thấy bóng dáng, điều này làm cho Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế sợ hãi, bọn họ biết Diệp Huyền đáng sợ, căn bản không dám cùng đối phương giao thủ.

Vèo vèo!

Hai người hóa thành hai đạo lưu quang mau chóng bay về phía đám người Phách Thương Vũ Đế.

Diệp Huyền cười lạnh, muốn đi, nào có dễ dàng như vậy.

Trấn Nguyên Thạch như một ngọn núi trấn áp, đồng thời trên đỉnh đầu Diệp Huyền, Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần lao ra, điên cuồng che đậy về phía Trường Phong Vũ Đế.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi ngăn cản Trác Nhất Phàm.

Cấp tốc truyền âm cho Hoàng Phủ Tú Minh, cả người Diệp Huyền lao tới, Tử Thương Viêm cùng Cửu U Minh Viêm ngay lập tức bao phủ về phía Trường Phong Vũ Đế.

Vì nhanh chóng đánh giết Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm, Diệp Huyền đã không lo được ẩn giấu, ngoại trừ Thiên Hỏa không có triển khai, các loại thủ đoạn khác tất cả đều triển khai.

- Đây là Minh Hỏa Vũ Đế Lãnh Minh Hỏa? Minh Hỏa Vũ Đế thật sự bị ngươi giết?

Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm nhìn thấy Diệp Huyền sử dụng tới ngọn lửa màu đen, trong lòng chấn động dữ dội, thân là Vũ Đế của Hỗn Loạn Chi Thành, bọn họ làm sao không biết nguyên do tên gọi của Minh Hỏa Vũ Đế, Diệp Huyền sử dụng tới ngọn lửa màu đen, rõ ràng chính là Minh Hỏa Vũ Đế nắm giữ Lãnh Minh Hỏa .

Trong thiên địa, ngọn lửa màu tím cùng màu đen bao phủ, Trường Phong Vũ Đế chỉ cảm thấy bản thân rơi vào trong đại dương hỏa diễm, lực lượng hỏa diễm khủng bố xuyên thấu qua người hắn, điên cuồng tràn vào trong cơ thể.

Một lạnh lẽo, một nóng rực, hai loại lực lượng không ngừng ăn mòn cơ thể hắn.

- Đáng chết!

Trường Phong Vũ Đế phẫn nộ gào thét, Võ Hồn trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên hào quang chói lọi, trường kiếm trong tay hóa thành một đạo kiếm quang vô hình bao phủ hắn ở trong đó, nỗ lực ngăn cản Địa Hỏa của Diệp Huyền ăn mòn.

Đồng thời một viên đan dược cấp tốc bị hắn ném vào trong miệng, trong khoảng thời gian ngắn, trên người Trường Phong Vũ Đế dâng lên vầng sáng màu xanh, tốc độ cả người ở trong chớp mắt tăng vọt.

Nhưng mà vào lúc này, Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền đã đi tới đỉnh đầu Trường Phong Vũ Đế, hai mắt tỏa ra ánh sáng khiếp người, một đao mạnh mẽ chém xuống.

Oanh ca!

Chiến đao chém ở trên Võ Hồn của Trường Phong Vũ Đế, lại bổ nứt Võ Hồn của Trường Phong Vũ Đế ra, tám đạo tinh hoàn trực tiếp nứt toác ba đạo, càng có một luồng lực cắn nuốt đáng sợ, cấp tốc hấp thu lực lượng Võ Hồn của hắn.

Trường Phong Vũ Đế kêu thảm một tiếng, cả người ở dưới đau nhức hí lên rống to, mà hắn dừng lại, làm cho Tử Thương Viêm cùng Cửu U Minh Viêm của Diệp Huyền lần nữa bao phủ lên, hai hỏa diễm xếp hạng hàng đầu trên Địa Hỏa bảng, từ ngoài vào trong thiêu đốt cơ thể hắn.

- Chết đi!

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, trường kiếm trong tay nhanh như tia chớp đâm về phía mi tâm của Trường Phong Vũ Đế.

Đúng lúc này ...

Ầm!

Trong mi tâm của Trường Phong Vũ Đế đột nhiên hiện ra một đạo phù văn quỷ dị, phù chú này vừa xuất hiện, toàn bộ thiên địa run rẩy, hư không không ngừng lay động, phảng phất như không chịu được luồng áp lực này.

Một luồng khí tức làm người ta sợ hãi, ở trong thiên địa tỏ khắp ra, một đạo bóng người nguy nga, cao to, xé rách hư không, như muốn từ trong thiên địa này đi ra, che đậy bát phương.

- Là ai, dám giết Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta!

Ầm ầm nổ vang, một luồng lực lượng không gian đáng sợ tỏ khắp, oanh ầm, cây cối nham thạch chu vi mấy dặm tất cả đều nát tan, trường kiếm của Diệp Huyền đâm về phía mi tâm của Trường Phong Vũ Đế, càng phảng phất như đâm ở trên vách tường hư vô, khó có thể đi tới, bị cầm cố ở trên hư không.

- Nguồn lực lượng này, đây là. . .

Trong lòng Diệp Huyền chấn động, thần niệm phân thân trong mi tâm của Trường Phong Vũ Đế mạnh, vượt xa kiếp này hắn gặp bất kỳ Vũ Đế nào, coi như là kiếp trước, tu vi của người này ở trong Vũ Đế mà Diệp Huyền gặp cũng tuyệt đối có thể xếp hàng đầu.

Loại năng lực đông lại hư không này, tuyệt không phải Vũ Đế bình thường có thể làm được.

- Tuyệt không thể để cho Vũ Đế thần niệm phân thân này giáng lâm!

Ánh mắt của Diệp Huyền lẫm liệt, ở mi tâm của Trường Phong Vũ Đế lưu lại thần niệm phân thân, tuyệt đối là bá chủ cự phách nào đó của Vô Lượng Sơn, một khi cho thần niệm phân thân của đối phương giáng lâm, vậy mình chỉ sợ cũng nguy hiểm.

Trong mắt bắn ra một đạo bạo ngược, hai tay Diệp Huyền cấp tốc nắn thủ quyết, trong phút chốc, hai tay của hắn như biến mất, biến ảo ra một quang ảnh đạo mông lung, từng đạo từng đạo hồn lực phù văn cường hãn hiện lên ở trong thiên địa này.

- Cửu Thiên Thập Địa, Vô Sinh Vô Ngã!

- Thiên Ý Minh Minh, Đấu Chuyển Thất Phách!

- Vô Tương Hồn Quyết ...

- Phục Thiên Hồn Diệt Cách Tuyệt Đấu Thần Đại Trận!

Diệp Huyền gào thét.

Từng đạo từng đạo phù văn hồn lực lập loè, cấp tốc lưu chuyển, từ hai tay của hắn bắn mạnh ra, cuối cùng hình thành một đồ án, xoay tròn khắc ở trên trán Trường Phong Vũ Đế.

Ầm ầm!

Bóng người nguy nga muốn từ trong hư không đi ra kia, đột nhiên lay động, phảng phất như bị nhốt ở trong hư không, không thể động đậy.

- A, là ai, dám phong ấn bản tọa, Vô Lượng Chân Không, mở cho ta!

Bóng người nguy nga kia gầm lên, hai tay chống đỡ ở trên Tinh Hồn ấn của Diệp Huyền, hắc khí vô tận tỏ khắp, muốn phá vỡ mà ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.